Thế Thân Của Bạch Nguyệt Quang Càng Ngày Càng Đẹp

Chương 31: Chương 31:



Bối cảnh rừng rậm cũng nhanh chóng tối đen, lâu đài cũng sầm tối.
 
Lúc này khán giả mới phát hiện, cái gì mà công chúa, cái gì mà lâu đài, cái gì mà khu rừng ngập nắng tươi sáng chứ?! Đều là bẫy để họ bắt rồng ác, phù thủy và hắc vương hậu đó.
 
Khi người xem tỉnh ngộ và định thét chói tai thì nhóm Khanh Hoan lại ấn nút của cây súng đạo cụ trong tay, làn pháo sáng mãnh liệt, lóa mắt nở rộ từ họng sóng của họ.
 
Tiểu ma nữ vui vẻ cuồng nhiệt, tà ác kiêu ngạo, rực rỡ sang trọng.
 
“A a a!” Bởi vì màn trình diễn quá đáng yêu nên fan ông nội được tổ chương trình tặng vé đến trường quay kích động nhảy lên, hôm nay ông ấy ăn mặc rất hợp thời trang, dây xích vàng đeo bên người lung lay theo động tác, ông ấy quay về phía sau hét lên: “Ông hô búp bê! Mấy đứa hô sa điêu*!”
 
(*) Sa điêu là ngốc nghếch, ngu ngơ, vì tên nhóm của Khanh Hoan là Búp Bê SD nên ở đây mình để là sa điêu cho dễ hiểu.
 
“Búp bê!” Fan ông nội ngửa mặt lên trời hét, cực kỳ tự tin.
 
Fan nhóm Khanh Hoan vốn có chút ngượng ngùng đều bị ông cụ lây nhiễm, từng người từng người nhảy dựng lên, hô tô về phía sân khấu: “Sa điêu!”
 
“Búp bê!”
 
“Sa điêu!”
 
“Búp bê, búp bê, búp bê!”
 
“Sa điêu, sa điêu, sa điêu!”
 
Bởi vì “sa điêu” là danh từ khá phổ biến lúc này nên các fan của nhà khác, thậm chí là cư dân mạng hoang dã thấy họ kêu high như vậy cũng muốn hò theo, lúc đầu không dám lớn tiếng kêu, chỉ che miệng lặng lẽ hò, sau đó phát hiện người hò hét quá nhiều nên bọn họ buông tay, hơn nữa bọn họ phát hiện từ “sa điêu” này kêu càng giải tỏa áp lực, càng hét càng muốn ngừng mà không được. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
“Búp bê sa điêu, sa điêu, sa điêu a a a!”
 
Bọn Khanh Hoan nhìn nhau, trong mắt mỗi người đều có sự nghi hoặc to lớn: Mấy khán giả đang kêu ai vậy?
 
Rõ ràng họ là Búp Bê SD mà!
 
Phần biểu diễn của nhóm Khanh Hoan kết thúc đã lâu, âm thanh sa điêu dưới sân khấu vẫn kéo dài không ngắt, nhóm MC dở khóc dở cười “trấn áp” vài lần mới miễn cưỡng làm khán giả yên lặng lại.
 
Giới thiệu cố vấn, giới thiệu ban giám khảo âm nhạc, giới thiệu trăm khán giả là ban giám khảo, MC nói đến miệng khô lưỡi khô, khán giả càng nghe càng nôn nóng.
 
Đến khi khán giả nôn đến độ ném giày, MC mới mỉm cười tuyên bố vòng battle đầu tiên bắt đầu.
 
“Đội đầu tiên ra trận là đội khiêu chiến: Thiếu nữ việt quất, vị trí center của họ là người có gương mặt tươi cười xinh đẹp, trong trẻo, là mối tình đầu quốc dân, thí sinh Chu Noãn Noãn…”
 
MC trên sân khấu đọc phần giới thiệu, nhóm Chu Noãn Noãn xếp hàng đều trên sân khấu, hiệu quả của màn biểu diễn mở màn mà nhóm Khanh Hoan đem lại quá tốt, tùy tùng mới lên chức cảu Chu Noãn Noãn lẩm bẩm lầm bầm: “Sao đạo diễn không nói với chúng ta là có súng pháo sáng, như vậy là bọn họ chiếm của hời từ đạo cụ…”

 
Những người khác không phụ họa theo nên tùy tùng nhỏ rất xấu hổ.
 
Phần giới thiệu của MC kết thúc, sân khấu tối sầm.
 
Trong bóng đêm, sáu bóng dáng thanh mảnh, mặc váy ballet, nhón chân xoay tròn, đến gần thính phòng như thiên nga nhỏ duyên dáng.
 
Kỹ thuật thực tế ảo rất chân thật và rung động khiến khán giả ở trường quay phải la hét liên tục.
 
Cạch cạch, chùm tia sáng tỏa ra trên sân khấu, Chu Noãn Noãn xuất hiện trong tia đèn trắng sáng lại không mặc bộ váy nhảy trắng tinh mà đa số khán giả nghĩ, mà là mặc bộ váy thiên nga đen ghép từ những cánh chim đen tà ác.
 
Trên đầu Chu Noãn Noãn đội vương miện kim cương đen, khóe mắt chấm nốt ruồi lệ yêu mị, thay đổi hình tượng dịu dàng, điềm tĩnh thường ngày thành lạnh lùng, bễ nghễ nhìn ống kính.
 
Cô ta đứng dậy, động tác thê lương lại mỹ miều, ra vẻ cơ thể cô ta đang bị trọng thương.
 
Chùm tia sáng đằng sau cô ta cũng sáng lên, các thiên nga nhỏ khác vây quanh cô ta, cất tiếng hát đầy khổ đau mà cùng hoàn thành vũ đạo đang nở rộ trong sự tuyệt vọng với cô ta.
 
Động tác tuyệt đẹp mà giàu sức mạnh, phối hợp với tiếng ca cao vút, uyển chuyển. Từ khó khăn đến giản đơn, họ đều thể hiện thực lực của nhóm họ trên mọi phương diện.
 
Ở khúc cao trào, Chu Noãn Noãn bước lên cầu thang mà nhóm thiên nga nhỏ dùng cơ thể để làm, cánh tay múa may bay xéo về phía vầng dương màu đen trên sân khấu.
 
Ngọn lửa sẫm màu nháy mắt đốt trụi bộ váy cánh chim của Chu Noãn Noãn, tiếng hát của nhóm thiên nga ngày càng thê lương, kèm tiếng ngâm nga trầm thấp, sân khấu lại tối sầm lần nữa.
 
Màn biểu diễn rất hoàn mỹ nhưng có hơi kỳ kỳ.
 
Có những bình luận nói trúng tim đen:
 
[Đây không giống nhóm nhạc nữ, mà giống phần đồng ca của Chu Noãn Noãn và nhóm vũ công phụ họa hơn.]
 
[Cơ mà các phương diện của Chu Noãn Noãn không phải là mạnh nhất trong nhóm, tại sao cô ấy lại được vị trí center?]
 
[Suỵt, phải nói là thiên thần nhỏ Noãn Noãn lương thiện, nhân duyên tốt, mọi người đều khóc lóc, cầu xin cô ấy làm center!]
 
Fan của Chu Noãn Noãn và cả thủy quân mà công ty mời đến cũng không phải ăn không ngồi rồi, nhìn thấy hướng gió sai sai là lập tức kết thúc, kiểm soát bình luận với tốc độ khiến người người sợ hãi.
 
MC lại bắt đầu đọc phần giới thiệu về nhóm Khanh Hoan: “Hãy chào mừng đội chủ nhà của chúng ta: Búp Bê SD. Vị trí center của họ là người đầu tiên trong nước hát đệm với husky, người sáng tạo ra nhiều điệu múa mới mẻ như điệu chân giò, điệu chặt ván gỗ, được husky yêu thích lại thích nuôi đại bàng, thí sinh Khanh Hoan…”
 
Khác với lúc giới thiệu Chu Noãn Noãn là mối tình đầu quốc dân, có người xem lắc đầu không đồng tình, khi giới thiệu Khanh Hoan thfi khán giả vỗ tay bôm bốp, đều cảm thấy MC nói rất đúng.
 
Chu Noãn Noãn ở sau sân khấu có thể thấy được sóng bình luận trên màn hình công khai, nhìn thấy bình luận mình nhận được có sự chênh lệch với bình luận Khanh Hoan nhận được thì vẻ mặt trở nên khó coi, tùy tùng nhỏ cũng không dám nói chuyện với cô ta, đàng hoàng ngồi một bên như học sinh tiểu học. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

 
Trên sân khấu, phần giới thiệu của MC kết thúc, đèn sân khấu sáng lên như tia hồng ngoại nhắm chuẩn của súng, từ từ chợt hiện chợt tắt. Giữa sân khấu, một bóng người xuất hiện, ánh sáng sân khấu bật lên, bóng người kia phân thân như ma quỷ, nhân lúc khán giả chớp mắt đã biến thành bốn người ngay lập tức.
 
Tiếng ngâm nga nhẹ nhàng của thiếu nữ, kèm theo âm nhạc điện tử bùng nổ mạnh mẽ lại có cảm giác hài hòa đến lạ.
 
Bọn Khanh Hoan mặc quân trang hở rốn, nhảy xuống từ bục cao, chạm đất trong nháy mắt. Hiệu ứng âm thanh đặc biệt cửa kính vỡ, đồng thời hiệu ứng thực tế ảo bắn vô số pha lê rực rỡ màu sắc về phía khán giả.
 
Trong sự sặc sỡ khiến người ta không mở mắt được, cô gái đi ủng quân đội mạnh mẽ đạp lên sân khấu, cả nhóm nhảy đao vũ* đều nhịp như một người nhảy, động tác như máy móc không sai lệch một giây trong từng nhịp. 
 
(*) Đao vũ là một điệu múa của dân tộc Cảnh Pha, được biết là một điệu múa mạnh mẽ.
 
Không cần hiệu lệnh, mạnh mẽ thống nhất nhịp tim đập của bạn, thiêu đốt thần kinh của bạn, khiến tiếng hét chói tai bùng nổ từ miệng bạn.
 
Không có kỹ thuật phô trương, không cố làm ra vẻ huyền bí để đạt hiệu ứng sân khấu. Thẳng thắn mà nhảy, đơn thuần mà hát lại đem đến sự cuồng nhiệt đến điên cuồng.
 
Sóng bình luận không có cách hét chói tai tại trường quay nên lòng có dư nhưng lực không đủ mà điên cuồng spam bốn chữ “Búp bê sa điêu” trên màn hình công chúng.
 
Thịnh Minh Huyên mím chặt môi mỏng, trong chỗ ngồi của cố vấn ở thịnh phòng, khán giả xung quanh đã bị lây nhiễm, nhảy dựng lên call Búp Bê SD, Đại K cũng hò theo hai tiếng.
 
“Ồn muốn chết!” Thịnh Minh Huyên thấp giọng nói một câu, đôi mắt lại nhìn chằm chặp vào Khanh Hoan ở trung tâm sân khấu.
 
Quân trang hở rốn đã phơi bày vòng eo mềm dẻo, hiên ngang của cô gái một cách không hề keo kiệt.
 
Eo cô thon như vậy, dường như có thể nắm lấy bằng một tay, trên vòng eo còn có những đường cong mềm mại, mỗi lần chuyển động, đường cong sẽ giãn ra thành một độ cong mê người.
 
Yết hầu của Thịnh Minh Huyên hơi chuyển động, cảm giác như trường quay có mở điều hòa với nhiệt độ vừa phải đột nhiên nóng lên.
 
Phần biểu diễn của nhóm Khanh Hoan kết thúc, tiếng hét chói tai dưới sân khấu thi thoảng vẫn vang lên.
 
MC tuyên bố thời gian bình chọn bắt đầu, trong lúc chờ đợi kết quả cũng không được lãng phí thời gian, vừa vặn phát quảng cáo chen giữa mà các thí sinh đã quay cho vòng công diễn thứ ba.
 
Sóng bình luận còn đang kích động thảo luận xem vừa nãy Khanh Hoan vừa đẹp vừa ngầu thế nào, dáng người tuyệt ra sao còn chưa kịp hoàn hồn đã thấy yêu tinh nhỏ phút trước ngầu đến bùng nổ lại ngồi quỳ trên đất, ôm chân một người đàn ông, hu hu khóc. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
“Anh Hoàng Phủ Thiết Ngưu, xin anh nghe em giải thích.”
 
Người đàn ông vuốt tóc ngược vừa quay đầu lại, vậy mà lại giống cô gái ngồi quỳ dưới chân như đúc, làn đạn cười ha hả:
 
[Cứu mạng, Khanh Đại Bàng của chúng ta biến thành Hoàng Phủ Thiết Ngưu rồi!]

 
Khanh Hoan nữ giả nam trang có khí chất bá vương không ngừng nghiêng người, lé mắt nhìn bản thân đang ôm đùi chính mình: “Âu Dương Thúy Hoa, có phải cô muốn nói người năm đó cứu tôi là cô chứ không phải chị cô?”
 
Khán giả  kích động:
 
[Ầu ầu ầu! Lời thoại gay go này, không là là tiết mục máu chó nhận nhầm ân nhân mà tôi nghĩ chứ?!]
 
[Hoàn toàn không đoán ra đây là quảng cáo gì hãy giơ tay lên!]
 
[Chắc không phải là quảng cáo xét nghiệm ADN chứ? *đầu chó mỉm cười*]
 
Hoàng Phủ Khanh Hoan cong môi cười với Âu Dương Khanh Hoan hai mắt đẫm lệ: “Không cần uổng phí sức lực.” “Anh ta” vươn tay, trong tay có thêm một cây gãi lưng, giọng điệu thâm tình: “Năm đó sau lưng tôi bị ngứa đến mức sắp khiến tôi không thở được, là chị cô đã dùng cây gãi lưng này cứu tôi.”
 
Hoàng Phủ Khanh Hoan nhấc chân đá văng Âu Dương Khanh Hoan ra: “Cô có thể bắt chước dung mạo của chị cô, nhưng cô có thể bắt chước được…” Ngón tay “anh ta” chậm rãi mơn trớn cây gãi lưng, tràn ngập tình cảm: “Cây gãi lưng độc nhất vô nhị trên thiên hạ này sao?”
 
Âu Dương Khanh Hoan đau khổ quỳ rạp xuống đất, vươn tay với Hoàng Phủ Khanh Hoan rời đi không hề quay đầu lại: “KHÔNG!”
 
Khán giả kinh ngạc đến ngây người:
 
[Đậu xanh rau má! Bây giờ việc cứu vớt tổng giám đốc bá đạo nắm giữ mạch máu kinh tế đều dựa vào gậy gãi lưng sao?]
 
[Ha ha ha, Đại Bàng Nhỏ của chúng ta diễn tốt quá nhỉ?! Hoàng Phủ Thiếu Ngưu không ai bì nổi, Âu Dương Khanh Hoan nhỏ yếu bất lực, quá hoàn hảo!]


 
[Đù! Bây giờ tôi không đọc nổi tiểu thuyết ngôn tình nữa, vừa đọc là có hình ảnh tổng tài bá đạo giơ cây gậy gãi lưng tà mị cười với tôi liền á!]
 
Chuyện này vẫn chưa xong, màn hình nhảy ra chữ “ba giây sau”.
 
Hoàng Phủ Khanh Hoan đầu tóc bù xù, cà vạt cũng kéo ra đang đạp xe công cộng, lao đến với khí chất bá đạo, bắt lấy Âu Dương Khanh Hoan đang cười cười nói nói với người công cụ, khiếp sợ nhìn cây gãi lưng trong tay cô: “Không thể nào! Tại sao cô cũng có cây gãi lưng độc nhất vô nhị trên khắp thế gian này?”
 
Âu Dương Khanh Hoan không hề nhỏ bé nữa, cô bình tĩnh nhìn “anh ta”: “Quay qua đi!”
 
Hoàng Phủ Khanh Hoan xoay người, Âu Dương Khanh Hoan bỏ gậy gãi lưng vào cổ áo “anh ta”, nhẹ nhàng gãi một cái, Hoàng Phủ Khanh Hoan lập tức lộ ra vẻ mặt vừa khiếp sợ vừa thoải mái: “Cái cảm giác này…”
 
Cái biểu cảm này và cả hiệu ứng toàn thế giới nở hoa 5 xu khiến sóng bình luận mém nữa cười bể bụng, liên tục khen kỹ thuật diễn của Khanh Hoan quá tuyệt!
 
Âu Dương Khanh Hoan nhẹ nhàng cười, lấy gậy gãi lưng ra, nhìn Hoàng Phủ Khanh Hoan đang quay lại: “Anh Thiết Ngưu à, anh thử lại cái cây mà chị em cho anh đi.”
 
Hoàng Phủ Khanh Hoan làm theo, vừa mới gãi một chút đã nhăn chặt mày: “Shhh, cào trầy rồi.” “Anh ta” bừng tỉnh mở to mắt: “Hay là, cái cây chị cô đưa tôi là giả?”
 
Âu Dương Khanh Hoan mỉm cười, giơ cây gãi lưng của cô lến, mỉm cười thương mại với màn hình: “Gậy gãi lưng Ngưu Nhân, gãi ngứa không bị trầy, mượt mà như tơ lụa, tổng tài bá đạo cũng nói tốt, các gậy gãi lưng khác không sánh bằng!”
 
Hình ảnh cuối cùng đổi thành Hoàng Phủ Khanh Hoan ôm chân Âu Dương Khanh Hoan, người đàn ông mạnh mẽ điên cuồng khóc xin. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Trên màn hình còn xuất hiện dòng chữ [Xin hãy cẩn thận mua gậy gãi lưng Ngưu Nhân hàng thật].
 

Khán giả bị sốc bởi sáng kiến quảng cáo vừa xàm xí vừa sáng tạo này.
 
Nhưng đây mới là phân đoạn đầu thiên.
 
Đoạn thứ hai lại càng xuất sắc hơn. Mở đầu là Hoàng Phủ Khanh Hoan và Âu Dương Khanh Hoan tình tiết tình đỉnh cao máu chó vào sai phòng, ngủ sai giường rồi tình một đêm. Đương nhiên, Hoàng Phủ Khanh Hoan không tỉnh lại, Âu Dương Khanh Hoan ôm quần áo, để đầu tóc rối tung, nhón chân lặng lẽ chuồn khỏi phòng.
 
Chớp mắt, lại là ba giây sau.
 
Âu Dương Khanh Hoan đeo kính râm, đi giày cao gót, trong lòng ôm một bé con đáng yêu, gió thổi dưới chân, bước ra sân bay như đang bước đi trên sân khấu chữ T.
 
Sóng bình luận lại hiểu ra:
 
[Cốt truyện này tôi rành lắm. Mang bầu chạy đi rồi ba năm sau trở về, phải là ở sân bay nha. Nữ chính trở nên vừa đẹp vừa lợi hại, kế tiếp là tiết mục tổng tài bá đạo liều mạng theo đuổi vợ và lấy lòng bé cưng.]
 
[Cái cốt truyện này thì liên quan gì đến gậy gãi lưng nhỉ? Chẳng là là ba tổng giám đốc đuổi theo vợ và bé cưng, bé cưng đưa ra yêu cầu bảo tổng tài bá đạo phải tìm được cây gãi lưng độc nhất vô nhị trên đời à?]
 
[Ha ha ha, lầu trên có thể đi làm biên kịch được rồi. Nhưng tôi lại cảm thấy quảng cá mà Sa Hạc quay sẽ không đơn giản như vậy đâu.]
 
Màn ảnh chuyển đến khung cảnh giằng co khi Hoàng Phủ Khanh Hoan phát hiện Âu Dương Khanh Hoan có bé cưng.
 
“Nói đi, bao nhiêu tiền cô mới đưa bé cưng cho tôi?]
 
Âu Dương Khanh Hoan nhếch đôi môi đỏ, ngón tay vuốt ve ly cà phê bên cạnh, nói lời thoại bằng khẩu âm Đài Loan tiêu chuẩn: “Anh cảm thấy, bé cưng thiên tài, thông minh nhất thế giới này đáng giá bao nhiêu tiền?”
 
Bình luận cười ha hả ngập màn hình:
 
[Đến rồi đến rồi, cốt truyện mang bầu chạy đi và em bé thiên tài đến rồi! Ha ha ha, là em bé thiên tài ba tuổi đậu Thanh Hoa, Bắc Đại, hay là bé thiên tài ba tuổi có thể làm hacker đánh tan mọi tường lửa?]
 
[Cốt truyện thì tôi hiểu, nhưng tôi vẫn chưa nghĩ ra cái này thì liên quan gì đến gậy gãi lưng?]
 
Âu Dương Khanh Hoan xách bé cưng đặt lên bàn cái bốp, lật áo bé cưng lên, một cây gậy gãi lưng sáng lóa mắt nằm ngay đó.
 
Khán giả trước màn hình xém trật khớp cằm.
 
Âu Dương Khanh Hoan lại nở nụ cười thương mại quen thuộc, giới thiệu với ống kính: “Gậy gãi lưng Ngưu Nhân, gậy gãi lưng siêu thông minh, tự động co duỗi đứng đầu thế giới, xác định chỗ ngứa chính xác, nhiệt độ ổn định, tuyệt đối không đông cứng lưng bạn.”
 
“Bao nhiêu tiền?! Bé cưng thiên tài, thông minh nhất thế giới, rốt cuộc là bao nhiêu tiền?” Hoàng Phủ Khanh Hoan lên tiếng bằng cả sức lực, vươn đôi tay như Nhĩ Khang* về phía Âu Dương Khanh Hoan: “Cho dù là bao nhiêu tiền, tôi cũng đều chi được!”
 
(*) Là như này nè:

 
Âu Dương Khanh Hoan vẫn mỉm cười: “Gậy gãi lưng thông minh, thời gian mua có hạn, chỉ cần 999 tệ. Tổng tài bá đạo dùng là không thể quên được.” Rồi dựng ngón cái lên: “Quá tốt!”
 
Sóng bình luận mơ màng nhìn nụ cười đầy ma tính của Khanh Hoan, rõ ràng bị cốt truyện xàm xí này quay mòng mòng đến cực kỳ kinh ngạc, nhưng lại có chút động lòng… không thể giải thích được. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.