Thị Tẩm Mỹ Lang

Chương 17



Ninh Đan Hi cắn răng tiếp nhận hắn đâm sâu vào,đau đớn khi kết hợp nữa người dưới lần nữa nhắc nhở hắn bị Long Khiếu Thiên xâm phạm,trong lúc hoảng hốt hắn cảm giác ngứa ngáy càng thêm mãnh liệt giống như bị cây gỗ đụng vào hết sức căng thẳng,không thể ức chế cuốn lấy dục vọng của Long Khiếu Thiên.

Long Khiếu Thiên nắm chặt phần eo y,chờ đến chỗ sâu liền tạm thời dừng lại động tác tiến công,ánh mắt sung sướng nhìn vẻ mặt khổ sở của  y,” Bên trong của người kẹp ta thật chặt a,tựa hồ thúc giục ta nhanh ăn ngươi! Bộ dạng hiện tại của ngươi so với gương mặt quan tài vừa rồi quả thật tưởng như hai người.”

“Là… Ngươi dùng thuốc…. quan hệ….” Ninh Đan Hi cực lực áp chế ham muốn sôi trào trong cơ thể,nhưng thân thể lại giống như vừa chiếm được thỏa mãn rỉ ra nhiều mồ hôi nóng,giống như sốt cao thiêu đốt da thịt toàn thân hắn.

“Thật quật cường!” Long Khiếu Thiên nhếch khóe miệng tách ra nụ cười ngạo nghễ,ngón tay xoa nắn chơi đùa phái nam cứng ngắc trước người y,”Ngươi rõ ràng cũng rất muốn,tại sao phải ép mình chịu đựng? Thành thật kêu  ra không phải tốt hơn sao?”

“Không…….”Khoái cảm dần dần thay thế khổ sở,Ninh Đan Hi khó có thể tự kềm chế cơn sóng nhộn nhạo trong lòng,y cắn chặt môi dưới, thủy chung không chịu bỏ đi tự tôn phát ra tiếng rên rĩ vui vẻ.

” Cần gì sĩ diện thế? Cho dù ngươi cắn nát môi cũng không thể ngăn cản dục vọng trong cơ thể bùng phát,không bằng sớm đầu hàng ta.” Long Khiếu Thiên cúi người khuôn mặt tuấn tú tà ác,nhắm ngay đôi môi đỏ mọng hôn xuống,đầu lưỡi trơn trượt xoay tròn vặn vẹo trên môi y,ý đồ xông vào khoang miệng của y.

Ninh Đan Hi bối rối sống chết ngậm chặt miệng,Long Khiếu Thiên liền thừa dịp lúc này bắt đầu động thắt lưng,đem phái nam vùi sâu vào trong cơ thể hắn thình lình rút ra,lại đột nhiên đâm vào chỗ sâu nhất.

Mãnh liệt chấn động rốt cục làm cho Ninh Đan Hi nhịn không được buông lỏng phòng bị,y bất đắc dĩ hé miệng bật ra tiếng thở dốc đè nén đã lâu,vừa lúc giúp đầu lưỡi Long Khiếu Thiên có cơ hội công chiếm.Khi không thể khước từ Ninh Đan Hi không thể không đón chiếc lưỡi xâm nhập,chiếc lưỡi linh hoạt trượt vào khơi dậy dục hỏa sửa chửa mỗi nơi,mang theo mê hoặc lòng người xống vào trong đầu y,đồng thời khiến cho y mất hồn kích động dục vọng trong người.

“Thân thể của ngươi càng siết chặt,càng làm cho ta hoàn toàn lột được mặt nạ thanh cao của ngươi,để ngươi lộ ra vẻ mặt phóng đảng!” Long Khiếu Thiên không ngừng dùng lời nói bỉ ổi kích thích y,thấy mặt y lộ ra thẹn thùng liền dùng lực động phần eo,giống đóng cọc ôm chặt y bắt đầu trừu động.

” A…..” Cho tới giờ niềm tự hào phút chốc sụp đổ,Ninh Đan Hi giơ tay lên ôm chặt lưng hắn,rốt cuộc ngăn cản không được ngọn sóng lớn,không tự giác phát ra một tiếng rên rỉ  say lòng người.

” Tiếng kêu thật dâm đãng,Ninh Đan Hi,ngươi cuối cùng đã bộc lộ phóng túng bản thân,” Long Khiếu Thiên cười vui vẻ,hắn hưng phấn tăng nhanh tốc độ, một lần so với một lần tiến vào càng nhanh càng sâu.

Nghe thấy bản thân mình phát ra thanh âm đáng xấu hổ,Ninh Đan Hi như bị nước lạnh đổ xuống đầu lấy lại tinh thần,y xấu hổ không chịu nổi,hận không thể cắn lưỡi tự sát,nào biết Long Khiếu Thiên lại lần nữa công tiến,vừa vặn chạm đến chỗ mẫn cảm nhất của y,một trận chấn động mừng như điên thổi quét mà đến,cắt đi ý niệm muốn chết trong đầu,y không khỏi mở miệng tràn ra tiếng thở gấp,nửa người dưới đong đưa theo Long Khiếu Thiên.

” Rên rĩ như vậy không phải tốt lắm sao? Kêu lớn tiếng thêm một chút!” Long Khiếu Thiên nhận ra hành động đang hùa theo của hắn,hắn không khỏi cất tiếng cười to,hắn một mặt hưởng thụ hắn co rút nhanh tư thái phóng đãng của y,một mặt khai phá thêm nhiều phản ứng của y,tận tình ngao du cao liên tiếp hướng về phía trước.

” A a……” Mái tóc dài hỗn độn của Ninh Đan Hi rũ xuống,tay chân tuyết trắng cuồng loạn run rẩy,cho dù ý chí  muốn ngăn cản ham muốn,nhưng bị xuân dược khống chế thân thể khiến hắn không thể xen vào,mỗi khi phái nam Long Khiếu Thiên đâm vào trong cơ thể y,loại khao khát này vĩnh viễn không ngừng lại.

” Đây mới chính là ngươi,thật phóng túng,ha ha ha,ta không phải nói để ngươi vui vẻ sao?”

Ninh Đan Hi nhanh nhíu lại lông mày,nước mắt xấu hổ xen lẫn vui mừng chiếm hết con ngươi của y,y hận mình khuất phục dưới tình dục,càng đau đớn chính mình quá mức khờ dại quá mức ảo tưởng,rõ ràng biết hắn không còn chút tình cảm với mình,y vẫn ôm một tia hy vọng cuối cùng,tha thiết chờ đợi cơ hội hắn hồi tâm chuyển ý yêu lại mình như trước kia,mới có thể rơi vào cái bẫy hắn giăng,trở thành vật để hắn chế nhạo đùa bỡn,tra tấn như vậy phải tới khi nào mới có thể ngừng? Chừng nào mới thoát khỏi trầm luân khổ hình.

Nhưng Long Khiếu Thiên trả thù còn chưa dừng lại,hắn nâng lên hai chân Ninh Đan Hi,đem thân thể cường tráng toàn bộ đặt lên trên người y,hai tay trêu đùa nụ hoa nổi lên ngực hắn,vừa không quên dùng sức tiến công mãnh liệt chiếm lấy.

Kịch liệt tia lửa thoáng hiện trước mắt,nhanh chóng cắt đứt câu hỏi trong đầu Ninh Đan Hi,ygiống như buông tha hy vọng chủ động dán hắn cầu hoan,hai đầu ngón tay dùng sức bấm lên da hắn,ôm lấy phần lưng tràn đầy vết máu,răng thì cắn lên vai hắn.

Đầy trời dục hỏa tràn tới đã sớm xua tan tất cả lý trí của y,tự ái binh bại như núi đổ rất nhanh làm Ninh Đan Hi rơi xuống vực sâu mê loạn,chìm đắm trong  kích tình Long Khiếu Thiên gây cho hắn …..

Một trận hao hết thể lực,sau khi kết thúc Ninh Đan Hi sức cùng lực kiệt ngã vào bên cạnh Long Khiếu Thiên,mị dược trải qua nhiều lần giao hoan dĩ nhiên biến mất, y cảm thấy được gân cốt cả người đau nhức vô lực giống như mới đánh xong một trận chiến khó khăn.

“Nhìn ngươi bấu cơ thể ta thành như vậy,còn lưu lại nhiều dấu tay,cũng biết ta nhất định cho ngươi thoải mái ngất trời!” Long Khiếu Thiên một tay chống cằm, nghiêng người nằm bên giường tinh tế đánh giá hắn,”Thân thể của ngươi thật làm người ta mất hồn,chỉ để thê tử ngươi độc chiếm thật đáng tiếc.Nếu ngươi chịu đến kỹ viện chuyên môn mua bán tiểu quan,nhất định sẽ có rất nhiều nam nhân muốn được ngươi hầu hạ!”

Lời hắn làm cho Ninh Đan Hi khó xử,mãnh liệt hối hận cùng thống khổ tụ lại trong lòng,làm cho y rốt cuộc không thể mặc kệ ánh mắt khinh thường giễu cợt.

Y mệt mỏi đứng dậy,đưa tay nhặt y phục rơi lả tả,thầm nghĩ nhanh chóng rời đi.

” Thái độ lãnh đạm vậy là sao? Mới vừa cùng ta giao hợp xong liền nóng lòng muốn rời đi,ở giường của ta nửa khắc ngươi cũng không chịu sao?” Long Khiếu Thiên vốn định lợi dụng lời đả kích tôn nghiêm của y,chà đạp đến hắn không thể ngẩn đầu,nhưng khi nhìn hắn lạnh như băng đạm như nước,bộ dáng giống như hắn nói cái gì cũng không để ý,hắn liền cảm thấy tức giận một bụng.

” Ta bất quá chỉ là kẻ đê tiện thị sủng Vương gia dùng để phát tiết thôi,nào có tư cách ở lại trên giường Vương gia?” Ninh Đan Hi chậm rãi mặc vào y phục,trên mặt vẫn như sương lạnh không có vui buồn giận giữ,giống như người đó nói thế nào cũng không tổn thương được y,cũng lay động không được quyết tâm trở về nhà của y.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.