Thí Thiên Đao

Chương 104: Xin đừng quên muội (2)



Một ánh chớp từ trong đám mây đen không ngừng lóe sáng

Cuối cùng

Răng rắc

Một tiếng sấm rền vangẦm rầm

Trời đổ mưa tầm tã

Kỳ Tiêu Vũ bay đến bên Sở Mặc, nhìn khóe miệng còn đang rỉ máu, khuôn mặt tái nhợt nhưng vẫn cố mở to đôi mắt, gắng gượng để không ngất đi của Sở Mặc, nước mắt nàng lã chã rơi

Tiếp đó, Kỳ Tiêu Vũ ngồi sụp trên đất, ôm chặt Sở Mặc vào lòng, gọi một tiếng Ca ca, nước mắt rơi như mưa:

- Sao ca ca còn gắng gượng, nếu hôn mê rồi sẽ dễ chịu hơn nhiềuKỳ Tiêu Vũ vừa khóc, một tay vừa vươn ra chống sau lưng Sở Mặc, một luồng Nguyên khí cuồn cuộn truyền qua cơ thể Sở Mặc, chữa lành những kinh mạch bị thương của hắn

- Ta sợ

Sở Mặc ngắm nhìn Kỳ Tiêu Vũ, khuôn mặt lộ rõ vẻ yếu ớt:

- Ta sợ nếu nhắm mắt vào thì sẽ không nhìn thấy muội nữa

Kỳ Tiêu Vũ càng khóc dữ hơn, nước mắt lã chã tựa như mưa càng rơi càng lớnNàng không dám nhìn vào mắt Sở Mặc, ánh mắt như muốn lẩn trốn. Trời mưa tầm tã, nhưng nước rơi xuống bên cạnh hai người đều trôi qua một bên, dường như có một vật vô hình che chở phía trên, không để nước mưa rơi vào họ

- Làm sao lại có thể chứ, muội thích huynh như vậy, lại lợi hại như vậy, một lão già thì có đáng gì? Chỉ một chưởng là đánh chết rồi, huynh làm sao lại không nhìn thấy muội chứ?

Kỳ Tiêu Vũ vừa khóc vừa đau đớn nhìn Sở Mặc

Sở Mặc vẻ mặt tái nhợt ngước nhìn Kỳ Tiêu Vũ. Lúc này đây, trên khuôn mặt tuyệt đẹp của nàng đã bắt đầu xuất hiện một vết rạnGiống như một miếng gương sau khi bị vỡ đã được dán lại vậy

Trái tim Sở Mặc cũng vì thế mà tan nát, hắn không kìm chế nổi, khóe mắt bắt đầu rơi lệ

Kỳ Tiêu Vũ có chút xao động, nhưng nàng vẫn không ngừng trị thương cho Sở Mặc, chỉ là theo bản năng thì lấy tay khẽ sờ lên khuôn mặt mình, thủ thỉ nói:

- Hóa ra bị huynh thấy cả rồi Bây giờ có phải trông muội rất xấu không?

- Không không xấu Nàng là người con gái đẹp nhất trên đời nàySở Mặc trong lòng nhói như sắp hôn mê bất tỉnh, ngắm nhìn những vết rạn trên khuôn mặt Kỳ Tiêu Vũ mỗi lúc một nhiều lên, Sở Mặc cảm thấy trái tim hắn cũng tan ra thành vô số mảnh vỡ

Hự

Một ngụm máu phun ra từ trong miệng hắn

Sau đó, Sở Mặc khuôn mặt tái mét, giãy dụa đòi đẩy Kỳ Tiêu Vũ ra trong khi nàng ta vẫn tiếp tục truyền Nguyên khí vào người Sở Mặc, hắn giận dữ quát:

- Muội đã như vậy rồi còn muốn trị thương cho ta? Nếu muội chếtđi, ta còn thiết sống nữa sao?

Kỳ Tiêu Vũ lệ rơi lã chã, luồng khí mạnh mẽ và vẻ cao quý của nàng không có chút ảnh hưởng nào đối với Sở Mặc

Đứng trước Sở Mặc, nàng chỉ là một thiếu nữ vui tươi, hoạt bát, trong sáng và yêu đời

Nhưng hiện nàng lại đầy vẻ yếu đuối

- Ca ca, muội sẽ không chết đâu, thật đấy, muội không lừa dối huynh đâu, muội muội tới từ một thế giới khác. Muội đây chỉ là mộtphân thân, chỉ cần dùng tới Nguyên lực thì sẽ không thể chịu được áp lực của thế giới này. Cho nên, nó sẽ bị tan biến mất

Kỳ Tiêu Vũ nhìn Sở Mặc đang vẻ bi thương, đau lòng nói:

- Muội cũng không nỡ rời xa huynh, nhưng không còn cách nào khác Ca ca, hứa với muội, chàng nhất định phải tiếp tục sống tốt

- Nàng lừa ta! Nàng nói bậy! Phân thân gì chứ ta không tin! Rõ ràng đây là nàng nói gạt ta!

Sở Mặc giẫy dụa định thoát ra khỏi tay của Kỳ Tiêu Vũ. Nhưng hắn hoàn toàn không có cách nào, cánh tay Kỳ Tiêu Vũ giống như mọc trên người hắn, Nguyên khí liên tục không ngừng truyền vào trong cơ thể hắn.- Ca ca hãy nghe lời, muội không gạt huynh đâu, những gì muội nói đều là sự thật. Nếu huynh còn tiếp tục làm lãng phí nội lực của muội, có lẽ về sau đến sức nói chuyện với huynh, muội cũng không còn nữa.

Kỳ Tiêu Vũ cuối cùng cũng lộ ra vẻ yếu ớt, nàng nhìn Sở Mặc mà trong lòng thầm khóc:

- Ca ca, muội thực sự không lừa dối huynh, muội sẽ không chết nhưng phần phân thân này sẽ bị tan ra ngoài ý muốn, và phần bản thể của muội sẽ bị trọng thương... sẽ không nhớ được huynh là ai, đối với muội vết thương này không đáng là gì cả, nhưng quên đi huynh mới là chuyện đáng đau buồn nhất!

Sở Mặc lập tức không dám động đậy nữa, nhưng trong đôi mắtngười thiếu niên ấy chứa đầy đau thương, trong lòng hắn vô cùng oán hận, hận tên Can Ba lão đầu đó, nhưng mà lão đã chết rồi.

- Muội nói đi, ta đang nghe đây

Sở Mặc lặng ngắm khuôn mặt đầy những vết rạn của Kỳ Tiêu Vũ, hắn khẽ nhấc tay lên vuốt nhẹ lên khuôn mặt nàng, thì thầm:

- Muội nói gì ta cũng tin cả

- Vậy mới ngoan chứ

Kỳ Tiêu Vũ mỉm cười một cách dịu dàng, rồi nói:

- Muội tới từ một thế giới hoàn toàn khác nơi này, muội muốn tìmmột người, người đó có thể giúp muội. Muội vốn cho rằng người đó là huynh, sau này khi hồi phục ký ức, nhận ra rằng mình tìm nhầm người, nhưng muội... lại không muốn tiếp tục tìm người đó nữa

Sở Mặc ngắm nhìn đôi mắt tuyệt đẹp của Kỳ Tiêu Vũ, hắn nhớ lại lần đầu hai người gặp nhau, nàng thiếu nữ mặc chiếc váy màu lam đẹp mơ màng

- Muội trước nay vẫn không giỏi nói dối

Sở Mặc chậm rãi lắc đầu:

- Ta không tin, người mà muội muốn tìm nhất định là ta- Thật sự không phải mà

Kỳ Tiêu Vũ có chút chột dạ, liếc nhìn Sở Mặc.

- Thực ra điều đó cũng không quan trọng, muội nghĩ muội có thể đối phó được, chỉ có điều lần sau gặp lại huynh, không biết sẽ là khi nào nữa. Huynh phải cố gắng tu luyện, đừng quên muội, nhất định không được quên muội! Hãy nhớ tới hình dáng của muội... nhớ tới muội, mỗi ngày đều phải nghĩ tới muội. Không được quên đi muội!

Nói tiếp, toàn thân Kỳ Tiêu Vũ từ từ phát ra một ánh sáng chiếu rọi vào đám mây đen đang vần vũ trên bầu trờiBỗng nhiên

Toàn thân cô đột nhiên như thể nổ tung, trong phút chốc phát ra ánh hào quang vô cùng chói lòa, vô cùng rực rỡ

Ánh hào quang ấy xuyên qua chín tầng mây, xuyên thủng cả tầng tầng lớp lớp mây đen cuồn cuộn trên bầu trời

- Ca ca, huynh hãy nhớ hình dáng của muội, huynh sẽ không quên muội phải không?

Giọng nói của Kỳ Tiêu Vũ như còn văng vẳng tận nơi chân trờiTiếp đó, ánh hào quang biến mất trong nháy mắt

Mây đen khắp trời cũng dần tan biến

Bầu trời xanh thẳm dần hiện ra, chỉ có điều nới đó không còn hình bóng của cô nữa

- Không...

Sở Mặc gào thét lên những tiếng thê lương đau đớn tột cùng, máu lại phun ra từ miệng hắn, hắn với tay ra, gắng gượng hết sức để giữ lấy... nhưng không giữ lại được- Tiêu Vũ

- Muội quay lại đi

- Muội hãy trở lại bên ta

- Kỳ Tiêu Vũ! Muội là kẻ nói dối! Ta chỉ nói dối muội một câu, còn muội muốn lừa dối ta cả đời sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.