Phần truyền thừa thứ nhất của trận pháp được chia làm năm loại, chính là Ngũ hành. Lôi Cương lẳng lặng quan sát vô số những điều ghi lại về trận pháp ở xung quanh mà cảm thấy kinh hãi. Hắn càng thêm ngạc nhiên và thán phục trước sự khủng bố của sư tôn Trận Uy cổ quân. Những trận pháp đó không ngờ lại có thể tiếp dẫn lực lượng ngũ hành trong trời đất. Mà trong trời đất thì lực lượng của ngũ hành cũng là thứ kinh khủng nhất, có lẽ chỉ có cường giả chí tôn tu luyện mới có thể so sánh. Vậy mà trận pháp lại có thể mượn được lực lượng kinh khủng như vậy khiến cho Lôi Cương phải kinh hãi. Hắn chợt nhớ tới lời nói của Lê lão lúc trước với Ngũ Hành diệt thiên đại trận hoàn toàn có thể giết chết được Cương Thần, Đạo thần. Mặc dù không biết cương giả Cương Thần, Đạo thần mạnh tới mức nào nhưng Lôi Cương biết rằng Đạo Vương và Cương vương trên Trung Xu giới chắc chắn không thể sánh được. Vậy mà cường giả của cả sáu giới kết hợp lại để công phá Trận tông thì có thể thấy được Trận tông kinh khủng tới mức độ nào. Lôi Cương không thể tưởng tượng được sự chấn động của trận chiến lúc đó nhưng lúc này, trong lòng hắn cảm thấy nghiêm trọng. Xem ra con đường tu luyện của hắn còn quá xa vời. Chẳng qua, Lôi Cương cũng không hề cảm thấy tự phủ. Mục tiêu lúc này của Lôi Cương đó chính là Kiếp Cương.
Lúc này, Lôi Cương đã hiểu được tại sao khi đánh với Ma Bạo Hổ mà trận Cự Thạch nhân của hắn lại không thể bố trí thành công. Mỗi một cái trận pháp đều có khẩu quyết của nó. Hơn nữa, lúc bày trận phải cảm nhận được lực lượng của trời đất. Điều khiến cho Lôi Cương cảm thấy lo lắng đó là trận pháp chia ra làm ngũ hành lại bị thể chất ước thúc. Mỗi một trận pháp trong tay người có thể chất phù hợp sẽ phát ra được uy lực lớn nhất. Hơn nữa, uy lực của trận pháp cũng được quyết định của tu vi người bày trận. Mà với bản thân mình... Lôi Cương chợt nghĩ tới khi ở Tàng Thư các của Kiếm Đỉnh môn, thể chất của hắn vô cùng kém, chẳng thuộc về ngũ hành. Đột nhiên Lôi Cương lại cảm thấy rối loạn. Nếu thể chất của hắn kém thì tại sao lại có thể tu luyện được Cương khí? Chẳng lẽ nguyên nhân là do nội kình? Có lẽ, bản thân hắn phải nghiên cứu về nội kình nhiều hơn nữa.
Với phần thứ nhất của Lôi Cương hiện này thì mặc dù trận pháp có sự tinh diệu như qua lời giới thiệu mới chỉ đủ để vây khốn được Đạo Vương và cương vương. Điều đó khiến cho Lôi Cương phải tự hỏi rằng phần thứ hai và phần thứ ba không biết sẽ kinh khủng tới mức độ nào? Nhưng Lôi Cương cũng không có lòng tham. Bây giờ, hắn đang ở Trung Xu giới nên phần thứ nhất cũng đủ cho hắn dùng. Sau khi suy ngĩ một lúc, trong lòng Lôi Cương chợt xuất hiện Kim Hành thí tiên đại trận mà Lê lão đã dùng. Đây cũng là bộ trận pháp có trong phần truyền thừa thứ nhất. Đối với lời giới thiệu của nó Lôi Cương cảm thấy hết hồn. Cũng may là tu vi của Lê lão đã giảm nếu không thì làm sao mà hắn còn có thể đứng được ở đây? Lôi Cương thầm nhủ từ nay về sau hành động phải cẩn thận. Con đường tu luyện đầy người xảo trá, hắn phải nhanh chóng nhập vào trong đó.
Cuối cùng, Lôi Cương cũng biết được trận pháp vây khốn mình trong động cũng là một thứ trận pháp hệ Thổ trong phần thứ nhất có tên là Thạch trận. Xem ra lúc trước Trận Uy cổ quân bày nó ra là có ý khác, hơn nữa qua nhiều năm nên uy lực của nó mới giảm đi. Nếu không thì có lẽ hắn cũng không thể phá trận một cách dễ dàng được. Điều khiến cho Lôi Cương cảm thấy kinh ngạc đó là theo như những gì viết thì giai đoạn đầu khi bày trận chỉ cần có linh thạch và khẩu quyết. Chẳng lẽ những trận pháp phía sao lại cần phải có đồ vật khác? điều này khiến cho Lôi Cương suy nghĩ rất lâu. Nhưng một lúc sau, Lôi Cương liền gạt sang một bên. Hắn cố gắng ghi nhớ cả trăm trận pháp trong phần thứ nhất. Nếu tính ra thì người tu luyện xem qua một thứ là thuộc nhưng do trận pháp quá tinh diệu khiến cho Lôi Cương phải tốn rất nhiều công.
Sau khi nhớ toàn bộ khẩu quyết, Lôi Cương liền nghiền ngẫm tìm hiểu kỹ càng. Trận pháp mặc dù là ngũ hành nhưng uy lực của nó cũng không hề có sự chênh lệch đối với người tu luyện ngũ hành. Chẳng hạn như người tu luyện hệ Kim có lực công kích khủng bố thì trong trận pháp cũng không có sự chênh lệch. Mỗi một trận pháp vừa có công là vừa có sự phòng ngực, uy lực lại căn cứ vào người bố trận. Chẳng hạn trận pháp hệ Thổ trong phần thứ nhất nhưn Thổ Tinh công đại trận cũng có thể vây khốn giết chết Cương Vương, Đạo vương. Xem sự chú thích đối với trận pháp, Lôi Cương cảm thấy không kìm chế được. Sau khi để cho thần thức thoát ra, hắn liền lấy linh thạch trong giới chỉ rồi nhớ tới những gì ghi chép về trận Cự Thạch nhân hệ Thổ mà bố trí. Sau khi bố trí xong, hắn lại lặng lẽ nhớ tới mấy câu khẩu quyết của nó.
Mười tám viên linh thạch trên mặt đất đột nhiên tỏa ra hào quan. Không khí trong không gian cũng cuồn cuộn để tới Cự Thạch nhân trận. Trong lúc Lôi Cương đang nghĩ trận pháp sẽ thành thì mấy tiếng nổ vang lên khiến cho hắn phải ngây người.
"Tại sao lại thế này? Tại sao mình dựa theo những gì ghi chép để bố trí mà vẫn thất bại? Chẳng lẽ là do nguyên nhân thể chất của mình?" Lôi Cương không khỏi suy nghĩ. Thể chất của hắn rất kém phải dựa vào nội kình mới có được tu vi như vậy. Nhưng chẳng lẽ, nội kình cũng không thể ảnh hưởng được tới bố trận hay sao? Sự kích động và háo hức của Lôi Cương trong nháy mắt rơi xuống tận đáy.
Lôi Cương hít thở mấy hơi nhưng hắn vẫn không cam lòng. Sau khi thử vài lần vẫn có kết quả như vậy khiến cho hắn ngây người ngồi đó buồn bã. Lôi Cương không cam lòng, thần thức lẻn vào trong đầu, nghiền ngẫm từng chữ một.
Cuối cùng, Lôi Cương đột nhiên thấy một câu khiến cho tim hắn đập thình thịch.
- Người bày trận trước tiên cần phải dẫn đón đối với lực lượng ngũ hành trong trời đất.
"Chẳng lẽ vì vậy mà mình mới không thể thành công?" Lôi Cương suy nghĩ một chút liền suy đoán rằng sự dẫn đón chính là việc nối thông với trời dất. Lôi Cương lại nghĩ tới việc trận pháp ngũ hành, mỗi một cái lại có liên quan tới thể chất. Không biết nguyên nhân cơ bản là do đó hay là thể chất của hắn có vấn đề. Lôi Cương thở dài rồi xem qua một số trận pháp liên quan. Nhìn mấy cái chú thích của nó, Lôi Cương cảm thấy vui sướng khi thấy có vài trận pháp lại không thuộc về ngũ hành. Có điều chúng chỉ là những trận pháp che mắt, hơn nữa lại có thể ẩn nấp vị trí của mình. Mặc dù những trận pháp đó có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống tới một cách kỳ diệu. Đối với Lôi Cương những trận pháp này bây giờ là thứ cơ bản nhất. Mặc dù hắn thuộc hết nhưng lại không thể ứng dụng tự nhiên khiến cho hắn phải cười khổ. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
Sau khi thần thức thoát ra, Lôi Cương lại lấy mấy viên linh thạch bố trí xung quanh mấy hòn đá nhỏ. Sau khi thầm niệm khẩu quyết, Lôi Cương chợt thấy mấy viên linh thạch sáng rực khiến cho mấy viên đá lập tức biến mất. Ngay cả mấy viên linh thạch xung quanh cũng biến mất theo. Lôi Cương dụng thần thức tìm kiếm thì thấy bản thân không thể cảm nhận được sự tồn tại của trận pháp. Điều này khiến cho Lôi Cương cảm thấy vui sướng. Mặc dù hắn không thể tu luyện được trận pháp ngũ hành nhưng có được mấy trận pháp cơ bản này đối với hắn cũng chẳng khác gì pháp bảo. Đặc biệt là khi hắn bị đuổi giết, có trận pháp để ẩn nấp đúng là chuyện quá tốt.
Mà Chướng nhãn trận pháp cũng do tu vi người bày quyết định. Nếu tu vi cao hơn mấy cấp lập tức có thể cảm nhận được.
Sau khi vận dụng trận pháp ẩn nấp, Lôi Cương liền ngồi xuống, lặng lẳng cảm thụ lực lượng ngũ hành trong trời đất, hy vọng có thể bố trí được trận pháp ngũ hành.
Con đường tu luyện vốn không có năm tháng. Trải qua gần mười ngày, Lôi Cương liên tục cười khổ khi bản thân không thể cảm thụ được một chút ngũ hành. Hắn thầm thở dài. Từ khi tiếp xúc với trận pháp, Lôi Cương mới biết được tư chất quan trọng tới mức độ nào. Chẳng trách mà mỗi môn phái khi thu đệ tử đều để ý tới tư chất. Lôi Cương thầm suy nghĩ xem bản thân có thể cải thiện được tư chất của mình hay không? Trong đầu vừa xuất hiện suy nghĩ đó thì Lôi Cương chợt giật mình.
Từ phía xa chợt có sự dao động của linh khí lan tới, kèm theo cả những tiếng động. Lôi Cương cảm thấy hơi nghiêm trọng lập tức bay về phía bên phải.
Từ xa, Lôi Cương có thể nhìn thấy một con thú khổng lồ cao như một ngọn núi nhỏ. Bên cạnh đó dường như có ngọn lửa đang bao phủ. Hai chân của nó giống như hai cây đại thụ vung lên phát ra tiếng xé gió. Nhìn thấy con thú đó, Lôi Cương biến sắc bởi đó chính là Tập Sơn thú. Con Tập Sơn thú này so với con trước khi hắn bị thương nặng còn khổng lồ hơn. Hơn nữa nó lại có một sự hung dữ khiến cho Lôi Cương run người, tốc độ chợt tăng lên nhanh hơn.
Quả nhiên, Đan Thần và Luyện Hư đang cố gắng duy trì, khuôn mặt tái nhợt ngăn cản sự công kích của Tập Sơn thú. Sự phòng ngự của Tập Sơn thú rất mạnh, hơn nữa sức công kích cũng rất khủng bố. Công kích của hai người chỉ làm cho người của Tập Sơn thú cháy đen nhưng không thể xuyên qua được sự phòng ngự của nó. Khí thế của nó tản ra khiến cho Đan Thần và Luyện Hư cảm thấy rất áp lực. Chẳng lẽ con Tập Sơn thú này đã đột phá?