Thể Tôn

Chương 586: Lĩnh ngộ



Lôi Cương còn chưa chạm đến làn sương mù màu vàng, một luồng khí mạnh mẽ đã phát ra, buộc hắn phải cảnh giác.

-Vù vù…

Một tiếng động không ngừng quanh quẩn bên tai Lôi Cương, tựa như tiếng của vô số những trận đấu ở đây suốt bao nhiêu năm qua vọng về vậy. Lôi Cương tung ra một cái lồng đá bao phủ toàn thân, cảnh giác với luồng khí tức mạnh mẽ đang phát ra khắp nơi. Nơi này không kém khong gian Chân Hoả ở Dung Luyện giới là bao, chỉ khác là vết nứt trong không gian Chân Hoả lớn hơn một chút.

-Ầm!

Một tiếng động chói tai vang lên. Lôi Cương ngưng thần, trong đám sương mù màu vàng đột nhiên có một thanh kiếm xuất hiện, tấn công cái lồng đá của Lôi Cương. Khả năng phòng ngự của cái lồng đá này đến các cao thủ đạo thánh địa giai cũng không thể đánh bại nổi, vậy mà lại bị thanh kiếm do làn sương màu vàng đâm thủng một lỗ. Cốt lân giáp của Lôi Cương dần dần bao phủ toàn thân. Hắn không dám liều mạng, nơi này dù sao cũng đã có không ít cao thủ ngã xuống. Mặc dù Lôi Cương tự tin bản thân có khả năng chống đỡ, nhưng trong không gian Hỗn Kim Chi Nguyên ở dưới kia còn có rất nhiều kẻ thù giấu mặt. Làm sao hắn có thể bị thương ở đây được?!

Lôi Cương chậm rãi rơi xuống. Hắn càng xuống thấp uy lực của thanh lợi kiếm càng lớn, cũng may khả năng phòng ngự của cốt lân giáp vô cùng mạnh mẽ nên mới không bị hư hại gì. Khoảng một khắc sau, Lôi Cương đứng trên nền đất, mắt nhìn bốn phía. Cuối cùng, hắn nhìn thấy một dòng suối rộng chừng một trượng ở phía trước. Thoáng trầm ngâm, Lôi Cương suy đoán con suối này chắc hẳn chính là lối vào Hỗn Kim Chi Nguyên, chần chờ chốc lát, hắn quả quyết bước vào trong dòng suối.

Đúng như Lôi Cương suy đoán, hắn vừa vào trong dòng suối, một luồng linh khí hết sức mạnh mẽ ùa tới. Lôi Cương mở mắt, phát hiện bản thân đang lơ lửng trên không liền nhanh chóng hạ xuống. Vừa bình tâm lại, hắn chăm chú nhìn bên dưới, ngưng thần. Trên mặt đất của không gian Hỗn Kim Chi Nguyên đầy tiên thú vô danh giống kiến lửa, những tiên thú này không ngừng động đậy, tựa như một cơn thuỷ triều lan ra khắp không gian Hỗn Kim Chi Nguyên. Lôi Cương hít một hơi thật sâu, không hề có ý định tiếp xúc với những tiên thú này. Thần thức của hắn lan ra, hắn biến mất.

Lôi Cương xuất hiện trên không trung cách nơi trước đó trăm dặm, nhìn ngọn núi cao trăm trượng phía trước mặt. Thần thức của hắn dò tìm khắp xung quanh, Lôi Cương mừng rỡ. Hắn dự định sẽ ở trên đỉnh núi này lĩnh ngộ hành kim!! Về phần Hỗn Kim Chi Nguyên, Lôi Cương muốn từ từ hãy tìm, hơn nữa, các cao thủ của Tiên Đạo giới đang truy tìm hắn, sao không để cho bọn họ tìm kiếm thêm một thời gian nữa đi? Lúc này, hắn ngồi xuống, tạo ra một trận pháp phòng ngự hành kim, thần hồn lan ra, dần chìm vào trong không gian, lĩnh ngộ hành kim!

Nơi đây, linh khí tính kim khí nồng nặc vô cùng, là nơi thích hợp nhất để lĩnh ngộ hành kim. Tuy những năm gần đây, không ít tu luyện giả cũng muốn đến đây nhưng đều thất bại. Với bọn tiên thú cường đại trong không gian này, kẻ nào dám yên tâm ở đây tu luyện đây? Chỉ sợ nếu không may, bọn họ sẽ vĩnh viễn không có cơ hội tỉnh lại mà thôi.

Thần hồn hoá thành một dòng chảy, từ từ hoà vào trong linh khí tính kim khí.

Hành kim trong ngũ hành thuộc nhóm có khả năng tấn công cực mạnh. Thần hồn của Lôi Cương vừa hoà vào trong không gian đã bị một dòng khí mạnh mẽ không ngừng tấn công. Cũng may, thần hồn của Lôi Cương rất mạnh nên mới có thể gắng sức chịu đựng sự tấn công của linh khí hành kim, có điều sau một thời gian dài, sự tấn công này cũng dần giảm xuống.

Mười năm sau.

Lôi Cương vẫn ngồi yên không nhúc nhích tựa như một pho tượng trên đỉnh núi cao. Lúc này, hắn gần như đã ngừng thở, thần hồn lan ra trong vòng chu vi trăm dặm, cảm nhận linh khí thuộc tính kim khí. Mười năm qua, Lôi Cương chưa từng thu hồi thần hồn, cứ như thể thần hồn của hắn đã không còn là của hắn nữa vậy, mà trở thành một phần của không gian Hỗn Kim Chi Nguyên này. Hắn chính là linh khí thuộc tính kim.

Thời gian qua vừa tròn mười năm, thần hồn của Lôi Cương vẫn tiếp tục tu luyện, có điều, lúc này thần hồn của hắn đã hoà vào trong linh khí thuộc tính kim. Linh khí thuộc tính kim xuyên qua thần hồn của hắn, không có chút ý thù địch nào đối với thần hồn.

Ngày hôm đó, Lôi Cương thu hồi thần hồn về trong cơ thể. Hắn mở mắt, chậm rãi vươn tay phải, một luồng khí màu vàng trong không gian ngưng tụ lại trong lòng bàn tay Lôi Cương. Ánh mắt hắn lấp lánh ánh màu vàng, hắn lẩm bẩm nói:

-Đây là linh khí thuộc tính kim sao? Nhưng cái gì mới là áo nghĩa thuộc tính kim đây?

Lôi Cương chậm rãi mở mắt.

Lần này, hắn không phát tán thần hồn ra, mà mở rộng thần thức, bao phủ hết không gian rộng cả nghìn dặm. Lôi Cương muốn nhân cơ hội này sử dụng thần thức lĩnh ngộ áo nghĩa hành kim. Mười năm lĩnh ngộ qua đi, Lôi Cương đã có thể cảm nhận được linh khí thuộc tính kim, nhưng vẫn chưa lĩnh ngộ được áo nghĩa.

Mỗi một hành đều có áo nghĩa riêng, chỉ có nắm vững được áo nghĩa mới có thể gia tăng sức mạnh đến long lực.

Hành thổ có khả năng phòng ngự, là núi, là đất. Thổ tập trung lại sẽ có sức phòng ngự rất lớn. Trong vạn vật đều có ẩn chứa mộc tính, mộc là sự sống của vạn vật. Hành hoả là sự huỷ diệt, lôi là bá đạo, đại diện cho cơn giận dữ của trời, mang khả năng huỷ hiệt, dữ dội, thuộc tính dương. Còn kim… Lôi Cương dần hiểu rõ.

Trong không gian Hỗn Kim Chi Nguyên này, thời gian tựa như dừng lại, tiên thú trong không gian vẫn mải mê tu luyện, tranh giành lẫn nhau. Thời gian nháy mắt trôi qua rất nhanh.

Tám mươi năm sau đó, nói cách khác, Lôi Cương đã ở không gian Hỗn Kim Chi Nguyên đủ một trăm năm. Mười chín tên cường giả đệ nhất đã hoàn toàn biến mất khỏi Tiên Đạo giới, không ai biết bọn chúng có còn quay lại Tiên Đạo giới hay không. Những năm gần đây, bọn chúng gần như đã quật ba thước đất lên quyết tìm cho ra Lôi Cương, nhưng vẫn không tìm thấy. Bọn chúng chỉ có thể đoán định Lôi Cương đã rời khỏi Tiên Đạo giới. Cuối cùng, bọn chúng phân nhau ra là năm nhóm, chia nhau ở lại Ngũ hành giới. Có điều, bọn chúng không ngờ là Lôi Cương hiện đang lĩnh ngộ hành kim ở trong Hỗn Kim Chi Nguyên.

Ở phía đông Mộc Thần giới, sâu dưới nền đất hai vạn trượng, một gã nam tử gầy gò ngồi xếp bằng. Nam tử này chính là phân thân hành thổ của Lôi Cương. So với cả trăm năm trước, phân thân hành thổ gầy đi rất nhiều, dáng người cao lớn khôi ngô lúc trước giờ trở nên hết sức gầy gò, toàn thân y phát ra linh khí thuộc tính thổ nồng nặc. Những dòng linh khí thuộc tính thổ toả ra từ người phân thân hành thổ, hoà vào trong nền đất xung quanh, rồi phân thân lại hấp thụ khí trong nền đất. Chu trình cứ thế lặp đi lặp lại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Đại địa chi nguyên trong đan điền của Lôi Cương đã hoàn toàn bị hoà nhập vào trong thần hồn của phân thân hành thổ của hắn. Phân thân hành thổ là phân thân chân chính của Lôi Cương, là do thổ hoàng, thần hồn và Đại Địa Chi Nguyên hợp lại mà thành, vốn không còn nằm trong quyền kiểm soát của bản thể nữa. Phân thân hành thổ của hắn giờ tựa như là một sinh mệnh độc lập, nhưng dù là y hay Lôi Cương đều không thể nào bị tiêu diệt. Có điều, thần hồn của Lôi Cương dần có những điểm đen, những điểm đen này không nhiều, nhưng khi thần hồn càng hoà nhập với xương cốt phân thân thì điểm đen lại càng nhiều.

Mỗi một lần Lôi Cương thở đều phả ra một dòng khí nhỏ từ lỗ mũi, những dòng khí này chính là linh khí thuộc tính thổ vô cùng tinh khiết. Lôi Cương tựa như một đống đất sét, nếu người nào không chú ý chắc hẳn còn tưởng hắn là tượng đất thật. Khi phân thân Lôi Cương dung hợp được với xương cốt, hắn đã có thể lĩnh ngộ hành thổ, đây là do phân thân của hắn tạo ra, có thể gọi là một người hai tác dụng (nhất tâm nhị dụng) .

Phân thân hành thổ của Lôi Cương chậm rãi mở mắt, nhìn thân hình gầy gò của bản thân, lẩm bẩm nói:

-Tuy còn chưa hoàn toàn dung hợp với xương cốt được, nhưng ta cũng có thể điều khiển được phân thân này rồi. Hơn nữa, ta lại có thể ít nhiều cùng xương cốt dung hợp phát huy sức mạnh của xương cốt, chờ đến khi dung hợp hoàn toàn được, sức mạnh của xương cốt chắc chắn sẽ đạt đến sức mạnh lớn. Chỉ cần dung hợp được, sức mạnh này sẽ khiến bản thể còn mạnh hơn nữa. Sức mạnh của bộ xương cốt này quả thật đáng sợ.

Nói xong, phân thân hành thổ chậm rãi đứng lên, thân hình cao lớn hai trượng chậm rãi thu nhỏ lại, cuối cùng chỉ còn lại hơn sáu thước. Nhìn cơ thể có thể nói là hoàn mỹ này, Lôi Cương lẩm bẩm nói:

-Chờ đến lúc nào có thời gian, ta phải kiểm tra sức mạnh của phân thân hành thổ này.

Lúc này, thần thức của Lôi Cương bắt đầu lan rộng ra.

Bốn gã cường giả ở Mộc Thần giới đang tìm kiếm Lôi Cương đột nhiên cảm nhận được một luồng sức mạnh đầy áp lực, có điều, luồng sức mạnh này cũng chỉ chợt loé lên rồi biến mất.

-Ầm!

Mặt đất phía đông Mộc Thần giới đột nhiên nứt ra. Một bóng người cao lớn hiện lên trên không, người này vừa xuất hiện, những đám mây trên trời đã bay dạt hết cả đi. Luồng sức mạnh đáng sợ khiến các luồng khí trong không gian tựa như cũng đứng yên. Người nam tử nhẽ nhếch miệng, lẩm bẩm nói:

-Sức mạnh thật lớn a, cảnh giới giả thần liệu có thể chống đỡ nổi một quyền của phân thân hành thổ này sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.