Mấy ngày nay Sở Thanh đã được lĩnh giáo rất nhiều lần rồi, nhất là về tu hành. Nàng có thể nói một lèo ba ngày ba đêm… không lặp lại câu nào. Nhìn Sở Thanh đang co cẳng chạy, trên mặt nữ đế Phiêu Linh nở nụ cười nhàn nhạt, sau đó, nàng nhìn về phía phương xa, yên lặng bấm đốt tay niệm chú tính toán. Sau đó, hai hàng chân mày của nàng hơi nhíu lại, trong ánh mắt bắn ra hai luồng sáng rọi.
Nếu là Sở Thanh nhìn thấy, nhất định sẽ lại hô to gọi nhỏ cực kỳ kinh ngạc.
Bởi vì bên trong hai luồng sáng rọi vừa chợt lóe rồi vụt tắt kia, thậm chí có hình ảnh của hai nữ đế Phiêu Linh!
Nhẹ như chim hồng bay, uyển chuyển như rồng lượn! Giống như tiên nữ từ chín tầng trời giáng trần, theo hai luồng ánh sáng kia, biến mất trong hư không vô tận.
......
Sở Mặc vẫn đang chữa thương.
Lần này vết thương của hắn vô cùng nghiêm trọng, uy lực của trận pháp La Thiên Phá Diệt quá hùng mạnh. Thực ra nếu chỉ phá trận pháp này thôi thì cũng chẳng đến nỗi phiền toái như vậy, nhưng Sở Mặc lại muốn đồng thời thông qua việc phá hủy trận pháp, thì trực tiếp tiêu diệt luôn những người đã nhập ma trong đất tổ nhà họ Tần! Theo Sở Mặc, những người đó còn đáng giận, đáng sợ hơn cả Ma tộc!
Vô số sự kiện tương tự phát sinh trong lịch sử cũng đã chứng minh được một điều: Kẻ phản bội khi quay lại ra tay tàn sát đồng bào, còn hung ác hơn kẻ thù gấp bội!
Cho nên không thể giữ lại những người ở đất tổ họ Tần được, đó là một đám kíp nổ lúc nào cũng có thể bùng ra trên Thiên giới, là nanh vuốt của Ma tộc bất cứ lúc nào cũng có thể khiến Thiên giới chìm trong gió tanh mưa máu. Cho nên Sở Mặc không oán, cũng không hối hận. Lúc hắn đi vào, thực ra đều đã chuẩn bị cả rồi!
Có thể còn sống mà trốn ra, với Sở Mặc, đó đã là vô cùng may mắn.
Nếu đã sống sót, thì phải tích cực đi đối mặt với những chuyện kế tiếp, đầu tiên là chữa trị thương tích.
Trong tay hắn bây giờ có ba cây thuốc Chuẩn Thánh rồi!
Sâm Hoàng Kim, Phong Quân Tử và Cái Thế Hống, còn có một cây đại dược Chí Tôn Hoàng Kiếm Lan. Trong đó, Sâm Hoàng Kim vẫn đang bị vây trong trạng thái bị phong ấn, không có đất thần phù hợp, Sở Mặc cũng chưa muốn thả nó ra. Tuy rằng Thương Khung Thần Giám có thể trấn áp, nhưng cần tiêu hao nguồn năng lượng rất lớn.
Lúc trước vì muốn cứu hắn thoát ra khỏi đất tổ Tần gia, tổn thất của Hỗn Độn Hồng Lô là lớn nhất, tiêu hao của Thí Thiên và Thương Khung Thần Giám cũng không nhỏ. May mà Sở Mặc đã đi Huyễn Thần Giới một chuyến lấy ra lượng lớn thiên tinh thạch cực phẩm. Trải qua thời gian dài tích lũy, lần này số thiên tinh thạch Sở Mặc lấy ra là một con số thiên văn. Nhưng với sự tiêu hao của ba món thần khí mà nói, số thiên tinh thạch đó vẫn chỉ như muối bỏ bể. Sở Mặc không nhịn được than thở: càng đến cảnh giới cao lại càng nghèo rớt mồng tơi mà! Hắn đã từng có cảm giác bản thân là tu sĩ giàu nhất Thiên giới. Hiện giờ xem ra, thật là khờ.
Tạm thời chưa thể dùng Sâm Hoàng Kim, nhưng Phong Quân Tử lại hơi có ý chấp nhận Sở Mặc rồi. Lần này Sở Mặc thương nặng, Cái Thế Hống hy sinh lớn nhất. Sau khi đến nơi này, Phong Quân Tử lại tặng Sở Mặc một giọt bảo dịch tinh hoa.
Cho nên tuy vết thương của Sở Mặc rất nặng, nhưng khôi phục khánhanh.
Kỳ thực phiền toái nhất là vết đạo thương trên người hắn!
Nguồn gốc của đạo thương chủ yếu là do trận pháp La Thiên Phá Diệt gây nên.
Lúc ấy, phần lớn phù triện hoa văn của đại đạo đều bị Hỗn Độn Hồng Lô ngăn chặn, nhưng vẫn có không ít đánh trúng cơ thể của Sở Mặc.
Biên Khai Vũ cũng vậy, vị Đế Chủ bậc thấp đi từ Thiên lộ ra này, nếu lúc đó không được Cái Thế Hống hỗ trợ, sợ là đã sớm mất mạng rồi. Hiện giờ nếu muốn khôi phục hoàn toàn, dẫu có Sở Mặc giúp đỡ đi chăng nữa, nhưng nếu không có thời gian mấy chục năm sợ rằng cũngkhông được.
Dù sao y cũng không có thể chất như Sở Mặc!
Sự hùng mạnh của thân thể tổ cảnh, chỉ cần so sánh đơn giản với tu sĩ khác ở bên cạnh, liền hoàn toàn có thể cảm nhận được. Chênh lệch thực sự rất rõ ràng.
Về tương lai của Biên Khai Vũ, Sở Mặc cũng nghĩ kỹ rồi, Tư Đồ Đồ đã phi thăng đến Thiên giới, phỏng chừng Tần Thi và Đổng Ngữ cũng sắp phi thăng lên. Vậy thì có thể bắt tay vào xây dựng kế hoạch thành lập Phiêu Diêu Cung trên Thiên giới rồi. Đến lúc đó, để cho vị Đế Chủ bậc ba Biên Khai Vũ này đi trấn giữ, thủ hộ ở đó là thích hợp nhất.
Cộng thêm hồ nước Sở Mặc lấy được trên Thiên lộ, lại bày ra trận pháp phòng ngự, với một môn phái nhỏ mà nói, là đã xa xỉ đến mức khiến người khác giận sôi lên rồi.
Hơn nữa, điểm quan trọng nhất là, Sở Mặc cũng không định để những bạn bè phi thăng lên Thiên giới của hắn cứ ở lại Thiên giới mà thôi.
Hắn chuẩn bị mang theo bọn họ vào Thiên lộ! Phải giúp các nàng giành lấy cơ duyên lớn hơn nữa trên Thiên lộ mới được!
Sở Mặc không phải thánh hiền, hắn cũng có tính toán cá nhân, tính toán cá nhân này chính là chiếm lấy thật nhiều cơ hội tốt cho bạn bè thân thích bên cạnh mình.
Hắn cũng sẽ bảo vệ thế giới này, bởi vì đây là nơi hắn sinh ra và lớn lên, là nhà của hắn.
Những tin tức hỗn loạn trên bảng tin không khiến cho Sở Mặc chú ý. Hắn vận hành thuật Phong Thủy, sau khi phong ấn khu vực này, liền bắtđều bế quan dưỡng thương.
Nhoáng cái thời gian ba tháng đã trôi qua!
Ba tháng này đã có rất nhiều chuyện xảy ra trên Thiên giới.
Đám người đi từ nhà họ Sở ra đã phá hủy ba tòa trận pháp La Thiên Phá Diệt, nhưng tòa trận pháp thứ tư, cho tới tận bây giờ bọn họ vẫn chưa thể tìm ra.
Thân phận của họ đã sáng tỏ khi họ hủy đi tòa trận pháp La Thiên Phá Diệt thứ ba. Bởi vì tòa trận pháp này giống trận pháp đặt ở đất tổ họ Tần, đều bố trí tại địa bàn của một gia tộc cổ xưa kín tiếng.
Thậm chí hầu hết các tu sĩ trên Thiên giới đều không biết đến gia tộc này, chỉ có tầng lớp bô lão đã sống rất nhiều năm mới biết chút ít tin tức về gia tộc đó.
Người tung tin tức về nhà họ Sở ra cũng chính là một người sống sót của gia tộc cổ xưa ấy. Y xác nhận tin tức gia tộc mình đã bị nhập ma trên bảng tin, cũng chỉ ra đám người tiêu diệt gia tộc y là dòng dõi nhà họ Sở. Khi ấy cái người sống sót kia đang không có mặt ở nhà, y là người đại biểu của gia tộc lai vãng trên thế gian, y nói y cũng không oán hận những người thuộc dòng dõi họ Sở kia vì đã diệt tộc của y, bởi vì chính bản thân y cũng đã nghĩ đến tự sát, chấm dứt tính mạng vô số lần rồi.