Trong cái màn âm u lạnh lẽo của bóng đêm, một sự vắng lặng đến lạ kì. Ngọn gió thổi hắc qua từng tán cây khiến nó lay động. Và rồi, nó mạnh hơn, lớn khiến những cái cây trong cái khoảng rừng rộng lớn lắc lư vô định hướng. Trung tâm rừng thiên về phía bắc khoảng 20 km là một bãi đất trông vĩ đại hơn. Nhìn nó, rõ ràng là được sang bằng chứ không hoàn toàn phụ thuộc vào tự nhiên. Và tất nhiên, nó trống rỗng.
...
Một tiếng gầm thở nhẹ của chú rồng đệ nhất ngạo mạn thiên hạ, nó khiến cho những sinh vật khác không dám nán lại gần dù chỉ vài bước. Kai bất lực lại liếc nhìn xung quanh như cái hành động mà ông đã vô thức làm một tuần qua. Ông đã phát ngán rồi, tại sao chuyện này còn chưa chấm dứt?
Bên cạnh ông cánh đó không xa có một ngôi nhà nhỏ bằng rơm. Nhưng không thể trông mặt mà bắt hình dong, bên trong chính là một căn tù tra tấn. Hãy đưavaof cái hình ảnh quỷ đội lót người.
Bên trong, trên chiếc tường đỏ rực như lửa, những khí hơi nước cứ thế bốc lên không ngừng. Mấy con quỷ lùn xoay cần, nhiệt độ căn phòng cũng dần giảm xuống. Với khả năng của mình, Rin sử dụng nó một cách thầm lặng. Những sợi tóc cứ vậy mọc ra, những mảnh da vốn dĩ đã cháy được tái sinh và liền lại. Cô không sợ chúng phát hiện ra điều này vì quỷ lùn là loài vật rất ngu ngốc. Một khi đã phục tùng ai thì nói gì nghe nấy, không có khả năng tư duy và ngay cả chỉ số thông minh cũng về con số âm.
Hoàn thành đợt tra tấn trong ngày, chúng ra ngoài trả lại không gian riêng tư cho cô. Chủ nhân của chúng đã nói thế.
Dù đau đớn đến mấy, nhọc nhằm đến bao nhiêu thì cô vẫn không rên la kêu đau. Nếu như thế sẽ bị cười, và không ai khác chính là Rin Black. Một quần qua dù cô ta không lui đến đây nhưng Rin vẫn có cảm giác như mình bị theo dõi bởi hết tất cả giờ giấc trong ngày. Cô nhớ Ken, nhớ chồng sắp cưới của mình.
Kai chồm người nhìn qua khe hở cửa bên cạnh Rin
- Cô ổn chứ!
Bộ dạng này không thể thoát khỏi tầm mắt của ông ấy, cô biết.
- Tôi không sao. Bên ngoài bọn chúng không làm gì ông chứ?
- Chẳng tên quỷ lùn dám bén mãn lại chỗ tôi đâu. Tôi lo ngại chính là, chiếc vòng cổ này.
Rin biết chúng, những thứ được làm bằng kim loại này. Cô nhìn sơ qua cũng biết nó được chế tạo từ bàn tay của những người sói. Vậy là, Rin Black đã dùng thân phận của cô để làm điều này. Những thứ này có phải là quá đáng? Vậy có khi nào sẽ có chiến tranh xảy ra hay không?
Chiếc vòng được đeo trong cổ Kai quả thực hết sức kì lạ. Công dụng có một không hai của nó khiến ông đa nghi rằng có phải nó được làm từ kim loại hay không. Chỉ cần ông ở trong trạng thái như thế này thì nó vẫn vậy. Nhưng chỉ cần ông hóa nhỏ lại thì kích cỡ chiếc vòng cũng bị biến đổi theo. Và khi tiếp tục hóa thành hình dạng to lớn của rông một lần nữa, chiếc vòng nhỏ hơn vài cm.
Vẫn nhớ như in lúc đó, nếu đầu óc ông không phài lúc nào cũng suy nghĩ về Rin thì chuyện đang ghét này sẽ không xảy ra. Lỗi này ông nguyện gánh hết.
Một quần qua ở nơi này Rin bị những tên quỷ kùn hành hạ đến đảo ngược trời đất.Chúng không động chàm gì đến cơ thể cô bằng da thịt mà là những vật dụng tra tấn dã man. Nó chắc chắn cùng được làm từ thợ kim thuật bên tộc người sói. Ngày qua ngày vẫn như thế chưa có dấu hiệu dừng lại. Theo như cô tính toán, đúng một giờ đồng hồ nữa thì những nghi thứ tra tấn sẽ được tiếp tục. Rin Black bây giờ đang thế chỗ của cô. Chằng biết anh có nhận ra điều gì khác thường hay không. Không biết, bâh giờ anh có đang cuống lên mà tìm cô hay không. À mà khoan! Anh có biết người mà mình sắp kết hôn chính là Rin Black hay không?!
Bấy giờ, trong cung điện tư của nhị hoàng tử Vampire World. Dù biết không phải việc của mình nhưng Ken vẫn sục sùng lên mà tìm kiếm những sinh vật nhỏ bé. Toàn bộ Peter, Tinker, Dogy và chị em nhà Ana cũng chẳng thấy tăm hơi. Bộ thất đã đi lo chuyện ở học viện, anh không thể nhờ họ được rồi. Ngày mai là kết hôn, lễ chúc phúc không thể thiếu tiên nhỏ đặc biệt là Peter tộc trưởng được. Nếu vào thời điểm đó mà cậu ta cứ lêu lỏng mãi như thế này thì hỏng việc mất. Thế nhưng những gì anh suy nghĩ hiện giờ chẳng ăn thua gì với cơn giận không biết từ đâu ra.
Hai tên tiên nhỏ chết tiệt, chủ nhân ở đây mà dám đi đâu?
Lúc ấy, cả bọn cùng rủ nhau cắt đứt kết nối với chủ nhân của mình mạn phép vào rừng thiên mà không có sự cho phép của Victeria. Nhìn về tương lai phía trước, nếu Rin Black hoàn thành tham vọng của mình đồng nghĩa với việc ánh nhìn về phía trước của họ sẽ hoàn toàn tăm tối mù mịt.
Đối với dòng tộc Black rộng hơn là những Vampire mang dòng máu hoàng gia, không cần là con trai trưởng trong nhà, chỉ cần là ai đó trong gia đình kết hôn trước thì người vợ đó sẽ trở thành con cả, tương đương là nữ hậu dự bị của đời tiếp theo. Tất nhiên nữ hậu chính thức vẫn là vợ của đệ nhất hoàng tử. Vì tương lai đã định sẵn ngôi vị sẽ thuộc về ai. Chỉ khi có chuyện gì đó ngoài ý muốn xảy ra thì chuyện này mới trở thành sự thật.
Nhìn về quá khứ, Rin Black vốn đã chẳng có tết tình tốt đẹp gì trong mắt nhiều người. Cô ta có được sắc đẹp là thứ khiến người khác giới mê mẩn nhiều nhất. Còn lại những thứ khác thì không thể gọi là hoàn hảo. Nể mặt Ken nên họ mới đối xử với cô đúng mực mà thôi. Tất nhiên những chuyện này Peter cũng chỉ được xem lại qua cây thiên, chứ cậu chưa được trực tiếp chứng kiến bao giờ.
Cơ thể to lớn của Kay vẫy mạnh bay trên khung trời đen ngòm. Sự rung chuyển lớn như vậy thì không có chuyện những sinh vật trong rừng không nhận ra. Victeria đã sớm nhận ra sự khác thường.
Dòng máu rồng như Kai và Kay là loại rồng có sức công phá rất lớn. Là kẻ có dòng máu hiếu chiến. Bà sớm đã cảnh cáo họ rằng nên yên phận với chỗ ở của mình, không nên gây hấn với những linh vật khác. Hầu hết trong mắt chúng rồng rất đáng sợ, để đảm bảo cân bằng sinh thái tự nhiên của rừng thiên thì hai cha con họ chỉ nên sinh sống tại một chỗ và tuyệt đối giữ mình trong hình dạng con người. Tất nguyên cũng do Victeria.
Lúc này bà đang cùng chị gái mình ở bên cạnh Ryphar. Chẳng có gì đáng ngại vì hiện giờ trông bà rất mạnh khỏe. Nhưng chính sự mạnh khỏe đó lại làm cho mọi người lo lắng. Cảm nhận được sự khác thường và luồng sức mạnh kinh khủng trên không trung, Victeria mạn phép rời đi để xem xét tình hình. Đúng như bà đoán cái bóng dáng to lớn đó chính là Kay nhưng ánh mắt bỗng lạ lẫm đi khi trông thấy những đốm sáng đặc trưng nhỏ nhỏ bên cạnh. Bà thấy rõ đó chính là Peter và Tinker. Dù bà có vắt óc suy nghĩ thế nào vẫn không thể tìm ra lí do chính đáng. Không lẽ bọn nhóc này đã nhận ra điều khác lạ gì đó? Vòng vo một hồi thì chính lí do này là chính đáng nhất. Trong lúc bà vẫn đang mãi mê suy nghĩ thì cảm nhận được trưởng lão của tiên tộc đang hướng về phía này.
- Rin và Rin Black đã tráo đôit vị trí cho nhau.
Thì ra là vậy, đành trông chờ hi vọng vào tụi nhóc tân binh vậy.
Trong khu rừng thiên này Kai và con gái ông là hai chú rồng duy nhất được giữ lại, họ nói rằng hai người đáng bị phong ấn ở đây. Nếu thả rong ra thế giới bên ngoài không biết sẽ gây ra tai họa gì. Tất nhiên, sự cô đơn mà họ trải qua hằng ngày ai ai cũng đều giấu trong lòng, chỉ biết lặng thầm bù đắp cho nhau qua những lần nói chuyện. Đối với Kay ông chính là nguồn sống duy nhất của hiện giờ. Ngay sau khi vợ ông vì bảo vệ gia đình mà bị đồng loại nhẫn tâm giết chết, Kay hoàn toàn sống tách li với bên ngoài. Cho đến thời điểm hiện tại thì Rin chính là người bạn duy nhất. Ông tự hỏi một tuần qua không có ông bên cạnh con gái đã sống ra sao.
Kay vẫn cứ vẫy cánh bay trong không trung mà tìm kiếm. Màn đêm đen đặc bao lấy, có phải cô đang khóc? Bỗng nhiên cô ngừng di chuyển, chỉ vẫy cánh mà dậm chân tại một chỗ. Peter thấy lạ liền liếc mắt nhìn chú rồng, khuôn mặt sần sùi dữ tợn nhưng lại mang vẻ đau thương bi đát. Tinker giật mình lo lắng buộc miêng hỏi
- Kay? Có gì đó sao?
Lúc này, cô liền hóa thành người với đôi cánh như của ác quỷ. Nước mắt rõ ràng đã chảy thành dòng bỗng nhiên bật mạnh lên thành tiếng
- Cha tôi! Ông ấy đang ở quanh đây. Mối liên kết giữa tôi và cha rất mãnh liệt, tôi dám chắc ông ấy đang ở đây. Cha ơi!!! Trả lời đi, con gái yêu quí của cha đây. Cha ơi~~~
Chẳng đâu xa vời, ông đang ở phía dưới chứ đâu. Ông nghe rõ mồm một từng câu từng chữ mà con gái mình. Tiếng gầm của rồng cứ thế vang lên trong màn đêm. Nhưng, chẳng một sinh vật nào nghe thấy. Những chú chim ở khu vực gần đó hoàn toàn không có phản ứng như mọi lần. Kai vẫn cứ thế mà gào thét mặc biết là nó vô dụng nhưng ông rất nhớ, nhớ con gái mình.
Bên trong căn nhà cũ kĩ, Rin ngẩn người mà nước mắt rơi. Cô phải thật sự cảm thấy ganh tỵ với hai cha con họ. Tình mẫu tử thật tuyệt vời. Tình cảnh này, khiến cô vừa nghĩ đến tình yêu, vừa nghĩ đến tình yêu thương trong gia đình. Tiếng gầm của rồng chính là âm thanh có tần xuất lớn nhất, ngay cả nó còn không lọt nổi ra ngoài thì tiếng nói lúc tắt lúc vang của cô thì có tác dụng gì. Hai hàng nước mắt cứ thế tràn ra khỏi khóe mắt, cổ họng nghẹn lại đến hít thở còn khó. Phải làm sao để thoát khỏi nơi này? Rin Black! Tại sao đến bây giờ cô vẫn chưa quay lại?
Vừa lúc, cô nghe đâu đó tiếng bước chân lộc cộc, tiếng xột xoạc của thứ gì đó chà sát dưới đất, có mùi của hoa hồng mà cô thích, và cả mùi nước hoa cũng được làm từ tinh dầu hoa hồng mà chính Ken đã tặng cho cô. Không phải chứ?
Đôi mắt cứ như vậy mà nhìn về phía trước sầu thảm, cô không dám nhìn nhưng thật sự không thể hạ ánh nhìn xuống. Hình bóng ấy càng ngày càng rõ hơn, chính là cô ta, Rin Black. Trông thấy ả, thật sự Tin rất muốm hét lên thật to, muốn thoát khỏi xiềng xích mà chạy nhanh đến một đao đâm chết. Mỗi thứ trên người cô ta đều do chính Ken chọn và tặng cho cô, nhưng bây giờ, ngày hôm nay, người khoác lên những thứ đó lại là cô nhưng không phải cô.
- Rin Black! Không! Không! Hãy nói là đây không phải sự thật đi!- Ánh mắt cô tràn đầy sự hi vọng và cầu xin mặc cho biết mình sẽ chẳng gặt hái được gì.
Rin Black khoác lên người chiếc áo cưới bắt mắc tuyệt đẹp, tóc được búi lên như chiếc bánh giày đằng sau. Hai bên tai còn có cả hau chiếc râu dế xoắn lại rất đẹp. Khuôn mặt được makeup tinh xảo khiến cho bất cứ ai cũng không thể rời mắt được. Một mình cô ta đến đây mang theo bộ váy cưới luề xuề và còn cả bó hoa bông hồng tuyệt đẹp. Rốt cuộc là muốn gì đây?
Cô ta nhếch mép cười cất tiếng nói
- Đúng! Đây không phải sự thật mà chính là sự thật của sự thật. Tin được không? Ta đã sắp có được anh ấy rồi.
Bất lực, cô chẳng còn gì để nói
- Tại sao chứ!!
- Chậc chậc!! Nào Nào Rin Weaslly, đừng khóc, đôi mắt sẽ xấu lên vì bị sưng mất.
Quả thật Rin đã nín khóc, cô bắt đầu cảm thấy có sự kì lạ. Rin Black, đang nói những câu quan tâm cô sao? Chẳng phải đây chính là những mà cô ta cảm thấy ghê tởm nhất? Thiên hạ nói, bỗng nhiên người khác tốt với mình chắc hẳn là có nguyên nhân sâu xa nào đó. Liệu Rin Black có như thế?
- Cô muốn gì đây Rin Black?
Cô ta đột nhiên quắn quéo người che miệng lại mà cười chúm chím. Cái hành động này rơi thẳng vào mắt cô ngay nhưng lại chẳng thấm nổi. Cô ta cười, vậy là cô đã đoán trúng. Nhưng rốt cuộc là cô ta còn muốn gì từ cô, một người thân tàn mây dại sau một tuần không ăn không uống.
Tay kia Rin Black cầm tà váy lớn ở trước mà tiến tới trước mặt cô. Thả xuống lại tiếp tục dùng nó mà nâng cằm cô lên
- Mắt cô thật đẹp!!
...
Trong chốc lát, thay vì khóc trên không trung cả bọn đáp xuốnh dưới đất cánh đó nơi Kai bị trói lại không xa. Ông lại tiếp tục ra sức gào thét và rồi lại chìm trong tuyệt vọng. Dù có cố gắng với tay với cánh thế nào cũng chẳng thể chạm vào được ngay cả một tất quần áo của con gái ông. Lần này, Kai thật sự đã rơi nước mắt.
Cho tới tận khi đáp chân xuống dưới nền đất sét, Kay vẫn cảm nhận được luồng khí của cha mình. Những bỗng nhiên, nó hoàn toàn biến mất tăm, dù cô có cố bao nhiêu thì cũng chỉ là con số không mà thôi
- Tôi không cảm nhận được nữa, cha tôi... đã rời đi sao?
- Ý cô là sao?
- Hoàn toàn biến mất, tôi hoàn toàn chẳng thể cảm nhận được những gì xung quanh mình nữa rồi. Cha tôi... Tôi phải tìm ông ấy.
Nói rồi Kay là người dẫn đầu mà rời đi. Trước mắt Kai, ông chẳng thể nói gì. Nhìn con gái mình rời đi như thế khiến lòng đau như cắt. Lần đầu tiên cả hai ở khoảng cách thế này nhưng lại chảng gọi tên nhau, chẳng thể cất lên hai tiếng cha con. Từ đằng sau, sợi xích cổ của ông đột nhiên căng ra và xiết chặc. Ông xoay đầu ra sau nhìn cô gái đang nắm lấy sợi xích mà kéo mạnh. Không thể tin một cô gái đang khoác trên mình chiếc váy cưới to luề xuề lại có được sức mạnh như thế.
- Rin... Không! Rin Black!
- Xin lỗi! Vai diễn của ông vẫn chưa kết thúc
Hình dáng, phong thái từ trên xuống dưới vẫn vậy. Kiêu căng tự cao. Nhưng đièu khiến ông nhầm lẫn đó là Rin bởi vì... cái màu mắt đặc trưng đó.
Từng giọt máu cứ như vậy mà rơi tí tách xuống sàn hòa với làn nước mắt mặn chát. Nhiệt độ bức tường đang tăng cao nhưng lại không phải thứ khiến cô vùng vẫy đến như vậy. Mắt, cô đã bị Rin Black lấy đi mắt của mình. Còn gì tệ hại hơn. Có phải chỉ cần như vậy là có thể chiếm được Ken? Tại sao mọi chuyện lại như vậy? Tại sao nó lại xảy ra với chính cô cơ chứ?
Những chú quỷ lùn đứng chực đó bên cạnh cô đợi đến lượt tra tấn của mình. Đây chính là thời khắc mà chúng mong đợi nhất trong ngày. Và cứ thế, từng thanh thép kim loại được mang ra và đun nóng.
Ngửi thấy mùi khói khét không thể ngăn Rin liên tưởng đến những ngày đầu mình bị mang đến đây. Nhưng xin lỗi, hôm nay cô không có hứng để lại tiếp tục hứng nó thêm lần nữa.
Chẳng biết lấy sức lực từ đâu ra, cô hít một hơi thật mạnh từ bụng mình truyền lên mà hét lớn
- KAIIIIIIII
Tần xuất âm thanh lớn đến nỗi xuyên qua cả lớp kết giới dày đặt. Âm thanh lọt ra ngoài và vang đi xa thăm thẳm đến thẳng cung điện hoàng gia to lớn, nơi đang xảy ra buổi lễ trong đại còn hơn cả ngày lễ kỉ niệm trong năm. Rin Black lúc này mới rợn tóc gáy mà giật mình. Lòng cô ta bồn chồn không yên nhìn Ken đang vui vẻ cười nói với những vị tiền bối từ nhiều nơi. Làm ơn, hãy để buổi lễ diễn ra một cách nhanh chóng nhất.
Phụt!!
Trong rừng thiên, trung tâm của nơi trú ngụ của tiên tộc, chẳng nói chẳng rằng, Ryphar phun thẳng ra một ngụm máu đen rồi lặng lẽ gục xuống trong lòng Ryper con trai mình. Quá nhanh quá nguy hiểm, Ryper không thể nhận thức được chuyện gì đàn xảy ra. Cho đến khi cái xác trong tay mình lạnh đi và có dấu hiệu phát sáng