Thể Tôn

Chương 223: Có được Thiết quyển



Huyền Mộc lão ma đứng ở xa nhìn Tà Lang với vẻ mặt dữ tợn, còn với Lôi Cương thì lãnh đạm. Bởi có tiếng sấm sét lớn, bọn họ cũng không thể nghe được. Cũng chỉ có thể nhìn thấy được vẻ mặt Tà Lang đang biến đổi liên tục, hai con mắt đầy sự giận dữ. Ngu Đạo nhìn Lôi Cương, trong lòng căng thẳng. Ngu đao suy nghĩ tới Lôi Cương và Tà Lang trong đó đang xảy ra chuyện gì.

" Rầm rầm … " Tiếng sấm sét càng lúc càng to, sắc mặt Tà lang càng lúc càng khó coi, nhìn chằm chằm Lôi Cương, trong long hắn nổi giận nói : " Tiểu tử, lão phu đã sống nhiều năm, ngươi là người đầu tiên dám uy hiếp lão phu, lão phu tự hỏi có phải ngươi thực sự muốn chết?" Nói xong Tà Lang tiến lên phía trước một bước, đứng sát rìa Lôi võng, Lôi Cương cũng di chuyển theo sau.

Tà Lang bỗng nhiên dừng lại, hai mắt bùng lên ngọn lửa giận dữ gần như muốn đốt cháy Lôi Cương, khẩu khí đầy sát khí, Tà lang quát Lôi Cương: " Tiểu tử, là ngươi đang uy hiếp lão phu sao ?"

Lôi Cương nhếch mép, cười nhạt nói : " Nếu như lão tiền bối dám giết ta, thì đồ nhi Ngu Đao sẽ để cho người yên sao. Cho dù lão tiền bối vượt qua lôi võng, rồi đối mặt với đồ nhi Ngu Đao của tại hạ, e rằng Ngu Đao sẽ liều mạng với người!" Lôi Cương nói không chút sợ hãi, thế nhưng trong long vẫn có phần nào đó bất an, nếu như lúc này Tà Lang thực sự nổi giận, không chừng hắn sẽ chết thật.

Tà Lang bỗng khựng lại, quay đầu nhìn về phía Ngu Đao đang đứng. Lúc này hai mắt Ngu Đao không mấy thiện cảm nhìn chằm chằm về phía Tà Lang, khuôn mặt Tà lang co lại vài phần. Hắn quát khẽ : " Tiểu tử, ngươi đã thắng, Thiết quyển thực sự vẫn còn trong tay lão phu! Lão phu giao cho ngươi cũng được. Nhưng lão phu muốn ngươi nói cho lão phu biết rốt cuộc Thiết quyển là gì?"

Lôi Cương lắc đầu nói: " Tà lang tiền bối, Thiết quyển đối với ngươi thì không có tác dụng gì, nhưng đối với tại hạ thì lại có. Nó chính là phần khuyết bộ cương kỹ ngũ phẩm mà ta tu luyện, cho nên đối với các ngươi không có tác dụng gì cả!" Lôi Cương cố ý nói là ngũ phẩm, nếu như có thể thành cửu phẩm, chỉ sợ rằng Tà Lang không chịu giao ra, mà có khi lại gây tai hoạ.

" Thật không?" Tà Lang không tin hỏi lại.

Lôi Cương trầm giọng nói : Thật!"

Do dự một lúc, Tà Lang nói : " Ta chiếm được bốn quyển, bây giờ ta đưa cho ngươi ba quyển, nếu như lão phu có thể đi qua, ta sẽ đưa nốt cho ngươi quyển còn lại" Tà Lang vung tay lập tức xuất hiện ba cuộn Thiết quyển trên bên tay phải.

Lôi Cương gật đầu đồng ý, đưa tay ra cầm lấy ba quyển sách rồi cất vào trong người. lập tức nói : " Tà Lang tiền bối, đã đắc tội, mời lão tiền bối đi trước!" Trong lòng Lôi Cương thở phào, Lôi Cương minh bạch, Tà Lang chấp nhận giao ba cuốn cũng đã là nhượng bộ. Còn cuốn cuối cùng nếu hắn không giao ra, cũng chẳng biết, bất quá, Lôi Cương biết rằng, lúc này Tà lang không có khả năng giao ra toàn bộ, Lôi Cương cũng không muốn ép nữa.

Tà Lang nhìn chăm chú Lôi Cương, than thể vút lên tiến vào lôi võng.

Lúc naỳ lôi võng vô cùng cuồng bạo, dường như cảm nhận được Tà Lang đang tiến vào, nó cuộn trào mãnh liệt rồi cuồng bạo lao tới. Những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, vô số lôi quang bắn thẳng vào Tà Lang, mà Tà Lang thì cẩn thận, cũng liên tục thoát được những cú tấn công. Thoáng cái đã xuất hiện bên cạnh ba gã cường giả Thâm Uyên.

Tà Lang thở ra một hơi, trên trán toát ra mồ hôi lạnh. Tuy rằng chỉ trong 1 thời gian ngắn ngủi, thế nhưng cũng khiến cho hắn như đi vào quỷ môn quan. Sấm chớp cuồng bạo cuộn trào mãnh liệt vô cùng, nếu không di chuyển cẩn thận, sợ rằng đã bị bạo lôi tấn công. Nguồn truyện: Truyện FULL

Vượt qua cửa thứ hai,toàn bộ mười người nhìn về phía Lôi Cương, lúc này chỉ còn lại Lôi Cương. Mà bạo lôi càng thêm cuồng bạo, khiến cho các cao thủ cương đế huyền giai đều cảm thấy bị uy hiếp. Nếu như Lôi Cương không nhanh thì có lẽ cũng hồn siêu phách lạc.

Sau đó Lôi Cương hít sâu mấy hơi, hai mắt đột nhiên ngừng lại, trong cơ thể bỗng vang lên một tiếng thú rống, sắc mặt hắn thay đổi, trong nháy mắt trên trán mướt mồ hôi lạnh. Toàn bộ cơ thể Lôi Cương trong chốc lát đã ướt đẫm mồ hôi.

Mười vị cường giả nhìn chằm chằm Lôi Cương cùng sửng sốt, không thể nào giải thích được, Ngu Đao càng nóng như lửa đốt.

" Ngao …" Lôi Cương bỗng ngửa mặt lên trời rống lên, trong nháy mắt, quần áo bị xé tan, các khớp xương trong cơ thể của Lôi Cương như thể chui ra ngoài. Mười vị cường giả cứng lưỡi mà nhìn.

Trong chớp mắt, Lôi Cương trở thành một người màu trắng tản ra ánh sáng màu vàng, xanh, tím, cùng với hình người quái thú. Toàn than trên dưới chỉ nhìn thấy hai tròng mắt, khiến cho người ta có cảm giác sởn tóc gáy.

" Đây là … " Huyền Mộc lão ma đột nhiên biến sắc trừng mắt nhìn Lôi Cương, lẩm bẩm nói.

" Gì vậy …? " Còn lại vài tên cường giả không nhịn nổi kinh hãi hét lên, khó có thể nhận ra đó là Lôi Cương.

"graooo…" Lôi Cương bị bộ giáp xương bao phủ nhìn giống như một bộ xương khô. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Bạo Lôi đang cuồn cuộn trước mặt rồi nổi giận gầm lên một tiếng mà biến mất. lần thứ hai hắn xuất hiện đã ở giữa Lôi võng.

" Ầm … " Bỗng nhiên một tiếng bạo lôi vang lên. Mười người nhìn thấy phía trước xuất hiện một người mắc áo cốt giáp.

"phù!" sau khi vượt qua Lôi Võng, Lôi Cương thở ra một hơi, trong lòng gần như không giữ được bình tĩnh. Sau khi gọi ra giáp xương,lực lượng và tốc độ của hắn tăng lên gấp mười lần. vì vậy mà vượt qua Lôi võng chỉ mất có nháy mắt.

"thế là qua?" tất cả mọi người không tin được mà nhìn Lôi Cương xuất hiện trước mặt mình. Ngay cả Huyền Mộc lão ma cũng thế. Khi đi qua Lôi võng, Huyền Mộc lão ma phải di chuyển tới vài lần, vậy mà trong nháy mắt Lôi Cương đã vượt qua. Điều này khiến cho lão không thể tin nổi. mà bốn gã cường giả còn sót lại của Thâm uyên và năm gã cường giả Huyết Ngục đều trợn mắt nhìn Lôi Cương không nói được tiếng nào.

Tất cả mọi chuyện diễn ra giống như trong một giác mộng. không ngờ một tên tiểu tử Cương Quân hoàng giai lại có thể làm được điều đó.

Lôi Cương nhanh chóng thu hồi bộ giáp xương khiến cho vóc dáng cao ngất của hắn lại xuất hiện. Sau đó, hắn lấy một bộ quần áo dự trữ trong giới chỉ ra mặc vào. Tuy nhiên, cảm giác đau đớn trên người khiến cho Lôi Cương vẫn còn sợ hãi. Việc gọi giáp xương khiến cho Lôi Cương đau đớn rất khó chịu. thậm chí hắn còn suy nghĩ xem sau này nếu không có việc gì thì không nên sử dụng tới nó.

Nhìn mọi người ánh mắt đờ đẫn, Lôi Cương trong long sửng sốt, lập tức cười khổ.

" Tiểu tử, bây giờ lão phu mới hiểu, trên người ngươi chứa không ít bí mật. Cốt Giáp, nếu như lão phu suy đoán không sai, trên người ngươi chính là cốt giáp!" Huyền Mộc lão ma nghi ngờ nhìn chằm chằm Lôi Cương.

Lôi Cương vẫn nở nụ cười khổ, im lặng không nói gì.

lập tức lôi Cương nhìn mắt Tà Lang một cách thâm ý. Tà Lang chấn động, khuôn mặt lộ rõ vẻ lưỡng lự, nhìn mắt Lôi Cương lần nữa. Cuối cùng đưa cuốn sắt còn lại cho Lôi Cương. Lôi Cương cất nó vào trong người.

Đám cường giả còn lại măc dù hiếu kỳ về hành động của hai người nhưng cũng không hỏi thêm điều gì. Hai mắt Huyền Mộc lão ma ngừng lại, nhìn thẳng vào mắt Lôi Cương, rồi đảo qua mọi người nói : " Tiếp tục cửa thứ ba. Hi vọng tất cả mọi người có thể sống sót ở cửa thứ ba!"

Đều sống sót? Các vị cường giả nhìn nhau cùng cười khổ, lúc này còn mười một người sống, chỉ mong còn lại được tám người đã là may mắn lắm rồi.

Mười một người tiếp tục tiến về phía trước.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.