Không thể nghi ngờ, Trùng tộc là sinh vật hiếu chiến khát máu nhất, bọn chúng không để ý tới cảm giác đau, thể xác lại không sợ đao thương súng ống. Một khi phát động tiến công, bất kỳ vũ khí nào cũng không có cách ngăn cản được bước chân đi tới của bọn chúng.
Đây là cứ điểm cuối cùng của La Lan Tinh.
Các trùng nhân cao cấp căn bản không để ý tới tinh hệ cỡ nhỏ như vậy, chúng bay ở trong không trung lạnh lùng tàn khốc chỉ huy trùng thể cấp thấp tiêu diệt loài người.
Chỉ là các trùng thể hoạt động đến một nửa lục địa không ngờ không hẹn mà cùng dừng lại.
Đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Bất kể là trùng nhân cấp cao hoặc là trùng thể cấp thấp, trong đầu đều sẽ có lĩnh vực tinh thần, bọn chúng thông qua liên kết tinh thần để giao lưu, bởi trùng nhân cấp cao có lực lượng tinh thần hoàn toàn nghiền ép trùng thể cấp thấp, cho nên trùng thể cấp thấp chỉ có thể bị khống chế giống như những con rối gỗ bị giật dây.
Giữa không trung, trùng nhân cấp cao cố gắng khống chế các trùng thể cấp thấp trên lục địa, không ngờ nhận được vô số tiếng gào thét tức giận.
Các trùng thể cấp thấp đang phản kháng!
Thậm chí có vài trùng thể phẫn nộ đến mức muốn lợi dụng lực tinh thần yếu ớt mình cắn trả bọn họ, quả thật phản rồi!
Trùng nhân cấp cao là sinh vật càng ngạo mạn hơn trùng thể cấp thấp, lúc này trùng thể tinh thần cấp thấp lại xúc phạm bọn họ, không thể nghi ngờ đã chọc giận bọn họ. Một vị trùng nhân cấp cao có tính tình hung bạo nhất đã không có cách nào che giấu được sát ý của mình: "Tôi xuống trừng trị bọn chúng."
Sức chiến đấu của trùng nhân cao cấp rất mạnh, tiêu diệt toàn đoàn mấy vạn trùng thể cũng không thành vấn đề.
Vị trùng nhân cấp cao này hạ xuống đất liền trực tiếp dùng cái đuôi đầy sức mạnh của mình quét nát cơ thể của mấy trăm trùng thể. Cho dù trùng thể bị vũ khí quân sự của loài người bắn phá cũng không tổn thương, nhưng khi đối mặt với đuôi của trùng nhân cấp cao liền trở nên mỏng manh chẳng khác nào tờ giấy.
Nhưng lực lượng chênh lệch quá lớn như vậy vẫn không thể khiến cho các trùng thể phục tùng.
Hiện tượng này thật kỳ lạ.
Nếu là bình thường như trước đây, khi cảm giác được trùng nhân cấp cao phát ra tinh thần sát ý, các trùng thể đã sớm sợ hãi, theo bản năng nghe theo bọn họ mới phải. Vậy mà lúc này, đầu bọn chúng dường như bị chuyện quan trọng hơn chi phối, thậm chí trốn tránh sự khống chế tinh thần của trùng nhân cấp cao.
Trùng nhân cấp cao này nheo mắt lại đầy vẻ hung ác, hắn đã lâu không đại khai sát giới rồi.
Trùng thể không nghe lời thì không còn ý nghĩa để tồn tại nữa.
Đuôi của hắn cong lại thành hình lưỡi đao, đầu nhọn vẫn dính máu của cả trăm trùng thể vừa bị băm nát. Các trùng thể cảm ứng được sát ý của hắn lại không khủng hoảng giống như mọi khi, trái lại từng trùng thể còn tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.
Hình như đang bảo vệ thứ gì đó, có cảm giác vì sứ mạng thấy chết không sờn.
Trùng nhân cấp cao cảm thấy hoang đường và nực cười trước kết luận này của mình. Trùng thể cấp thấp hoàn toàn không có trí tuệ gì đáng nói, bọn chúng chỉ biết mù quáng nghe theo sự khống chế trùng nhân cao cấp, thực hiện mệnh lệnh của trùng nhân cao cấp, chỉ có tồn tại duy nhất có thể thức tỉnh ý thức của bọn chúng – chính là Vương.
Nhưng thế kỷ này đã không có Vương nữa!
Nghĩ đến điều này, trùng nhân cao cấp này càng thêm hung ác. Trùng Hậu ngu xuẩn, không ngờ không thể sinh ra và nuôi lớn được Vương!
Chỉ có nghĩ đến Trùng Hậu đã bị đưa lên giá treo cổ, tâm trạng nóng này của trùng nhân cấp cao mới có thể dịu đi một chút. Không thể nghi ngờ gì, mất đi Vương là đả kích trí mạng nhất, cũng là đau đớn nhất đối tới Trùng tộc trong cả thế kỷ, cho nên toàn bộ tinh hệ của liên minh đều tràn ngập nguy cơ.
Bởi vì chỉ có giết chóc có khả năng dẹp yên được sự phẫn nộ và không cam lòng của Trùng tộc.
Trùng nhân cấp cao chỉ nghĩ liên hệ tinh thần của những trùng thể cấp thấp bị hỗn loạn. Dù sao bây giờ là thời kỳ phát tình của cả Trùng tộc, không được Vương trấn an, tinh thần hỗn loạn cũng là chuyện rất bình thường. Trùng nhân cấp cao chỉ muốn đánh nhanh thắng nhanh, hắn không chỉ muốn xâm lược một tinh hệ, tiếp tục chơi đùa ở đây chỉ có thể làm lãng phí thời gian.
Mà khi hắn vung cái đuôi lên, lại nghe các trùng thể gào thét.
Vừa rồi ở trong không trung, trùng nhân cấp cao cũng không cẩn thận phân tích ý nghĩa gào thét của bọn chúng, bây giờ cả màng tai đều tràn ngập những tiếng gào thét của các trùng thể, không thể tránh khỏi chuyện phiên dịch âm thanh gào thét của bọn chúng.
Chỉ có một chữ.
"Vương..."
"Vương cái gì mà Vương, Vương sớm chết rồi! Các người quả thật cũng đáng giận như Trùng Hậu vậy!"
Ngay cả hai mắt của trùng nhân cấp cao cũng biến thành nguyên hình màu đỏ tươi. Hắn cho rằng những trùng thể cấp thấp này đang khiêu khích mình. Thời kỳ phát tình không được Vương trấn an, cho dù làm trùng nhân cấp cao cũng chỉ có thể bị dục vọng hành hạ đến mức đau đớn không muốn sống nữa. Bây giờ chữ Vương này đã trở thành từ cấm lớn nhất trong cả bộ lạc Trùng tộc.
Chỉ là các trùng thể vốn không để ý tới trùng nhân cấp cao, nếu như trùng nhân cấp cao lý trí hơn một chút, có thể phát hiện ra bọn chúng thật ra đang vui mừng. Hai tay, hai chân của bọn chúng đạp lên thi thể của vô số loài người, đoàn kết một lòng tập trung thành một vòng tròn, bao quanh duy nhất Ly Đường ở giữa.
Ngay sau đó, không ngừng gào thét.
Giống như tìm được trân bảo yêu quý nhất, hận không thể tuyên bố cho cả thế giới được biết vậy.
Ly Đường cảm thấy màng tai sắp nổ tung.
Cậu căn bản không hiểu ngôn ngữ của Trùng tộc, trùng thể gào thét chính là tiếng ồn với decibel cao ngất. Những người bạn bên cạnh đều bị trùng thể giết sạch, chỉ còn lại có một mình Ly Đường bị bao vây, giống như cậu là món ăn ngon cuối cùng vậy.
Cho dù đồng tử của trùng thể đều là màu đỏ, nhưng Ly Đường thật sự có thể cảm nhận được hai chữ "ăn ngon" từ trong mắt của bọn chúng.
Bọn chúng cảm thấy Ly Đường rất ngon.
Món ăn ngon đến mức cực kỳ hưng phấn, thậm chí phân nửa số đang gào thét còn chảy ra nước miếng, ngay cả đầu lưỡi thật dài cũng lộ ra, hận không thể liếm toàn thân Ly Đường vậy.
Mặc dù Ly Đường không sợ bọn chúng, nhưng loại hành vi này của bọn chúng vẫn rất dọa người.
Ly Đường không nhịn được suy đoán tính chất đặc biệt của mình ở thế giới này có thể là món ăn yêu thích nào đó của Trùng tộc hay không? Hệ thống càng lúc càng có sở thích đáng ghét.
Bị dồn vào đường cùng, tâm lý của Ly Đường trái lại đã thả lỏng.
Cho dù chết cũng không thể chết được dưới tiếng ồn của trùng thể chứ? Cậu cố gắng thương lượng với trùng thể: "Có thể... ừm... yên tĩnh một chút không?"
Kết quả các trùng thể vẫn tham lam nhìn chằm chằm vào Ly Đường, thấy cậu tự nhiên đồng ý giao lưu với mình, bọn chúng lập tức giống như trúng phải thuốc kích thích loại mạnh nhất vậy, tiếng gào thét đinh tai nhức óc như muốn xé rách cả bầu trời.
Ly Đường: "..."
Trùng nhân cấp cao ở phía xa bên ngoài vòng tròn cũng bị tiếng ồn này làm cho chấn động tới mức ù tai.
Hắn không thể nhịn được nữa, vừa muốn đại khai sát giới, hai trùng nhân cấp cao khác đã bay đến bên cạnh hắn.
Trùng nhân cấp cao này cho rằng bọn họ cũng nổi giận, đang muốn bảo cứ giao cho mình xử lý đám trùng thể không chịu nổi một đòn này là đủ rồi, kết quả mắt của hai trùng nhân cấp cao sáng như đuốc, vẻ mặt vội vàng nóng nảy: "Anh có ngửi thấy không?"
"?"
"Tin tức tố."
Trùng nhân cấp cao này tức giận không chịu nổi: "Ngay cả các người cũng muốn trêu đùa tôi sao?"
Tin tức tố là một loại mùi trên cơ thể của trùng Vương, thứ mùi này có sức hấp dẫn trí mạng đối với Trùng tộc, nhất là ở trong thời kỳ phát tình, một khi ngửi thấy tin tức tố của Vương, tất cả bọn họ sẽ lắc eo dạng chân trước Vương, chỉ khẩn cầu được Vương chơi nát.
Trùng tộc là sinh vật không có lòng xấu hổ, bọn họ chỉ hiểu được cách hưởng thụ tất cả sự sung sướng.
Tin tức tố của Vương khiến cho bọn họ cảm thấy sung sướng, tuyệt vời, cho nên có thể được Vương lâm hạnh chính là chuyện vinh quang cao nhất.
Hai vị trùng nhân cấp cao đến sau hoàn toàn không để ý tới sự phẫn nộ của trùng nhân cấp cao này. Có thể ngửi được tin tức tố của Vương chính là một chuyện vô cùng may mắn đối với bọn họ, bọn họ chỉ muốn mau chóng chạy tới nơi có tin tức tố phát ra.
Rất nhanh, bọn họ lại phát hiện tin tức tố này đang ở chính giữa đám trùng thể.
Tác giả có lời muốn nói:
Đã hai năm không viết chủ đề Trùng tộc, tôi hơi lo lắng đây.