Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Chương 104: Gậy Ông Đập Lưng Ông



Sáng sớm ngày hôm sau, chị Long cầm theo phần tài liệu hoàn chỉnh về Lý Dục, bí mật gặp gỡ em họ của chó săn ở quán cà phê, hai an hem họ bọn họ, một người họ Lục một người họ Hàn, người họ Lục là tay cho săn tống tiền chị Long lần trước, cũng là anh họ của người đàn ông có vóc dáng nhỏ thó trước mặt này.

Người đàn ông này tên là Hàn Chu, anh ta mặc chiếc áo thun màu đen, kết hợp với quần jean phá cách, để kiểu tóc cực kỳ sành điệu, rõ ràng là loại người rất biết hưởng thụ. Thấy chị Long đến, anh ta tháo kính râm xuống, nhíu mày: "Cô tìm tôi có chuyện gì?"

Chị Long không biết đối phương đã chuẩn bị tung tin bôi đen Đường Ninh, vì vậy cô ấy trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Nếu tôi nói, tôi muốn làm một giao dịch thông qua tiền bạc, anh có dám làm một mình sau lưng anh cả của mình không?"

“Kiếm được bao nhiêu tiền?"

"Chắc hai anh em các anh đều biết tính khí của Đường Ninh nhà chúng tôi rất cứng rắn, cho dù có bị bôi đen thành than, cô ấy cũng sẽ không lấy tiền tẩy trắng cho mình. Chúng tôi đã lấy được phần tài liệu này, chúng tôi vốn có thể trực tiếp tung ra ngoài, Đường Ninh cũng đã giao toàn quyền xử lý cho tôi, nhưng chỉ cần nghĩ đến kẻ đứng sau scandal leo lên giường kia thôi, là tôi đã cảm thấy oan uổng và ủy khuất thay cho Đường Ninh nhà chúng tôi rồi. Vì vậy, tôi đinh hợp tác với anh, tôi cung cấp thông tin miễn phí cho anh, đầu tiên là vì trả lại sự trong sạch cho Đường Ninh, thứ hai, anh phải giúp tôi một chuyện duy nhất, đó là tuyên bố với bên ngoài, Dương Tịnh của công ty giải trí Chanh Điền là người đã cung cấp phần tài liệu này cho anh."

Hàn Chu nghe xong, anh ta thầm nghĩ trong đầu: Thì ra Đường Ninh đã biết chuyện đó, vì vậy anh ta nghi ngờ nhận lấy tài liệu trong tay chị Long, không ngờ rằng phần tài liệu về Lý Dục này còn đầy đủ hơn cả phần hai anh em anh ta tìm được, bởi vì có cả ảnh lẫn tên của các nữ minh tinh có liên quan đến scandal này của Lý Dục.

Anh ta và đại ca mình chụp lén nhiều, nhưng dù nhiều thế nào cũng không có sức nặng, phần tài liệu này lại khác, chứng cứ này chắc chắn là nặng như núi.

Hàn Chu nhìn chị Long đã lấy ra thành ý như vậy, anh ta cũng mở bài: "Thật ra Dương Tịnh đang chuẩn bị bôi đen Đường Ninh, định dùng ảnh giường chiếu đã bị photoshop bêu xấu là ảnh giường chiếu của Đường Ninh và Lý Dục, nếu tối qua cô không gọi điện thoại cho tôi, Đường Ninh sẽ lại trở thành chủ đề hot."

Chị Long nghe thấy vậy, thầm kinh ngạc trong lòng, may là…

"Vì vậy anh đừng có ngu, tin giường chiếu của Đường Ninh anh tung lên cũng không phải là tin thật, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ được chứng thực, mà Dương Tịnh có thể cho các anh được bao nhiêu tiền? Anh có thể nhận được bao nhiêu tiền? Đường Ninh nhà chúng tôi chắc chắn sẽ không bỏ tiền ra. Nhưng phần tài liệu này thì lại khác, anh cứ tung lên mạng như bình thường, thay tên mấy nữ minh tinh có liên quan, anh nghĩ xem, nếu bọn họ sợ chuyện này bị phơi bày ra ngoài ánh sáng, bọn họ có chủ động liên lạc với anh, dùng tiền trao đổi với anh hay không?"

"Về phần Dương Tịnh cũng dễ xử lý, anh có thể lấy được của cô ta không ít, anh chỉ cần ám chỉ là người họ Dương làm ở công ty có tên liên quan đến loại quả nào đó trong cái vòng này tung tin ra, anh thử nghĩ xem, Dương Tịnh muốn làm lắng tin tức này xuống, cô ta có đi tìm các anh đàm phán hay không?"

Hàn Chu nghe xong, thấy đúng là có đạo lý.

Hơn nữa, anh ta đã bị đại ca áp chế đủ rồi, nếu chị Long đưa tài liệu này cho anh ta, nói cách khác, thông tin mà anh ta nắm được còn đầy đủ hơn so với của đại ca, như vậy anh ta cũng sẽ không cần phải nhìn sắc mặt của đại ca nữa.

"Dĩ nhiên, tôi phải nhắc nhở anh, nếu mấy nữ minh tinh này nguyện ý bỏ tiền ra, anh cũng đừng tham lam quá mức, nhận đủ là được, nếu không, người ta muốn đối phó với một tên chó săn, cũng chỉ như bóp chết một con kiến mà thôi, cá chết lưới rách, ai cũng đều không có lợi cả."

"Tôi biết rồi." Hàn Chu tốt hơn so với anh họ mình.

"Dương Tịnh cũng đừng trách tôi ác, cả tôi và anh đều biết cô ta đã làm bao nhiêu chuyện để bôi đen Đường Ninh. Bây giờ tôi chỉ ăn miếng trả miếng, lấy mắt đền mắt với cô ta mà thôi, chắc anh sẽ không gây rối chứ? Tôi đã cung cấp thông tin cho anh rồi, nếu đến bộ bài đẹp thế này mà anh cũng có thể đánh thua, vậy anh cứ chờ bị anh họ mình đè ép đến hết đời đi. Hơn nữa, anh cũng nên biết, tôi còn có lựa chọn thứ hai, tôi có thể đi tìm anh họ của anh!"

"Tất nhiên tôi sẽ làm, nhưng tin tức của Đường Ninh sẽ bị tung ra ngoài vào trưa nay…"

"Đó là chuyện của riêng anh…"

Hàn Chu trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng, anh ta lạnh lùng đáp lại chị Long: "Tôi có cách!"

Chị Long hơi híp mắt lại, gật đầu nói: "Tôi sợ anh gian lận, vì vậy giấy trắng mực đen, sau khi nhìn thấy tin tức, tôi sẽ chuyển cho anh, dù sao bây giờ anh tạm thời chưa cần dùng đến chứng cứ mang tính mấu chốt này."

"Được."

Trên thực tế, cách Hàn Chu nghĩ đến rất dễ dàng, trước khi tung tin bôi đen Đường Ninh ra, anh ta chuẩn bị một phần tin bôi đen khác, chờ sau khi đại ca anh ta xác định xong nội dung, bảo anh ta tung ra ngoài, anh ta sẽ thay đổi thành chứng cứ do chị Long cung cấp cho anh ta, như vậy, cho dù anh họ của anh ta muốn ngăn cản cũng không có cách nào, đến lúc đó, anh họ của anh ta sẽ phải cầu đến anh ta.

Chị Long nhìn Hàn Chu suy nghĩ cách, thầm nở nụ cười trào phúng ở trong lòng, tất cả những người đã hại Đường Ninh, đừng ai nghĩ có thể chạy thoát.

Dĩ nhiên, chiêu gậy ông đập lưng ông này là do hai vợ chồng Đường Ninh và Mặc Đình thảo luận mỗi người một ý với nhau, mục đích chính là muốn để tất cả những người mẫu bị đưa ra ánh sáng, đều thống hận Dương Tịnh.

Kết thúc cuộc nói chuyện, chị Long rời khỏi nơi vắng vẻ này, chỉ vì xung quanh chỗ này đều không có camera giám sát.

Dương Tịnh cho rằng mình làm ở công ty lớn, lại là tay sai đắc lực của Lan Hề, liền có thể muốn làm gì thì làm?

Gặp phải Đường Ninh… lại gặp phải Mặc Đình sủng vợ như mạng, cô ta cứ xác định là gặp báo ứng đi.

Một giờ sau, chị Long trở lại Khải Duyệt Đế Cảnh, kể lại buổi gặp mặt với Hàn Chu hôm nay cho Đường Ninh nghe, thì ra Dương Tịnh lại chuẩn bị ra tay, nói như vậy, người ẩn danh nhắc nhở cô, cũng có thể chính là người của công ty giải trí Chanh Điền?

Cô không biết rốt cuộc đối phương có mục đích gì.

"Không để lại cái chuôi nào chứ?"

"Ha ha, đại boss rất lợi hại, đã bảo Lục Triệt dạy cho chị một bộ kỹ năng phòng ngừa rồi, em cứ yên tâm đi." Chị Long khoát tay mỉm cười, ý muốn bảo Đường Ninh đã lo lắng thái quá rồi.

"Vậy trưa nay… em sẽ chờ xem chuyện vui…"

"Dĩ nhiên là phải vui vẻ xem rồi."

………………..

Buổi trưa, phòng làm việc của tổng giám đốc công ty giải trí Chanh Điền.

Lan Hề mặc bộ âu phục màu trắng, ngồi ở trước bàn làm việc, mỉm cười hỏi La Hạo: "Sao rồi? Bảo anh liên lạc với Đường Ninh, đã có kết quả chưa?"

"Tôi đã liên lạc rồi, nhưng hình như Đường Ninh định ký hợp đồng với Sáng Nghệ, cho rằng dù nền tảng của Sáng Nghệ nhỏ hơn, nhưng có thể có tiếng nói của mình, có thể năm giữ quyền phát biểu." La Hạo cẩn thận trả lời.

"Cũng đúng thôi, Đường Ninh là người mẫu có dã tâm, cô ta không thích người khác can thiệp quá nhiều vào." Lan Hề đáp: “Nếu như vậy, cứ coi như là xong rồi đi."

"Vâng tổng giám đốc." La Hạo thở phào nhẹ nhõm.

Anh ta là người gửi tin nhắc nhở cho Đường Ninh.

Anh ta ngăn cản Đường Ninh tiến vào Chanh Điền đã là thiếu nợ cô rồi, nếu lại để Đường Ninh bị oan uổng, anh ta sẽ không thể nào chịu được, dù sao anh ta đã nhắc nhở rồi, còn Đường Ninh muốn ứng phó thế nào, đó là chuyện của cô.

"Đúng rồi, hai ngày nữa sẽ có một buổi dạ tiệc từ thiện, tôi không có bạn trai, anh tham dự với tôi nhé." Lan Hề bỗng nói.

“Không phải là gần đây cô không thích tham dự những trường hợp như vậy sao?"

"Không còn cách nào khác, Mặc Đình sẽ đi, anh biết đấy, tôi luôn rất khó chống lại sự cám dỗ của những người đàn ông xuất sắc." Lan Hề ưu nhã nghịch nghịch tóc, cực kỳ phong tình.

"Nhưng tôi nghe nói Mặc Đình đã kết hôn rồi "

"Kết hôn rồi thì không thể nào không công khai được, mà không công khai thì chứng tỏ đó là ngụy trạng, anh có nhìn thấy anh ta đeo nhẫn cưới trên tay không? Vì vậy sao phải ngại? Dù sao cũng không tổn thất gì…"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.