Thí Thiên Đao

Chương 1617: Ta là ông nội của ngươi (2)



Đang chờ đợi cơ hội, để có thể đánh cho Huyết Ma lão tổ bị thươngnặng với chỉ một đòn!

Theo cuộc chiến được triển khai, đám người ông lão cũng lần lượt tung ra những chiêu thức tuyệt học của mình, trận pháp hợp nhất, tuyệt học vô song. Thủ đoạn tấn công của họ cũng vô cùng linh hoạt và sắc bén.

Tuy rằng công lực của Huyết Ma lão tổ là có một không hai trong thiên hạ, nhưng muốn đột phá ra ngoài trong thời gian ngắn cũng khá khó khăn.

Bởi vì đám người này vừa hung hãn vừa liều mạng! Hễ lao lên làdùng tính mệnh đánh trả. Không thể không nói, quả thực Huyết Ma lão tổ bị đánh cho trở tay không kịp.

Đồng thời, Huyết Ma lão tổ cũng còn đang ngó chừng chiếc thuyền chiến kia, y vẫn cứ có cảm giác, bên trong chiếc chiến thuyền đó tồn tại một kẻ khủng bố nào đó đang quan sát mình.

Điều này khiến Huyết Ma lão tổ khá khó chịu, với tầm mắt của y, đến Tần Thương mà y còn chẳng coi ra gì, sao đã từng bị người khác đối xử như vậy?

- Không phải chỉ có mỗi tiểu hòa thượng biết hy sinh! Đúng lúc này, một người trung niên trong số đám người họ Sở quát lớn, vọt thẳng tới chỗ Huyết Ma lão tổ.

- Chết!

Giọng nói lạnh như băng của Huyết Ma lão tổ vang lên, một trường kiếm được ngưng tụ từ sức mạnh nháy mắt xuyên qua thân thể người họ Sở này, nhưng thân thể y chẳng hề dừng lại, mà tốc độ còn nhanh hơn!

Kỹ năng hy sinh, bị tấn công càng mạnh, thì sức thiêu đốt sinh mạng càng mãnh liệt, uy năng tuôn ra lại càng nhiều. Ầm!

Người trung niên họ Sở này vẫn luôn chẳng có tiếng tăm gì, dọc đường đi Sở Mặc cũng chưa trò chuyện được mấy câu. Nhưng lúc này, y lại lựa chọn hy sinh không chút do dự.

Thân thể y nổ tung!

Đây là một tu sĩ đã vượt qua cảnh giới Đế Chủ đỉnh cao, nhưng chưa bước vào ngưỡng Chuẩn Chí Tôn. Y xả thân tự bạo, một khi đã làm, liền không thể dừng. Tan xương nát thịt không nói, đến thần hồn cũng bị vỡ tan theo! Hay nói cách khác, sau hôm nay, trên đời đã không có người này tồn tại nữa rồi.

Một tiếng vang lớn, lồng ngực phân thân đó của Huyết Ma lão tổ trực tiếp nổ bung.

Phân thân mơ hồ kia của Huyết Ma lão tổ rách nát, gầm gào điên cuồng.

Trong nháy mắt này, đám người thiếu phụ, chàng trai vạm vỡ cùng người đàn ông cao gầy lại liều chết xông lên, cho phân thân của Huyết Ma lão tổ thêm một đòn đánh nặng nề. Ầm!

Một cánh tay của Huyết Ma lão tổ bị nát tươm!

Tuy chỉ là một cánh tay của phân thân, nhưng điều này cũng đã quá kinh người rồi!

Cho dù là bị mười Chuẩn Chí Tôn vây quanh y cũng chưa từng thảm hại như vậy.

Lưỡi hái của thiếu phụ xẹt qua đầu vai của Huyết Ma lão tổ, để lại một vết máu sâu. Nhưng chính nàng ta, lại bị ngọn roi do sức mạnhngưng tụ thành của y đánh bay. Miệng hộc máu, lộn vài vòng trong không trung.

Người đàn ông cao gầy la lên đau đớn, rút một thanh trường đao ra, hung hăng chém về phía sau lưng của Huyết Ma lão tổ.

Lúc này, ông lão ngậm tẩu thuốc cũng tung ra một cú đánh bất thình lình!

Đến Huyết Ma lão tổ cũng không thể không ứng phó cẩn thận với cú đánh này của ông lão. Bởi vậy, sau lưng y bị người đàn ông cao gầy chém trúng, máu tươi tóe ra! Huyết Ma lão tổ gầm lên giận dữ, cứng rắn chống đỡ đòn đánh của ông già ngậm tẩu. Trực tiếp đánh bay ông già.

Nhưng thoạt nhìn, bộ phân thân này của y cũng đã thủng lỗ chỗ, trực tiếp nhận lấy sự đả kích mang tính hủy diệt!

Đây là dòng dõi họ Sở!

Đây là đời sau nhà họ Sở!

Tuy trong huyết quản bọn họ không có máu của Sở gia, nhưng trong linh hồn họ đã in đậm dấu ấn Sở gia! Hung hãn không sợ chết!

Từ trước tới này, họ Sở không có loại vứt đi!

Huyết Ma lão tổ gào lên, trực tiếp vận dụng pháp lực vô biên, gọi bản thể của mình đến từ tinh vực xa xôi. Với y mà nói, điều này chính là một sự nhục nhã không thể nào chấp nhận nổi.

Tần Thương mới bước chân ra khỏi điện cổ đã thấy bản tôn của Huyết Ma lão tổ vèo cái biến mất ngay trước mắt, trên mặt y lập tức lộ vẻ khiếp sợ vô cùng. Bất chấp rồi, bay thẳng đến phương hướng nơi cuộc chiến diễn ra. Có thể khiến Huyết Ma lão tổ phải sử dụng bản tôn, chứng minh lực chiến của đối phương vô cùng kinh người!

Tuy rằng sâu trong nội tâm y ước gì Huyết Ma lão tổ gặp bất trắc nhanh nhanh một chút, nhưng lúc này, y lại nhất định phải đứng chung một chiếc thuyền với Huyết Ma lão tổ.

Cho nên, động tác của Tần Thương rất mau gọn, vừa thuấn di nháy mắt đã bay ra ngoài mấy ngàn vạn dặm, tiếp theo thân hình y liền lóe lên, bay về phía bên kia.

Bản tôn của Huyết Ma lão tổ nhanh hơn, gần như xuất hiện tại nơinày ngay lập tức, thần hồn của y trở lại bản tôn luôn, bỏ qua phân thân cũng khá mạnh mẽ kia. Y hận muốn phát điên, ngửa mặt lên trời rít lên. Đám người kia khiến y chịu thiệt không nhỏ.

Quan trọng hơn là, y đã mất mặt vô cùng ngay trước mũi Tần Thương!

- Hôm nay, bất cứ một ai trong các ngươi cũng đừng hòng muốn sống mà rời khỏi…

Huyết Ma lão tổ còn chưa dứt lời, con ngươi đã bắn ra hai luồng sáng, nhìn về một chỗ trong không gian. Ở đó, có một người trẻ tuổi đira, mày kiếm mắt sáng, dáng người khôi ngô, mặc một bộ quần áo đen, áo bào quàng vai, toàn thân khí huyết ngút trời, đang lạnh lùng nhìn y.

- Sở Mặc!

Huyết Ma lão tổ trở về bản tôn, cắn răng nhả ra hai chữ tại nơi âm u nhất, giọng nói của y lạnh lẽo thấu xương.

Rốt cuộc y đã gặp được người thanh niên liên tục ra tay phá hỏng chuyện lớn của y rồi, một cơn hận sâu sắc nhanh chóng bùng lên. Y bay thẳng tới chỗ Sở Mặc định ra tay. Xòe từng ngón!

Giống như người bình thường dùng ngón tay chỉ vào cái gì vậy, lần lượt xòe từng ngón chỉ hướng Sở Mặc.

Vù.. ù.. ù…!

Trong không gian vũ trụ mênh mông này lập tức phát ra từng tiếng vù vù.

Cả mảnh trời như thể bị bàn tay xòe ra này áp cho sụp xuống. Bàn tay mang theo một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa, tràn ngập quy tắc, nhắm thẳng về phía Sở Mặc.

Nhưng vào lúc này, Huyết Ma lão tổ đột ngột quay ngoắt lại, đưa bàn tay này chỉ ngược về phía sau!

Một luồng sáng vượt qua vũ trụ, giống ánh cầu vồng phóng vụt tới đầu của Huyết Ma lão tổ.

Trực tiếp va chạm với bàn tay kia.

Một vùng không gian rộng lớn bị xói mòn, luồng xung lực bắn rađánh nát cả những ngôi sao cách đó cực xa.

Toàn bộ không gian bùng lên ánh sáng còn chói mắt hơn mặt trời.

Bên trong hào quang truyền ra giọng nói vừa sợ vừa giận của Huyết Ma lão tổ:

- Ngươi… ngươi là ai?

Răng rắc!

Giống như một dải núi lớn bị bẻ ngang xương, phát ra từng tiếng nứt vỡ giòn giã. Bàn tay của Huyết Ma lão tổ lập tức bị bẻ gãy!

Đúng lúc này, một bóng dáng như đang nở rộ hào quang, tay cầm Thí Thiên, hung hăng vung một đao như chẻ củi chặt về phía đầu của Huyết Ma lão tổ.

- Ta là ông nội của ngươi!

Bóng người nở rộ hào quang này nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.