Thế Thân Thượng Vị - Chiếu Vô Miên

Chương 24: Khẩu gi*o (H nhẹ)



↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────

Không biết từ khi nào, Lan Tâm đã bị Thịnh Nghiêm Minh kéo vào một góc trong phòng để quần áo, cơ thể nho nhỏ bị người đàn ông cao lớn đè ở trên tường.

Cực kì giống hình ảnh thợ săn đang bao vây con mồi của mình.

Cự long cứng rắn để ở trên bụng nhỏ của cô không chịu dời đi như cũ, hơi thở phái nam tràn ngập trong không khí, càng khiến nơi đây trở nên mập mờ.

Ánh mắt hắn nhìn cô càng thêm sâu thẳm, hận không thể một ngụm nuốt cô vào bụng.

"Tôi... tôi thậm chí còn chưa biết tên của ngài." Lan Tâm đột nhiên mở miệng, đánh vỡ không khí ái muội bên trong căn phòng.

Người đàn ông đột nhiên cười, có lẽ hắn cũng không hề biết, số lần hắn cười trong đêm nay còn nhiều hơn gấp mấy lần những năm qua.

Một chút cũng không giống hình tượng Diêm Vương mặt lạnh ở trong lời đồn.

"Gọi tôi A Nghiêm, tôi muốn em gọi tôi như vậy."

"Nhất là lúc ở trên giường."

Lúc này, hắn một tay chống ở trên tường, một tay khác ôm lấy cô gái đang thẹn thùng đỏ mặt, lúc thì thầm bên tai cô, hắn thậm chí còn ngậm lấy vành tai, kích thích cả người Lan Tâm tê dại.

"Ưm." Cô gái kiềm lòng không đậu rên rỉ thành tiếng, đổi lấy tiếng cười trầm thấp bên tai.

"Em quá mẫn cảm."

"Về sau em đi theo tôi, tên thân mật cứ gọi là Tuệ Tuệ đi."

Người đàn ông nói thầm bên tai cô.

Lan Tâm bỗng nhiễn tỉnh dậy từ bên trong ái muội.

A, thì ra tên của người phụ nữ kia là "Tuệ Tuệ"?

Quả nhiên, đàn ông đều hạ tiện như nhau, có thể bỏ qua mặc cảm tội lỗi mà tìm kiếm "thế thân", lại còn đặt tên cho "thế thân", mang theo tình cảm với "bạch nguyệt quang" ngủ với một người phụ nữ khác.

Còn tốt, đời này cô sẽ không bao giờ yêu một ai, chỉ yêu tiền là đủ rồi.

"Dạ." Lan Tâm ngoan ngoãn gật đầu.

"Cái đó... ngài có thể buông tôi ra sao?"

"Kêu tôi là gì?" Ngữ khí của người đàn ông dần trở nên bá đạo.

"A... A Nghiêm?" Cô thử thăm dò mở miệng.

"Tốt." Người đàn ông vừa lòng gật đầu.

"Vậy, A Nghiêm có thể buông em ra sao?" Cô hỏi lại lần nữa.

"Buông em ra, vậy nó phải làm sao bây giờ?" Người đàn ông cố ý đỉnh hông, cách vải dệt cô có thể cảm nhận được nhiệt độ cực nóng của nơi đó.

"Em... em còn chưa chuẩn bị tốt." Cô gái có chút hoảng loạn.

"Nhưng mà nó đã cứng cả một đêm, tôi sắp nghẹn đến hỏng rồi."

"Nếu nghẹn hỏng, về sau không thể làm em được nữa."

"Vậy, vậy phải làm sao bây giờ?" Con mồi rất nhanh đã mắc câu.

Thịnh Nghiêm Minh nhìn cô, "Đêm nay tôi có thể không chạm vào em, nhưng mà, tôi cũng phải thu về lợi tức chứ?"

"Tay em bị thương, cũng không thể dùng tay giúp tôi được." Người đàn ông ra vẻ đáng tiếc nói.

"Hay là Tuệ Tuệ dùng miệng giúp tôi có được không?"

Đổi cách gọi cũng thật nhanh.

"Dùng... dùng miệng?" Vẻ mặt cô gái mờ mịt, giống như vừa nghe phải chuyện gì rất kinh khủng.

"Em... nhưng em không biết..."

"Tôi dạy cho em."

Nói xong, Thịnh Nghiêm Minh cũng không đợi Lan Tâm phản ứng lại mà bế cô trở về phòng ngủ chính.

"A!" Cô gái nho nhỏ khẽ kinh hô một tiếng, dường như đã bị hắn doạ sợ.

Không biết bản thân đã lấy lòng người đàn ông này từ lúc nào, chỉ thấy lồng ngực hắn phát ra tiếng cười trầm thấp.

Đặt cô gái nằm trên giường lớn dài hai mét năm, hắn lập tức xoay người đè lên trên.

Lan Tâm bị động tác này của hắn làm cho sợ hãi, muốn giãy giụa đứng lên, lại bị hắn ngăn cản.

"Đừng lộn xộn, tôi đồng ý đêm nay sẽ không làm em, nói được là làm được. Nhưng nếu em cứ lộn xộn như thế này, tôi không dám cam đoan bản thân sẽ không làm ra chuyện gì."

Người đàn ông khẽ nheo tròng mắt đen bóng, ngữ khí vô cùng nguy hiểm, lập tức khiến Lan Tâm không dám lộn xộn nữa.

"Từng có đàn ông sao?" Thịnh Nghiêm Minh nhìn chằm chằm gương mặt cô, không buông tha bất cứ vẻ mặt nào.

"Không có."

"Nơi này có người nào đi vào chưa?" Ngón tay của hắn cách lớp áo phông chạm lên cửa huyệt.

Cô gái khẽ cắn môi, thẹn thùng lắc đầu.

"Tuệ Tuệ của tôi vẫn còn là xử nữ à!" Tuy đã đoán trước được, nhưng khi nghe cô chính miệng xác nhận, hắn cảm thấy như mở cờ trong bụng.

"Vậy đêm mai, tôi giúp Tuệ Tuệ phá thân có được không?" Tuy dò hỏi, nhưng ý tứ lại không cho phép cự tuyệt.

Cuối cùng, hắn vẫn để lộ vẻ cường thế của một người lãnh đạo xí nghiệp.

Lan Tâm lúc này vô cùng "hoảng loạn", vùng đất chưa từng khai phá bị một một người đàn ông mới quen biết chưa đến một ngày chạm vào, gương mặt cô đỏ bừng, trả lời lung tung.

"Đêm nay, Tuệ Tuệ ăn dương vật giúp tôi nhé? Đêm khuya rồi, tôi đút Tuệ Tuệ uống sữa bò." Giọng nói hắn khàn khàn mang theo hưng phấn


"Dạ." Lan Tâm sợ hãi gật đầu, chỉ dám dùng khoé mắt nhìn hắn.

Lan Tâm vẫn không ngừng tự hỏi, "xử nữ" chân chính không hề có kinh nghiệm lúc này sẽ có phản ứng như thế nào.

Rất nhanh cô đã nghĩ ra.

"A Nghiêm muốn làm gì Tuệ Tuệ?" Cô nhỏ giọng lên tiếng, nguỵ trang thành bộ dáng chưa trải sự đời.

Cô nhớ tới kiếp trước, ma ma dạy dỗ chuyện phòng the từng nói với cô rằng, đàn ông thích nhất chính là dạy dỗ một cô gái chưa biết gì thành một người phụ nữ dâm đãng, như vậy rất có cảm giác thành tựu.

Người đàn ông không nói gì, chỉ đứng lên, cởi dây lưng buộc áo tắm trên người, khiến cơ thể cường tráng hữu lực lộ ra trước mắt Lan Tâm.

Vai rộng mông hẹp, cơ bụng tám múi, cơ bắp rõ ràng, dáng người với đường cong mạnh mẽ lộ ra ở trong không khí.

"A!" Lan Tâm giống như bị hoảng sợ, bỗng nhiên đứng lên, dùng cánh tay nhỏ bị thương che lại hai mắt không dám nhìn.

Người đàn ông cường thế kéo Lan Tâm vào trong lòng ngực, sau đó ngồi xuống, đặt cô ở trên đùi mình.

"Mở mắt."

Cô gái nghe lời mở to hai mắt ngoan ngoãn nhìn hắn, cũng không dám nhìn đi chỗ khác.

"Thẹn thùng gì chứ? Người đàn ông của mình trần truồng cũng không dám xem?"

Hắn buồn cười nhìn cô.

"Em..." Cô ấp úng nói không ra lời.

"Tuệ Tuệ, ngồi quỳ trên mặt đất đi." Hắn ương ngạnh mở miệng.

Trên mặt Lan Tâm hiện lên vẻ do dự, nhưng cuối cùng vẫn nghe lời làm theo.

Cô gái khép chân quỳ ở giữa hai đầu gối của người đàn ông, khi nhìn thấy dương vật dưới háng đang tức giận tận trời, nóng hôi hổi, cô bất giác nuốt nước miếng.

Thật lớn.

Tuy sớm đã đoán trước được, nhưng cô vẫn bị doạ sợ.

Ở kiếp trước, Lan Tâm từng đọc hàng trăm cuốn xuân cung đồ, từ năm 10 tuổi đã phải quan sát những kẻ trong lâu biểu diễn xuân cung sống. Cô cũng từng nhìn qua không dưới một trăm cái dương vật, nhưng chưa bao giờ gặp phải cái nào to lớn như thế này.

Bị dương vật kích cỡ lớn như thế này thao, có chắc sẽ không vỡ ra không?

Cô thậm chí còn cảm thấy thân dưới của mình ẩn ẩn đau, hiện tại chạy, còn kịp hay không?

Lúc này cô thật sự ngây người.

Ngây ngốc nhìn cự long đang dựng đứng trước mắt, cái miệng nhỏ khẽ nhếch.

Biểu tình của cô thật sự khiến người đàn ông cảm thấy thoả mãn.

Hắn muốn trực tiếp cắm vào bên trong.

Nhưng khi nhìn thấy gương mặt thuần khiết như trang giấy trắng kia, hắn vẫn phải trấn an người anh em bên dưới, quyết định làm từ từ.

"Tuệ Tuệ ăn kẹo que bao giờ chưa?"

Cô gái nhỏ ngơ ngác gật đầu, đôi mắt sáng trong ngẩn ngơ nhìn hắn.

Ngón tay hắn mơn trớn đôi môi mọng nước của cô gái, "Tuệ Tuệ có thể ăn dương vật của tôi giống như ăn kẹo que vậy, được chứ?"

Cô gái dưới háng hắn lắc đầu theo bản năng, người đàn ông cũng không hề tức giận.

"Vậy phải làm sao bây giờ? Cái này không được, cái kia cũng không được, thế thì chỉ còn cách dùng huyệt nhỏ của Tuệ Tuệ tới ăn?"

Hắn trêu đùa mở miệng, nhưng trong lời nói mang theo mười phần uy hiếp.

Cô gái nhỏ vội vàng phản ứng lại, mắt to ngậm nước, "Em ăn, Tuệ Tuệ ăn, Tuệ Tuệ ăn kẹo que mà."

Cô nhìn hắn cầu xin, trong mắt tràn đầy sự sợ hãi.

Thịnh Nghiêm Minh vỗ vào đầu nhỏ Lan Tâm giống như khen thưởng, sau đó bàn tay to bắt đầu đưa xuống dưới, cầm cự vật nóng bỏng đặt lên môi đỏ kiều diễm của cô.

Hắn dùng quy đầu lớn như trứng gà cọ sát trên môi cô hòng ám chỉ, "Tuệ Tuệ, há miệng, ăn kẹo."

Lan Tâm ngoan ngoãn mở cái miệng nhỏ ra, quy đầu quá lớn, chỉ mới tiếng vào một chút đã nhét đầy khoang miệng của cô.

"Ưm..." Người đàn ông than thở ra tiếng, tuy chỉ mới đi vào có một xíu, nhưng khoang miệng ướt nóng của cô gái đã bọc chặt quy đầu, khiến người anh em nhỏ cứng rắn cả đêm của hắn rốt cuộc cũng có chỗ đặt chân, thật là quá sung sướng.

"Mở miệng lớn lên, đừng để hàm răng đụng tới côn thịt...." Người đàn ông hít hà một hơi, động tác không quá thuần thục của cô gái khiến hàm răng không cẩn thận đụng phải lỗ chuông mẫn cảm.

"Hức, thật xin lỗi." Vẻ mặt cô gái tràn đầy hoảng sợ, muốn phun quy đầu ra ngoài, nhưng cái ót lại bị bàn tay người đàn ông giam cầm, chỉ có thể nức nở thành tiếng.

"Ưm... Tuệ Tuệ đừng nhúc nhích, em làm rất tốt, lần đầu tiên đã rất tuyệt, được rồi, đừng lộn xộn."

Thịnh Nghiêm Minh vừa sướng lại vừa đau, cũng không biết là sướng nhiều hơn hay đau nhiều hơn, chỉ biết là bản thân không muốn rút gậy thịt ra khỏi sào huyệt ấm áp.

Hắn nâng cằm cô gái lên một cách nhẹ nhàng, khiến gương mặt cực giống người trong lòng ngửa đầu lên nhìn hắn, tâm lý và sinh lý đều đạt được thoả mãn lớn nhất.

Hắn có chút không dám tin tưởng, từ trước đến sức bền của hắn vẫn luôn rất tốt, ấy vậy mà lại bị cô gái này ngậm đến mức suýt bắn.

Gương mặt này có lực sát thương quá lớn, quần áo của cô gái vẫn chưa cởi, nhưng lại có thể khiến hắn bắn ra một lần.

Tay trái vuốt ve gương mặt cực giống "cô ấy", tay phải ấn cái ót không cho cô lui về sau, "Tuệ Tuệ mở yết hầu ra, đầu lưỡi vươn về phía trước."

"Ưm... đúng vậy, đúng là nơi đó, học được rất nhanh."

Người đàn ông khích lệ, dạy dỗ nói, "Đầu lưỡi liếm liếm quy đầu, giống ăn kẹo vậy đó. Đúng rồi, chính là nơi đó, em liếm đến chỗ xuất tinh rồi... A."

Thịnh Nghiêm Minh sướng đến mức da đầu tê dại, lực độ trên tay cũng tăng lên, bắt đầu thọc vào rút ra bên trong khoang miệng nhỏ hẹp của cô gái.

Nhưng côn thịt thật sự quá lớn, Lan Tâm ngửa đầu phối hợp với động tác của người đàn ông. Cô nhớ lại ký ức của kiếp trước mà điều chỉnh hô hấp, cố gắng giảm thiểu khó chịu cho bản thân.

Đáng tiếc hiệu quả cực kỳ nhỏ bé, của hắn thật sự quá lớn, mấy cái dương vật giả mô phỏng theo những người đàn ông bình thường ở kiếp trước căn bản không thể so sánh được.

Toàn bộ khoang miệng đến yết hầu đều bị nhét đầy, Lan Tâm chỉ có thể dùng cái mũi để hô hấp, nhưng chỉ dùng mũi hiển nhiên không đủ để ứng phó với chuyện kịch liệt như thế này.

Miệng cô phồng to, thuận tiện cho người đàn ông thọc vào rút ra, quy đầu đã chạm tới yết hầu, cô chịu đựng cảm giác muốn nôn khan, bị động để chờ người đàn ông thâm hầu.

Người đàn ông nhìn gương mặt kia, cảm thụ khoái cảm khi khoang miệng hẹp hòi bao vây lấy dương cụ, kích thích đến mức da đầu tê dại.

"Hu hu không được." Cô gái xin tha, trên thực tế cô cũng đã đến cực hạn, mặc dù vẫn còn hơn phân nửa thân gậy chưa thể đi vào.

"Tuệ Tuệ ngoan, liếm thêm chút nữa, một lát sẽ cho em uống sữa bò."

Dương vật thật lớn căng cái miệng nhỏ ra khiến nước miếng Lan Tâm chảy ròng, nước mắt sinh lý cũng đọng lại nơi khoé mắt. Nhìn bộ dáng trợn trắng mắt của cô gái ngồi dưới háng mình, Thịnh Nghiêm Minh bỗng sinh ra khoái cảm ngược đãi.

Nhưng hắn biết, đêm nay chỉ có thể chơi đến mức này, không thể doạ cô sợ hãi.

Hai tay hắn giữ chặt cái ót của Lan Tâm, bắt đầu lao tới dồn dập bên trong khoang miệng cô một vòng cuối cùng.

"Ưm ưm." Hai tay bị thương của cô gái vô lực đẩy bắp đùi của hắn ra, nhưng cũng chỉ phí công mà thôi.

Người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, cự long cứng ngắc nãy giờ rốt cuộc cũng có dấu hiệu muốn xuất tinh, "Tuệ Tuệ, A Nghiêm đút sữa bò cho em, em phải ngoan ngoãn uống sạch nhé."

Nghe hắn nói, Lan Tâm cũng cảm nhận được quy đầu bắt đầy phun ra một lượng lớn tinh dịch đặc sệt.

Nghĩ đến tính tình bá đạo của Thịnh Nghiêm Minh, cô chỉ có thể nghe lời nuốt hết dục vọng của hắn xuống.

"Ngoan, nuốt vào." Người đàn ông nâng cằm Lan Tâm lên, không cho cô cơ hội để phun ra.

Hắn vừa lòng nhìn cô ngoan ngoãn nuốt hết đời đời con cháu của mình xuống bụng, còn tốt bụng lau tinh dịch dính ở khoé môi giúp cô.

Thịnh Nghiêm Minh nhẹ nhàng vỗ về gương mặt Lan Tâm, "Tuệ Tuệ là bé ngoan, cho nên một giọt cũng không thể lãng phí. Nào, liếm sạch đi."

Nói xong, lại duỗi ngón tay đưa đến trước mặt cô.

Lan Tâm ngửa đầu, mở cái miệng nhỏ có chút đau nhức ra, sau đó vươn đầu lưỡi mềm mại liếm láp tinh dịch ở trên ngón tay hắn, thoạt nhìn hệt như một con mèo sữa, một chút cũng không muốn lãng phí.

"Đáng chết, lại cứng."

"Thật sự hối hận vì đã đáp ứng ngày mai mới làm Tuệ Tuệ, phải làm sao bây giờ?"

"Đừng mà." Hốc mắt Lan Tâm nhanh chóng đỏ ửng, mở to mắt nhìn hắn cầu xin.

"Được rồi được rồi, Tuệ Tuệ ngoan như vậy, tôi chắc chắn sẽ tuân thủ lời hứa." Thịnh Nghiêm Minh không muốn chọc cô khóc, cho nên chỉ có thể giơ tay đầu hàng, đứng dậy chuẩn bị đi vào phòng tắm tắm nước lạnh.

"A Nghiêm, tối nay em phải ngủ ở đâu đây?" Thiếu nữ ngồi ở dưới đất giương mắt nhìn hắn.

Thịnh Nghiêm Minh cúi người, khẽ vỗ đầu Lan Tâm, giống như đang trấn an một con cún nhỏ.

"Tất nhiên là ngủ ở đây rồi, về sau đêm nào em cũng phải ngủ ở đây, cả người trần trụi mở chân ra cho tôi thao, ngậm dương vật của tôi mà ngủ."

Hắn nghiêm trang nói ra mấy lời cực kì hạ lưu.

Sau đó khẽ cười một tiếng, tâm tình vô cùng tốt đi vào phòng tắm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.