- Giỏi lắm Harry - Cornelius Fudge, bộ trưởng Bộ Pháp Thuật tươi cười bắt tay hắn - đây là phần thưởng của cháu.
Ông Fudge giao cho hắn 1 cái túi lớn, thông qua cân nặng thì hắn có thể ước lượng được khoảng 1 nghìn đồng vàng Galleon ở bên trong.
Sau khi giao cho hắn bọc vàng ông Fudge quàng tay qua vai hắn rồi quay qua mỉm cười với những tay thợ chụp ảnh.
Buổi lễ trao giải diễn ra cũng khá nhanh, sau khi hoàn tất công việc thì ông Fudge vừa định rời đi nhưng đã bị giáo sư Dumbledore gọi lại.
- Ông bộ trưởng, tôi có thể nói vài lời với ông không?
Ông Fudge liền gật đầu sau đó cùng với giáo sư Dumbledore rời đi để lại hắn cùng với đám khán giả cuồng nhiệt và mấy tên thợ chụp ảnh cứ bấm máy lia lịa.
- Arry, cậu làm được rồi - Fleur cũng đi tới để chúc mừng hắn.
Cuối cùng thì hắn chỉ thoát được đám đông đang giằng xéo khi mà giáo sư Mcgonagall yêu cầu hắn đi theo mình.
- Harry, mau đi với ta nào, ngài hiệu trưởng muốn gặp em - giáo sư Mcgonagall yêu cầu đám đông dẹp ra - cả anh nữa Sirius, ngài hiệu trưởng cũng yêu cầu anh tới.
Giáo sư Mcgonagall đưa bọn hắn tới văn phòng của mình và thấy được lúc này ông Fudge đã rời đi và thay vào đó là giáo sư Snape, 2 ông bà Weasley lại có mặt ở nơi này.
- Hắn ta làm gì ở đây - vừa nhìn thấy Sirius thì 2 mắt Snape liền long lên sòng sọc.
- Là tôi yêu cầu anh Sirius có mặt ở đây anh Severus ạ, tôi tin tưởng anh ta giống như tôi tin tưởng anh vậy - giáo sư Dumbledore từ tốn nói - vừa rồi tôi và ông Fudge đã bàn bạc về vấn đề mà trước đó Harry đã kể lại với tôi. Nhưng có vẻ là ông Fudge chỉ coi đó là 1 chuyện cười.
Giáo sư Fudge nói xong thì quan sát phản ứng của mọi người 1 lát rồi mới nói tiếp.
- Khi mà Harry chạm tay vào chiếc cúp thì cậu ấy đã bị truyền tới 1 ngôi làng ở cách đây rất xa và đã chạm trán với chúa tể hắc ám Voldemort…
Ngay khi giáo sư Dumbledore nhắc tới Voldemort thì không khí trong phòng lập tức trở nên căng thẳng.
Không giống như trong cốt truyện khi mà Cedric Diggory chết đi cùng với việc Barty Jr bị bắt khiến cho Fudge mặc dù không muốn tin tưởng nhưng vẫn phải có chút nghi ngờ. Bây giờ thì bằng chứng duy nhất chỉ là lời kể của hắn và 1 ông giáo sư Alastor Moody bị nhốt trong 1 cái rương mà thôi.
Điều này khiến cho Fudge không những không hề lo sợ mà chỉ coi đây là 1 chuyện bịa đặt nực cười mà thôi.
- Khi ông Fudge lên nắm quyền thì Voldemort đã bị tiêu tan rồi nên ông ta đã quen với cái cảm giác an nhàn khi ngồi trên cái ghế bộ trưởng. Nếu như Chúa Tể Hắc Ám không hiện ra ngay trước mặt ông ta thì ông ta sẽ chẳng tin đâu - giáo sư Dumbledore nói - nhưng chúng ta khi biết được Voldemort đã có những động thái hoạt động trở lại thì chúng ta nên có sự chuẩn bị, nhất là khi Barty Crouch Jr, kẻ ủng hộ Voldemort, đã trở lại bên hắn. Vậy nên chúng ta cần tìm tất cả những ai mà chúng ta có thể thuyết phục họ nhận thức được sự thật phải được thông báo ngay tức khắc, và anh Arthur ở vị trí thuận lợi để tiếp xúc với những người ở Bộ Pháp Thuật, những người không đến nỗi thiển cận như ông Fudge.
Giáo sư Dumbledore yêu cầu ông Weasley đi thông báo với những người thân tín trong Bộ Pháp Thuật và yêu cầu Sirius đi thông báo cho những cựu thành viên của Hội Phượng Hoàng và Snape cũng được ông giao cho công việc.
- Chú Sirius, chú có thể giao cái này cho giáo sư Lupin có được không - hắn lấy ra 1 chiếc lọ nhỏ như 1 ngón tay và đưa nó cho Sirius.
- Cái gì vậy Harry - Sirius nhìn cái lọ thủy tinh chứa dung sịch màu xanh lam kỳ lạ này thì thắc mắc.
- Đây chính là phương thuốc chữa trị cho Werewolf mà cháu mới chế tạo ra. Với cái này thì giáo sư Lupin sẽ có thể trở làm thành người bình thường như chúng ta - hắn nói.
Tất cả mọi người đều sững sờ khi nghe thấy hắn nói ra tác dụng của loại dung dịch này, đặc biệt là Snape.
Snape tự nhận là tài năng thiên bẩm của mình đối với Ma Dược là cực kỳ cao nhưng bây giờ 1 tên học sinh năm thứ 4 lại có thể chế ra được loại thuốc mà toàn bộ giới phù thủy không thể nào chế tác nổi.
- Hè năm ngoái cháu đã chế ra 1 loại thuốc tương tự loại ma dược Wolfsbane (thuốc Bả Sói) có thể rút ngắn thời gian hóa sói nhưng phải mất tới gần 1 năm cháu mới có thể chế ra được phương thuốc hoàn thiện để chữa trị cho người sói - hắn thản nhiên nói trước những ánh mắt kinh ngạc.
- Aaa… anh Remus đã viết thư cho tôi kể về loại thuốc tuyệt vời mà Harry đã chế cho anh ấy - giáo sư Dumbledore vui vẻ nói - chỉ với 1 giọt là anh Remus có thể trở về hình người trước 12 giờ đêm và yên giấc ngủ đến sáng.
Sirius nhận lấy lọ thuốc này mà cực kỳ xúc động, việc giáo sư Lupin là 1 Werewolf luôn là 1 nỗi lo trong lòng những người bạn của ông trong đó có cả Sirius.
Giờ đây thứ có thể giúp người bạn thân duy nhất còn sót lại có được 1 cuộc sống bình thường hiện đang ở trong tay của mình thì thử hỏi sao mà Sirius không kích động cho được.
- Harry à, vốn dĩ khi mới nghe về việc Voldemort hoạt động trở lại thì thầy có ý định cho em trở về gia đình Dursley 1 lần nhưng thầy lại nghĩ bây giờ em đã có đủ sức mạnh để tự bảo vệ bản thân trước mọi hiểm nguy.
Vốn dĩ bùa phép mà mẹ Harry để lại trong người cậu ta cần phải có sự tiếp xúc với người mang cùng dòng máu với mẹ của cậu là dì Petunia để khôi phục sức mạnh nhưng giờ đây khi nhận ra hắn thừa sức chống chọi với Voldemort nên giáo sư Dumbledore không bắt hắn phải làm vậy nữa.
…………….
Trong khi sóng ngầm đang dần nổi lên khắp thế giới phù thủy thì tại ngôi trường Hogwarts, đám học sinh vẫn không hề hay biết gì mà chỉ biết tận hưởng những ngày hè cuối cùng tại trường Hogwarts trước khi chúng được nghỉ hè.
Các học sinh vẫn vui vẻ bàn luận về giải đấu Triwizard mới kết thúc cách đây không lâu và thoải mái xả hơi khi mà bọn chúng không cần phải lo lắng về đống bài tập nữa.
Suốt tuần sau đó hắn cứ bị bắt kể lại những thử thách ở trong mê cung và hắn chẳng còn cách nào khác là kể lại chúng 1 cách sơ lược nhưng qua miệng nhiều người thì nó lại càng được thổi phồng lên.
Vào buổi sáng cuối cùng trước khi đám học sinh được đưa lên tàu tốc hành Hogwarts để trở về nhà thì Đại Sảnh Đường được trang hoàng theo màu sắc của nhà Gryffindor như mọi năm vì hắn và Hermione thường xuyên giành được điểm giúp bỏ xa các nhà khác.
Các học sinh của trường Dumstrang và trường Beauxbatons cũng tập trung ở Đại Sảnh Đường để thưởng thức bữa tiệc cuối cùng trước khi lên đường về nước.
Lão Karkaroff đã biến mất vào buổi đêm 3 ngày trước cùng lúc với khi Snape cảm thấy dấu ấn hắc ám trên cánh tay của mình bắt đầu hoạt động nên giờ chỉ còn bà Maxime là còn ngồi ở bên cạnh lão Hagrid mà thôi.
Trước khi bữa tiệc được bắt đầu thì giáo sư Dumbledore lại đứng dậy để đọc diễn văn bế giảng.
- Lại 1 năm học nữa kết thúc, trong khi mà chúng ta vẫn còn đang vui mừng với những sự kiện đang diễn ra ở nơi đây thì tôi muốn mọi người không nên để bản thân lơ là với những nguy hiểm rình rập - giáo sư Dumbledore quét mắt quanh Đại Sảnh Đường - tôi chính là đang nói đến việc chúa tể hắc ám Voldemort đã trở lại. Đúng vậy, trong khi mà bộ pháp thuật cho rằng tôi chỉ đang nói năng nhảm nhí thì đó lại là 1 sự thật hiển hiện trước mắt.
Không khí vui vẻ trong khắp Đại Sảnh Được lập tức trở nên kỳ quái khi nghe được lời thông báo của giáo sư Dumbledore, những tiếng xì xào bàn tán vang lên khắp nơi.
Ngay trước khi kết thúc 1 năm học có nhiều việc vui nhất như giải Quidditch World Cup hay giải đấu Triwizard thì đám học sinh lại phải nghe về 1 thông tin mà không 1 ai muốn nghe thì việc tin tưởng là rất khó có thể xảy ra.
Trên đường đi tới ga Hogsmeade thì các học sinh xôn xao bàn tán về vấn đề này và hầu hết đều mang theo thái độ nghi ngờ về lời nói của giáo sư Dumbledore lúc trước.