Đối diện với mấy tên du côn trước mặt này thì trong lòng hắn dâng lên 1 luồng sát khí, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn về phía mấy tên kia.
Mấy tên du côn còn đang hùng hổ thì bỗng nhiên cảm thấy 1 luồng khí lạnh chạy dọc theo sống lưng của chúng.
- “Cái quái gì thế này? Tại sao ánh mắt của 1 đứa nhóc con lại đáng sợ đến vậy?” - mấy tên này bất giác hơi lùi lại 1 chút.
Hắn không hề thu lại sát ý của mình bởi mục đích của hắn không phải là chỉ dọa nạt mấy tên du côn ngang ngược này, hắn thật sự muốn ra tay giết chết chúng.
Và không phải tự dưng mà hắn lại muốn ra tay giết 1 kẻ chỉ đơn giản là có sự va chạm với hắn. Ngay khi hắn nhìn thấy cái tên của tên du côn có mái tóc mào gà và 1 vết sẹo nhỏ trên trán này thì tên này ngay lập tức được đưa vào danh sách đen của hắn.
Tosaka Lv 65
Tên Tosaka này, không phải ai khác mà chính là kẻ làm việc trong đấu trường Granicus, đại diện đứng ra sắp xếp trận đấu cho Negi và Kotarou khi 2 người trở thành đấu sĩ để kiếm tiền giải cứu mấy người Ako, Akira và Natsumi.
Khi đó tên Tosaka này đã không ít lần ra tay hành hạ Ako khiến cho hắn rất ghét tên này. Kể cả tác giả của bộ truyện có miêu tả về quá khứ đau khổ hay chút lòng tốt còn sót lại trong tên Tosaka hay gì gì đó đi chăng nữa thì cũng không thể khiến hắn bỏ qua cho hành động trước đó của tên này.
Hắn là 1 kẻ cực kỳ cứng đầu, khó thay đổi ý kiến, nếu như hắn đã nhận định 1 ai đó thì gần như sẽ không bao giờ thay đổi ý kiến về kẻ đó.
Tên Tosaka này hiện tại mặc dù còn không biết mặt mũi của Ako ra sao nhưng vẫn sẽ phải hứng chịu cơn thịnh nộ đến từ hắn.
- Negi, bỏ qua đi, nơi này mặc dù là thành phố tự trị nhưng vẫn là vùng đất thuộc đế chế phương nam - Donet thấy hắn có chút xung động thì nói nhỏ - mặc dù hiện tại có vẻ hòa bình nhưng những người thuộc liên minh phương bắc chúng ta vẫn không quá được chào đón đâu. Nếu gây chuyện ở đây sẽ rất là phiền phức.
- Yên tâm đi chị Donet, bọn chúng sẽ biến mất khỏi thế gian này trong nháy mắt thôi, không kẻ nào có thể nhận ra đâu - hắn không quay đầu lại mà nói sau đó bắt đầu tiến về phía tên Tosaka.
- Thằng nhóc khốn kiếp, tưởng tao sợ mày hả? - Tosaka dù sao cũng đã làm võ sĩ giác đấu trong suốt hơn chục năm, mặc dù sát khí của hắn khiến cho tên này hoảng sợ nhưng vẫn chưa đủ để khiến 1 kẻ luôn sống trong nguy hiểm từ khi còn nhỏ như tên Tosaka này không dám phản kháng.
Tên Tosaka ngay lập tức tiến vào tư thế chiến đấu, kinh niệm nhiều năm sinh tử cho tên này biết rằng nếu không tấn công trước thì sẽ khó lòng mà thắng được.
Hắn thấy Tosaka chuẩn bị tấn công mình thì không chờ cho tên này lao lên mà nhẹ nhàng giơ 1 cánh tay lên.
- Alas Negras (Đôi cánh đen) - hắn thì thầm.
Một làn khói đen xuất hiện từ cánh tay hắn và bắn thẳng về phía của Tosaka.
!!!
Không kịp phòng bị Tosaka và cả mấy tên đồng bọn ngay lập tức bị làn khói đen cuốn lấy và bay vào trong 1 con hẻm tối ở ngay phía sau.
Tosaka và mấy tên kia bị làn khói đen cuốn lấy thì cố gắng giãy giụa và gào thét nhưng mà Donet và tất cả những người qua đường hoàn toàn không nghe thấy gì cả.
- Cố mà tận hưởng những giây phút cuối đời của mình đi - giọng nói của hắn vang lên bên tai của Tosaka và mấy tên đồng bọn.
Tên này còn định nói gì với hắn nhưng ngay lập tức 1 cơn đau đớn tột cùng ập tới khiến cho hai mắt của Tosaka trợn trừng lên và những mạch máu nổi cộm lên khiến con ngươi của tên này trở nên đỏ ngầu. Tosaka thét lên đau đớn nhưng lại không có 1 âm thanh nào thoát ra được bên ngoài của làn khói đen.
- Đi thôi chị Donet - hắn nói khiến cho Donet tỉnh lại từ cơn sững sờ.
Hai người bỏ đi và để lại Tosaka và mấy tên kia tiếp tục bị hành hạ trong đau đớn, người qua đường dường như không hề nhận ra rằng có 1 đám người đang gào thét kêu cứu ở ngay bên trong cái ngõ nhỏ mà họ đi ngang qua.
Chỉ trừ duy nhất 1 người…
Trên nóc 1 mái nhà, 1 người đàn ông cao lớn có mái tóc dựng đứng màu vàng và làn da ngăm đen mặc 1 chiếc áo choàng chi để lộ ra khuôn mặt có 1 vết sẹo ngang mũi đang hướng tầm mắt của mình về phía cái ngõ nhỏ mà mấy tên kia đang bị tra tấn.
- Đó có phải là nó không nhỉ? Trông không được giống tên ngốc kia lắm mà cách hành xử lại còn độc ác đến vậy… - người đàn ông này liếc nhìn theo hướng mà hắn và Donet rời đi rồi lẩm bẩm - và phép thuật mà tên nhóc này sử dụng lại rất giống cô ta nữa. Mình phải tìm hiểu 1 chút mới được.
………….
- Negi này… vừa rồi cậu… - Donet nhìn hắn và có chút ngập ngừng.
- Chị định hỏi về phép thuật khi nãy sao Donet? - hắn nhận ra được nghi vấn của Donet - đúng vậy, đó chính là phép thuật bóng tối.
Vừa rồi Donet đã tận mắt chứng kiến nên cũng nhận ra đó là loại phép thuật gì và hắn cũng chẳng cần gì phải giấu diếm.
- Sao cậu lại học thứ phép thuật đó? Nó đi ngược hoàn toàn lại với con đường của cha cậu - Donet có chút kích động nói.
- Tôi không phải là cha của mình, chị Donet, xin hãy nhớ lấy điều đó - hắn bình thản đáp - tôi biết chị chỉ là quan tâm đến tôi nhưng tôi sẽ tự lựa chọn con đường cho bản thân mình.
Nghe hắn nói vậy thì Donet có chút im lặng, bản thân cô là 1 pháp sư thuộc hội đồng phép thuật thì vốn đã có chút ấn tượng không mấy tốt đẹp về các pháp sư bóng tối. Mà Donet đã quen biết với Negi kể từ khi cậu ta theo học tại học viện phép thuật ở Wales.
Donet vẫn lo lắng rằng hắn sẽ đi lầm đường lạc lối khi mà lúc còn nhỏ Negi có 1 tuổi thơ bất hạnh và luôn bị ám ảnh bởi việc tìm kiếm người cha của mình.
Lúc trước do bản thân hình mẫu mà Negi thần tượng là Nagi, 1 pháp sư ánh sáng nên Donet không suy nghĩ nhiều nhưng bây giờ khi thấy hắn sử dụng phép thuật bóng tối thì Donet lại cảm thấy cực kỳ bất an.
- Đừng lo lắng chị Donet, phép thuật bóng tối chỉ là 1 phần nhỏ trong sức mạnh của tôi thôi, tôi sẽ không lạm dụng nó đâu - hắn nói vậy là để cho Donet an tâm thôi chứ hắn chẳng để tâm lắm đến tác hại của phép thuật bóng tối.
- Được rồi, vậy thì chúng ta hãy cùng lên đường thôi - Donet thở dài 1 tiếng rồi nói.
- Được, vậy chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo? - hắn hỏi.
- Đến Ostia - Donet nói.
- Ostia là ở đâu - hắn làm bộ không biết.
- Ostia là 1 hòn đảo trên không nằm giữa ranh giới của đế quốc phương nam và liên minh phương bắc. Lúc đầu tôi dự định tới đế quốc Hellas để liên lạc với hoàng tộc của đế quốc nhưng trong vòng khoảng hơn 1 tháng nữa sẽ có 1 giải đấu của các đấu sĩ được tổ chức ở Ostia để kỷ niệm 20 năm kết thúc chiến tranh giữa 2 phương bắc và nam - Donet giải thích - đến lúc đó công chúa của đế quốc Hellas và cả lãnh đạo của Megalomesembria cũng sẽ có mặt ở đó để thể hiện sự hòa hợp giữa 2 thế lực.
Đối với hắn thì đi đâu cũng được, bản thân hắn hiện đang tập trung tinh thần để cảm nhận quy tắc của phép thuật trong không khí.
Quy tắc của những dòng chảy phép thuật này rất kỳ lạ, hiển nhiên chúng đang bị thao túng bởi 1 kẻ nào đó. Để mà tìm hiểu được quy tắc của những dòng chảy ma pháp này trong thời gian ngắn là điều rất khó khăn, đặc biệt là khi hắn chưa tìm thấy những nơi hội tụ lượng lớn ma lực tương tự như 12 thánh địa ở trái đất.
Theo hắn nhớ thì trong truyện không nhắc tới nơi nào như vậy nhưng hắn nghĩ chắc hẳn ở khu tàn tích của Ostia, nơi từng được mệnh danh là thánh địa giống như học viện Mahora hẳn là còn sót lại thứ gì đó có thể giúp ích cho hắn.
- Vậy bây giờ chúng ta đến đó bằng cách nào đây - hắn hỏi.
- Hừm… chúng ta sẽ đi về phía tây nam, ở đó có 1 vương quốc nhỏ tên là Ariadne - Donet hơi trầm ngâm trong chốc lát sau đó thì trả lời - tôi có 1 người bạn là hiệu trưởng ở 1 trường dạy phép thuật ở đó, sắp tới trường của họ cũng tổ chức 1 chuyến đi để đưa đội nữ kỵ sĩ của Ariadne tới Ostia để bảo vệ lễ hội, chúng ta có thể đi chung với họ.
Ariadne à… đó hình như là vương quốc nhỏ ở phía cực nam mà trong truyện Yue đã bị đẩy tới thì phải. Nếu vậy thì cái trường học phép thuật kia Hẳn là trường mà Yue theo học trong thời gian mất trí nhớ rồi.
- Được rồi, vậy thì sáng mai chúng ta hãy lên đường - hắn nói.
Sau đó hắn cùng với Donet đi vào trong 1 quán rượu nhỏ ở trong thị trấn để nghỉ ngơi. Với hệ thống và số tiền mà hắn sở hữu thì việc đổi sang tiền của thế giới này hoàn toàn không thành vấn đề. (Mundus Magicus sử dụng đồng Drachma, 1 loại tiền tệ của Hy Lạp được dùng trước khi đồng Euro được sử dụng để thay thế)
Ban đêm hắn ngồi trong phòng của mình còn Donet thì đang ở phòng bên cạnh, hắn mặc dù có ý đồ lợi dụng thân phận trẻ con của mình để vào ngủ chung với cô nhưng tiếc là Donet là 1 người phụ nữ phương tây nên không có khái niệm cho trẻ em ngủ cùng.
Với lại cách hành xử của hắn không giống 1 đứa trẻ nên Donet cũng không coi hắn là 1 đứa trẻ mà đối xử.
- Ông theo dõi tôi từ ban chiều tới giờ mà không định ra mặt sao? - hắn sau khi ngồi im lặng 1 lát thì mở miệng nói.
Không khí trở nên tĩnh lặng 1 chút sau đó thì cánh cửa sổ vốn đáng khép hờ liền được mở ra và 1 bóng người cao lớn xuất hiện trong phòng.
- Xem ra là nhóc đã phát hiện ra ta từ lâu rồi hả - người đàn ông này chính là người đàn ông đã nhìn thấy hắn ra tay với đám Tosaka lúc ban chiều, ông ta đã theo dõi hắn tới tận bây giờ.