Thí Thiên Đao

Chương 1633: Giết tuyệt Huyết Ma (2)



Chính hôm nay, vào giờ phút này, hắn muốn giết chết Huyết Ma lão tổ!

Mọi ân oán, phải được kết thúc vào lúc này!

- Đinh Linh ngươi chết đi! Nhát đao đó của Sở Mặc chém rụng luôn cái đầu mới gắn về chỗ của Huyết Ma lão tổ. Nhát đao ấy ẩn chứa toàn bộ đạo của Sở Mặc, cũng chứa đựng toàn bộ cơn giận của hắn!

Trực tiếp chém cho nguyên thần của Huyết Ma lão tổ cũng phải văng ra!

Một thiếu phụ áo đen chân cưỡi Hỗn Độn Hồng Lô đi từ bên khác của ngân hà tới. Cầm trong tay thanh trường kiếm phong cách cổ xưa, trên thân trường kiếm đầy hoa văn đại đạo, phù văn dày đặc, hào quang bắn ra bốn phía! Trên cổ tay nàng đeo chiếc vòng ngọc đen như mực, hung hăng chém một nhát kiếm về phía thân hình nát vụn đang cố gắnghợp lại của Huyết Ma lão tổ. Bên trên vòng tay của nàng tuôn ra một tia sáng đen đúa, bắn thẳng về một con mắt nằm trên nửa cái đầu của Huyết Ma lão tổ!

- Huyết Ma lão tổ đi chết đi!

Thiếu phụ áo đen gầm lên.

- Là ngươi!

Trong giọng nói mang theo hơi thở đại đạo của Huyết Ma lão tổ kèm theo nỗi hoảng sợ vô tận, rốt cuộc y nhận ra thiếu phụ áo đen kia là ai rồi! Nàng chính là người đã tiến vào ngân hà này năm năm trước, sau đó bị y và Tần Thương cảm nhận thấy hơi thở đồng tộc! Hơn nữa, Huyết Ma lão tổ cũng cảm ứng được một cách rõ ràng, nàng chính là kẻ phá hỏng khâu cuối cùng trong quá trình luyện thần công Cửu Cửu Quy Nhất của y!

Là vị công chúa của tộc Tinh Linh kia!

Không ngờ sau khi nàng nhập ma rồi mà vẫn ở bên cạnh Sở Mặc!

Huyết Ma lão tổ cảm nhận được một hơi thở tử vong đang bao trùm lên thân mình, y muốn phát điên rồi, vô cùng không cam lòng, giận dữhét lên:

- Sở Mặc, chẳng phải ngươi không đội trời chung với người nhập ma sao?

Trả lời hắn, là nhát đao do Sở Mặc nhập vào phân thân Chí Tôn đỉnh cao chém ra. Cùng một câu nói cứng rắn lạnh như băng.

- Liên quan mẹ gì tới ngươi!

Răng rắc!

Một nửa cái đầu của Huyết Ma lão tổ lại bị Sở Mặc chém lìa, nguyênthân vừa định chui vào thể xác của Huyết Ma lão tổ cũng bị thương nặng.

Đồng thời, tia sáng màu đen bắn từ chiếc vòng trên tay Kỳ Tiêu Vũ ra, đã xuyên thủng con mắt ở nửa bên đầu khác của Huyết Ma lão tổ. Một nguồn sức mạnh hắc ám vô cùng lập tức đánh cho nửa đầu còn lại của Huyết Ma lão tổ nát nốt.

Cuộc chiến đấu giữa những kẻ hùng mạnh với nhau có thể diễn ra rất lâu, ví dụ như Huyết Ma lão tổ và Tần Thương, đánh năm năm mà chưa phân thắng bại, nhưng cũng có thể kết thúc rất chóng vánh! Giống bây giờ!

Gần như chỉ trong chớp mắt, Huyết Ma lão tổ liền gặp phải tai họa ngập đầu.

Y thực sự đã tự tin quá mức đối với trận pháp mà bản thân dùng vô số năm để bày ra. Đánh giá của y về lực chiến của Sở Mặc dù đủ cao, nhưng còn hơi thấp. Y càng không tính đến kẻ có hơi thở đồng loại với mình kia, lại là công chúa tộc Tinh Linh có mối thù sâu như biển với chính mình!

Kẻ trí giả tính được vạn điều, nhưng chung quy vẫn để sót. Ngay cảloại cao thủ thông minh đến mức như Huyết Ma lão tổ… cũng gặp phải chuyện mà y không tính ra được, cũng có mặt mà y không thể giải thích vì sao.

Tần Thương cách đó một dải ngân hà xa xôi, bị cảnh tượng này làm cho rung động đến không nói nổi thành lời.

Lúc này, y đang đối mặt với bản tôn của Sở Mặc, trong con ngươi hiện lên sát khí lạnh như băng, hung hăng đấm một quyền thẳng về hướng Tần Thương.

Một tu sĩ còn chưa tới cảnh giới Chuẩn Chí Tôn, vậy mà dám ngangnhiên tiến hành công kích một gã Chí Tôn!

Tần Thương giận sắp phát điên, y bất chấp tình hình bên Huyết Ma lão tổ rồi, cắn răng nói:

- Giết Đinh Linh cũng được, vậy thì mọi thứ của ngươi đều sẽ thuộc về ta!

Sở Mặc không nói chẳng rằng, liều mạng triển khai công phạt đối thủ.

Năng lực cận chiến của Sở Mặc khiến Tần Thương cảm thấy cực bất ngờ, quả thực không thể tin nổi đây chỉ là một tu sĩ cảnh giới còn chưađạt Chuẩn Chí Tôn.

- Tiểu súc sinh, cho dù ngươi có lực chiến kinh người, nhưng sự chênh lệch cảnh giới vẫn là biển rộng mà ngươi chẳng thể bước qua!

Giọng nói của Tần Thương lạnh như băng, vang dội ù ù trong cõi ngân hà này.

Bên ngoài ngân hà, mọi người bên trong chiếc chiến thuyền đã lơ lửng ngoài không gian năm năm bùng lên sự kích động!

Bao gồm cả Thanh Long. Tuy rằng thời gian một năm hạn định với Sở Mặc đã sớm trôi qua, nhưng Thanh Long dường như đã bỏ quên việc này vậy, chẳng hề rời đi.

Cách năm năm ròng rã, cuối cùng bọn họ lại nghe tới cái tên Sở Mặc, cũng nghe được giọng hắn, còn cả kẻ thù của hắn nữa!

Có thể ép bức một Chí Tôn thành ra như vậy, quả thực chính là sự tích thần kỳ khó lường!

Trong con ngươi của Thanh Long lóe lên sự hưng phấn, nó có chút đứng ngồi không yên trong chiến thuyền, thầm thì nói:

- Có cần qua hỗ trợ không? Nói gì thì nói cũng làm bạn bè một thời gian mà!

Thời gian năm năm, mọi người ở đây cũng đã trở nên quen thuộc, sự hiểu biết lẫn nhau cũng đạt tới một mức độ cao.

Nguyệt Khuynh Thành cười lạnh liếc Thanh Long:

- Muốn nhặt của rơi của vãi thì cứ nói thẳng, không sợ Chí Tôn tát cái chết tươi thì ngươi đi qua đó đi!

- Tiểu nha đầu, ngươi có biết cái mặt ngươi lúc nói chuyện rất đáng ăn đòn không? Thanh Long giận dữ.

Nguyệt Khuynh Thành vốn chẳng sợ nó, thản nhiên nói:

- Thế à?

Bên trong chiến thuyền, một hơi thở nguy hiểm bỗng dưng tràn ngập khắp nơi, Thanh Long lập tức cụp đuôi, bĩu môi nói:

- Bản long rồng lớn độ lượng lớn, sao có thể chấp nhặt với một tiểu cô nương?

Mấy năm nay, vết thương của đám người ông già ngậm tẩu đã hoàn toàn khôi phục, khác với Thanh Long nhăm nhe muốn kiếm chác, bọnhọ là thực sự muốn vào trợ giúp. Năm năm trước, Sở Mặc truyền âm cho y, nói rõ tình huống khi đó, bảo y rời xa.

Về sau ông lão cho rằng đó có thể là lời nói dối vì mục đích tốt của Sở Mặc, trong lòng có chút buồn phiền. Năm năm yên ắng, không có động tĩnh gì của Sở Mặc, nếu chẳng phải cuộc chiến trong ngân hà kia vẫn đang tiếp tục, trận pháp vẫn bủa giăng khắp nơi, chỉ sợ y đã sớm lộn trở lại tìm Sở Mặc rồi.

Hiện giờ mắt thấy Sở Mặc lại xuất hiện, đến cả y cũng có chút đứng ngồi không yên. Tuy nhiên bấy giờ, Nguyệt Khuynh Thành lại chậm rãi mở miệng, nàng nhìn ông lão ngậm tẩu thuốc:

- Lão bá, đừng đi vào lúc này, ta tin công tử nhất định có thể tiêu diệt Huyết Ma lão tổ, giết chết Tần Thương!

Ông lão ngậm tẩu thuốc nhìn Nguyệt Khuynh Thành. Toàn bộ những người khác cũng đều nhìn về phía Nguyệt Khuynh Thành.

Thanh Long ở bên cạnh hỏi:

- Dựa vào đâu mà thấy được? Chẳng lẽ sau năm năm mà Sở Mặc có thể thành Chí Tôn sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.