Theo Đuổi Vợ Câm

Chương 154: Biến cố





Thời gian này, Khả Hân cảm thấy vô cùng

mệt mỏi. Một phần vì tình trạng ốm nghén của

cô có xu hướng tăng lên, một phần vì tin tức về

lễ đính hôn giữa Đình Phong và Hoàng Ly xuất

hiện ngày một nhiều.

Ngày đính hôn đã được định đoạt. Đâu đâu

cũng thấy những bài báo suy đoán về mức độ

hoành tráng của buổi lễ. Nhiều người còn mạnh

dạn khẳng định, đây chính là lễ đính hôn được

chờ đợi nhất của giới thương trường trong năm

hay.

Dù liên tục động viên bản thân là phải mạnh.

mẽ lên, nhưng mỗi lần trông thấy hình ảnh của

hai người họ được cánh phóng viên chụp lại, Khả

Hân không sao đè nén được cảm giác đau đớn

đến tan nát cõi lòng.

Nhất là lần trông thấy trên tay Hoàng Ly đeo.

một món đồ hết sức quen thuộc, đó chính là

chiếc nhẫn Venus Blue, cảm giác đó còn giống

như có ai bóp nghẹt trái tim làm cô không thở được.

Ngày hôm ấy, Khả Hân âm thầm rơi lệ không

biết bao nhiêu lần. Ngay cả những người giúp

việc trông thấy cũng không khỏi đau lòng thay có.

“Cô chủ, đã đến giờ ăn tối.

Chị Tú bưng khay đồ ăn đặt trên bàn, nhắc.

nhở Khả Hân dùng bữa. Thấy cô chủ của mình

vẫn ngẩn người nhìn đắm đăm vào một điểm với

đôi mắt vô hồn, chị Tú thở dài, bước đến bên

cạnh và chạm khẽ vào vai cô.

Khả Hân bỗng giật mình. Cô chớp mắt nhìn

người giúp việc, ngơ ngác không hiểu chuyện gì

đang xảy ra.

Đã vài ngày, chị Tú cảm thấy tâm trạng của


Khả Hân rất nặng nề. Cô hiếm khi đi ra ngoài,

hầu như chỉ nhốt mình trong phòng, lượng cơm

ăn cũng ngày càng ít.

Lúc đầu, chị cứ nghĩ do tâm sinh lý Khả Hân

thay đổi khi mang thai. Nhưng dần dần, chị lại

phát hiện có gì đó không đúng.

Nhớ đến lời dặn dò của người đàn ông

thường xuyên xuất hiện ở đây vào mỗi đêm

khuya khoắt, chị tích cực dụ dỗ Khả Hân.

“Cô đói không? Hôm nay tôi làm rất nhiều.

món mà cô thích, lại có lợi cho thai nhỉ. Cô xem

này”

Chị Tú chỉ cho Khả Hân xem những món ăn

trên bàn, hi vọng kích thích khẩu vị của cô. Đáng

tiếc, Khả Hân chỉ lắc đầu, ý bảo rằng cô không

muốn ăn.

Dùng mọi cách cũng chẳng thể khiến Khả

Hân chịu động đũa, chị Tú đành bất lực từ bỏ.

TU Phiên, trước khi ra khỏi phòng, chị vẫn lên

tiếng khuyên nhủ:

“Dù chán ăn hay khó chịu cô cũng nên cố ăn

một chút. Phụ nữ mang thai phải chăm sóc sức

khỏe tốt thì bé con trong bụng mới khỏe mạnh

được.”

Đến lúc này, Khả Hân mới cứng nhắc gật

đầu. Cô hít một hơi thật sâu, buộc mình không

được suy nghĩ đến chuyện của Hoàng Ly và Đình

Phong nữa.

Dù sao, chuyện của họ cũng như ván đã

đóng thuyền, cô đau buồn hay tự hành hạ bản

thân thì có ích lợi gì chứ.

Bỗng nhiên, Khả Hân cảm thấy vô cùng

chán ghét sự yếu đuối của mình. Con đường này

là do cô chọn, mới chỉ đối mặt với một chút cay.

đắng đầu tiên đã suy sụp như vậy, liệu cô còn

xứng đáng làm chỗ dựa cho đứa con tương lai

không?

Nghĩ vậy, Khả Hân tự xốc lại tỉnh thần, đứng

dậy đi tới bàn ăn và ngồi xuống. Chị Tú có một

tay làm đồ ăn cực kỳ ngon do chị từng có thời

gian làm phụ bếp trong nhà hàng nổi tiếng.

“Tất cả những món ăn trên bàn đều là đồ bổ

dưỡng cho phụ nữ có bầu. Khả Hân bắt đầu

chậm rãi dùng bữa.

Phía ngoài cửa sổ, một bóng dáng cao lớn

đứng nép trong bóng tối, quan sát hết thảy mọi

thứ diễn ra trong phòng.

Đình Phong nhìn chằm chằm vào từng cử

chỉ của Khả Hân. Thấy cô ăn uống tốt hơn mấy

ngày trước, anh thở phào nhẹ nhõm, đồng thời

trách cứ bản thân không kịp phong tỏa tin tức về

buổi lễ đính hôn làm Khả Hân phiền lòng.

Vô tình lướt qua chiếc bụng hơi phình lên

của Khả Hân, ánh mắt Đình Phong chợt tối lại.

Vài ngày trước, ba anh có hẹn gặp anh để.

nói chuyện về Khả Hân. Ông thằng thừng bảo

rằng bản thân nghi ngờ về cái thai trong bụng

của cô không phải là của anh, yêu cầu anh xác

minh lại.

“Đình Phong, ba nghe nói trước khi con tìm

được Khả Hân, con bé có thời gian ở chung

với…ừm…em trai con. Cái thai lại tương đối trùng

khớp Với khoảng thời gian đó.”

“Là Nhật Dương nói với ba sao?”

Đình Phong lạnh lùng truy hỏi. Kể từ khi ông.


Nam công khai thân phận của Nhật Dương,

ngầm ủng hộ hắn đứng ra tranh giành vị trí thừa

kế tập đoàn Kings, anh đã hoàn toàn coi ông như.

người xa lạ.

Nếu không phải hôm nay ông cố tình đòi

gặp anh cho bằng được, anh đã chẳng thèm tới

nơi này mà nghe ông nói vớ vẩn.

“Ai nói không quan trọng? Ba chỉ muốn biết

sự thật,”

“Sự thật là ba tin lời thằng con hoang đó

thay vì con. Chẳng lẽ trong mắt ba, con võ dụng

đến mức ngay cả đứa con của mình cũng không

nhận ra sao?”

Dứt lời, anh ném cho ông Nam một ánh mắt

cay đắng xen lẫn thất vọng rồi lập tức bỏ đi,

không thèm để ý đến vẻ mặt tức giận đến phun

lửa của ông.

Đình Phong dám chắc Nhật Dương là kẻ

đứng Sau chuyện này nhưng mục đích của hắn là

gi

Là muốn nhục nhã anh? Phá hoại niềm tin

mà anh dành cho Khả Hân?

Hay là hắn thực sự yêu Khả Hân đến phát

cuồng, không từ thủ đoạn để theo đuổi cô?

Dù là lý do gì, anh tuyệt đối không để Nhật

Dương chen một chân vào mối quan hệ giữa anh

và Khả Hân, cho dù anh và cô kết thúc thì cả đời

này anh cũng sẽ giữ cô bên cạnh.

Cứ cho là anh ích kỷ đi, vậy thì sao chứ?

Anh yêu Khả Hân, chỉ cần nghĩ đến chuyện sau

này, trong cuộc sống của cô xuất hiện một người

đàn ông khác là anh đã hận đến mức muốn giết

người rồi.

Lắc đầu để xua đi những chuyện không vui,

Đình Phong tiếp tục lặng lẽ quan sát Khả Hân.

Lúc này, cô đã ăn xong và bắt đầu dọn dẹp.

Có vẻ như phụ nữ mang thai đều thèm ngủ nên

chì một lát sau, Khả Hân đã tỏ ra mệt mỏi và tắt

đèn đi ngủ.

Đình Phong kiên nhẫn chờ đợi thêm nửa

tiếng, khi Khả Hân đã ngủ say mới dám lén lút

đột nhập vào phòng.

Khả Hân không có thói quen dùng đèn ngủ,

nên anh chỉ đành men theo ánh trăng để bước lại

phía giường của cô.

Nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh, Đình

Phong tham lam ngắm nhìn khuôn mặt đang say.

giấc nồng của Khả Hân.

Hai hàng lông mày cô nhíu lại, bộ dạng trong.

lúc ngủ vô cùng yếu ớt nhu nhược làm lòng anh

đau nhói.

Đình Phong rất muốn vươn tay vuốt phẳng

những nếp gấp giữa đôi lông mày để giúp Khả

Hân thư giãn, nhưng anh lại sợ cô thức giấc nên

đành từ bỏ ý định.

Thân hình cô vẫn thon thả cân đối, không

tăng cân nhiều giống như những phụ nữ mang

bầu khác. Chỉ có phần bụng nhô lên là minh

chứng cho việc cô đang thai nghén một đứa con.

Tư thế ngủ của Khả Hân rất đoan trang,

hướng nằm nhích về một góc giường. Đình

Phong chợt nhớ khi còn sống cùng nhau, lúc anh

vẫn còn rất oán hận cô, anh luôn bắt cô nằm

cách xa anh trong lúc ngủ.

Có phải lúc đó Khả Hân rất cô đơn và tủi


thân nên mới hình thành thói quen này không?

“Xin lỗi.”

Đình Phong nhắm mắt lẩm bẩm hai từ mà

anh luôn muốn nói với cô.

Xin lỗi vì đã không thực hiện được lời hứa

cho cô một hôn lễ hoàn chỉnh.

Xin lỗi vì ngày mai anh phải tổ chức lễ đính

hôn với một cô gái khác.

Một giọt nước mắt khẽ lăn xuống gương mặt

góc cạnh của Đình Phong. Sau đêm nay, anh sẽ

không thể thường xuyên đến đây thăm cô vào

mỗi đêm được nữa.

Một đêm ngủ ngon giúp tỉnh thần Khả Hân

phẩn chấn hơn vào sáng hôm sau. Nhưng tâm

trang này không kéo dài được bao lâu khi cô

Phát hiện ra hôm nay chính là ngày Đình Phong

và Hoàng Ly đính hôn.

Trong lòng bỗng dâng lên một nỗi bất an kỳ

lạ, Khả Hân quyết định sẽ ra ngoài đi dạo cho

thư thái. Nếu tiếp tục nhốt mình trong bốn bức

tường cô sẽ phát điên lên mất.

Căn biệt thự được bao quanh bởi một kh.

vườn rộng. Ở đây trồng rất nhiều loại cây quý.

hiếm. Khả Hân đặc biệt thích một khóm hồng lớn

nên thường xuyên tới chỗ này để ngắm nhìn.

Khi đến gần đó, cô bỗng nghe thấy tiếng hai

người giúp việc của mình đang nói chuyện với

nhau.

Vốn dĩ không có ý định nghe lén, nhưng

bước chân của Khả Hân đột nhiên khựng lại vì

nghe được một thông tin khiến cô bàng hoàng.

“Trời ạ, có chuyện này sao? Cháu đích tôn

của tập đoàn Kings mất tích?“

“Ừ, chuyện mới xảy ra sáng nay thôi. Nghe.

nói, khi mọi người đang chuẩn bị cho lễ đính hôn

của.cha thằng bé thì nó đã biến mất.

Bé Bin mất tích?

Tai Khả Hân như ù đi, thân thể bủn rủn đến

không đứng vững. Khó khăn lắm, cô mới bình

tĩnh lại thì nghe được câu nói tiếp theo:

“Liệu có phải nó bị bắt cóc không? Dạo này

có nhiều vụ bắt cóc trẻ em để tống tiền hoặc bán

đi lắm.

Lúc này, Khả Hân vội vã chạy tới trước mặt

hai người, vừa khóc vừa ra hiệu hỏi những thông

tin mà họ vừa nói.

Đáng tiếc, cả hai người đó đều không hiểu

ngôn ngữ ký hiệu tay của cô nên bối rối chẳng

biết nói gì.

Khả Hân tuyệt vọng bỏ lại họ để chạy ra

ngoài. Cô phải đến khách sạn Bemila ngay lập

tức để xác minh chuyên này.







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.