Thể Tôn

Chương 566: Hài cốt



- Thiết quyển Khai thiên nhất định phải lấy được, nhưng không được vội. - Lôi Cương thầm nghĩ trong lòng. Nhìn mấy người đứng đầu các thế lực lớn cũng với cao thủ ẩn nấp trong đám đông, Lôi Cương cũng không định ra giá đầu tiên, chỉ sợ ở đây không có mấy người biết được giá trị của nó, có chăng chỉ có mình hắn. Chỉ có hắn mới biết được trong thiết quyển đó ẩn chứa chiêu thức của Khai Thiên. Có điều nếu ngay lập tức ra giá sẽ khiến cho cường giả khác chú ý, dẫn tới rắc rối.

- Năm trăm vạn. - Tam trưởng lão của Kim Cương tông là người đầu tiên ra giá. Có thể chịu được công kích của cường giả Giả Thần thì miếng sắt này chắc chắn không tầm thường. Mất đi năm trăm vạn nhưng cũng coi như là được.

- Năm trăm mười vạn. - Đại trưởng lão của Thần tông chần chừ. Nếu miếng sắt đó có thể to lên thì chẳng phải là mất đi một tiên khí phòng ngự cực tốt hay sao? Còn nếu nó chỉ to như vậy thì chẳng có tác dụng gì. Công kích của cường giả gần như bao trùm trời đất, nếu chỉ bé như vậy có lẽ sẽ bị đòn công kích nuốt chửng.

Thất trưởng lão của Đan tông cụp mắt xuống, không dự định tham gia.

- Ha ha! Nếu Thần đại trưởng lão coi trọng vật ấy thì lão phu đành từ bỏ. - Trưởng lão Kim Cương tông cười nói. Mặc dù vật này có lực phòng ngự kinh người nhưng với ánh mắt của lão làm sao không nhận ra điểm yếu của nó?

Đại trưởng lão Thần tông hơi run rẩy, hừ lạnh một tiếng. Lúc trước, thần thức của lão chui vào trong cuộn sắt thì thấy ngoại trừ chất liệu đặc biệt ra cơ bản không hề có lấy một chút linh khí dao động. Mặc dù lực phòng ngự tuy mạnh nhưng cũng chỉ là một miếng sắt, không xứng với thân phận đại trưởng lão Thần tông của y.

- Năm trăm mười vạn lần đầu tiên.

- Năm trăm mười vạn lần thứ hai. - Vạn Mộc bắt đầu nói. Dù sao có thể bán được miếng sắt này đã làm cho y thỏa mãn. Nếu miếng sắt này có thể biến đổi thì đúng là thứ tốt. Vấn để ở đây là nó không thể to ra cũng chẳng nhỏ đi thì làm sao có thể trở thành tiên khí phòng ngự được?

- Năm trăm hai mươi vạn. - Lôi Cương nói một cách thản nhiên.

Mọi người kinh ngạc nhìn Lôi Cương. Lúc này, ánh mắt họ nhìn hắn có chút ghen tị. Không ai còn cho rằng Lôi Cương là kẻ không biết tự lượng sức mình. Có điều, Lôi Cương ra giá khiến cho trưởng lão của Kim Cương tông và Thần tông đều xuất hiện nghi ngờ. Thân phận của người này thần bí, ra tay xa xỉ, hơn nữa tu vi sâu không thể lường được. Bây giờ lại ra giá, chẳng lẽ miếng sắt này không tầm thường?

Thần Định Thiên cắn chặt răng, lên tiếng:

- Năm trăm ba mươi vạn.

Trong lòng lão cảm thấy Lôi Cương hết sức thần bí, ngay cả thần thức của mình cũng không thể tìm hiểu được, chỉ có một cảm giác sâu không thể đo đếm. Điều này khiến cho Thần Định Thiên hết sức khiếp sợ. Tu vi của lão đã đạt đến Đạo thành thiên giai, chỉ còn kém cảnh giới Giả thần một chút vậy mà không thể nhìn thấu được người này? Chẳng lẽ người này đã đạt tới cảnh giới Giả thần? Nếu vậy thì thứ mà y để ý chắc chắn không thể là vật bình thường. Lúc này, Thần Định thiên cắn răng đấu giá tiếp. Mấy trăm vạn mặc dù lớn nhưng có thể mua được một vật mà cường giả để ý thì cũng đang giá.

- Năm trăm năm mươi vạn. - Tam trưởng lão của Kim cương tông cũng tham gia. Ý nghĩ của lão với Thần Định Thiên cũng chẳng khác gì nhau.

Gương mặt Vạn Mộc kích động giật giật mấy cái. Lúc trước không có ai để ý tới miếng sắt vậy mà bây giờ lại khiến cho hai thế lực lớn tham gia đấu giá. Mục tiêu của Vạn Mộc là bán được miếng sắt này. Bây giờ còn có người tiếp tục đấu giá đúng là điều mà y không ngờ.

Sắc mặt Lôi Cương âm trầm nhìn trưởng lão của Thần tông và Kim cương tông, trong lòng hơi tức giận. Cuộn sắt này cho dù thế nào cũng phải có được. Không cần biết phải mất bao nhiêu tiên thạch. Nhưng một khi hắn ra giá càng cao, người ta sẽ càng cảm thấy vật đó không tầm thường. Tới lúc này, Lôi Cương chỉ đơn giản chờ hai vị trưởng lão ra giá.

Cuối cùng thì khi trưởng lão của Kim Cương tông ra giá tới tám trăm vạn tiên thạch, Thần Định Thiên hơi do dự. Nhìn thấy sắc mặt thong dong của Lôi Cương, Thần Định Thiên lại quan sát miếng sắt nửa ngày nhưng vẫn không nhận ra chất liệu của nó là gì. Mất đi tám trăm vạn để mua một thứ đồ vật không biết thì đúng là không có suy nghĩ. Hơn nữa lúc trước mua Tĩnh Tâm đan đã mất rất nhiều tiên thạch. Mà tiếp sau vẫn còn có thứ quan trọng cần phải mất tiền. Đến lúc đó, chỉ sợ tiên thạch lại không đủ. Suy tư một lúc, Thần Định Thiên liền thôi không đặt giá.

- Chín trăm vạn. - Thất trưởng lão của Đan tông lại đột nhiên lên tiếng. Lão cũng không để ý tới miếng sắt này, có điều y thấy Lôi Cương hứng thú với nó. Mà trước đó, Đan Tông tử đã nói như vậy khiến cho lão cũng muốn kết giao.

- Một ngàn vạn. - Lôi Cương nhạt giọng nói. Cái giá này khiến cho thất trưởng lão của Đan tông gần như tức hộc máu bởi vì lão ra giá chính là để cho hắn. Nếu không thì lão mất chín trăm vạn để mua miếng sắt này làm gì? Chẳng lẽ nhiều tiên thạch tới mức không có chỗ cất hay sao? Một lúc sau, Thất trưởng lão bình tĩnh lại liền không ra giá nữa.

Trưởng lão của Kim Cương tông và Thần tông kinh ngạc nhìn Lôi Cương. Thấy Lôi Cương vẫn thản nhiên phát ra cái giá một ngàn vạn, bọn họ càng thêm khiếp sợ. Có điều lần này họ cũng không có tâm trạng để ra giá nữa. Chưa nói tới cái vật này có giá trị gì hay không, nhưng nếu tiếp tục ra giá mà để đắc tội với một cường giả thần bí thì đúng là hành động không khôn ngoan.

Tính cả cỏ Thủy Linh, lần đấu giá này, Lôi Cương đã tiêu phí mất một ngàn chín trăm vạn thượng phẩm tiên thạch. Điều này khiến cho những người tu luyện xung quanh nhìn hắn với cặp mắt hoàn toàn khác. Đan Tông Tử ngồi bên ngây người. Hôm nay, biểu hiện của Lôi Cương khiến cho y hoàn toàn giật mình, ngàn vạn thượng phẩm tiên thạch? Rốt cuộc thân phận của Lưu đạo hữu như thế nào? Chẳng lẽ sau lưng y còn có thế lực lớn?

Lôi Cương rất muốn có ngay được thiết quyển Khai Thiên để xem có bao nhiêu thức. Có điều, nhìn Vạn Mộc cất miếng sắt, Lôi Cương có gắng kìm chế, tiếp tục xem đấu giá.

Sau khi miếng sắt được bán với giá một ngàn vạn, Vạn Mộc nở nụ cười, nói luôn:

- Tiếp theo là vật phẩm quan trọng thứ tư của hội đấu giá đó là Xích Diễm thú cấp chín còn non với giá khởi điểm là một ngàn vạn tiên thạch. Mỗi lần tăng gia không được thấp hơn một trăm vạn.

- Cấp chín còn non? - Những người tu luyện trong hội đấu giá thốt lên khiến cho bầu không khí sôi sùng sục. Tiên thú cấp chín tương đương với Đạo Thánh, Cương thánh. Mà ấu thú lại càng dễ nhận chủ. Một khi trưởng thành cũng đồng nghĩa với việc có một gã cường giả Đạo thánh, cương thánh. Trong giới tu luyện có rất nhiều người tu luyện muốn bắt ấu thú nhưng phẩm chất và thực lực của nó không cao, hơn nữa rất khó nuôi dưỡng. Vì vậy mà làm cho nhiều người tu luyện không để ý tới. Nhưng ấu thú cấp chín thì lại khác, mặc dù khó nuôi nhưng sau khi trưởng thành, thực lực cũng khả qun.

- Hai ngàn vạn. - Thất trưởng lão của Đan tông ra giá đầu tiên.

- Hai ngàn năm trăm vạn. - Trong đám đông một vị lão nhân chưa ra giá lần nào chợt cao giọng nói khiến cho tất cả mọi người đều quay lại nhìn.

- Đại trưởng lão Nguyên thủy tông ở Thủy Linh giới? - Có người nhận ra thân phận của lão nhân mà hô lên một tiếng kinh ngạc.

- Ba ngàn vạn. - Trong đám người lại có một vị lão nhân áo trắng lên tiếng.

- Đại trưởng lão Dung hỏa tông của Dung luyện giới? - Tới lúc này, mọi người quá sợ hãi. Bọn họ không ngờ hội đấu giá lần này lại khiến cho thế lực lớn của bốn giới tập trung. Đúng là chuyện xưa nay chưa từng có.

Lôi Cương hơi kinh ngạc. Hắn không ngờ một con thú còn non cấp chín lại khiến cho nhiều cường giả tới đây như vậy? Nghĩ tới đám Kiến lửa và Hỏa giao ở trong U giới, có lẽ nếu bỏ một con ra bán chắc là được cái giá trên trời. Thực ra, Lôi Cương không biết rằng Xích Diễm thú là tiên thú trung phẩm cấp chín hệ Hỏa. Một khi trưởng thành, thực lực của thể so với cao thủ Đạo thánh thiên giai, làm sao không khiến cho các thế lực tìm đến?

Sau một hồi tranh giành kịch liệt, ấu thú cấp chín được thất trưởng lão của Đan tông mua với giá một trăm triệu tiên thạch thượng phẩm. Điều này khiến cho Kim Cương tông, Thần tông, Nguyên Thủ tông, Dung Hỏa tông vô cùng thất vọng. Lần này, mục tiêu của họ tới đây chính là con thú non cấp chín này. Đặc biệt là Dung hỏa tông từ sau khi Hỏa Huyền tông bị diệt đã nhanh chóng mở rộng thế lực. Họ muốn chiếm dược Xích Diễm thú để nuôi, sau này trở thành tiên thú trấn tông của Dung Hỏa tông.

Nhưng làn này, Đan Tông đã thể hiện sự hùng mạnh của mình.

Nét mặt của Vạn Mộc tươi như hoa, nhìn trưởng lão của các thế lực lớn rồi cao giọng nói:

- Bây giờ là vật cuối cùng của hội đấu giá.

Vạn Mộc vung tay phải lên, một bộ hài cốt hình người khổng lồ xuất hiện bên cạnh y. Bộ thi hài vừa xuất hiện khiến cho cả hội đấu giá bị một thứ uy áp mênh mông bao phủ. Nhưng người tu luyện thấp kéo hít thở dồn dập. Mọi người đều kinh hãi nhìn chăm chú vào bộ hài cốt. Bộ hài cốt này ước chừng hai trượng, những cái xương vô cùng to và sáng bóng.

Lôi Cương ngồi đó nhìn chằm chằm bộ hài cốt, chuẩn xác hơn là nhìn một một cái khớp xương của nó. Điều khiến Lôi Cương khiếp sợ đó là trong mỗi đốt xương lại có những đường cong nhỏ hẹp, thậm chí còn có thể thấy được trong đó có máu. Chính điều đó làm cho Lôi Cương khiếp sợ, bởi nó biểu hiện cho cảnh giới xương mạch hợp nhất, đồng nghĩa với việc bộ hài cốt này khi còn sống đã đạt tới một cảnh giới đăng phong tạo cực. Ngay cả hài cốt bản tôn của Lôi Cương cũng không thể sánh được với nó.

Lôi Cương thầm kết luận trong lòng rằng: Người này trước đây là cao thủ khó lường, trình độ có thể đến mức khủng bố. " Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Vạn Một nhìn thấy mọi người khiếp sợ mà trong lòng mừng rỡ. Bộ hài cốt này có thể nói là vô bổ. Nó nằm ở Vạn tượng các nhiều năm, vốn khí thế nó tản ra có thể nói là không tầm thường. Nhưng sau khi nhiều cao thủ xem xong chỉ thở dài. Bộ hài cốt này ngoại trừ có khí thế kinh người ra không còn có tác dụng nào khác. Nói thẳng ra thì nó chỉ là một bộ hài cốt mà thôi.

Lôi Cương cố nén sự kích động trong lòng, không nhìn bộ hài cốt đó nữa. Hắn nhắm mắt lại, chờ đợi tới phút đấu giá cuối cùng.

- Bộ hài cốt này tồn tại bao lâu không thể biết được nhưng đã nằm ở Vạn tượng các cả vạn năm vẫn không bị làm sao. Có thể thấy được nó không tầm thường. Giá khởi điểm của nó năm trăm vạn tiên thạch thượng phẩm. - Vạn Mộc cao giọng nói.

- Vạn lão nhi. Ngươi không nhầm chứ? Đó chỉ là một bộ hài cốt, ngoại trừ khí thế bất phàm ra, còn có tác dụng gì nữa mà đưa ra cái giá đó? Hơn nữa lại còn đặt nó vào vật quan trọng? - Đại trưởng lão Thần Định Thiên của Thần tông nói một cách khinh thường.

Vạn Mộc cười xấu hổ. Nhưng bây giờ đã đưa lên bàn đấu giá nên đành phải kiên trì:

- Bộ hài cốt này không biết có người nào để ý hay không? Nếu như không có thì lần đấu giá này chấm dứt.

- Khoan đã...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.