Thể Tôn

Chương 588: Thiên Xá Tử



Ngửi mùi máu tanh trong không gian, Lôi Cương chỉ cảm thấy toàn thân thư thái. Cảm giác này khiến Lôi Cương hết sức ngạc nhiên, dường như hắn rất thích mùi máu này vậy. Có điều, hắn cũng không để ý nhiều. Lúc này, phân thân hành thổ đang bố trí phòng ngự bao trùm bản thể, chí ít dù sao quyền kình của bản tôn vốn không thể đạt được ba luồng trọng lực, thậm chí ngay đến hai luồng cũng không thể. Bản thể của Lôi Cương hoàn toàn không có khả năng đạt đến trình độ như của bộ xương cốt, ngay cả một phần mười còn chưa bằng.

Bản thể của Lôi Cương hoàn toàn chìm vào trong lĩnh ngộ Hỗn Kim Chi Nguyên. Phân thân của Lôi Cương vốn định tìm các cường giả đang tìm kiếm hắn trong cùng giới đó tiêu diệt, nhưng Lôi Cương lại chưa có ý định rời khỏi Mộc Thần giới. Hắn muốn ở nơi này, chờ đợi. Nếu các cường giả giới khác biết được bốn người này đã vong mạnh, chắc chắn sẽ chạy đến đây. Lôi Cương rất mong chờ các cường giả cương thần, xem liệu phân thân hành thổ đối mặt với cương thần nắm chắc bao nhiêu phần thắng?!

Lúc này, hắn đang ngồi xếp bằng trên không, tiếp tục dung hợp với bộ xương cốt. Lần này bị thương nặng, nhưng lại có thể giúp hắn tiến lên một chút trong việc dung hợp, tuy rằng không nhiều nhưng cũng đủ khiến Lôi Cương thoả mãn.

Phân thân hành thổ dung hợp, bản thể lĩnh ngộ hành kim, phân thân hành hoả tuy luyện, đây chính là điểm lợi của phân thân. Một người có thể cùng lúc hoàn thành nhiều chuyện, nếu như hắn luyện được toàn bộ phân thân hành kim, phân thân hành thuỷ thì chắc chắn con đường tu luyện của Lôi Cương sẽ được rút ngắn đi rất nhiều.

Một ngày sau, phân thân hành thổ mở mắt. Hắn thoáng mỉm cười, liếm liếm đôi môi khô ráo, ngửi mùi máu tanh vẫn còn lưu lại trong không gian. Lôi Cương đứng lên, nhìn phía trước, ánh mắt sáng rực:

-Đến đây đi, cương thần!

Lôi Cương còn chưa nói dứt lời, không trung phía trước mặt đột nhiên rung lên, vài âm thanh vang lên, xé tan không gian yên tĩnh. Hơn mười luồng sáng màu đỏ từ phía chân trời bắn nhanh đến đây.

-Dư nghiệt thể tu, dám giết năm đệ tử xuất sắc của Thiên gia chúng ta, giỏi, giỏi lắm!

Một giọng nói già nua vang lên như sấm chớp cuồn cuộn kéo đến phía chân trời. Hơn mười luồng sáng màu đỏ hoá thành mười lăm người, chính là mười lăm tên đệ tử còn lại của Thiên gia. Đi đầu là lão già mặc áo tím, khí tức của lão phát ra mạnh hơn các đệ tử khác không ít. Lão là cường giả cương thần duy nhất tham gia đợt truy sát Lôi Cương lần này. Phân thân của Lôi Cương nhìn không gian chấn động, khẽ nhếch miệng cười, lạnh lùng nói:

-Dư nghiệt thể tu? Lúc trước tiêu diệt người thể tu chúng ta, Thiên gia các ngươi cũng đóng góp một phần a. Một ngày nào đó, ta sẽ trả lại gấp bội.

Thành tựu Lôi Cương có được ngày hôm nay là do Thái Huyền ban cho. Oán thù của Thái Huyền không báo, hắn không phải là người.

-Hôm nay, ta cứ thu thập các ngươi trước, một ngày nào đó, ta sẽ san bằng cả Vô Thượng giới.

Lôi Cương âm trầm cười, bước lên trước một bước, biến mất.

Lão giả đầu lĩnh nhướng mày, quát khẽ nói:

-Mau cảnh giác!

Lôi Cương dù biến mất nhưng luồng sức mạnh uy hiếp trong không gian lại tăng lên mấy chục lần, cơ hồ áp bức cả lão giả cương thần, chứ đừng nói gì đến các đệ tử xuất sắc ở cảnh giới giả thần.

-Ầm!

Một âm thanh trầm thấp vang lên, nháy mắt không gian ngập tràn máu tươi, tựa như vài giọt mực hồng bắn ra. Một cơn gió nhẹ thổi qua, mùi máu tanh bay đi.

-Ầm!!

-Ầm!!

Hơn mười âm thanh liên tục vang lên không dứt. Lão giả cương thần này hoảng hốt. Lão không thể bắt kịp tốc độ của Lôi Cương nhưng vẫn thấy được đám thủ hạ bên cạnh da đều nứt ra, rồi một tiếng động phát ra, tất cả bọn họ đều hoá thành đống thịt vụn bay trong không trung.

Mùi máu tanh trong không trung càng lúc càng nồng nặc, khiến người khác ngửi thấy chỉ muốn nôn. Lôi Cương chậm rãi xuất hiện trước mặt lão giả cương thần, khẽ nhếch miệng cười thưởng thức. Hắn hít một ngụm không khí tràn ngập mùi máu tanh và luồng linh khí thuần khiết, cười, nói:

-Cường giả cương thần, mau cho ta xem sức mạnh của cường giả cương thần đi.

Từ đầu đến cuối, lão giả cương thần này chưa hề di chuyển. Lão không thể bắt được hành động của Lôi Cương. Cho dù thần thức của lão có bắt kịp thì lão còn chưa kịp tấn công, Lôi Cương đã biến mất không còn dấu vết, khiến lão vô cùng khiếp sợ.

-Lại một thể tu cường đại muốn hoành hành Vô Thượng giới như trước đây! Ngươi muốn lần nữa nổi dậy sao?

Lão giả lẩm bẩm nói, nhíu mày, cơ hồ nghĩ đến chuyện xảy ra trước đó rất nhiều năm. Khi đó, lão mới chỉ là một tiểu tử vừa đạt đến cương quân, chỉ là con kiến hôi nhỏ bé ở tầng thấp nhất ở Vô Thượng giới, nhưng lão đã được chứng kiến sức mạnh đáng sợ của Thể tu, gần như toàn bộ các thế lực của Vô Thượng giới hợp lại mới tiêu diệt sạch được người Thể tu. Thái Huyền, người sáng lập Thể tu cũng bị thương nặng, cuối cùng bị lão tổ tông của Đạo gia Đạo Hư luyện hoá.

Kể từ đó về sau, Thể tu tuyệt tích Vô Thượng giới, không ngờ ở Ngũ hành giới lại còn dư nghiệt Thể tu. Hơn nữa, tu vi của dư nghiệt không hề thấp. Lão giả nhìn Lôi Cương cười nham hiểm, thần thức của lão thầm bóp nát một viên tinh thạch. Dù lão không nắm chắc có thể thắng được Lôi Cương, nhưng lão biết, nếu hôm nay để hắn sống sót, ngày khác hắn nhất định trở thành đại địch.

-Tấn công ta đi, cường giả cương thần.

Lôi Cương đứng yên, nhìn lão giả. Khoé miệng hắn khẽ nhếch lên, cười nhạt.

Khoé mắt lão giả khẽ run lên, lão tức giận. Lão là cường giả cương thân, thân phận ở Thiên gia cũng đâu phải tầm thường, vậy mà lúc này ở trước mặt Lôi Cương lại chẳng khác nào một nhân vật vô danh, không đáng nhắc đến. Lão giả phẫn nộ, giận dữ cười nói:

-Hảo! Hảo!! Không hổ danh là dư nghiệt Thể tu. Lão phu thật muốn xem vài phần chân truyền của ngươi là như thế nào.

Lão vừa nói vừa rút ra một thanh kiếm tiên màu vàng rộng bằng bàn tay, dài năm thước. Thanh kiếm tiên vừa xuất hiện, trong không trung đã nổi lên từng tia kiếm khí thật nhỏ. Lôi Cương nhíu mày, thanh kiếm tiên này chắc hẳn đã vượt qua cả mức tiên khí cửu giai! Nói cách khác, thanh kiếm này chính là thần khí. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

-Lão phu tên là Thiên Xá Tử, là trưởng lão chấp pháp của Thiên gia. Kiếm này tên là "Xá ma". Tiểu tử, ngươi chết dưới kiếm này cũng có thể nhắm mắt được rồi.

Lão giả cất giọng nói già nua, khí tức toàn thân phát ra mãnh liệt, tạo thành vô số mũi nhọn ánh sáng, bao phủ nửa bầu trời. Thanh kiếm tiên Xá ma trong tay lão cũng phát ra khí thế mạnh mẽ lan ra bốn phía xung quanh. Chợt, ánh sáng của Xá ma loé lên chói mắt, không gian vang lên tiếng cắt, phá, một kiếm này tựa như Thái sơn bổ xuống đầu Lôi Cương.

Một kiếm này gần như xé tan không gian, nhưng Lôi Cương không hề có ý chống đỡ. Hắn thật muốn nhìn xem khả năng phòng ngự của bộ xương cốt này rốt cuộc đạt đến mức nào.

-Ầm!!

Luồng sức mạnh cường đại đánh đến khiến Lôi Cương phải thối lui mấy chục thước. Toàn bộ da thịt trên đầu của bị một kiếm đánh bay, lộ ra mảng xương trắng hếu, thế nhưng thân thể hắn cũng không bị tổn thương chút nào nữa. Cũng may, thân thể hắn không bị làm sao, nếu không, một khi thần hồn, gan phổi của hắn bị chấn nát thì hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi. Lúc này, hắn vẫn còn chưa hoàn toàn dung hợp với lớp xương cốt a.

Xương đầu trắng hếu của Lôi Cương chuyển động trên khớp cổ, nhìn lão giả cương thần đang trừng trừng ngây ngốc nhìn lại hắn trên không. Khớp cổ hắn phát ra tiếng "rắc rắc", hắn cười gian tà:

-Không sai, sức mạnh của cương thần quả rất đáng nể.

Lôi Cương chậm rãi giơ tay phải lên, sờ sờ đỉnh đầu xương sọ trơn tuột, thầm than, sức mạnh của bộ xương cốt này thật khó tin nổi.

Tên cường giả cương thần ngây dại, nhìn chăm chú vào đỉnh đầu trắng hếu, trơn tuột của Lôi Cương. Lão hết sức hoảng sợ, xương sọ người này đã nhô ra khỏi đầu mà hắn vẫn không làm sao, lại còn… Điều khiến lão giả không dám tin nhất chính là khả năng phòng ngự của lớp xương sọ này. Nó không chỉ chống lại được đòn tấn công của lão mà còn không bị một chút trầy xước nào? Đây là loại khớp xương gì vậy? Tại sao nó lại có khả năng phòng ngự đáng sợ như vậy? Phân thân hành thổ của Lôi Cương đã vượt ngoài khả năng nhận thức của lão giả.

-Tiếp tục tấn công đi. Mau xuất ra đòn tấn công mạnh nhất của ngươi đi, nếu không kết cục của ngươi cũng chẳng khác gì bọn chúng đâu.

Lôi Cương lại cất giọng nói, khiến Thiên Xá Tử mặt méo xẹo.

Lúc này, Thiên Xá Tử không còn nghi ngờ lời Lôi Cương nói. Lão đã cảm nhận được sự uy hiếp, là một sự uy hiếp chết người. Sức mạnh của dư nghiệt thể tu này đã đạt đến mức đáng sợ, vô cùng cường đại. Nhìn lớp xương sọ trắng hếu của Lôi Cương, Thiên Xá Tử không chút do dự, gầm nhẹ một tiếng, thanh thần kiếm trong tay rung lên boong boong.

-Ngao…

Một tiếng long ngâm vang lên, thần khí trong tay lão hoá thành một con tiểu long màu vàng. Con tiểu long này nhìn vô cùng sống động, đôi mắt nhỏ màu vàng của nó hung dữ, nhìn chằm chằm Lôi Cương.

-Kim Long lực lão phu lĩnh ngộ được đã đạt đến đỉnh cao, chỉ còn cách hỗn độn kim long lực một chút mà thôi. Hôm nay, lão phu sẽ cho ngươi thấy khả năng tấn công của hành kim trong ngũ hành là như thế nào.

Thiên Xá Tử gầm nhẹ một tiếng. Cơ thể lão phát ra tiếng long ngâm cùng ánh sáng hình rồng. Thanh thần khí trong tay biến thành con rồng vàng nhập vào cơ thể lão. Ánh sáng từ người lão phát ra ngày càng chói mắt, chỉ trong khoảnh khắc, thần thể Thiên Xá Tử hoá thành hình rồng.

-Rống…

Một tiếng rít gào phẫn nộ vang lên. Thiên Xá Tử hoá thành kim long há rộng miệng, vô số thanh kiếm màu vàng hết sức sắc bén từ trong miệng rồng bắn ra.

-Phù phù…

Một tiếng động vang lên trong hư không, vô số thanh kiếm bao trùm khắp nửa bầu trời, nhanh chóng bắn về phía Lôi Cương.

Đầu lâu của Lôi Cương phát ra ánh sáng âm u, hắn bước lên trước, song quyền đột nhiên tấn công ra. Quyền kình xuất ra tựa như hai dòng suối khổng lồ, cuồn cuộn nhắm vào Thiên Xá Tử. Thanh kiếm vàng vừa được bắn ra đã bị dòng suối này chấn vỡ, Lôi Cương cũng biến mất trước tầm mắt Thiên Xá Tử.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.