Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1173: Bắt tiên



Cành liễu màu vàng phát ra âm thanh như kim loại va chạm, những lá liễu và cành liễu lại tựa như xiềng xích kim loại quấn quanh trói chặt lấy Vương Hi.

"Mở!" Vương Hi khẽ quát, mái tóc đầy đầu bay lượn, thân thể cao ráo đang giãy giụa kịch liệt, tiên kiếm Hắc ám trong tay vung vẫy chém ra từng chuỗi hoa lửa.

Nàng muốn phá tan trói buộc, chặt đứt những xích thần màu vàng này, thế nhưng càng làm thế thì những cành liễu lại càng quấn chặt thêm, cứng cỏi không hư hao.

Dù cho tiên kiếm Hắc ám sắc bén đã chặt đứt một ít, thế nhưng những bộ phận khác lập tức bổ sung lại, những cành liễu màu vàng này có một sức sống vô cùng mạnh mẽ.

"Vương Hi bị bắt giữ rồi!" Mọi người giật nảy cả mình, sau đó nghẹn họng trừng mắt nói không ra lời.

Điều này làm cho người ta cảm thấy chấn động, dù sao đây cũng là tiểu thư của Trường Sinh gia tộc Vương gia, một vị tiên tử đã tu ra ba luồng tiên khí, kinh tài tuyệt diễm, sức chiến đấu mạnh mẽ vô cùng, ấy vậy hôm nay lại bị bắt giữ.

"Ầm!"

Một đám Nam Minh Ly hỏa bốc lên, Vương Hi hóa thành bó đuốc, từ bên trong mỗi một tấc da thịt trắng như tuyết của nàng dâng lên ngọn lửa sáng ngời, đốt cháy từng cảnh liễu kia.

Rất nhanh, nàng được ánh lửa nhấn chìm.

Lúc này, Thạch Hạo đã sớm hóa thành một vệt sáng vọt tới, nhanh chóng ra tay hòng bắt lấy nàng.

Xoẹt!

Vương Hi không phải là người bình thường, cho dù thân thể tạm thời bị trói buộc thế nhưng vẫn linh động như cũ, xé hư không, vượt ra ngoài, muốn trốn khỏi nơi đây.

Lúc này cánh tay phải của nàng bị cuốn chặt lại, tiên kiếm Hắc ám trong tay rời đi và dưới sự khống chế của nguyên thần, nó chém vào xích thần trật tự trên người, đồng thời chống lại cường địch phía sau.

Nhưng mà, điều này vẫn không thể ngăn cản được bước chân của Thạch Hạo, dù sao nàng cũng đã bị giam cầm, sức chiến đấu giảm mạnh.

"Ầm!"

Một lát sau, xung quanh Vương Hi lao ra mười bóng người, đó đều là linh thân của nàng, tất cả đồng loạt giết về hướng Thạch Hạo, bên trong có những hung thú mạnh nhất trên trần đời như Chu Tước, Kim Ô, Cửu Đầu Xà...

Đương nhiên cũng có sinh linh hình người nhưng đều là linh thân được nuôi dưỡng ở bên trong Động Thiên, chúng hợp lực vây giết Thạch Hạo.

"Vương Hi lại bị bức bách đến một bước này, bắt đầu vận dụng linh thân rồi, đúng là không còn cách nào nữa."

"Không ngờ rằng nữ thiên kiêu một đời lại bị cái người đi theo của mình áp chế và sắp trở thành tù binh, đúng là chẳng biết nói gì cho phải nữa!"

Tất cả mọi người đều rõ ràng, một khi điều động linh thân là đã rơi vào tình cảnh khó có thể thay đổi, bởi vì đối thủ cũng có linh thân, điều này chỉ có thể nói rõ Vương Hi chẳng còn cách nào nữa.

Mọi người thở dài, thân là thiên chi kiêu nữ thế mà lại bị như thế, chỉ sợ đây là lần đầu tiên nàng bị bắt giữ như vậy?

Thạch Hạo nở nụ cười rồi thân thể hơi lay động một cái, cũng không giống người khác sẽ tạo ra mười Động thiên mà chỉ là một đoàn ánh sáng mông lung, thế nhưng lại có rất nhiều bóng hình lao ra.

"Côn Bằng? !" Mấy người kêu sợ hãi.

"Lôi điện hình người?"

"Còn có một cây liễu? !"

Tiếng kinh hô liên tiếp, rất nhiều người trợn to hai mắt.

Tuy rằng sớm có dự liệu, lúc nhìn thấy thiếu niên kia triển khai Côn Bằng pháp, sau đó lại điều động bảo thuật Liễu Thần thì cũng đã đại khái đoán được thân phận của hắn, nhưng lúc này mới coi như là xác nhận.

Bởi vì, theo như Thạch Hạo điều động linh thân kết hợp với những bảo thuật mà hắn am hiểu, tất cả đều đã bại lộ, nói rõ một vấn đề hắn đến tột cùng là ai!

Ầm!

Trời long đất lở, quỷ khóc thần gào, linh thân của Thạch Hạo đồng thời xuất động đón đánh mười bộ linh thân của đối phương, giao tranh kịch liệt, tiến hành ngăn cản.

Rất rõ ràng, Thạch Hạo không còn che giấu bất cứ thứ gì, sự ngang tàn không gì sánh được, lúc này mỗi một linh thân đều nắm giữ một loại thần thông kinh thế, hiện tại chồng chất khiến uy lực càng tuyệt luân hơn.

Nơi này sôi trào!

"Hắn là Hoang, vậy mà không có chết, đã đi tới Thư viện Thiên Thần ta!"

"Không phải Nguyên Thanh đã ra tay đẩy hắn vào Cổ quáng Thái sơ rồi sao, nghe đâu hắn đã chết ở bên trong mỏ quặng, vì sao còn xuất hiện ở đây?"

"Trời ạ, nguyên lai hắn chính là Hoang, là thiếu niên tên Thạch Hạo ở hạ giới kia, cuối cùng cũng đã được minh chứng, ta đã nói rồi mà, vô duyên vô cớ làm sao có khả năng sẽ xuất hiện một vị chí tôn trẻ tuổi như vậy chứ!"

Tiếng bàn luận khắp nơi, những người này vừa kích động lại vừa hưng phấn, nóng bỏng nhìn xem cuộc chiến.

Vương Hi cũng đã bị bắt, mọi người cảm thấy thú vị, chuyện này tuyệt đối là một sự kiện vô cùng gay go với Vương gia, phải biết đây chính là đệ tử kinh diễm nhất của tộc này, đã tu ra ba luồng tiên khí!

Huống hồ, thiếu niên này còn đã từng mạo phạm và làm bọn họ cảm thấy nhục nhã, mất mặt, mà trước đây còn có tin đồn đầy ướt át với Vương Hi.

Bị người thanh niên trẻ cùng thời bắt giữ như vậy, đối với Vương Hi, đối với Vương gia mà nói, đây tuyệt đối không phải chuyện tốt đẹp gì!

Ầm!

Trong hư không, chiến đấu kịch liệt, có vài bóng hình đã bị đánh bay, hai linh thân của Vương Hi bị thương nặng, theo như kết quả dự đoán thì cuộc chiến sắp kết thúc rồi.

Bỗng nhiên, một cơn ngột ngạt khôn kể trong nháy mắt bao phủ trong lòng của mọi người, bao gồm Thạch Hạo, lúc này hắn thầm kêu một tiếng không tốt rồi nhanh chóng rút lui.

Một luồng kiếm quang tuyệt thế từ trong mi tâm Vương Hi lao với tốc độ cực nhanh, hào quang chập chờn chói mắt, nó chém nhanh về phía Thạch Hạo!

"Đó là cái gì?"

"Là nguyên thần của Vương Hi đang xuất khiếu sao?"

"Trời ạ, kiếm khí này sao lại đáng sợ như thế chứ, thậm chí còn khủng khiếp hơn cả Bình Loạn quyết mấy phần, nàng sao luyện thành được vậy?"

Rất nhiều người sợ hãi lên tiếng, lúc này thân thể của Vương Hi vẫn đứng yên thế nhưng ở giữa mi tâm có một luồng cầu vồng xuất khiếu, nó với tốc độ cực nhanh lao tới hòng đánh chết Thạch Hạo.

Chỉ có một vài người thấy rõ, đó là nguyên thần của Vương Hi đang xuất khiếu, là một nữ anh giống nàng như đúc với chiều cao bằng nắm đấm, ôm một thanh kiếm nhỏ màu đen dài bằng ngón tay cái, phát ra ánh sáng vạn trượng nhằm về phía Thạch Hạo.

Cảnh tượng kia vô cùng kỳ lạ!

Bởi vì, mặc dù nữ anh kia là nguyên thần thế nhưng toàn thân lưu chuyển không phải là nguyên thần lực mà là kiếm khí, nó hình thành kiếm cương và tạo nên một vòng tuần hoàn ở bên ngoài thân thể.

Nguyên thần lực tại sao có thể trở thành kiếm khí, hóa thành kiếm cương vô địch được chứ?

Mọi người kinh hãi đến biến sắc, từng người hãi hùng khiếp vía.

"Đây không phải là Bình Loạn quyết, mà nó còn mạnh hơn nữa, đây là kiếm ý gì?"

"Sai rồi, đây là Bình Loạn quyết, hơn nữa là sự thể hiện của việc đã luyện đến mức độ cao thâm, hóa nguyên thần thành kiếm thai rồi!"

"Trời ạ, cô gái này làm thế nào luyện thành vậy, quá đáng sợ mà, các ngươi nhìn thấy thanh kiếm nhỏ màu đen trong tay nàng không, tựa như là tiên kim Hắc ám, không gì không xuyên thủng, đó là nguyên thần biến thành đấy. Nếu như nữ anh biến mất, nguyên thần hoàn toàn hóa thành một thanh kiếm thai, như vậy thì đã như là vô địch, đạt tới cảnh giới vô thượng!"

Không ai không thay đổi sắc mặt, từ xưa tới nay nguyên thần hóa thành kiếm thai rất ít có, đặc biệt trong độ tuổi này cơ bản không thể nào thành công được, có thể trước nay chưa từng gặp qua.

Thạch Hạo lông tơ dựng thẳng, cảm nhận được sát ý, lúc nguyên thần kia xông lại thì vô cùng ác liệt, chém thần giết ma, không gì không xuyên thủng, rất là đáng sợ!

Nếu không phải hắn tránh né nhanh thì đã bị xuyên thủng ngay lập tức rồi!

Hắn chưa từng thấy qua kiếm cương đáng sợ như vậy, từ trong hư không chém tới, phá diệt vạn vật, quan trọng nhất chính là tốc độ của nàng quá nhanh, khó có thể tránh né.

Nếu không phải hắn buông thả toàn lực, vận dụng Côn Bằng pháp, vỗ mạnh cặp cánh nhanh chóng tránh ra thì lúc nãy đã có thể bị nguyên thần kiếm thai chém bay đầu rồi.

Việc này quá kinh người!

Thạch Hạo dịch chuyển, lưu lại từng chuỗi bóng mờ.

Một bóng mờ màu đen xẹt qua nhanh đến nỗi dù dùng Thiên Nhãn thông cũng khó có thể thấy được, đây chính là nguyên thần kiếm thai bên trong Bình Loạn quyết, giết người vô hình, khó lòng phòng bị.

Keeng!

Tia lửa văng gắp nơi, tiếng vang điếc tai.

Cùng lúc đó, Thạch Hạo cũng dừng lại, không tiếp tục tránh né nữa.

"Xong, tốc độ của nguyên thần kiếm thai bên trong Bình Loạn quyết quá nhanh, vượt qua cả cảm giác của bản thân, nếu như đã dừng lại như vậy thì sẽ không bao giờ có thể tiếp tục tránh né được nữa, sẽ rơi vào thế bị động ngay lập tức, và sẽ bị giết ngay tức khắc!" Có người than thở.

"Bình Loạn quyết quả thực khó phá giải mà!" Mấy người hùa theo.

"Keeng!"

Lại là một tiếng va chạm, Thạch Hạo nổi giận, dùng quyền ấn va chạm cùng nguyên thần kiếm thai kia, tia lửa văng khắp nơi.

"Cái gì, quyền ý của hắn như thế nào mà lại có thể đuổi kịp tốc độ của Vương Hi chứ, có thể lay động cả nguyên thần kiếm thai bên trong Bình Loạn quyết?" Rất nhiều người kinh hãi.

Phải biết, tốc độ của nguyên thần kiếm thai vượt qua cả cảm giác, một khi vận dụng, trên nguyên tắc là có thể chém tất cả địch thủ cùng cấp.

"Hắn đã dung hợp rất nhiều áo nghĩa của pháp môn Côn Bằng, dựa vào bản năng chiến đấu, bằng trực giác để ra tay ngăn cản nguyên thần kiếm thai bên trong Bình Loạn quyết kia!"

Mọi người hãi hùng khiếp vía, loại tốc độ kia quá nhanh mà.

Đến hiện tại, bọn họ căn bản đã không còn nhìn thấy nguyên thần kiếm thai của Vương Hi nữa, mặc dù mở ra Thiên nhãn cũng chỉ có thể nhìn thấy một vệt bóng mờ, không thể thấy rõ hình dáng.

Đám người Yêu Nguyệt công chúa đã sớm biến sắc, Vương Hi có thực lực như vậy cũng quá đáng sợ mà, một khi đối đầu thì có mấy người có thể địch lại? !

"Ầm!"

Đột nhiên, cả người Thạch Hạo phát sáng, Chí Tôn huyết trong cơ thể thức tỉnh, hắn sử dụng tới ba loại bảo thuật!

Thần thông Thượng Thương, Luân Hồi, còn có loại thứ ba không rõ kia nữa, hắn gia trì hai loại thần thông phía trước vào loại thần thông thứ ba để làm cho uy lực của chúng tăng lên, khiến thần lực bản thân càng khủng khiếp hơn, lúc này phù văn của ba loại bảo thuật quấn lấy nhau, chồng chất lên nhau trong khắp mạch máu của cơ thể, khiến cả người phát ra ánh sáng chói mắt nhất!

Trong chốc lát, vô tận mưa ánh sáng từ cơ thể hắn lao ra nhấn chìm nơi đây, loại bảo thuật chồng chất lên nhau kia ở khắp mọi nơi, bao phủ bốn phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.