Kỳ nghỉ Giáng Sinh kéo dài 10 ngày từ ngày 23 tháng 12 tới ngày mùng 3 tháng 1 cuối cùng cũng đã kết thúc. Hắn và Hermione lại cùng nhau chuẩn bị hành lý chào tạm biệt cha mẹ của Hermione rồi bước lên tàu tốc hành Hogwarts để trở lại trường.
Trong tiết trời lạnh giá của tháng 1 thì học kỳ thứ 2 của trường Hogwarts cũng đã lặng lẽ bắt đầu. Đám học sinh thường hay la cà trong sân trường sau mỗi tiết học giờ thì luôn vội vã trở về phòng sinh hoạt chung của nhà mình ngồi cạnh những cái lò sưởi để giữ ấm.
Mãi cho tới gần cuối tháng 2 khi mà trận đấu Quidditch giữa nhà Ravenclaw và Slytherin được diễn ra thì thời tiết mới bắt đầu ấm dần lên. Mặc dù thỉnh thoảng vẫn còn những cơn mưa tuyết nhỏ nhưng chỉ cần mặc đủ ấm là đám học sinh có thể đi ra ngoài chơi mà không cần ru rú ở trong ký túc xá nữa.
Thời tiết lại càng đẹp hơn nữa khi sang tới tháng 3, những bông hoa đầu mùa xuân bắt đầu nở rộ dưới bầu trời trong xanh không còn mưa tuyết. Thời tiết mùa xuân ở Anh thường là khô hạn hơn so với 3 mùa còn lại nên rất ít mây khiến cho ánh mặt trời chiếu rọi xuống tòa lâu đài và sưởi ấm không khí bên trong.
Hôm nay hắn đang loanh quanh trong thư viện định tìm kiếm 1 số sách về sinh vật huyền bí có thể dùng để chế tạo ma dược thì bỗng nhiên hắn lại bắt gặp 1 người mà có lẽ đã không có mặt ở thư viện từ cả chục năm về trước rồi.
- Bác Hagrid, bác làm gì ở thư viện vậy? - hắn nhìn người đàn ông cao tới 3 mét rưỡi với bộ râu ria xồm xoàm trước mặt mình và hỏi.
Hagrid thân là người trông coi sân vườn của Hogwarts thì đương nhiên là ông ấy có quyền đi tới thư viện để đọc sách như mọi học sinh và giáo viên khác nhưng bản thân Hagrid là 1 người cục mịch ít học (bị đuổi học từ năm thứ 3) nên việc ông tới thư viện là cực kỳ hi hữu.
- Harry đó à, bác tới tìm 1 vài quyển sách để đọc giải trí ấy mà - Hagrid cười nói với hắn.
Bản thân hắn không phải quá mức thân thiết với Hagrid giống như trong truyện nên hắn cũng không nắm bắt được tình hình hiện tại nhưng theo sự hiểu biết của hắn với cốt truyện thì có lẽ hắn đã biết được Hagrid tới thư viện là để làm gì rồi.
- Hagrid, bác định làm gì phạm pháp phải không - hắn nhìn thái độ ngập ngừng của lão Hagrid thì nói.
- Cháu đùa gì thế Harry, bác chỉ tới đọc sách mà sao lại là phạm pháp được chứ - lão Hagrid giật mình - ờ… bác phải đi trước đây, bác chưa dọn cỏ cho vườn rau của trường…
Nói xong thì lão Hagrid vội vã bỏ đi mà không dám nhìn vào ánh mắt của hắn. Hắn đảo mắt qua khu vực mà Hagrid vừa đi qua thì liền thấy được những quyển sách mà lão vừa đọc bởi chúng đều bị sắp xếp loạn xị lên sau khi được lấy ra.
Toàn bộ đều là những cuốn sách có liên quan đến loài rồng và cách chăn nuôi chúng.
Quả là giống như trong truyện, lão Hagrid đã lấy được 1 quả trứng rồng từ tay Quirrell khi tên này giả dạng thành 1 kẻ khác và tiếp cận lão.
Hắn quả thật là không thể hiểu nổi suy nghĩ của Hagrid nữa khi mà lão gây ra hết chuyện này đến chuyện khác khiến cho bản thân mình rơi vào thế bí.
Bất cứ phù thủy nào cũng được biết rằng rồng được Bộ Pháp Thuật liệt vào hàng những sinh vật loại đặc biệt nguy hiểm và không thể bị thuần hóa được có cấp độ là XXXXX (sinh vật huyền bí được chia thành 5 cấp độ từ X là không hề nguy hiểm tới XXXXX là cực kỳ nguy hiểm).
Mỗi 1 con rồng đều cần tới 1 đoàn những phù thủy được huấn luyện kỹ càng mới có thể chế phục vậy mà lão Hagrid lại vọng tưởng nuôi rồng ở trong sân trường.
Cho dù là có 1 điều kỳ diệu xảy ra khiến cho con rồng trở nên nghe lời lão Hagrid như con nhện Aragor đi chăng nữa thì cũng chẳng có gì có thể đảm bảo nó không gây hại đến đám học sinh.
Giống như khi Harry và Ron đi tìm Aragor theo lời dặn của Hagrid và suýt chút nữa thì bị đàn nhện giết chết nếu như không có chiếc xe ô tô bay.
Đến khi mà có 1 học sinh bị thương do con rồng mà Hagrid nuôi thôi cũng đủ cho lão phải rũ xương trong nhà ngục Azkaban.
- Chậc…
Hắn đứng dậy và bắt đầu cất những quyển sách mà mình vừa mới lấy ra lại vào kệ sách sau đó thì bắt đầu đi xuống dưới sân trường và hướng tới cái chòi của lão Hagrid.
Cho dù hắn không quá thân thiết với lão Hagrid nhưng dù sao ông ta cũng là 1 người tốt nên hắn không thể để ông ta phải chịu trừng phạt chỉ vì đam mê nuôi 1 sinh vật huyền bí được.
- Bác Hagrid, cháu là Harry đây… - hắn gỗ lên cánh cửa gỗ và gọi.
- Cạch…
Hắn vừa gõ cửa thì lão Hagrid đã vội vàng mở hé cánh cửa chiếc chòi gỗ ra và nhìn hắn.
- Vào đi Harry - Hagrid vội vã kéo hắn vào nhà.
Hắn vừa bước vào trong căn nhà thì liền cảm thấy nhiệt độ ở bên trong này cao hơn hẳn so với bên ngoài.
Hắn nhìn về phía cái lò sưởi bằng gạch đang chứa 1 ngọn lửa cháy lách tách khiến cho nhiệt độ trong phòng trở nên nóng nực.
Ở bên trong ngọn lửa màu cam đó không khó để nhận ra là có 1 vật tròn tròn màu đen trong rất giống 1 quả trứng nhưng lại rất lớn. Quả trứng này có chiều dài tới gần nửa mét và chiều ngang là hơn 30 cm.
- Bác Hagrid, đó là cái gì vậy? - hắn vừa bước vào thì đã chất vấn lão Hagrid.
- Ờ… đó là… trứng rồng… - lão Hagrid ấp a ấp úng như 1 đứa trẻ bị cha mẹ bắt quả tang khi làm điều sai trái.
- Tại sao bác lại có ý định ấp trứng rồng hả bác Hagrid, bác biết điều đó là phạm pháp cơ mà - hắn nói to hơn.
- Chỉ là… từ bé đến giờ ta vẫn luôn muốn nuôi 1 con rồng…
- Ai mà chẳng muốn nuôi 1 con rồng, nhưng họ có dám nuôi đâu cơ chứ? - hắn nói - chưa kể đến việc họ sẽ bị Bộ Pháp Thuật bắt giữ mà con rồng cũng sẽ gây nguy hiểm cho những người xung quanh. Nếu con rồng nổi điên thì bác sẽ làm gì? Phải cần tới cả chục phù thủy là những chuyên gia về rồng để có thể chế phục được 1 con rồng mà bác lại định nuôi nó ở nơi toàn là đám học sinh sao?
Lão Hagrid bị hắn mắng vốn thì thân hình cao to của lão dường như bị bé lại vậy, lão chỉ ngồi im mà không phản bác được.
- Việc này tốt nhất là nên báo lại với giáo sư Dumbledore, thầy ấy sẽ có cách chăm lo cho quả trứng rồng này - hắn nói - cháu tới đây chỉ để khuyên bác như vậy mà thôi, quyết định như thế nào là tùy bác.
Hắn nói xong thì quay đầu định rời đi nhưng sau đó lại quay đầu lại và nói thêm 1 câu cuối:
- Hơn nữa cháu nghĩ bác cũng nên nói lại với giáo sư Dumbledore rằng làm thế nào mà bác có được quả trứng rồng này, dù sao 1 vật như vậy không phải bất cứ kẻ nào cũng có thể có được.
Nói xong thì hắn bỏ đi để lại lão Hagrid với vẻ mặt bừng tỉnh giống như là nhớ ra điều gì đó.
Lão Hagrid mặc dù chậm hiểu nhưng khi đã được hắn ám chỉ 1 cách rõ ràng như vậy thì không thể nào không nhận ra được điều kỳ lạ.
Hàng loạt những ký ức trong lúc say xỉn đã quay trở về với lão Hagrid và khiến lão nhớ ra rằng mình đã lỡ miệng nói ra cách để hàng phục con chó 3 đầu cho kẻ đã đưa quả trứng cho mình.
Còn hắn thì sau khi rời khỏi cái chòi của lão Hagrid thì liền quay trở về thư viện và tiếp tục đọc sách, những chuyện xảy ra tiếp sau đó hắn chẳng thèm quan tâm chút nào.