Thế Gia Quý Nữ Khác Loại Nhân Sinh

Chương 2: Ngọt ngào



Nhắc đến chuyện này, tâm Lý Tuyền lại một mảnh dao động, kiếp trước của nàng, không biết gây ra bao nhiêu oan nghiệt, số mệnh xui xẻo đem nàng xuyên không đến cái Quốc gia đang thời chiến tranh này. Hôm nay còn đứng đây, chưa biết chừng ngày mai lại được diêm vương mời xuống trò chuyện cũng nên.

Như thế này cũng đừng tính, xúi quẩy thế nào lại đầu thai ngay đại gia tộc có quan hệ vô cùng gần gũi với Hoàng gia. Ông trời, phải chăng ngài ngại ta quá rãnh rỗi nên mới bày cái trò vô sỉ này hay sao?Nữ nhân nào đó, mặt dày hướng Ngọc hoàng hung hăng mắng, khóc không ra nước mắt.

Nói về đời trước, nàng vốn đã bị người hại mất mạng, không ngờ rằng linh hồn xuyên qua lại phó thác trên thân thể xinh đẹp này. Nhớ về thời điểm khi trọng sinh, chính là buổi trưa, oa nhi mới ngủ dậy, nàng liền hé môi anh đào một trận khóc nháo, đã bị một nam tử ôm lên, mắt trừng nhìn nàng, miệng còn cười hắc hắc “ Không biết có nên để tiểu nha đầu này ngã thêm vài cái mới chịu nín khóc đây”

Lúc đó, nàng vô cùng hốt hoảng, bản năng muốn hướng mặt người điên trước mắt mà hét lên. Nhưng biết đươc cái nam nhân kia có bao nhiêu là cuồng loạn, nói được làm được, nếu nàng vẫn bướng bỉnh khóc to, cái người điên này nhất định sẽ khiến nàng chết ngay lập tức.

Bản thân đường đường là một dị năng tinh thần, vậy mà vì bảo vệ cái mạng nhỏ, lại nở nụ cươi, nịnh nọt lấy lòng, thật sự rất xấu hổ.Nhưng mà không cười không được, nếu không cười đồng nghĩa với việc sẽ chết, vậy thì đành đem nụ cười đổi lấy cái sinh mạng này vậy.

Dị năng tinh thần, lực công kích đều không có, nhưng thời khắc mấu chốt lại cứu nàng một mạng. Nhất là thời điểm bị nam tử kia bắt lấy, dùng lực lượng dị năng đem thần trí của hắn trấn an, tất yếu còn đem tâm tình của hắn trở nên vui vẻ, mới đem cái mạng nhỏ này cứu ra từ quỷ môn quan. Nhưng giá như sớm biết rằng, tương lai đối diện với cả cái gia tộc điên cuồng này, ngay lúc đó nàng cam tâm tình nguyện tự mình ngã chết cho rồi.

“ Tiểu Tuyền” Cao Hiếu Uyển đợi cả nửa ngày không thấy phản ứng của nhân nhi bên cạnh, liền trực tiếp cất cao giọng gọi tên nàng, chân mày cũng đồng thời nhíu lại.

“A! Tam ca” Lý Tuyền nghe Hiếu Uyển gọi, hồn phách một hồi đi chu du giờ mới bay về, khóe mắt hiện nét cười “ Huynh gọi ta làm gì vậy?”

Cao Hiếu Uyểnlười biếng dựa vào trúc tháp, khuôn mặt trầm như nước, âm thanh cũng không còn trong trẻo “ Tuyền nhi có phải hôm nay nhìn ta thực chướng mắt?”

“Không có Tam ca, huynh thế nào lại suy nghĩ như vậy?” Trong lòng Lý Tuyền đem nam nhân kia mắng vài lần, thế nhưng bản thân ngây người một chút cũng không được.

“ Muội hôm nay đều không có nhìn ta, lại còn quăng ta sang một bên để ngẩn người. Tiểu Tuyền vài tháng không gặp tam ca, hóa ra vẫn không nhớ huynh. Hay là vì thân quần áo của ta làm muội không thích” Cao Hiếu Uyển nói xong liền đứng lên, đôi long mày cùng mặt đã nhăm nhúm thành một đoàn, ánh mắt hiện lên tia tàn nhẫn “ Tiện tì này đúng là không nghĩ được ý kiến gì hay ho, đã vậy, ta không tha cho các nàng”

Lời còn chưa dứt đã thấy bóng người xoay mình bước đi, quanh thân tỏa ra nồng đậm sát khí làm Lý Tuyền một bên cảm thấy hoang mang. Nếu như hắn ở trong phủ mình đại khai sát giới, có khi nào lão Thiên gia lại xem nàng như tòng phạm, tội lỗi liền đem một nửa tỉnh trên nàng. Trời ạ! Nam nhân, người đừng có manh động nha, ta không muốn lại rước thêm xúi quẩy vào người đâu.

Lý Tuyền nhanh tay bắt lấy gấu áo của mỗ nam nào đó đang chơi trờ giận dỗi, bộ dáng có đánh chết ta cũng không thả, lại giả vờ tức giận “ huynh đi đi, đi đi! Biết là hynh không thích cũng ta ngắm cảnh nên giở trò chuồn đi chứ gì. Vậy thì đi luôn, đừng có quay trở lại “ [ ed đoạn này sao ta thấy giống vợ chồng cãi nhau quá zị :v cơ mà thật lòng ta lại thích cái anh nam chính Cao Hoán hơn cơ =)))]

Quả nhiên là công phu mười năm tôi luyện không uổng phí, diễn rất có trình độ. Lý tuyền phối hợp đem tay còn lại áp vào bàn tay của thiếu niên, hơi lạnh trong lòng bàn tay truyền ra khiến nam tử một phen hoảng hốt. Người cũng không rời đi, tay hắn gắt gao cầm lấy tay của Lý Tuyền, quay người kéo nàng ngồi xuống, đau lòng nói “ Tiểu Tuyền, tay muội tại sao lại lạnh như vậy, hay là sinh bệnh rồi, đẻ ta gọi người mời Thái y đến xem sao”

Lý Tuyền dùng bàn tay khác không bị hắn xoa nắn, liền “ Ba!” một tiếng hướng ngực Cao Hiếu Uyển đánh một cái, thấp giọng oán trách “ Gọi thái y làm gì, đang yên đang lành lại rủa ta sinh bệnh”

“ tam ca sai rồi, Tuyền nhi đừng tức giận có được không, ngày mai ta nhất định mang muội ra ngoài cưỡi ngựa ngắm cảnh. Lần này ta chọn được một con tuấn mã rất tốt, cam đoan so với ngựa của Thất thúc tặng muội còn uy phong hơn nữa”Nhắc tới chuyện này, đôi mắt hoa đào của thiếu niên tỏa sáng, không chớp mắt nhìn cô bé bên cạnh. Sâu trong ánh mắt là tia mong đợi làm cho tâm Lý tuyền nháy mắt liền trở nên mềm mại.

Lại kể đến tính cách của nam nhân Cao gia, mặc dù là đối với người khác vô cùng tàn bạo và khát máu, nhưng một khi nhận định được người trong lòng, thì chính là hận không thể đem tất cả những gì tốt đẹp nhất đưa đến.
Từ lúc mới quen hắn cho đến bây giờ đã là tám năm, thiếu niên ngày ấy cho đến hiện tại vẫn là như cũ yêu thương nàng. Đôi khi, Lý Tuyền nghĩ, hắn đối với mẫu thân của mình cũng không có kiên nhẫn như vậy đâu.

Nghĩ đến đây, nàng nhìn Cao Hiểu Uyển nhẹ nhàng gật đầu, vang lên âm thanh nhỏ nhẹ “ Ân!” Thiếu niên nghe được nàng đồng ý trở nên vô cùng cao hứng, còn kém không tiến lên ôm Lý Tuyền xoay quanh một vòng
.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.