Thể Tôn

Chương 533: Khí Thành



Lôi Cương nội tâm cười lạnh, trong mắt sát cơ lóe lên, nếu như là Đạo Tiên huyền cấp bình thường, đối mặt với một kích của cao thủ Đạo Tiên thiên giai, sợ rằng không chết cũng trọng thương, từ trung niên nam tử này Lôi Cương có thể suy ra, ở Khí Tông tầng năm cũng không có lấy chút tình đồng môn sư huynh đệ nào cả, hơi có nửa câu không hợp là liền ra tay ngay lập tức. Nếu trung niên nam tử dám ra tay, như vậy cũng là ý nghĩa đối với việc tàn sát lẫn nhau của đệ tử Khí Tông, cao tầng Khí Tông cũng sẽ không ngăn cản. Như thế thì hắn cũng có thể thoải mái động tay động chân rồi

Lôi Cương mặt không đổi sắc, đi về phía trước một bước, nghênh đón một kích của trung niên nam tử, một kích kia phảng phất chỉ là một đạo gió thổi qua Lôi Cương, chỉ làm vạt áo Lôi Cương khẽ bay lên mà thôi, còn thân hình Lôi Cương đột ngột hiện lên ở trước mặt trung niên nam tử, tay phải nhanh như tia chớp vắt thành ưng trảo trực tiếp bấm hướng Hắc y nam tử, vốn là Hắc y nam tử muốn ngăn cản, nhưng là tốc độ của Lôi Cương quá nhanh, làm hắn nhất thời còn chưa kịp phản ứng, hơn nữa chờ hắn kịp phản ứng, thì đã kinh hãi đến mức thân hình không thể nhúc nhích được rồi, mắt nhìn chằm chằm vào bàn tay đang đặt ở yết hầu hắn của Lôi Cương, Hắc y nam tử chỉ cảm thấy thân thể nhẹ hẫng, trực tiếp bị Lôi Cương ném lên trên không trung.

- Ngươi muốn chết, ta có thể thành toàn ngươi.

Lôi Cương ánh mắt lạnh như băng nói, Lôi Cương cũng không muốn chọc giận ba người này, cho nên mới hạ thủ lưu tình, nếu không với tu vi của Hắc y nam tử, Lôi Cương thừa sức khiến hắn chưa kịp phản ứng thì đã hồn phi phách tán, nếu như một khi đánh gục người này, tất nhiên sẽ khiến cho hai người còn lại điên cuồng công kích, hai người không đáng sợ, đáng sợ chính là thế lực đứng phía sau bọn họ, phân thân của Lôi Cương không thể nào so được với bổn tôn, hắn không muốn ở Khí tháp tầng năm chưa biết gì đã lỗ mãng kết oán thù.

- Vị sư đệ này, lão phu Hỏa Tử Lâm, là Hỏa Kỳ Sơn trưởng lão, nhìn sư đệ tuổi còn nhỏ, lão phu mặt dày gọi ngươi là sư đệ, lúc nãy Dư Cường lỗ mãng, trêu chọc sư đệ, mọi người đều là đệ tử Khí Tông, không nên đại động can qua, tránh mất hòa khí, kính xin sư đệ giơ cao đánh khẽ, mọi chuyện có gì từ từ nói.

Lão giả đứng ở giữa nãy giờ không hề lên tiếng, giờ thấy động tác của Lôi Cương thì con ngươi hơi co lại, vội vàng nói. Thanh âm thong thả nhưng ẩn chứa một tia uy hiếp.

Lôi Cương nội tâm cười lạnh, lão giả này lúc trước vì sao không thấy nói ra lời nói này? Bất quá, Lôi Cương cũng không muốn kết oán, hừ lạnh một tiếng vung tay phải lên, trung niên nam tử trực tiếp bay về phía bầu trời, lật bật mãi mới đứng vững được trên không trung, nhìn về phía Lôi Cương, ánh mắt đã lộ ra vẻ sợ hãi, hắn đến giờ vẫn còn chưa kịp phản ứng, người này không phải là Đạo Tiên huyền cấp sao? Vì sao có thể có thực lực như thế được chứ?

- Tiểu tử, sau này thì mở to mắt ra mà nhìn, không phải ai ngươi cũng có thể trêu chọc được, về phần Hỏa Hùng Đan kia, ta còn không để vào mắt.

Lôi Cương hừ lạnh một tiếng, liền rảo bước về phía trước bay đi.

Ba người nhìn chăm chú vào Lôi Cương đang rời đi, nụ cười trên khuôn mặt lão giả dần dần trở nên cứng ngắc, cuối cùng khuôn mặt ngưng trọng nhìn chăm chú về phía Lôi Cương, còn trung niên nam tử bên trái thì nói:

- Trưởng lão, người này ............

- Chuyện này sau này đừng nhắc đến nữa, tiểu tử này dám to gan trêu vào lão phu, tất nhiên là tu vi không tầm thường, hơn nữa chưa từng nghe nói qua có nhân vật như thế, chỉ sợ là người ẩn dật, cũng may là hắn cũng không động sát cơ, nếu không, lão phu cũng không nắm chắc là có thể chiến thắng hắn.

Lão giả thấp giọng nói, sau đó ánh mắt nhìn về phía phía trước, âm lãnh nói:

- Dám trêu chọc vào lão phu, còn muốn trốn? Lão phu cũng muốn xem thử ở Khí Tháp tầng năm ngươi có thể trốn đi nơi nào.

Tên trung niên áo đen kia nghe vậy thì sắc mặt tái nhợt, sống lưng toát ra mồ hôi lạnh, nhìn về phía nam tử chật vật kia bay đi, khuôn mặt lại càng tràn ra vẻ oán độc.

Lúc này, ba người liền hướng về phía nam tử kia cấp tốc bay đi.

Lôi Cương sau khi rời đi liền bay về phía trước, thần thức tản ra, từ ba người khi năy, Lôi Cương đoán được Khí Tháp tầng năm này có sự phân chia thế lực, còn cụ thể ra sao thì vẫn phải điều tra cặn kẽ lại môt phen.

Sau nửa canh giờ, Lôi Cương bay qua một ngọn cự sơn, ngọn cự sơn này ít nhất cũng cao đến vạn trượng, từ eo núi trở lên đã không thể nhìn thấy rõ được nữa, do bị mây mù dày đặc bao phủ, Lôi Cương kinh ngạc phát hiện, ở trên ngọn núi này loáng thoáng có thể thấy được không ít động phủ, khí tức phát ra từ trong những động phủ này đều không yếu, hơn nữa ngọn cự sơn này tỏa ra linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm, khiến nhiệt độ tăng cao không ít, xem ra núi này chính là một trong tám linh mạch mà nam tử dẫn đường kia đã nói đến.

Lôi Cương vừa tới xung quang ngọn núi liền cảm nhận được vài cổ thần thức theo dõi hắn, nhưng rất nhanh liền tản đi, Lôi Cương không khỏi cười khổ, sợ rằng trong mắt bọn họ tu vi của hắn căn bản là không thể tạo thành một chút uy hiếp nào cả. Lôi Cương tiếp tục bay về phía trước, thần thức đã cảm nhận được cách một ngàn dặm về hướng trước mặt có một tòa thành thị, Lôi Cương muốn tiến vào tòa thành thị đó hỏi thăm một phen. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Sau nửa canh giờ, Lôi Cương đứng trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn về một tòa thành cao gần mười trượng, tường thành xây bằng nham thạch đầy vẻ sâm nghiêm, trên cổng thành có đề hai chữ lớn như rồng bay phượng múa: "Khí Thành".

- Khí Tháp tầng năm này càng ngày càng thú vị, nếu như không biết, ai có thể tưởng tượng nổi đây là đất của một tông phái chứ? Chẳng khác nào một giới cả.

Sau khi cười khổ mấy tiếng, Lôi Cương liền đi tới phía cửa thành, ở hai bên cửa thành có hai gã đại hán khôi ngô thân mặc khôi giáp, bọn họ hai mắt nhìn chằm chằm các tu luyện giả, ở bên cạnh hai người có một chiếc rương đồng khổng lồ, mỗi một tu luyện giả tiến vào Khí Thành đều sẽ ném vào đó một viên Tiên Thạch, Lôi Cương vừa liếc mắt nhìn, nội tâm liền kinh ngạc, lại là Trung Phẩm Tiên Thạch? Nhìn các đệ tử đi ra đi vào vô cùng sầm uất, Lôi Cương không khỏi thầm than, chỉ riêng với phí dụng này, tài lực của Khí Tông muốn không hùng hậu cũng khó khăn. Lôi Cương cũng lấy ra một viên Tiên Thạch ném vào trong rương đồng, tiến vào Khí Thành.

Đi vào Khí Thành, Lôi Cương tựa như đi tới thành thị của tu luyện giới vậy, một con đường lớn xuyên qua Khí Thành, trên đường lớn lại có không ít đường nhánh bắt ngang qua, hai bên đường được bố trí các cửa hàng buôn bán, ở các thành thị của tu luyện giới có loại cửa hàng nào thì ở chỗ này cũng có thể thấy, ngay cả khách sạn, quán cơm cũng ở trong đó, Lôi Cương đi ở trên đường lớn, tò mò quan sát những đệ tử ngồi xếp bằng ở bên cạnh đại đạo, nhắm mắt tu luyện, bên cạnh bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều có chút vật phẩm, còn có mấy chữ to, như: Hỏa Ưng Đan đổi lại ngàn khối Thượng Phẩm Tiên Thạch. " "Mua Hỏa Hổ đan với giá cao" vân vân.

Xem ra, tòa thành này chính là thành thị giao dịch ở Khí Tháp tầng năm, chỉ bất quá, Lôi Cương không hiểu chính là những thứ đan đan gì đó, quét mắt ra phía sau bọn đệ tử, Lôi Cương phát hiện lại chính là Thú Đan, nói cách khác ở trong Khí Tháp tầng năm còn có Tiên Thú tồn tại? Điều này làm cho Lôi Cương cảm thấy trình độ của Khí Tháp này quả thực là không thể tưởng tượng nổi, một tầng lầu mà chẳng khác gì Nhất Giới không nói, lại còn có Tiên Thú tồn tại, có thể thấy được sự bất phàm của nơi đây, sợ rằng sợ rằng trình độ luyện khí của những người ở Khí Tháp đã đạt tới trình độ đăng phong tạo cực rồi cũng nên, hơn nữa, trên Khí Tháp có thể nói là nơi tiên khí tồn tại. Khí Tông l thật không hổ là một trong những tông phái thần bí nhất Ngũ Hành Giới a.

Sua khi trầm ngâm chốc lát, Lôi Cương đi vào một khách sạn, tùy ý gọi mấy món thức ăn, Lôi Cương liền chăm chú lắng nghe lời bán tán của đám đệ tử Khí tông trong khách sạn.

- Haizz, chẳng biết tại sao bên ngoài Hỏa Phần chi địa lại có một con tiên thú Hỏa Hùng cấp tám thượng phẩm đi qua đi lại, thế này thì ta biết phải làm sao? Sao có thể đi săn tiên thú đổi lại tiên thạch đây?

Một gã nam tử sắc mặt lo lắng nói. Khuôn mặt có vẻ vô cùng bất đắc dĩ.

- Nghe nói Hỏa Kỳ Sơn cùng Hỏa Lôi Sơn đã phái hạ cao thủ đi Hỏa Phần chi địa rồi, không biết là có thành công giết chết Hỏa Hùng hay không. Haizz, chuyện này mà không xong thì chúng ta cũng chẳng còn cách nào tiếp tục săn giết thú đan đổi lấy tiên thạch để tiến vào nơi tu luyện trong Khí thành tu luyện rồi.

Một gã nam tử khác cũng nói theo.

Lôi Cương ở một bên yên lặng lắng nghe, sau khi nghe được về Hỏa Hùng, Lôi Cương ánh mắt chợt lóe, không tình cơ như vậy chứ? Tên hãm hại mình kia không biết có phải là người của của Hỏa Lôi Sơn hay không?

Một canh giờ sau Lôi Cương từ trong khách sạn đi ra, đối với Khí Tháp tầng năm hắn bước đầu đã có chút hiểu biết. Tám đại linh mạch trong Khí Tháp bao gồm: Hỏa Lôi Sơn, Hỏa Vũ Sơn, Hỏa Phong Sơn, Hỏa Vân Sơn, Hỏa Luyện Sơn, Hỏa Vũ Sơn, Hỏa Kỳ Sơn, Hỏa Âm Sơn, cộng thêm Khí Thành, là chín thế lực lớn của Khí Tháp tầng năm. Ở nam bộ của Khí Tháp tầng năm có một mảnh đất hoang vu, nơi đây linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm, nhưng sinh tồn vô số hành hỏa Tiên Thú. Bình thường Khí Tông đệ tử đều dựa vào việc săn giết Tiên Thú bên ngoài Hỏa Phần chi địa để đổi lấy những thứ cần thiết cho tu luyện.

Lôi Cương không mục đích đi tới trung tâm Khí thành, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía phía trước, ánh mắt ngốc trệ xuống, nội tâm trở nên kinh hãi Vạn Tượng Các lại có cả phân bộ ở bên trong Khí Tháp? ? ? Lôi Cương không khỏi đánh giá lại thực lực của Vạn Tượng các một lần nữa xem ra, Vạn Tượng Các chỉ sợ không phải là đại thương bình thường, mà là một thế lực cực kỳ khổng lồ. Đột nhiên, trong đầu Lôi Cương hiện lên một hình ảnh thật xinh đẹp, trong lòng lẩm bẩm nói:

- Chỉ San lúc này chắc là đang ở trong tổng bộ của Vạn Tượng Các?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.