“Tôi biết cô sẽ không tin lời tôi nói, có lẽ cô tin nhưng không quan tâm. Nhưng không sao, tôi có thể tiếp tục nói cho cô biết những tin khác.”
Giang Vũ Phi hơi cắn môi, người phụ nữ này tâm cơ quá nặng.
Vậy mà cô ta có thể đoán được tâm tư của cô...
Giang Vũ Phi nhanh chóng nhập vào một dòng chữ, gửi đi.
“Tôi biết mục đích của cô là gì, tôi khuyên cô đừng uổng phí sức lực, tôi không ngốc như cô nghĩ.”
Cô vừa gửi đi mấy giây, avatar của “Để Tôi Bổ Sung Chỗ Trống Của Bạn” liền sáng.
“Đây không phải vấn đề ngốc hay không ngốc, là vấn đề cô thực sự có phản ứng. Chân tướng tiếp theo tôi muốn nói cho cô, có lẽ sẽ đả kích lớn đến cô.”
Tâm trạng Giang Vũ Phi đột nhiên hơi hồi hộp.
Cô lập tức có một dự cảm không tốt…
“Sao, sợ sao?” Đối phương hình như biết độc tâm thuật, khiêu khích hỏi.
“Nói đi, chân tướng gì?”
Cô có chuyện gì cứ nói ra hết tất cả đi, đừng có vòng vo mãi như vậy.
Mặc kệ cô có thể tiếp nhận hay không, đó đều là chuyện của cô!
Nhưng cô tin tưởng bản thân, không nghĩ mình yếu ớt như vậy...
“Biết vì sao tôi lại ở nhà chung của Nguyễn gia không?”
Đối phương không trả lời ngay, mà là hỏi trước một câu.
Giang Vũ Phi chưa trả lời, cô ta lại tiếp tục nói: “Đó là bởi vì tôi nhất định phải ở đó, tôi có tư cách hơn bất cứ ai, càng có tư cách hơn cô.”
Giống như đang cố ý giày vò trái tim Giang Vũ Phi, người kia cũng không nói cho hết lời trong một lần, mà là gửi từng đoạn, từng đoạn tới.
Mỗi một đoạn đều dừng lại hơn mười giây.
“Tôi nói tôi có tư cách nhất, có ba nguyên nhân.”
“Thứ nhất, thân phận của tôi vẫn là vợ chưa cưới của anh ấy, chúng tôi đã đính hôn, nhưng vẫn chưa hủy bỏ hôn ước. Điều này, không biết anh ấy đã nói cho cô biết chưa?”
Đồng tử Giang Vũ Phi hơi co lại, trái tim rung mạnh một cái.
Vậy mà bọn họ vẫn có quan hệ vợ chồng sắp cưới…
Vậy thì cô là gì, kẻ thứ ba?
“Thứ hai, cũng là điều quan trọng nhất, cô đọc cho kỹ. Đó chính là, tôi mang thai con của anh ấy, đứa trẻ đã hơn bốn tháng."
Đầu óc Giang Vũ Phi nổ rầm rầm, trống rỗng!
Sắc mặt cô lúc này, quả thực có thể dùng từ "trắng bệch" để hình dung!
“Có phải anh ấy không nói cho cô biết chuyện này không?” Đối phương hỏi cô, Giang Vũ Phi không cần nhìn thấy mặt cô ta cũng biết, giờ phút này vẻ mặt của cô ta đắc ý đến mức nào.
“Tôi biết, anh ấy không nói với cô là sợ cô không chấp nhận nổi mà bỏ đi. Nhưng đây là sự thật, tôi mang thai con của anh ấy. Đúng rồi, lát nữa tôi sẽ đi bệnh viện kiểm tra xem đứa trẻ là trai hay gái. Mẹ anh ấy sẽ đi cùng tôi.”
Giang Vũ Phi vô ý thức nắm chặt bàn tay, móng tay cắm vào thịt trong lòng bàn tay, nhưng cô lại không giác thấy bất cứ đau đớn gì.
"Về điều thứ ba là gì, cũng không cần nói cho cô biết. Nhưng tôi có thể khẳng định với cô, nguyên nhân thứ ba này cũng rất quan trọng. Hôm nay nói tới đây thôi, tôi phải chuẩn bị đến bệnh viện kiểm tra.”
Đối phương nhanh chóng gõ chữ xong liền thoát QQ.
Avatar cũng tắt ngúm…
Giang Vũ Phi ngơ ngác ngồi trước máy tính, không có chút phản ứng gì.
Đối phương chỉ nói mấy câu mà thôi, là thật hay giả cũng không biết.
Nhưng cô lại vì mấy câu nói của cô ta mà khó chịu, mà đau khổ…
Là thật sao, Nguyễn Thiên Lăng và cô ta vẫn là quan hệ vợ chồng sắp cưới, trong bụng cô ta có con của Nguyễn Thiên Lăng sao?