- Mr Potter, đáng ra cậu phải ở cùng với 2 người bác của cậu chứ!?! - Giáo sư Mcgonagall lộ vẻ mặt có chút tức giận nhìn hắn.
(Petunia là chị gái của Lily nên mình ghi theo cách gọi miền bắc là bác chứ không phải dì và dượng như trong những bản dịch Harry Potter khác)
Minerva Mcgonagall, phó hiệu trưởng trường Hogwarts và là cánh tay cực kỳ đắc lực của giáo sư Albus Dumbledore nên bà hiểu rõ rằng thứ phép thuật mà Lily Potter để lại trên người Harry sẽ giúp bảo vệ cậu cho tới khi cậu trưởng thành miễn là mỗi năm 1 lần cậu ở cùng người có chung huyết thống với mẹ mình là người bác Petunia trong 1 thời gian.
Hiện giờ giáo sư Mcgonagall đã được Dumbledore cảnh báo là Voldemort vẫn còn chưa chết thì việc giữ Harry Potter ở lại cùng với người bác Petunia của cậu là rất quan trọng.
Nhưng có điều giáo sư Mcgonagall không biết được rằng Harry Potter thật sự đã không còn nữa mà bị hắn thay thế vào.
Bản thân hắn nắm giữ sức mạnh vượt xa thế giới này, nếu muốn hắn thậm chí có thể hủy diệt cả thế giới. Điều mà hắn không cần lo lắng đến nhất là tên chúa tể hắc ám Voldemort kia.
- Xin hỏi bà là ai vậy? - hắn giả vờ như không quen biết giáo sư Mcgonagall.
Giáo sư Mcgonagall nghe hắn nói vậy thì mới ngớ người ra.
Đúng vậy! Từ bé đến giờ Harry Potter chưa bao giờ được tiếp xúc với thế giới phép thuật nên đừng nói đến bản thân bà mà ngay cả hình cha mẹ mình Harry còn chưa nhìn thấy.
Mặc dù giáo sư Mcgonagall biết Harry nhưng không có nghĩa là Harry biết bà là ai. Hắn là lợi dụng điểm này để loại bỏ sự ảnh hưởng của giáo sư Mcgonagall và cũng như gián tiếp loại bỏ sự ảnh hưởng của giáo sư Dumbledore tới cuộc sống của mình.
Không có 1 kẻ nào thích thú với việc có 1 đám người lớn vây quanh và bảo mình được làm gì và không được làm gì cả.
- E hèm… xin chào cậu Harry Potter, tôi tin đây là lần đầu chúng ta được gặp nhau - giáo sư Mcgonagal nhanh chóng lấy lại tinh thần - tôi là Minerva Mcgonagall, phó hiệu trưởng học viện pháp thuật và ma thuật Hogwarts và cũng là người đã gửi thư nhập học tới cho cậu.
Hắn thấy giáo sư Mcgonagall lại tiếp tục tỏ vẻ nghiêm nghị thì biết rằng mình đã thành công đánh lạc hướng bà khỏi việc mình rời khỏi gia đình Dursley rồi.
- Harry, cậu cũng nhận được thư nhập học của Hogwarts ư - Hermione đứng bên cạnh nghe thấy giáo sư Mcgonagall nói thì kinh ngạc thốt lên.
Vừa rồi gia đình Granger đã bị giáo sư Mcgonagal thuyết phục bởi những phép thuật không thể phục chế lại bằng bất cứ loại ảo thuật nào nên họ đã tin vào sự tồn tại của thế giới phép thuật.
Giờ thì họ biết cậu bé mới chuyển về sống bên cạnh họ cũng là 1 phù thủy thì họ lại càng thêm kinh ngạc.
- Thư nhập học? Cậu nói cái này sao? - hắn giơ phong bì đã được mở ra lên trước mặt gia đình Granger và giáo sư Mcgonagall - mình còn đang không biết họ có ý gì khi nói họ sẽ đợi cú của mình đây, nếu như vị này là giáo sư của trường Hogwarts thì tốt rồi.
- Thực ra thì cú chỉ là 1 cách nói để cậu có thể gửi thư trả lời cho chúng tôi để chúng tôi có thể sắp xếp mà thôi - giáo sư Mcgonagall nói - cậu hoàn toàn có thể gửi thư cho chúng tôi qua đường bưu điện vì chúng tôi có nhân viên chuyên làm công việc phân loại những bức thư gửi tới thế giới phép thuật và tách chúng ra khỏi hòm thư thông thường.
Giáo sư Mcgonagall nói vậy mới làm hắn nhớ đến việc bà Petunia khi còn nhỏ cũng đã từng viết thư gửi đến cho trường Hogwarts vì muốn được nhập học trường phù thủy như em gái mình.
Lúc đó Petunia hay Lily đều chưa biết cách sử dụng cú gửi thư nên chắc hẳn Petunia còn nhỏ phải gửi qua đường bưu điện thông thường và được nhân viên của bộ phép thuật phân loại ra rồi gửi tới trường Hogwarts.
- Nhưng làm như vậy không phải dễ gây hiểu lầm lắm sao? Đâu phải ai cũng hiểu rằng đợi cú có nghĩa là đợi thư phản hồi đâu - hắn nghi ngờ nhìn giáo sư Mcgonagall.
- Đối với những học viên có gốc Muggle thì đương nhiên là sẽ khó hiểu nên trường sẽ cử những giáo viên như ta tới để hướng dẫn họ - giáo sư Mcgonagall trả lời - còn đối với những học viên thuộc về gia đình phù thủy như cậu thì việc này là không cần thiết.
- Tôi thuộc về gia đình phù thủy - hắn phải tiếp tục giả ngây.
- Đúng vậy, cha cậu James Potter là 1 phù thủy thuần chủng còn mẹ cậu là 1 phù thủy gốc Muggle giống như cô Granger đây - giáo sư Mcgonagall chỉ vào Hermione - tôi biết cậu có nhiều câu hỏi nhưng lúc này tôi phải đưa cô Granger đây tới Hẻm Xéo để chuẩn bị dụng cụ học tập, cậu có muốn đi cùng không?
Hắn thực chất cũng chẳng cần giáo sư Mcgonagall giải đáp gì nhưng vẫn cố tỏ vẻ sốt ruột và gật đầu.
- Vậy thì chúng ta đi thôi, Ông Granger, phiền ông… - giáo sư Mcgonagall nói.
Nghe giáo sư nói xong thì cha của Hermione liền chạy đi lấy xe của mình. Lần đầu tiên tới Hẻm Xéo thì các giáo sư sẽ không sử dụng Apparition (phép Độn Thổ ở trong truyện) để cho phụ huynh biết được đường tới Hẻm Xéo như vậy từ đó về sau họ có thể tự đưa con của mình tới đây mua sắm.
Giao thông lúc sáng sớm vào ngày thứ 4 giữa tuần tại nội thành London khá là hỗn loạn nên họ phải mất 30 phút mới có thể tới được đường Charing Cross.
Sau khi gửi xe thì hắn cùng gia đình Hermione cùng giáo sư Mcgonagall đi tới trước 1 căn nhà bỏ hoang hết sức cũ kỹ. Nhưng đó cũng chỉ là trong mắt những Muggle như người đi đường hay cha mẹ của Hermione mà thôi còn đối với hắn, Hermione và giáo sư Mcgonagall thì đây là trước cửa của 1 quán rượu (pub) mặc dù có vẻ cũ kỹ nhưng tuyệt đối không phải căn nhà bị bỏ hoang.
Dưới sự hướng dẫn của giáo sư Mcgonagall thì bọn hắn cùng nhau tiến vào bên trong quán rượu này. Vừa vào bên trong thì cha mẹ của Hermione lập tức bị bất ngờ bởi ở bên trong tòa nhà bỏ hoang lại là quán rượu này mà khi ở ngoài bọn họ thậm chí còn không nghe được 1 tiếng ồn nào cả.
- Xin chào giáo sư Mcgonagall, bà lại dẫn học sinh mới của Hogwarts tới đó à - 1 người đàn ông hói đầu niềm nở chào hỏi giáo sư Mcgonagall.
- Đúng vậy Tom, tôi phải đưa học sinh mới tới Hẻm Xéo trước đây - giáo sư Mcgonagal nói xong thì nhanh chóng kéo hắn và Hermione đi ra cửa sau của quán vì bà không muốn có người nhận ra hắn, như vậy sẽ làm mất rất nhiều thời gian.
Người đàn ông tên Tom hiển nhiên là biết tính tình nghiêm nghị của giáo sư Mcgonagall nên không hề tha thiết bắt chuyện với bà mà bắt đầu lau những cái cốc của mình.
Hắn và gia đình Hermione đi theo giáo sư Mcgonagall tới 1 cái sân nhỏ ở phía sau quán rượu. Giáo sư bắt đầu đi tới gần chiếc thùng rác đặt cạnh bờ tường sau đó thì nói:
- Các em hãy nhớ vị trí này, chỉ cần gõ nhẹ vào viên gạch chính xác là các em có thể đi tới Hẻm Xéo - giáo sư Mcgonagall lấy đũa phép của mình ra - từ nắp thùng rác đi lên 3 viên gạch rồi sang ngang 2 viên.
Giáo sư Mcgonagall gõ nhẹ vào viên gạch mà bà chỉ thì ngay lập tức bức tường gạch kia bắt đầu tách ra và tạo thành 1 lỗ hổng đang lớn dần và để lại 1 lối đi thông với 1 con phố trải đá cuội với hàng loạt những gian hàng kỳ lạ.
Giáo sư Mcgonagall nhẹ nhàng thu lại chiếc đũa phép của mình và quay lại nhìn về phía gia đình Hermione đang trợn mắt kinh ngạc và nói:
- Chào mừng đến với Diagon Alley (Hẻm Xéo)
Hắn nhìn về phía con phố phù thủy huyền thoại trước mắt mà có chút kích động.
Mặc dù thành phố phù thủy Salem ở thế giới thực có đem lại cho hắn cảm giác choáng ngợp nhưng khi đứng trước con phố có quy mô nhỏ hơn nhiều so với thành phố Salem thì hắn lại cảm thấy hưng phấn hơn nhiều.
Đây chính là cảm giác khi mà hắn tới được nơi vẫn nằm trong niềm mơ ước của hắn khi đọc bộ truyện Harry Potter lần đầu tiên lúc còn nhỏ!!!