Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 504: Bảo giới thái cổ



"Xoẹt!"

Tiếng vang lan truyền trong không trung, một luồng ánh sáng lấp lánh màu xanh lục đánh thẳng lên trên thân tiểu Tháp khiến nó lộn tròn một vòng, rung liên hồi trong không trung.

"Khinh người quá đáng." Tiểu Tháp nổi giận, thân tháp cao mấy tầng bắt đầu phát sáng, một con Thao thiết đầy mạnh mẽ và hung mãnh phóng thẳng về trước.

Trượng lục kim thân chấn động, đoạn trúc trong tay điểm tới, đạo tắc lưu chuyển đối kháng với con Thao thiết kia, tiếng "rầm" vang lên, đoạn trúc đánh trúng ngay mi tâm của Thao thiết khiến cho nó văng ngược lại rồi biến mất.

Tây Phương giáo chủ vô cùng mạnh mẽ, khi ra tay thì cũng không có thanh thế và uy mãnh gì, thế nhưng mỗi lần đều đánh trúng ngay điểm yếu, khiến người khác mất đi sức chiến đấu, bên trong ẩn chứa sức mạnh trật tự vô thượng.

Bọn họ đã xông thẳng vào nơi sâu trong Bảo giới thái cổ, Trượng lục kim thân nhìn chằm chằm tiểu Tháp rồi không ngừng công kích nó, mà những người khác thi thoảng cũng tấn công về phía tiểu Tháp, pháp tắc như sấm nổ.

Đương nhiên, mục đích chủ yếu nhất mà mấy người này hạ giới chính là phong ấn lại tên sinh linh bất diệt kia.

Cánh chim màu vàng đập mạnh, sương mù màu vàng dày đặc cùng với gợn sóng thần năng đầy mạnh mẽ chấn cho mặt đất bao la bên dưới sụp lở, khu Bảo giới thái cổ này gặp phải xung kích khó mà tưởng tượng được.

Sinh linh bất diệt kia dùng hết khả năng để chống đỡ, bầu trời xé rách, âm thanh ầm ầm, hắn vô cùng mạnh mẽ, sức mạnh mà thân thể thể hiện ra tới mức cực hạn.

Ở bên ngoài cơ thể tinh vân lượn lờ, tựa như vĩnh viễn bất diệt, vô ngần ngân hà óng ánh buông xuống, tráng lệ vô cùng.

"Keeng!"

Vai trái của hắn chịu phải một đòn nặng nề của Ngũ hành sơn khiến thân thể run liên hồi, thế nhưng dựa vào lực vừa rồi, lòng bàn tay phải phụt lên thần quang năm màu rồi đánh thẳng về phía cường giả đang cưỡi trâu kia.

Âm thanh của kim loại vang lên, đối phương rút ra một thanh tiên kiếm, thời khắc này, ánh kiếm chói lọi kia hóa thành vĩnh hằng, cắt đứt toàn bộ vật chất hữu hình.

Thần quang năm màu bị chém bay, khí thế sắc bén đó không thể ngăn cản, vẫn như trước bổ thẳng tới sinh linh bất diệt kia, ánh kiếm kinh thiên.

Hai cánh của sinh linh bất diệt chấn động, vô số lôi đình xuất hiện mang theo những lông chim màu vàng ầm ầm nổ vang, khiến cho ánh kiếm đó chếch đi bổ thẳng về Bất lão Thiên tôn.

"Keeng!"

Bất lão Thiên tôn tay nắm Kình thiên ấn, vận dụng pháp lực kinh thế chặn lại luồng kiếm hồng, hoàn toàn phá giải đòn đánh này, sau đó lần nữa truy kích về phía sinh linh bất diệt kia.

"Phụt!"

Sinh linh bất diệt gặp phải sự vây công, tình thế vô cùng nguy cấp, nguyên khí chưa hồi phục nên rốt cuộc đã bị thương, một dòng máu vàng phóng ra xuyên thủng cả hư không. Một vài huyết dịch rơi xuống khiến cho cả một vùng núi hóa thành tro tàn, khó có thể ngăn cản dược sức mạnh chân huyết của nó.

Hắn ngửa mặt lên trời gào lớn, điên cuồng hấp thu tinh khí trời đất hòng khiến bản thân khôi phục, bổ sung sinh mệnh bản nguyên, hắn cần rất nhiều tinh nguyên thiên địa thì mới có thể làm cho bản thân trở lại thời toàn thịnh.

Liễu Thần ở nơi nào? Thạch Hạo kinh ngạc, sau khi vào nơi này nó cũng không còn cảm nhận được khí tức của Liễu Thần.

Không riêng là nhó, những người khác cũng tìm kiếm, một bên đại chiến một bên tiến vào nơi sâu nhất trong Bảo giới thái cổ, muốn đi tìm cơ duyên lớn kia cho bản thân.

Tất cả mọi người đều biết, nơi đây nhất định sẽ có vận may lớn, có thứ không tầm thường muốn xuất thế, vừa rồi ai đó đã đụng chạm tới cấm chế nên bùng phát ra một gợn sóng kinh người, vì thế mới bị bại lộ.

Hiển nhiên, Liễu Thần đã thành công tiến vào bên trong cấm chế đó, việc này khiến đám người này cảm thấy nặng nề, một bên đại chiến một bên ra sức tìm kiếm, thần thức cứ như hải dương mênh mông, tìm tòi mỗi một tấc trong không gian.

Bảo giới thái cổ cực kỳ rộng lớn, đã thành một giới.

Cứ như thế, vừa chiến vừa tìm kiếm.

Lúc này tiểu Tháp phát uy, như bị Tây Phương giáo chủ làm tức giận, cả người trắng noãn bóng loáng phóng ra pháp tắc đại đạo bất hủ, cố định lại đoạn trúc kia.

Sau đó, thân tháp cao mấy tầng bắt đầu mở ra, hóa thành vài luồng sáng hỗn độn, phân biệt nhằm thẳng về phía Trượng lục kim thân, thần năng vô lượng hiện ra, chân không tan nát!

Nãy giờ bị dây dưa, gặp tao kích mấy lần nó sớm đã tức giận, không lùi lại nữa mà toàn lực ra tay trả đũa.

Thân tháp ẩn chứa thần uy vô cùng lớn lao, toàn bộ tỏa ra ánh sáng hỗn độn vô cùng kinh khủng và mạnh mẽ, bên trong có ẩn chứa một luồng khí tức của khai thiên, hóa sinh hỗn độn.

Trượng lục kim thân chấn động, tuy hắn mạnh mẽ thế nhưng cũng không phải cái gì cũng có thể làm được, bị tiểu Tháp nổi giận đùng đùng đánh tới, hắn dùng bàn tay lớn của mình đỡ lấy, tiếng vang kinh thiên.

Thạch Hạo hít vào hơi khí lạnh, nó được bảo vệ trong một tầng tháp nên nhìn rất rõ, bàn tay màu vàng kia vung tới hư không liền phá nát, pháp tắc tràn ngập, vô cùng mạnh mẽ, tựa như có vô số ngôi sao vừa sinh lại vừa diệt.

Chẳng trách có thể trực diện đỡ lấy công kích của tiểu Tháp, thủ đoạn như thế xưa nay rất hiếm thấy, kim thân này quá mạnh mẽ, không gì sánh được.

Nhưng mà sau khi tiểu Tháp phát uy thì tình thế đột ngột biến đỗi, càng ngày càng kịch liệt hơn, thân tháp cao mấy tầng ấy cứ như trời xanh ép mạnh xuống, nhằm thẳng về phía Trượng lục kim thân.

"Keeng!"

Sau đầu của Tây Phương giáo chủ xuất hiện một cái đĩa màu vàng rất lớn giống như là mặt trời ngăn cả lại thân tháp, hai thứ va chạm vào nhau, quy tắc hiện ra, ánh sáng chiếu khắp mọi nơi.

"Thu!"

Tiểu Tháp hét lớn, thân tháp tách ra rồi ôm lấy Trượng lục kim thân, biến nơi đó thành một cái lồng giam rồi bắt đầu tổ hợp lại, muốn xây dụng lại một bảo tháp hoàn thiện.

"Ầm!"

Khí tức chí thần chí thánh bùng phát, vô cùng hùng vĩ giống như vũ trụ được mở ra, vô lượng ngân hà tái diễn, tiểu Tháp gây dựng lại chân thân, phong ấn Trượng lục kim thân kia vào trong.

Cùng lúc đó, đám người Thạch Hạo được truyền ra ngoài.

Thạch Hạo nhìn thất rõ ràng, vẻ kinh ngạc tràn ngập trong lòng, tiểu Tháp quả nhiên ngang tàng, dám nuốt luôn Tây Phương giáo chủ, phải luyện hóa cho bằng được hắn? Tuy đây chỉ là hình chiếu thế nhưng vẫn rất kinh thế rồi.

Tiếng tụng kinh truyền ra vang vọng cả đất trời, toàn thân của tiểu Tháp vàng lấp lánh, cường giả vô thượng không ngừng trùng kích trong cơ thể nó như muốn thoát vây xông ra ngoài.

"Sức mạnh kinh thật!" Thạch Hạo thán phục.

Pháp tướng kim thân kia xuyên thấu qua hư không, tràn về mỗi tấc trong hư không, ảnh hưởng tới tâm thần của người khác, còn như muốn độ hóa tất cả sinh linh thế gian, đạo âm điếc tai.

Hiển nhiên, tiểu Tháp cũng không muốn sinh tử liều mạng với hắn, thân tháp nhẹ run lên một cái phóng kim thân kia ra ngoài.

Đây mặc dù là hình chiếu thế nhưng trong thời gian ngắn lực phát uy cũng không khác gì chân thân, Trượng lục kim thân kia phát sáng, ngồi xếp bằng trong hư không, vạn kiếp bất hủ, ngâm tụng chú ngôn.

"Xoẹt!"

Một luồng kim quang cứ như xiếng xích lao về phía tiểu Tháp, như muốn khóa chặt nó lại.

Tiểu Tháp cười gằn, hét lên một tiếng: "Bạo!"

Trong trận quyết đấu vừa nãy, nó nuốt Trượng lục kim thân kia vào trong nên đã bố trí quy tắc hỗn độn tầng tiếp theo, giờ khắc này bộc phát, nơi đây ầm ầm vang vọng, hoàn toàn nổ tung.

Hư không xung quanh Trượng lục kim thân sụp đổ, thần lực mãnh liệt khiến hắn rơi vào trong bóng tối, ngay cả pháp quang kim thân gần như biến mất.

Cuộc chiến của cấp số này đáng sợ vô biên, ai muốn giết ai cũng đều rất khó, ai cũng đều trường tồn bất diệt, cần dùng thủ đoạn đặc thù thì mới thành công, thế nhưng bản thân sẽ phải trả giá vô cùng đáng sợ.

Hắc ám tản đi, trong hư không lại hiện ánh vàng, nơi kia đã phá nát giờ bắt đầu gây dựng lại, Trượng lục kim thân ngồi xếp bằng, vạn kiếp bất hoại, vẫn trường tồn ở nơi đó, ánh sáng óng ánh thần thánh càng tăng mạnh.

Hắn vẫn tụng kinh, đồng thời hai tay trở nên sáng rực, từng cánh tay vàng óng hiện ra, trong nháy mắt có tới hơn ngàn cái, tất cả đồng loạt đánh về phía tiểu Tháp.

Pháp tướng kim thân ngàn tay!

Đây là một môn thần thông cái thế không gì sánh được, trong nháy mắt tăng uy năng tới cực hạn, vì thế cường giả vô thượng ở cấp số này khi tranh đấu liều mạng thì sẽ sử dụng thủ đoạn này.

Tiểu Tháp kêu lên một tiếng quái dị, nó bị một cánh tay màu vàng đánh trúng nên bị hất bay ra xa, nó không nghĩ rằng quyết tâm của đối phương lại lớn như thế, muốn bắt cho bằng được nó.

"Muốn thu ta làm binh khí chí bảo à? Dã tâm của ngươi cũng không nhỏ!" Tiểu Tháp nói.

Đương nhiên trong này cũng có ẩn tình, năm đó nó đại chiến với thượng giới, để chữa trị bản thân nên đã cướp lấy một viên xá lợi vô cùng trọng yếu của Tây Phương giáo nên đã bị giáo này truy sát.

"Ầm!"

Tiểu Tháp bị đánh bay, lần nữa bị dính đòn.

Một tiếng nổ vang lên, toàn thân nó phát sáng, bắt đầu phóng lớn không biết bao nhiêu lần, đồng thời kéo Thạch Hạo lại gần rồi cho nó ngồi xếp bằng ở trên thân tháp.

"Mượn thần thong dùng một lát!" Tiểu Tháp nói.

Bản thân nó chỉ còn lại 4 tầng tháp, sức lực quả thực không đủ, dù sao một đời vừa rồi nó bị hao tổn thật sự rất nghiêm trọng, nếu như tiếp tục đấu như thế hơn nửa sẽ nhận lấy thiệt thòi.

"Vù!"

Thạch Hạo cảm nhận được một luồng thần năng cực lớn nhập thể, dẫn dắt phù văn nơi bộ ngực của nó hóa thành một sợi xích thần trật tự, sau đó xung kích về phía Trượng lục kim thân kia.

Chân thân của Thạch Hạo được bảo vệ, ẩn trong hỗn độn, ngồi xếp bằng trên thân tháp, lúc này chỉ là gián tiếp tham chiến mà thôi.

Tiểu Tháp dùng thần năng bổ sung, vận dụng Chí tôn cốt của nó, tạo thành một gợn sóng vô cùng đáng sợ, thần quang vô thượng bay lượn nhấn chìm cả phía trước, kèm theo đó là đại đạo reo ca, chống lại tiếng tụng kinh kia.

"Ầm!"

Nơi đây nổ tung, song phương đều văng hết ra ngoài.

"Nhanh, bảo vệ ba mẹ tao!" Thạch Hạo lo lắng, sợ đại chiến lan tới phần cuối kia.

Tuy thế giới này vô cùng rộng lớn, vô biên vô hạn, thế nhưng đại chiến của cấp số này khó mà tính theo lẽ thường được, một khi chạm phải thì vạn vật đều diệt, giới này cũng khó mà mở ra.

Tiểu Tháp phát sáng, bên trong thân tháp tuôn ra mấy kỳ trận rồi tiến xuống mặt đất, bao phủ một khu vực sau đó biến mất khỏi giới này.

Xa xa, hư không vỡ vụn bắt đầu khép lại, Trượng lục kinh thân kia lại xuất hiện, giờ cũng không có ngồi xếp bằng nữa, trong ta cầm một đoạn trúc tỏa ra áng xanh to bằng ngón cái đánh về trước.

Đòn đánh này, tuy rằng đơn giản thế nhưng lại ẩn chứa sức mạnh quy tắc đầy đáng sợ. Thạch Hạo thấy thế thì giật nảy mình, nó mơ hồ cảm thấy được, có đạo lý đơn giản của Nguyên thủy chân giải.

Ở phía trước đoạn trúc này, hư không vặn vẹo, vũ trụ tựa như đang sụp đổ, giống như có rất nhiều ngôi sao xuất hiện rồi lại sụp đổ, quá mức kinh khủng.

"Ầm!"

Đáng sợ hơn chính là, sinh linh bất diệt đang bị thương kia lại nhanh chóng lao về bên này, kết quả khiến cho đám Bất lão Thiên tôn cũng giết về nơi đây.

Mấy người này tạo thành một vòng vây, khóa chặt tiểu Tháp và sinh linh bất diệt kia vào giữa, rồi họ đồng loạt ra tay, hàng loạt pháp quang óng ánh tiêu diệt về trước.

"Mượn thần thông dùng một lát!" Tiểu Tháp lại mở miệng.

Một luồng nguyên khí dồi dào như biển xuất hiện trong cơ thể Thạch Hạo, sau đó bắt đấu phát sáng trở thành một vầng mặt trời nhỏ, một người tí hon đang ngồi xếp bằng, ngâm tụng chân kinh.

Bảo cốt này dù chưa trưởng thành thế nhưng thanh âm cũng vang vọng trời đất, Thạch Hạo ngồi xếp bằng trên tiểu Tháp, được ánh sáng hỗn độn vây quanh tỏa ra một loại uy năng chí tôn!

Việc này khiến người khác nhìn thấy phải kinh ngạc, ánh mắt có chút nóng rực đánh thẳng về trước, ầm một tiếng, cứ như là khai thiên tích địa, hào quang bay múa đầy trời, quả thật cứ như là ngày tận thế.

Tình thế nguy cấp, chẳng hề ổn chút nào, mấy cường giả vây kín bọn nó, tất cả đều dùng hết khả năng xuất thủ, nơi đây trở nên sôi trào.

"Phụt!"

Sinh linh bất diệt kia lần nữa miệng phun dòng máu vàng, thân thể lảo đảo tránh phía sau tiểu Tháp.

Còn tiểu Tháp thì kêu lên quái dị, liên tục nguyền rủa.

"Ào ào ào!"

Đột nhiên vào thời khắc nguy cấp này, mấy sợi xích thần trật tự từ trong hư không lao ra, phân biệt nhằm thẳng hướng Trượng lục kim thân, Bất lão Thiên tôn, Ngũ hành sơn, còn có cả cường giả đang cưỡi trâu kia.

"Liễu Thần!" Trong lòng Thạch Hạo gào lớn, nó biết ai đang xuất thủ.

Cành liễu óng ánh kia hóa thành dây xích trật tự rực rỡ nhát, không có gì không phá, vô cùng mạnh mẽ, vụt một tiếng, Bất lão Thiên tôn là người bị tập kích đầu tiên, bức tranh trên đầu hắn nổ tung.

Mà một cành liễu khác lại quấn về phía Trượng lục kim thân, muốn trói chặt lấy vị giáo chủ cực kỳ mạnh mẽ này!

Còn có một sợi xích thần khác vọt tới, vù vù khiến hư không run rẩy, sợi xích này nhằm thẳng mi tâm của cường giả đang vác tiên kiếm kia, đánh tan tử khí trùng trùng lớp lớp vô cùng dày đặc kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.