Thể Tôn

Chương 226: Trời quan tâm tới người



Bên trong huỷ diệt chi lôi, thân thể Lôi Cương bỗng bất động giữa vô số bạo lôi, vậy mà không biết từ lúc nào cốt giáp của Lôi Cương lại được triệu ra. Cốt giáp của Lôi Cương bị bạo lôi tấn công, nhưng không bị đánh nát, mà bạo lôi cuồng bạo chui vào bên trong khiến cho ánh sáng màu tím trên cốt giáp càng lúc càng chói loà.

Thời gian trôi qua thật nhanh, bạo lôi càng mạnh càng thêm hung hãn, cốt giáp của Lôi Cương tưởng như hấp thu tới mức cao nhất.

" Ầm ..." Một âm thanh lớn vang lên, cốt giáp trên người Lôi Cương như bị nghiền nát, trong nháy mắt chui vào trong cơ thể Lôi Cương, khiến cho hắn bị lộ ra trong bạo lôi. Linh khí cường bạo nhanh chóng chui vào trong cơ thể của Lôi Cương, Bị hàng ngàn hàng vạn bạo lôi tấn công. Không lâu sau, máu phủ đầy da thịt của Lôi Cương,

Từ trong giới chỉ trên tay lôi Cương bỗng toả ra một thứ ánh sáng chói mắt. Một bóng người nhẹ nhàng đi ra.

Lúc người này xuất hiện, toàn bộ bạo lôi trong không gian dường như ngưng lại, như rất sợ hãi khi nhìn thấy bóng người đó. Một lát sau, xung quanh Lôi Cương như biến thành một khoảng không, toàn bộ linh khí thuộc tính Lôi bỗng dưng biến mất chỉ còn Lôi Cương cùng với người này cùng đứng trong khoảng không đó.

" Linh khí thuộc tính Lôi điên cuồng quá, chẳng lẽ là ...?" Người này đột nhiên than lên một tiếng rồi ngay lập tức hai tia sáng từ bóng người đó xuất hiện.

" Có linh khí thuộc tính Lôi cuồng bạo rèn luyện thân thể ngày sau khi sử dụng Khai Thiên lại càng có ích" Bóng người thở dài một tiếng, rồi chui vào bụng Lôi Cương. Bóng người biến mất, bạo lôi lại cuồng bạo tấn công về phía Lôi Cương. Cơ thể Lôi Cương lại toé máu, các khớp xương cũng như lòi cả ra ngoài.

Thế nhưng không hiểu một luồn sức mạnh ở đâu ra đã bao phủ lấy khiến cho cơ thể Lôi Cương vẫn giữ nguyên, cũng không bị bạo lôi tấn công tan xương nát thịt.

Dưới sự tấn công của bạo lôi, thân thể của Lôi Cương từ từ có sự biến hóa.

Lúc Lôi Cương để cho bạo lôi xâm nhập cơ thể, ở xa trong Hỗn Độn, tại một thế giới khác, trong một cái tông phái lớn….

Trên ngọn núi cao giữa tông phái đó có một người mặc quần áo màu đen, khuôn mặt lạnh lùng hơi tô điểm nét nam tính, thế nhưng khuôn mặt người đó lại toát ra nụ cười đau khổ và lòng thì đầy chua xót, nét mặt co lại.

" Ha ha ... " Người áo đen bỗng bật cười lớn, trong tiếng cười cũng chứa đựng không ít đắng cay khổ sở.

" Không có, tất cả như chưa từng xảy ra, thì ra đây là cái cảm giác không có tư chất!"Nam nhân nhìn về phía trước phương lẩm bẩm nói. Ngay lập tức, người đó giơ hai tay lên, hai mắt ngước lên nhìn hai tay, bỗng nhiên hai tay để lộ màu kim, hồng, hoàng, ba loại sắc khí. Nếu như có người đang ở gần thì cũng phảu thấy khiếp sợ, thế nhưng nhãn lực của hắc y nam nhân lại cự kỳ chói loà.

" Chẳng lẽ với ba hệ kim, thổ, hoả cũng chỉ có thể ở đây hay sao? Tốc độ tu luyện giảm xuống mấy chục lục lần, cả đời này của Lôi Ma ta cũng không có cơ hội đạt tới đỉnh cao hay sao? " Hắc y nam nhân lẩm bẩm nói.

Người nam nhân áo đen chính là Lôi Ma. Trong thịnh hội giữa năm giới, Lôi Ma đã bị đả thương. Sư phụ của Lôi Ma - Tiên Vân đạo thánh vào thời điểm cuối cùng đã cứu tỉnh Lôi Ma. Thế nhưng ... cũng không thể cứ được toàn bộ cơ thể có ba hệ của Lôi Ma, sau khi tỉnh lại thì Lôi Ma đã thay đổi hoàn toàn. Vốn lúc trước, ánh mắt của sư tôn nhìn hắn với một sự mong đợi thì bây giờ chỉ còn lại một sự thương tiếc. Mọi người nhìn về phía hắn với ánh mắt bí ẩn đầy thương cảm. Điều này làm cho Lôi Ma không còn cách nào khác là phải chấp nhận sự thật. mà sau khi biết nguyên nhân, suýt chút nữa thì Lôi Ma cũng gục ngã. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.xyz

Thể chất có ba thuộc tính kim, thổ, hoả là do chính trời sinh ra.... Một khi bị mất thì vĩnh viễn chỉ có thể dừng lại ở đây. Thậm chí tu vi so với trước kia không tăng lên mà so với thường nhân thì càng thêm gian nan. Sự đả kích như vậy đối với một người ngay từ đầu có sự tu luyện đã thuận buồm xuôi gió, so với thường nhân nhanh gấp mấy chục lần không thể chịu nổi.

" Ha ha ..., Tiểu Cương, Ca ca sai rồi. E rằng đây chính là báo ứng, ca ca có thể cảm nhận được nỗi thống khổ của ngươi lúc đó" khuôn mặt bị thương người nam nhân áo đen bỗng nhiên nhăn lại, hai tròng mắt đen nhìn chằm chằm về phía trước mà ngẩn người.

Rất lâu sau, người nam nhân áo đen thở ra một hơi, khoé mắt rơi lệ, cơ thể khẽ run lên. Người nam nhân áo đen chậm rãi nằm xuống, nhìn chăm chú lên bầu trời.

" Tiểu Cương, nói cho ca biết, trước đây ngươi phải chịu đựng như thế nào? Hay là trước đây ca ca đã tuyển chọn sai, vì tu luyện mà bỏ qua ngươi, khiến cho hai huynh đệ chúng ta không có ngày gặp lại" Người nam nhân áo đen lẩm bẩm nói. Trong mắt lộ rõ sự hổ thẹn.

Lôi cương vẫn là nỗi đau trong lòng Lôi Ma, theo lời sư tôn Tiên Vân đạo thánh nói , nếu như Lôi Ma quên hết tình nghĩa với Lôi Cương, thì lúc này tu vi của Lôi Ma không phải là Đạo quân thiên giai mà là Đạo hoàng thiên giai, thậm chí ngày càng cao. Thân thể của tam thuộc tính trong cả hỗn độn rất ít. Việc tu luyện luôn là sự ngưỡng mộ của người bình thường.

" Lôi Ma !" Một tiếng quát phát ra trong hư không, dường như khiến cho hồi ức của Lôi Ma bỗng nhiên trở lại, hắn bật dậy, nhìn trong hư không không biết lão nhân bạch y xuất hiện lúc nào, khuôn mặt hơi nhăn lại nói : " Sư tôn ...!"

" Lôi Ma, ngươi là người có thân thể ba thuộc tính do trời sinh ra lẽ nào lại khiến cho ngươi nhụt chí, trước đây ngươi không thiếu tự tin như vậy? Quả thật là như vậy, thì Vi Sư đã nhìn lầm ngươi, ngươi không xứng với thân thể của mình sao!" Tiếng nói của vị bạch y lão nhân như tiếng sấm nổ bên tai, nhưng lại khiến cho ý trí của Lôi Ma tỉnh thức.

" Sư Phụ ... Lôi Ma ... thân thể tam thuộc tính của con đã bị mất, lúc này con cong không bằng một người bình thương, Lôi Ma xin lỗi sư phụ, đã phụ công dạy dỗ của sư phụ" Lôi ma run rẩy nói, hắn quỳ rạp xuống, cúi đầu với vẻ mặt chán chường.

Bạch y lão nhân nhìn bộ dạng của Lôi Ma, sâu thẳm trong ánh mắt đầy sự tiếc hận, cơ thể vút lên, xuất hiện trước mắt Lôi Ma, Lão vuốt mái tóc đen của Lôi Ma rồi lẩm bẩm nói : "Lôi Ma, ngươi không còn tư chất mà người ta đố kỵ, nhưng ngươi lại có một cái tâm mà người bình thường không có! Cái tâm đó vẫn có thể đưa con đường tu luyện của người tới đỉnh, thân thể tam thuộc tính của ngươi chỉ là thứ trợ giúp ngươi, nhưng cũng không hoàn toàn là của ngươi, Cái ngươi cần là phải có cái tâm một cường giả , một cái tâm không bao giờ lụi tàn. Chỉ có như vậy, ngươi mới có thể đạt tới đỉnh cao, và ngươi mới có tư cách sở hữu thân thể này. Tư chất không phải là quan trọng nhất, cái quan trọng chính là cái tâm, chỉ cần ngươi nỗ lực, ngươi nhất định sẽ thu được kết quả như mong muốn. Lúc này có thể xem như ngươi đã học được một bài học thích đáng. Nhớ kỹ, nếu trời cao đã ban cho ngươi thể xác này, nghĩa là trời đã chọn ngươi. Con đường của ngươi, không nên vì diều đó mà phải dừng lại"

Cơ thể Lôi Ma run lên cầm cập, trong lòng Lôi Ma vô cùng hỗn loạn. Những mâu thuẫn bắt đầu hiện lên.

Ông trời đã chọn ta sao? Con đường của ta thực sự không phải dừng lại ở đây sao? Đúng vậy, trước đây con đường của mình hết sức thuận buồm xuôi gió, không gặp trắc trở, không có cái tâm của cường giả, vậy mình có tư cách gì mà sở hữu cái thân thể khiến cho người khác phải ghen tị?

" Sư phụ, đồ nhi thực sự hiểu thông rồi" Tiếng nói kiên định của Lôi Ma cất lên , ánh mắt đã khôi phục được niềm tin vốn có.

ánh mắt bạch y lão nhân tràn đầy vui sướng, nhưng sâu thẳm vẫn còn chút tiếc hận.

" Lôi Ma, thân thể tam thuộc tính của con đã mất, nhưng cũng không phải không chữa trị được. Cứ tu luyện tốt, nhất định ngươi có thể vượt qua kiếp nạn này, phải có tâm của một vị cường giả. Vi sư sẽ giúp ngươi, nói cho ngươi biết phải làm sao để chữa lành cơ thể. Điều quan trọng là bản thân ngươi phải hết sức nỗ lực, tất cả phụ thuộc vào ngươi hết. Đệ tử của Tiên Vân đạo thánh ta không bao giờ là một kẻ tầm thường" Bạch y lão nhân nói kiên định, dường như xuyên thấu lòng của Lôi Ma.

cả người Lôi Ma chấn động, ánh mắt chớp chớp nhìn chăm chú vào bạch y lão nhân, ánh mắt cũng dần tràn đầy niềm tin.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.