Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1582: Biến cố



Tại sao lại như thế? Thạch Hạo trở nên căng thẳng, tất cả các phương diện đều đang tiến triển theo chiều hướng tốt, nhưng vì sao lại cảm thấy bất an?

Bản năng đang nói cho hắn biết, hắn cũng chưa hề thoát khỏi tình thế nguy cấp này!

Ánh lửa dâng trào, phượng hót động trời xanh, có thể thấy được, bên trong ánh lửa hừng hực lại có Chân Hoàng bay múa và vờn quanh Thạch Hạo.

Phượng hoàng niết bàn, dục hỏa trọng sinh!

Chính là sức mạnh của loại thuộc tính này thì Thạch Hạo mới có thể lột xác được, chân thân bị thương tổn kia đang được chữa trị và dần tiến tới trạng thái đỉnh cao, và càng tiến xa hơn nữa.

Thân thể của hắn từng bị Chí Tôn Cô tộc nung nấu qua, huyết dịch bị bốc hơi, xương cốt đều bị đốt nát, mà phủ tạng da thịt còn bị luyện thành chất lỏng tựa như là một lò thuốc lớn. Có thể nói, tình trạng trước đây không lâu của hắn rất là gay go, vô cùng thê thảm.

Sau đó, tuy rằng thân thể của hắn được gắn ghép lại với nhau thế nhưng hoàn toàn bị phế bỏ, thân thể ấy không đầy đủ, và bị cưỡng ép nối lại với nhau.

Lúc này, toàn bộ đã thay đổi.

Tắm rửa trong ngọn lửa thần thánh, lực sinh mệnh đầy phồn thịnh, chân thân của Thạch Hạo đang biến hóa kịch liệt, những xương cốt gãy nát sớm đã được tái tạo và tái sinh lại.

Ngay cả huyết nhục cũng đã được gột rửa, cứng cỏi và mạnh mẽ!

"Vấn đề nằm ở chỗ nào đây?" Thạch Hạo không rõ, thể phách của hắn đã trở nên mạnh mẽ, đang được chữa trị và đạt tới hoàn mỹ, thế nhưng vì sao trong lòng vẫn cảm thấy bất an?

Hẳn là có quan hệ với đại đạo hoàn chỉnh này ư? Hắn đoán như thế.

Hiện giờ, rất nhiều xích thần trật tự bên trên bầu trời đang buông xuống và bị ánh lửa cùng với chân huyết Phượng Hoàng dẫn dắt gột rửa lấy thân thể của Thạch Hạo, chúng cùng đan xen với cơ thể hắn.

Đạo hạnh của hắn dường như muốn khôi phục lại như cũ, tất nhiên cần phải từ từ trải qua.

Hơn nữa, thế giới này sở hữu quy tắc đại đạo hoàn chỉnh và nếu như chân thân được rèn luyện như vậy thì sẽ được chỗ tốt cực lớn, đồng thời ngày sau sẽ từng bước thể hiện ra.

Chỉ là, tại sao thần kinh của hắn lại căng thẳng như vậy, đây là bản năng đang bài xích, đang thủ thế để chờ đợi địch thủ.

Ầm!

Bên trong thân thể của Thạch Hạo dâng trào nguyên khí sinh mệnh, quá óng ánh, hắn tựa như là một vầng thái dương bốc cháy, cả người đều lan tỏa khí lành và xuất hiện khí hỗn độn.

Vào lúc này, Thạch Hạo cảm nhận được sức mạnh dồi dào, pháp lực đang tuôn trào, đạo hạnh đang tăng vọt.

Đặc biệt là, quy tắc thiên địa đầy hùng hồn, xích thần trật tự không thiếu sót, tất cả đều bị hấp dẫn tới và từ từ thai nghén ra sức mạnh tới đáng sợ trong cơ thể ấy.

"A, có nên nới lỏng vị trí đầu lâu, để cho lột xác một cách đồng bộ." Một vị Chí Tôn lên tiếng, bởi vì trong lúc này vẫn có người đang bảo vệ đầu lâu của Thạch Hạo, phòng ngừa xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

"Được!" Những người khác đều gật đầu.

Một lát sau, vị Chí Tôn kia lùi lại sau.

Kết quả, đầu lâu của Thạch Hạo phát sáng, vầng trán lưu chuyển điềm lành, tiên khí dựng lên, dị tượng càng kinh người hơn.

Quả nhiên, đầu lâu của Hoang bắt đầu cháy hừng hực, xương cốt vang lên đôm đốp, xương sọ đã từng rạn nứt và hủy diệt kia đang trải qua muôn vàn thử thách rồi một lần nữa được đắp nặn lại.

Khi quy tắc đại đạo lan tràn tới, xích thần trật tự tiến vào đầu lâu của hắn thì quá trình lột xác này đã được đẩy tới đỉnh điểm!

Thân thể của Thạch Hạo ẩn chứa sức mạnh hết sức mạnh mẽ, trong tiếng phượng hót là đi kèm theo ánh lửa, sức mạnh tái sinh lại càng nồng đậm hơn, hắn đang tiến hành niết bàn.

"Rất tốt, bộ thân thể này đã khiến ta thích thú, nếu như năm đó thể phách của ta được rèn luyện tới mức này thì thành tựu của ngày hôm nay sẽ lớn tới cỡ nào chứ?"

Lần này, tận mắt nhìn thấy sự lột xác của Hoang nên làm cho mấy vị Chí Tôn đều thay đổi sắc mặt, cảm thấy người trẻ tuổi này chẳng hề tầm thường chút nào.

"Xoẹt!"

Sau khi đạo hạnh của Thạch Hạo thức tỉnh, pháp lực lưu chuyển trong người thì chân huyết phượng hoàng bắt đầu giao hòa toàn diện với huyết nhục của hắn, muốn hoàn toàn dung hợp lại cùng nhau!

Loại máu huyết này sở hữu sức mạnh của sinh cơ, nếu như được hấp thu và luyện hóa hoàn toàn thì sẽ có lợi ích vô cùng to lớn với tu sĩ, không thể nào tưởng tượng được!

Trong quá trình này, thân thể của Thạch Hạo run rẩy, sức mạnh mà chân huyết này ẩn chứa quá mạnh mẽ, lúc giao thoa thì khiến hắn không ngừng run rẩy.

Xoẹt!

Cũng trong lúc đó, thân thể của Thạch Hạo xuất hiện từng mảnh ánh đen, trước kia vẫn có, thế nhưng cũng không quá kịch liệt, nhưng trong giây phút này thì cả người lại bắt đầu trở nên đen ngòm.

Giọt hoàng huyết này có chút quái lạ, bởi vì ban đầu nó có màu đỏ tươi, chỉ vì giao hòa với ánh đen kia nên bình thường mới hiện ra màu đỏ sậm, thậm chí là còn mang ánh đen.

Vào lúc này, ánh đen kia tách ra và tự mình hoạt động, nó che lấy chân thân của Thạch Hạo và trong nháy mắt đã tạo nên hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

Thân thể của Thạch Hạo run rẩy tựa như muốn giải thể.

Vả lại, trong lúc này những quy tắc thiên địa không thiếu sót cùng với những xích thần trật tự hoàn mỹ vốn đang từ trên trời cao buông xuống và tiến vào trong cơ thể hắn bất chợt vang lên những tiếng cót két rồi đứt đoạn.

"Nhanh!" Một vị Chí Tôn gầm nhẹ.

Chí Tôn Đế tộc nhanh chóng kết ấn bảo vệ chiếc đầu lâu hòng không để nó tan rã, không bị sức mạnh của những sợi trật tự đứt rời vừa mới hình thành kia đánh vỡ.

Chuyển biến quá nhanh, dù gì cũng đã tới cuối giai đoạn rồi, nếu như thuận lợi thì Thạch Hạo sẽ lại càng mạnh mẽ hơn, hoàn toàn thoát khỏi cục diện oái oăm như hiện tại.

Phụt!

Sự tình còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tưởng, ánh đen che kín thân thể, đại đạo gãy vỡ, xích thần trật tự tan rã, thân thể của Thạch Hạo vốn đã được chữa trị chợt gặp nạn lần nữa.

"Hỏng rồi, sự cắn trả quá lợi hại, tại sao lại như thế chứ?" Mấy người đều ngây ngốc đồng thời cũng cảm thấy sợ hãi, nhất định phải ngăn cản được nếu không Hoang coi như xong.

Mấy nguồn sức mạnh lao tới ngăn chặn và bảo vệ đầu lâu của hắn, tiếp đó là từ từ ép xuống toàn thân.

Nhưng mà, thân thể của hắn vẫn bị xé rách, từng luồng ánh máu bắn lên, tình hình vô cùng đáng sợ, thiếu chút nữa đã bị xoắn nát.

Bởi vì, đây chính là đạo tắc viên mãn trong thiên địa, là xích thần trật tự hoàn mỹ được hấp dẫn xuống, với Thạch Hạo thì đây là muôn vàn thử thách thế nhưng lúc này lại tan nát ngay trong cơ thể hắn, việc này làm sao không nghiêm trọng chứ?

Lúc bình thường thì hắn sớm đã nổ tung, trở thành một chùm mưa máu mới đúng.

Nhưng hiện tại, tuy rằng hắn đang bị xé rách, thân thể đang tan vỡ thế nhưng dù sao cũng không có bị hình thần đều diệt.

Chủ yếu là do cơ thể của hắn vốn đã khá mạnh mẽ, vừa nãy đã tắm rửa qua Phượng Hoàng huyết, lúc tái sinh lại cơ thể mình thì cũng chẳng phải là ảo giác gì mà là sinh trưởng đầy chân thực, cho nên trong quá trình này đã khiến cho thể chất của hắn mạnh mẽ tới dị thường.

Hơn nữa còn có mấy vị Chí Tôn xuất thủ bảo vệ hắn, đây cũng là một trong những nguyên nhân rất quan trọng, cho nên Thạch Hạo không có chết ngay tức khắc mà đang đứt thành từng khúc một.

Đau nhức!

Xương cốt cả người hắn đang từ từ đứt đoạn, những vết rạn nứt xuất hiện, huyết nhục thì không ngừng rung giật, đó chính là đạo tắc đang xông loạn khiến hắn khó mà chịu đựng nổi.

Quá đột ngột và cũng rất kịch liệt, ai ngờ tới sự lột xác của hắn sẽ bị gián đoạn như vầy!

Thạch Hạo không hề bị hôn mê nên cảm nhận rất rõ ràng loại đau nhức này, cuối cùng hắn cũng đã biết vì sao trước kia lại cảm thấy bất an, hiện giờ đã được nghiệm chứng.

"Là do ánh đen kia gây nên!" Chí Tôn Đế tộc lạnh giọng nói.

"Hoàng huyết này cũng coi như là một loại độc dược đối với hắn ư?" Người còn lại nghiêm túc nói.

Hoàn toàn chính xác, vào thời khắc sống còn thì giọt hoàng huyết kia lại phát sinh vấn đề, chính xác mà nói thì do ánh đen bao phủ lấy cơ thể gây nên.

"Ánh đen, tượng trưng cho điềm xấu, lẽ nào lại giống như những lời đồn kia?" Có người trở nên nghiêm túc nói.

Từng có lời đồn, huyết dịch của Huyết Hoàng sa đọa lúc còn nhỏ có màu đỏ thắm, tươi đẹp quyến rũ, sau khi nó tiếp xúc với một vài thứ thì trong máu lại sản sinh ra ánh đen, sau đó thì tổng thể đã biến thành màu đỏ sậm.

"Hắn đã bị phế hoàn toàn?" Một vị Chí Tôn buồn rầu hỏi.

Hoang, bất phàm là thế, nhưng chỉ trong giây lát lại bị hủy diệt.

Ai cũng nói, tình huống hiện giờ của hắn rất là gay go, còn đáng sợ hơn trước lúc sử dụng chân huyết phượng hoàng cứu chữa nữa.

Quy tắc đại đạo hoàn chỉnh, xích thần trật tự hoàn mỹ, cứ thế đứt đoạn trong cơ thể hắn, đây là chuyện tàn khốc và đáng sợ tới dường nào chứ?

Sự cắn trả mạnh mẽ nhất, dù là ai cũng không thể sống sót được!

Hiện giờ, mấy người đồng loạt liên thủ bảo vệ đầu lâu của hắn, cũng chính là nguyên thần của hắn, nếu không chắc chắn cũng sẽ bị dập tắt như thân thể kia.

"Hắn đã xong, lần này đã không còn cách nào nữa, sự cắn trả của đại đạo thiên địa, không được trời cao tán thành nên đã tạo nên cảnh tượng này, làm sao có thể né tránh đây?"

Dựa theo cách nói của Chí Tôn thì Hoang đã hoàn toàn phế bỏ, hiện giờ có thể suy nghĩ tới việc chuẩn bị hậu sự cho bản thân rồi.

Dưới tình huống này thì ai cũng bó tay, không người nào có thể nghịch thiên nữa!

"Làm sao lại như thế chứ, dã tràng xe cát mà, thiếu một chút nữa thôi thì đã thành công, là ông trời cảm thấy chướng mắt muốn thu lấy Hoang mà." Một vị Chí Tôn lên tiếng.

Dưới tình huống này thì bọn họ cũng không cách nào cứu nổi Thạch Hạo, chỉ có thể duy trì cho nguyên thần của hắn bất diệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.