Thí Thiên Đao

Chương 1688: Ma Ảnh thần ưng



Sau khi bị Sở Mặc một đao chém chết, bản thể của chiến tướng Ma tộc hiện ra rõ ràng, không ngờ lại là một cái xác Ma dương màu đen vô cùng to lớn!

Nằm ngang trong vũ trụ hư không, quả thực là lớn hơn những vì sao kia rất nhiều lần!

Ánh mắt Sở Mặc trong trẻo nhưng lạnh lùng, tiện tay thu hồi các xácto lớn vô cùng của Ma dương kia vào trong thế giới của Thương Khung Thần Giám. Sau đó mới nhìn chăm chú đám nam nữ Ma tộc trẻ tuổi đang cực kỳ chấn động kia, thản nhiên lui về trong hư không. Sau đó chỉ một ngón tay:

- Ai dám đấu một trận với ta?

Giọng nói ù ù, giống như sấm chớp vang rền, hoá thành âm thanh vô tận của Đại Đạo, bao phủ toàn bộ Huyết Ma tinh hà.

Trên mặt đám Ma tộc trẻ tuổi kia lập tức lộ ra vẻ phẫn nộ. Nhất là đám nam tử, sự phẫn nộ trên mặt chúng càng nặng hơn. Bọn chúng tới Viêm Hoàng đại vực, không phải là để cho người khác cười nhạo, càng không phải là để cho người khác trấn áp! Bọn chúng tới là để cười nhạo người khác, trấn áp người khác!

Một nam tử Ma tộc nhìn qua khoảng hai sáu hai bảy tuổi, liền tung người, bay về phía hư không, lạnh lùng quát:

- Tên tiểu tử ngu ngốc kia, ta đến trấn áp ngươi!

Nói xong, thân hình của nam tử Ma tộc này chợt loé lên, trong nháy mắt liền biến mất trong vũ trụ hư không. Tốc độ này khiến cho ngay cả Sở Mặc cũng thấy hơi kinh hãi! Ngay sau đó, bỗng nhiên thân hình của y xuất hiện trên đỉnh đầu của Sở Mặc, y hung hăng đá một cước về phía đầu của Sở Mặc.

Động tác này không chỉ tràn đầy mùi vị sỉ nhục, hơn nữa trong nhát mắt cái chân này đã hoá thành ưng trảo!

Ai ai cũng biết, lúc chim ưng săn mồi, lao từ trên cao xuống ẩn chứa tốc độ và sức mạnh cực kỳ kinh khủng. Nhưng càng kinh khủng hơn… lại là móng vuốt vô cùng sắc nhọn kia!

Chỉ cần cào một nhát, cho dù là một ngôi sao cũng có thể bị cào thành cát bụi! Vẻ mặt Sở Mặc sắc lạnh, lạnh lùng quát:

- Con súc sinh lông lá kia, ai cho ngươi lá gan lớn như vậy?

Khi nói chuyện, thân hình của Sở Mặc đã biến mất khỏi chỗ ban đầu, chỉ lưu lại âm thanh ù ù của Đại Đạo.

Một kích của gã thanh niên Ma tộc hoá thành ưng trảo kia lập tức rơi vào hư không. Hư không bị hắn cào thành một lỗ thủng lớn. Một dự cảm kinh hãi bất thường chợt xông lên đầu y.

Tốc độ của thanh niên này thực sự không phải chỉ để trưng cho đẹp, mỗi một động tác đều giống như ánh sáng. Nhanh chóng mạnh mẽ vôcùng!

Nhưng có người tốc độ còn nhanh hơn y.

Một cái chân lớn từ trên cao giáng xuống, giống như động tác thanh niên Ma tộc này vừa mới tấn công Sở Mặc. Tràn đầy miệt thị, sỉ nhục, lại càng tràn đầy mùi vị chết chóc.

Thanh niên Ma tộc cực kỳ hoảng sợ, thân hình của hắn chớp loé liên tục!

Sức mạnh quy luật của thời gian và không gian đều xuất hiện trênngười hắn!

Nhưng vô dụng!

Sự khống chế của Sở Mặc đối với thời gian và không gian đã vượt xa thanh niên Ma tộc này.

Giờ phút này, mặt đám nam nữ Ma tộc trẻ tuổi cao ngạo đang đứng ở ô quang thông đạo kia đều biến sắc. Một nam nhân vóc dáng cường tráng giọng nói trầm thấp:

- Ma Ảnh thần ưng chết chắc rồi…Y vừa dứt lời, bên kia Sở Mặc đã hung hăng đạp một cước trên đầu thanh niên Ma tộc kia.

Khoé miệng của tất cả mọi người đều co giật dữ dội, thầm nghĩ: Một cước này thật sự quá độc ác! Bọn chúng đều có cảm giác giống như chính mình đang chịu một cước kia, thậm chí không hề cảm thấy khuất nhục, chỉ cảm thấy sợ hãi!

Đó là… sự sợ hãi khi sinh mạng bị uy hiếp nghiêm trọng.

Rắc rắc! Tiếng xương vỡ vụn vang lên lanh lảnh.

Đầu của thanh niên Ma tộc kia bị một cước này của Sở Mặc đạp vỡ!

Nguyên Thần của hắn đã trốn thoát, đó là một con thần ưng cực lớn, Nguyền Thần cực kỳ to lớn, che lấp toàn bộ bầu trời trong vũ trụ không trung. Phát ra tiếng hí vô cùng phẫn nộ, gầm thét về phía Sở Mặc!

Ánh mắt Sở Mặc lạnh như băng, vung tay chém một đao.

Soạt! Thí Thiên loé ra hào quang rực rỡ loá mắt.

Chém vỡ mảnh vũ trụ hư không, cũng chém vỡ Nguyên Thần của con thần ưng kia. Nhưng Nguyên Thần của nó không hề nao núng, nháy mắt đã ghép lại với nhau.

Trời sinh nó đã có bản lĩnh này, có thể phục hồi lại Nguyên Thần của bản thân vô thời hạn, do đó dám khiêu chiến với Sở Mặc. Nhưng sau khi bị Sở Mặc chém một đao, con Ma Ảnh thần ưng này lập tức cảm thấy không ổn, cơ hội sống vô hạn trong Nguyên Thần của nó lại bị đối phương một đao phá huỷ mất một phần ba! Rốt cục y cũng nghĩ ra, hình như Ma Dương chiến tướng vừa rồi ngay cả một cành hoa cũng không thể nhấc lên, thần hình đã bị tiêu diệt rồi. Cuối cùng y cũng hiểu rõ nguyên nhân tại sao!

Thanh đao trong tay tu sĩ Nhân tộc này là một món vũ khí sắc bén tuyệt thế!

Ma Ảnh thần ưng liền xoay người muốn chạy trốn, y không muốn bỏ mạng ở nơi này. Bộ tộc Ma Ảnh của bọn chúng đều có địa vị cao ở Ma tộc. Y vừa sinh ra thì đã có được thân phận và địa vị mà những Ma tộc tầm thường có liều mạng cố gắng cả đời cũng không sờ tới được. Về phần tài nguyên… y lại càng không thiếu! Chỉ có điều y vẫn đánh giá cao tốc độ của bản thân, cũng đánh giá thấp quyết tâm của Sở Mặc, trong nháy mắt Nguyên Thần của y bay về phía đám nam nữ Ma tộc trẻ tuổi đang đứng gần ô quang thông đạo, Sở Mặc lại ra tay.

Lại một đao.

Một đao này không phá huỷ một phần ba cơ hội sống của Ma Ảnh Thần Ưng. Mà là một đao chém chết hai phần ba cơ hội sống còn lại của y!

Nguyên Thần của Ma Ảnh thần ưng nổ tung trong Huyết Ma ngân hàmênh mông vắng vẻ. Hoá thành tinh khí vô tận, bay giữa đất trời.

Lúc này, vẻ mặt Sở Mặc không chút biểu cảm lại một lần nữa lôi thi thể của Ma Ảnh thần ưng ném vào trong thế giới của Thương Khung Thần Giám.

- Một con chim ưng, một con dê, còn chưa đủ ăn.

Ánh mắt Sở Mặc vô cùng lạnh lẽo, nhìn chăm chú về phía đám nam nữ Ma tộc trẻ tuổi kia:

- Kẻ khác ra đây… tốt nhất là một con trâu gì đó đi. Lâu rồi ta chưa ăn thịt trâu! Miệt thị!

Đây là sự miệt thị không hề giấu giếm!

Cả đám nam nữ Ma tộc trẻ tuổi bên cạnh ô quang thông đạo, sắc mặt người nào người nấy đều tái mét, căm tức nhìn Sở Mặc. Nhưng lần này… dường như không có ai dám ra chiến đấu với Sở Mặc lần nữa!

Bởi vì những kẻ này đều bị Sở Mặc làm cho khiếp sợ rồi!

Đám quý tộc này đều là thiên kiêu chân chính, bọn chúng không sợ chết. Ngược lại, trong nhận thức của Ma tộc, tử chiến kỳ thực là mộtviệc vô cùng vinh quang. Chẳng khác gì là hiến thân vì Đại Ma vương!

Nhưng vấn đề là bọn chúng không muốn chết đi như vậy!

Thanh niên Nhân tộc này thực sự quá đáng sợ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.