Một loại cảm xúc kì lạ xẹt qua tim Tân Mạc Ngôn, anh còn chưa kịp nắm giữ đã biến mất không tung tích.
Hai người nói chuyện câu được câu chăng, chỉ là âm thanh của Thiên Hân Vũ càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng yếu, cuối cùng yên tĩnh lại.
Tân Mạc Ngôn thử hỏi một câu, Thiên Hân Vũ đã ngủ thiếp đi rồi, anh đưa tay giúp cô đắp kín chăn nhưng bản thân lại không có chút buồn ngủ nào.
Những năm nay, người phụ nữ này đều chỉ một mình chăm lo cho Thư Nha sao?
Vì sao trong lời nói của cô không hề nghe thấy sự nhớ nhung với ba cậu bé, thân thế Thư Nha rốt cuộc là như thế nào?
Đủ loại nghi vấn quấn thành mạng nhện giăng kín não Đằng, khiến anh không thể nào suy nghĩ được gì nữa.
Một tiếng xột xọat vang lên, Tân Mạc Ngôn nghe thấy tiếng Thư Nha lâm bẩm một tiếng, anh mở mắt ra xem, thì ra Thư Nha ngủ mơ xoay người leo lên người Thiên Hân Vũ.
Thiên Hân Vũ cảm thấy vô cùng nặng nề, trong cơn mơ ngủ vươn tay kéo Thư Nha xuống, sau đó tìm một tư thế thoải mái dễ chịu nhất để ngủ.
Cả người Tân Mạc Ngôn cứng đờ, anh không thể tin nổi mà cúi đầu nhìn Thiên Hân Vũ đang nằm trong ngực mình, cơ mặt không nhịn được mà giật giật.
Đêm qua cô ấy cứ vậy mà đẩy Thư Nha ra, leo lên ngực mình?
Một loại cảm xúc khó nói thành lời hóa thành ngọn lửa nhảy múa trong trái tim anh, Tân Mạc Ngôn nuốt một ngụm nước bọt, muốn chuyển cơ thể mình ra phía khác của giường.
Nhưng người phụ nữ trong ngực dường như không hài lòng với sự di chuyển của Tân Mạc Ngôn, lập tức quấn lấy người anh như bạch tuộc.
Cái chân dài nhỏ quấn trên bụng anh, anh cảm nhận rõ được chỗ kia đang ngẩng đầu…
Người phụ nữ chết tiệt!
Hơi thở ấm áp của Thiên Hân Vũ phun vào cổ Tân Mạc Ngôn, sự hít thở có quy luật kia khiến anh cảm thấy giống như bị mèo cào vậy.
Cổ họng Tân Mạc Ngôn hơi chuyển động, cũng không dám động đậy lung tung, chỉ hy vọng rằng một đêm dài này sẽ mau chóng kết thúc.
Trời đã sáng, Thiên Hân Vũ ngủ một đêm không mộng mị cảm thấy vô cùng ấm áp yên tâm, vừa định mở mắt chống lưng ngồi dậy, trên đùi liền cảm giác chạm vào môt vật thể cứng rắn.
Từ lúc nào thì trên giường xuất hiện cây gậy vậy?
Thiên Hân Vũ mở cửa ra xem xét, suýt chút nữa thì nổ tung tại chỗ!
Cô cô cô, cô sao lại nằm trong ngực Tân Mạc Ngôn? Tại sao chân cô lại gác lên bụng của anh!