Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1237: Lựa chọn



"Ngươi..." Ánh mắt của lão quái vật Tiên viện chẳng hề tốt lành gì, tựa như hai tia chớp sáng bóng, thế nhưng biết phản bác ra sau đây, mấy hạt cổ chủng vô thượng quả thật đã được định sẵn từ trước rồi, hiện giờ không cách nào thay đổi được.

Trên thực tế, có một vài hạt cũng đã bị người khác dung hợp, vậy biết đi tìm nơi đâu?

"Lão già nhà ông cần phải hiểu, là yêu quý nhân tài hay là làm lỡ bước của người ta." Ông lão của Thánh viện chém thêm 'một đao' nữa.

"Nếu không đi Tiên viện ta thì chẳng lẽ Thánh viện ngươi sẽ tốt ư?" Lão quái vật của Tiên viện cười gằn, cũng nhằm vào điểm yếu của viện này, nói: "Đi con đường Kim Thế pháp này, chính là tu hành thể phách ở cường độ cao, cần phải có những tiên trân vô thượng, Trường Sinh dược... Vậy các ngươi sẽ cam lòng buông bỏ à, mấy thứ đó sớm đã đưa hết cho người cần dùng rồi, Tâm đầu huyết của Chân long gì gì đó hơn nửa đã định được người nhận, còn tinh huyết niết bàn của Thiên phượng thì sớm đã có người kế thừa, ngay cả những thứ khác cũng không thể cung cấp được."

Những lời này không chỉ khiến Thạch Hạo kinh hãi, mà ngay cả Nhị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần cũng run rẩy trong lòng, gốc gác của Thánh viện thật là kinh người, ngay cả những thứ này mà cũng có.

Tâm đầu huyết của Chân long, tinh huyết niết bàn của Phượng hoàng, máu huyết ẩn chứa lực mạnh nhất của Thiên Giác nghĩ... Những thứ này cũng chẳng phải là máu huyết bình thường, đều là những tinh hoa trong tinh hoa của huyết dịch bản thân.

Một Chân long thì có mấy giọt Tâm đầu huyết chứ?

Tài nguyên như vầy, tích lũy như vầy thật sự khiến người khác phải biến đổi sắc mặt!

"Tài nguyên của Thánh viện ta rất phong phú, thiên tài địa bảo có vô số, lượm sạch tạo hóa trên cửu Thiên này, chắc chắn Thạch Hạo sẽ không thiếu một phần!" Trưởng lão của Thánh viện vỗ vỗ ngực.

"Ha ha... Ngươi có thể quyết được à, những thứ đó đều đã định cả rồi, đừng tưởng rằng ta không biết!" Lão quái vật của Tiên viện cười to.

Thạch Hạo yên lặng một hồi, quả nhiên hai viện chẳng hề đơn giản chút nào, ngay cả những bảo liệu nghịch thiên như vậy cũng có, thế nhưng đều đã có chủ cả.

Nhị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần lên tiến, tranh thủ tranh lấy các thiên tài địa bảo cho Thạch Hạo, nói; "Các vị cũng đều biết, người này có thiên tư siêu tuyệt, nếu như tiến vào Tiên viện hay Thánh viện, không đạt được cổ chủng, không lấy được Tâm đầu huyết Chân long, vậy thì tới đó có ý nghĩa gì nữa chứ? Ngay cả kinh văn, chúng ta cũng có thể đi tìm cho hắn."

"Yên tâm, máu huyết ẩn chứa lực mạnh nhất của Thiên Giác nghỉ Thánh viện chúng ta vẫn còn đôi chút, sẽ đưa cho Thạch Hạo, hắn vốn đã giống như Luyện Thể sĩ, đưa thứ này thì quá hợp luôn." Ông lão của Thánh viện cuòi nói.

"Quên mất, nghe nói loại máu này vô cùng quý giá nên không thể còn sót được, chắc chắn đã được phân chia rồi, sau này khi trở lại ngươi lấy có mỗi một giọt thì có ý nghĩa gì?" Lão quái vật của Tiên viện cười nhạo.

"Hai vị tiền bối chỉ cần tỏ rõ thành ý thì ta sẽ cố gắng nói đỡ đôi chút với Thạch Hạo, giúp hắn đi tới đó để được đào tạo chuyên sâu hơn!" Nhị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần nói.

Rất nhanh, người của Tiên viện cùng với người của Thánh viện đều nhanh chóng hành động, cả hai cáo từ rời đi, tiếp đó từng người lấy ra một tế đàn nhỏ bắng xương trắng rồi bắt đầu cúng tế.

Tế đàn bắng xương trắng tỏa sáng rồi trở nên mơ hồ, sau khi bọn họ viết xong cốt thư thì đưa vào tế đàn và chờ đợi kết quả đáp lại, đây là đang nối liền với vực ngoại vô cùng xa xôi.

Chờ đợi trong thời gian rất lâu, khu vực Thạch Hạo trở nên yên tĩnh.

Mà cũng trong lúc đó, Thư viện Thiên Thần lại vô cùng náo nhiệt, một vài đệ tử thiên tài đều bị vây kín, tu sĩ hai viện cực lực mời chào.

"Cái gọi là đắc đạo thành tiên, chính là cảnh giới tối cao của việc tu hành, là mục tiêu cuối cùng của mỗi một tu sĩ, nếu như không chọn Tiên viện thì chắc chắn sẽ là tiếc nuối cả một đời của các người!" Có người của Tiên viện đang chéo kéo thiên tài.

"Thôi bỏ đi, Tiên cổ đã diệt nên đã đủ chứng minh tất cả rồi, loại pháp đó sớm đã lạc hậu rồi, không đáng để tôn súng đống giấy lộn đó thành kinh điển." Người Thánh viện cười khẩy, đồng thời nhấn mạnh Kim Thế pháp mới là con đường duy nhất, là nơi hi vọng được đặt vào.

Hai viện tranh giành, những anh tài kia trở thành đối tượng để đấu đá.

Rất nhanh, rất nhiều người của Thư viện Thiên Thần đã đưa ra quyết định, không ai do dự nữa, kỳ thực bọn họ sớm đã có lựa chọn từ lâu.

Đám người Thập Quan vương, Trích tiên, Lục Đà tiến vào Tiên viện, bạch y Ninh Xuyên, Vương Hi thì tiến vào Thánh viện.

Vương Hi vốn có ý định tiến vào Tiên viện thế nhưng dưới sự can thiệp của gia tộc mình, nên cuối cùng đành đi tới Thánh viện, nơi đó có một vị nhân kiệt tuyệt đại, có thể sẽ trở thành hôn phu của nàng.

"Các ngươi đừng có lôi kéo ta nữa, chắc chắn ta không đi Tiên viện đâu, ta sớm đã quyết rồi, ta muốn đi Thánh viện." Tên mập Tào Vũ Sinh hét lớn.

Đám người Tiên viện tức tới phát điên, vừa nãy khi Thạch Hạo quyết chiến với Cửu U ngao thì hắn đã chế giễu sỉ nhục bọn họ, vậy thì làm sao có khả năng tới mời chào chứ.

"Hắn đang tự sướng đó mà!" Một vị trẻ tuổi của Tiên viện nói.

"Không mời chào ta, vậy các ngươi tới đây làm gì đó hả?" Tào Vũ Sinh đắc ý nói.

"Chúng ta tới để xin lỗi vị tiểu tiên tử này mà thôi." Tu sĩ trẻ tuổi của Tiên viện đồng thời nhìn về phía Thái Âm ngọc thỏ.

"Cái gì, con thỏ này vừa nãy còn lo ó muốn ăn thịt của Cửu U ngao đó nghe, không ngừng nghĩ ra thực đơn là hấp hay luộc đó, vậy các ngươi cũng muốn nàng à?" Tào Vũ Sinh nói thẳng.

Khóe miệng của đám người Tiên viện co giật, bọn họ cũng không hề muốn mời chào tiểu cô nương này, chỉ là do nhìn thấy nàng đang ôm một ấu thú Kỳ lân thuần huyết nên mới nhắm tới mà thôi.

Đồng thời, một lão quái vật tự mình đi tới.

"Thú nhỏ Kỳ lân của ta ngày thường rất thích ăn thần dược, gần như mười ngày thì ăn một cây, các ngươi cung cấp đủ chứ?" Thỏ nhỏ cười hì hì.

Tưởng thứ này là củ cải chắc?! Trong lòng mọi người khinh bỉ.

Nhưng ông lão kia vẫn nở nụ cười tươi trên môi, nói:" Những chuyện này đều có thể nghĩ biện pháp để giải quyết."

"Tiểu đạo hữu, có nguyện gia nhập Thánh viện ta không." Một ông lão đi về phía Tào Vũ Sinh.

"Đương nhiên!" Tên mập hùng hục chạy tới, đám người Tiên viện mặt mày tức giận muốn ra tay đập hắn một trận.

Sau đó không lâu thì Thư viện Thiên Thần không còn ồn ào nữa, ai cũng đều đưa ra chọn lựa của mình.

"Thạch Hạo, ngươi muốn đi Tiên viện à, ngươi cũng chỉ mới đánh bại Cửu U ngao thôi, chắc chắn sẽ có một trận chiến nữa với tiểu Thiên vương, như vậy rất dễ bị gây khó dễ đó!" Tào Vũ Sinh chạy tới rủ rê hắn tới Thánh viện.

Sau đó, một đám người quen xuất hiện, ngoại trừ Thanh Y muốn đi Tiên viện ra thì những người khác đều chọn Thánh viện cả.

"Ta đang đợi tin." Thạch Hạo đáp, hắn muốn xem hai viện sẽ làm gì với hắn.

Sau đó không lâu thì lão quái vật của Tiên viện xuất hiện, sắc mặt vô cùng khó coi, mặt màu cau có khó mà mở miệng.

"Tiền bối, có chuyện gì xin mời nói!" Thạch Hạo nhìn ra vẻ lưỡng lự của hắn.

"Mấy hạt cổ chủng đều đã định sẵn cả, một hạt trong số đó đã đưa cho người của Thư viện Thiên Thần ngươi rồi, là trả lại một ân huệ mà Trường Sinh thế gia kia từng dành cho Tiên viện." Lão quái vật than thở.

Sau đó, hắn bổ sung ngay, nói: "Ngươi yên tâm, chỉ cần tìm được một cổ chủng mới thì chắc chắn sẽ đưa cho ngươi."

Thạch Hạo lắc đầu, không hề nói gì.

Đám người Tào Vũ Sinh cũng im lặng, không có chen vào giúp Thạch Hạo.

"Các ngươi cũng thấy đó, Thạch Hạo đã đánh bại Cửu U ngao, loại thiên tư như này thì có mấy ai so sánh được, ngay cả hắn cũng không thể nhận được một hạt cổ chủng vô thượng ư? Như vậy thì ai có tư cách sở hữu chứ, thư viện như vậy tốt nhất đừng tới, quá bất công!"

Những người khác đều bất bình, cảm thấy Tiên viện chẳng hề công bằng gì cả.

"Đi Thánh viện, cũng không phải là không có nơi để tới!" Bọn họ dồn dập hô lớn.

Lão quái vật của Tiên viện lúng túng, hắn vô cùng tức giận thế nhưng bên trên không đồng ý, nói rằng những hạt cổ chủng sớm đã phân phối xong xuôi, hiện giờ không thể nào thay đổi được.

Thạch Hạo thở dài, nói cho cùng thì Tiên viện có quá nhiều nhân tài, có người như tiểu Thiên vương, hơn nữa cũng không chỉ có một có hai, cho nên lão quái vật này không thể thay đổi được gì.

Ông lão của Thánh viện cũng đã quay lại, dáng vẻ lúng túng, nắm tay xoa xoa giậm chân đấm ngực, nói: "Chậm một bước rồi, những chân huyết kia đều đã phân định cả."

Lần này, đám Tào Vũ Sinh càng bất mãn hơn, nói; "Trưởng lão, vậy chúng ta tới Thánh viện còn có ý nghĩa gì chứ, thứ tốt đều đã phân xong, vậy thì có lợi gì?"

"Chúng ta sẽ giúp các ngươi tẩy tủy phạt mạch, như vậy cũng có thể mở ra Tiên phủ, tới lúc đó lại nhận được tiên huyết thì sẽ tạo nên căn cơ đại đạo!" Trưởng lão thề non hẹn biển.

Đám người không hài lòng, chẳng hề vui vẻ gì.

"Yên tâm, tới lúc đó sẽ mặc cho mọi người xem các loại điển tịch vô thượng, xem như bồi thường." Ông lão của Thánh viện hứa hẹn, hắn không chỉ coi trọng Thỏ nhỏ, Tào Vũ Sinh, mà còn muốn thống qua bọn họ để lôi kéo Thạch Hạo.

"Nếu như vậy thì Thạch Hạo cứ ở lại Thư viện Thiên Thần đi, giúp hắn đánh chắc căn cơ đại đạo thì thư viện ta cũng có thể làm được." Đúng lúc này thì Nhị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần lên tiếng.

Việc này làm cho những lão quái vật của Thánh viện cùng với Tiên viện đều biến sắc, không nghĩ tới Nhị trưởng lão sẽ lên tiếng ngăn trở.

Thạch Hạo cười nói: "Được, con sẽ ở lại Thư viện Thiên Thần!" Hắn chẳng hề do dự đưa ra lựa chọn.

"Người trẻ tuổi, ngươi cần nghĩ thật kỹ, nơi phù hợp nhất để tu tiên ở trong cửu Thiên thập Địa này chỉ có mỗi Tiên viện ta thôi!"

"Tiểu đạo hữu, Thánh viện có hàng loạt động phủ, vô số thần trân cùng với rất nhiều điển tịch, nơi đó mới là nơi để ngươi được đào tạo chuyên sâu!"

Hai viện không ngừng khuyên can, ai cũng muốn dẫn hắn về viện mình.

"Thôi bỏ đi, nơi đó anh tài quá nhiều, thiếu đi mình con thì cũng chẳng là gì cả, con ở lại Thư viện Thiên Thần vậy." Thạch Hạo từ chối.

Hắn cảm thấy hai viện chính xác là như thế, kỳ tài ngút trời quá nhiều, cho nên cũng có chút đắn đo và không coi trọng hắn cho lắm, thà như vậy không bằng cứ ở lại cho rồi.

"Trước cứ ở lại Thư viện Thiên Thần được, nếu như sau này nơi đây không còn gì để dạy nữa thì hẳn tới sau." Nhị trưởng lão nói.

"Thôi, được rồi, bên trên đã quyết rồi, vài năm nữa thì động phủ của cả ba viện có thể sẽ di chuyển vào trong một tiên thổ vô thượng nào đó, tới lúc đó sẽ rất thuận tiện để gặp nhau." Lão quái vật của Tiên viện suy nghĩ đôi chút rồi nói.

Tin tức này quá kinh người khiến cho đám người Tào Vũ Sinh, Cô Kiếm Vân, Phượng Vũ chấn kinh.

"Đúng đó." Ông lão của Thánh viện cũng gật đầu.

Đã tới lúc từ biệt, Thạch Hạo đứng nơi cửa lớn của thư viện tiễn biệt đám bạn cũ, nhìn bọn họ rời đi thì chỉ biết gửi những lời chúc phúc chân thành nhất mà thôi.

Trong thiên địa sắp nổi lên đại loạn, khả năng hiện tại là lúc yên tĩnh cuối cùng, bọn họ cũng không còn bao nhiêu thời gian nữa, đây là thời khắc cực kỳ trọng yếu của tất cả mọi người, cần phải nhanh chóng quật khởi!

Thư viện Thiên Thần yên tĩnh, một mình Thạch Hạo thẫn thờ bước trên con đường bằng đá, yên lặng suy tư về pháp của chính mình cùng với con đường trong tương lai.

Trong một khu Tử Trúc lâm, sương mù che kín và một bóng người xuất hiện, chân thân của Đại trưởng lão xuất hiện!

"Ta cho ngươi mười ngày, cẩn thận suy nghĩ lại con đường trong tương lai, sau khi nghĩ kỹ thì tới tìm ta." Sau khi nói xong thì Đại trưởng lão biến mất.

Hắn rất ít xuất hiện, là một trong những người mạnh nhất của cửu Thiên thập Địa này, ngay cả lão quái vật của Tiên viện cùng Thánh viện cũng phải kiêng kỵ đôi phần, hắn cũng là một trong những tồn tại lâu đời nhất của cửu Thiên thập Địa này.

Thiên địa yên lặng, Thạch Hạo ngồi xếp bằng rồi bình tĩnh suy tư, tiếp đó hắn lại lấy ra vài thứ rồi cúi đầu quan sát.

Một quan tài cổ từ Ba ngàn châu, bên trong có phong ấn một bộ Ngọc thạch thư, là hắn đã thu hoạch được trong di tích Tiên cổ.

Tiếp đó, hắn lấy ra một hộp đá, đây là thứ thần bí nhất, lúc đại chiến thiên tài ở Ba ngàn châu thì hắn đã đạt được ở nơi sâu nhất trong di tích Tiên cổ, hẳn là còn quý giá hơn cả Ngọc thạch thư trong quan quài cổ kia nữa.

Tiếp đó, thân thể của Thạch Hạo hơi phát sáng, một hạt giống xuất hiện, lúc to lúc nhỏ chẳng chút hình dạng cụ thể nào, nó mang theo khí hỗn độn cùng với từng luồng ánh sáng thần bí dập dờn.

Thứ này tựa như là cuống rốn của thiên địa, thai nghén ra tiên trân, chưa có hoàn thiện nên còn chưa xuất thế, thứ này cũng được mang từ Ba ngàn châu lên, hắn đạt được trong mỏ quặng cổ của Thiên Nhân tộc.

Những thứ này rất quan trọng, khả năng có quan hệ tới con đường trong tương lai của hắn, Thạch Hạo không ngừng suy tư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.