Thí Thiên Đao

Chương 1706: Nguy cơ của Nhân tộc được giải trừ (2)



Trận chiến này để Đại Ma vương chạy thoát, gã chắc chắn sẽ truyền tin tức bên này tới bên La Thiên Tiên Vực kia. Như vậy, khảo nghiệm của Sở Mặc nhất định sẽ theo đó mà đến.

Nghe xong lời nói của cha, Sở Mặc cười cười:

- Từ ngày đầu tiên con bắt đầu bước trên con đường tu hành cũng đãchuẩn bị xong.

Sở Thiên Cơ nghe xong, hơi trầm mặc một chút, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu:

- Ta còn chưa yên tâm lắm.

Nói xong, nhìn thoáng qua vô số tu sĩ Thiên Giới trong tinh hà, ông ấy thản nhiên nói:

- Đi về trước đi. Trận chiến này nguyên khí của Ma tộc tổn thương nặng nề, chỉ e sẽ cực lâu không xuất hiện nữa.

Trong tinh hà ở phương xa vô tận, vô số tu sĩ của Thiên giới đang hoan hô, đang rơi lệ, mừng như điên cũng có. Bọn họ cũng không biết quá nhiều chuyện, bọn họ chỉ biết là, đại kiếp nạn này đã vượt qua!

Sở Mặc nhìn những người ở phương xa, trên mặt cũng nở nụ cười thản nhiên, sau đó nói:

- Được, về nhà trước!

Một trận đại chiến lấy phương thức mọi người không thể lường trước được để kết thúc. Ngoại trừ Sở Mặc cùng vài người khác ra, tất cả mọi người đều vui vẻ ra mặt. Loại tình cảm mừng như điện từ nội tâm này cơ bản không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt. Sở Mặc dẫn theo Sở thị nhất mạch và người của Phiêu Diêu Cung, đi theo cha rời khỏi nơi này trước. Còn lại mấy người muốn cuồng hoan, muốn tận tình buông thả tâm tình của họ.

Trên đường, trong lòng Sở Mặc có rất nhiều nghi vấn, hỏi ông ấy:

- Cha, nữ nhân kia là ai?

Sở Thiên Cơ nhìn thoáng qua Sở Mặc, nói:

- Con không biết nàng?

Sở Mặc cười gượng nói:

- Từ trên xuống dưới nàng ấy đều được hào quang bao bọc, ngay cảdáng vẻ của nàng ấy con cũng không nhìn thấy, làm sao biết có quen hay không?

Sở Thiên Cơ cười cười:

- Nàng là Linh Vũ Vi.

- Vũ Vi tỷ?

Sở Mặc chấn động, hắn thật sự không nghĩ tới nữ tu sĩ kinh tài tuyệt diễm cảnh giới Chuẩn Thánh kia lại là Linh Vũ Vi.

- Nàng ấy vẫn là nha hoàn của mẹ con, thực lực năm đó cũng đã gần tới Chuẩn Thánh rồi. Vì con mới cam tâm ở lại chỗ này đấy. Sở Thiên Cơ thuận miệng nói ra một bí mật.

Sở Mặc cảm khái không thôi, nhìn cha:

- Trước đó không phải cha nói Ma tộc xâm lấn, người sẽ không ra tay hay sao?

Sở Thiên Cơ nói:

- Ma tộc xâm lấn, dưới tình huống bình thường, những Ma Chủ cảnh giới Chí Tôn đó sẽ không xuất hiện. Đại Ma Vương lại càng không thể xuất hiện được. Không phải sinh linh đó xuất hiện thì sao cần ta ra tay chứ? Lời nói này là sự thật. Nếu 18 tên Ma Chủ Chí Tôn và Đại Ma Vương không tới, đám Sở Mặc mặc dù sẽ phải khổ chiến, sẽ có thương vong nhưng thật sự có thể chặn được đại quân của Ma tộc ở Tinh hà Huyết Ma. Thậm chí pháp trận mà Sở Mặc bố trí cũng đủ để chôn giết vô số đại quân Ma tộc.

- 18 tên Ma Chủ và Đại Ma Vương giáng thế khiến trận chiến này hoàn toàn thay đổi, cho nên, thời điểm này ta không thể không ra tay.

Sở Thiên Cơ hạ giọng nói:

- Bởi vì cho dù như thế nào, bọn họ đã ra tay trước với con rồi. Bọn chúng không tuân thủ lời hứa trước, ta ra tay, cũng là chuyện phải làm. Sở Mặc gật gật đầu, sau đó nói:

- Vậy sau lần ra tay này, cha không phải là có thể không cần tiếp tục giấu mình nữa hay sao?

Đám người Hồng Nguyệt cũng nhìn Sở Thiên Cơ, trong ánh mắt mang theo sự chờ đợi. Nếu thật có thể cùng với Sở Thiên Cơ một thời gian ngắn, đối với đạo hạnh của mình chắc chắn có lợi ích khó có thể tưởng được.

Sở Thiên Cơ ngẫm nghĩ một chút, nói:

- Ta sẽ ở đây một thời gian ngắn, sau đó, ta sẽ rời đi. Sở Mặc nhìn cha mình, đột nhiên hỏi:

- Người chuẩn bị sẵn sàng chưa?

Sở Thiên Cơ nao nao, không nhịn được cười:

- Tiểu tử thối, bắt chước cha nói chuyện à!

Nói xong, cũng bắt đầu trầm mặc.

Đúng vậy, chuẩn bị sẵn sàng rồi sao?

Cảnh giới Chuẩn Thánh ở Viêm Hoàng Đại Vực có thể nói là đỉnh cao, nhưng ở La Thiên Tiên Vực, thật sự không coi là cao thủ tuyệt đối. Không nói tới Tổ cấp quanh năm bế quan, tu sĩ Thánh cấp trong La Thiên Tiên Vực có rất nhiều. Từng người đều có đạo hạnh và thần thông khó có thể tưởng được. Chớ nói chi là bên trong La Thiên Tiên Vực, số lượng Đại Thánh cũng có không ít.

Cảnh giới như ông ấy một khi tới bên kia, muốn cứu được thê tử chỉ e có ngàn vạn khó khăn.

Tiếp đó Sở Thiên Cơ nhìn Sở Mặc, bỗng nhiên khẽ cười nói:

- So ra, ta hẳn là may mắn hơn tiểu tử con một chút. Ít nhất, người muốn giết ta không nhiều như người muốn giết con. Sở Mặc không nhịn được trợn mắt, thầm nói:

- Cha, người đang an ủi con hay là đả kích con vậy?

May là nơi này chỉ có hai người họ, không ai biết cuộc nói chuyện giữa cha con họ. Nếu không nhất định sẽ cạn lời luôn. Nào có người làm cha nào như này chứ? Nhưng bây giờ người biết bí mật này ít ỏi không có mấy, cho dù người khác nghe xong cũng sẽ không hiểu: vì sao người muốn giết Sở Mặc càng nhiều hơn? Chẳng nhẽ là do trong cơ thể hắn lưu lại huyết mạch hoàng tộc La Thiên Tiên Vực sao?

Cho nên nói, có một số việc, cũng chỉ có 2 cha con họ là hiểu được.

Sở Thiên Cơ nhìn Sở Mặc, nhẹ giọng nói:

- Nhóc con, đây là kiếp nạn của con, cha có thể giúp con cũng khôngnhiều lắm. Trong Hoàng tộc La Thiên Tiên Vực có một đám người bao gồm cả Vua của La Thiên Tiên Vực, bây giờ đều cho rằng người trong lời tiên tri chính là con. Bọn họ đều muốn giết con nguyên nhân cơ bản không phải là do huyết mạch của họ trên người con mà là bởi bọn họ sợ Hoàng tộc bị đảo lộn.

Sở Thiên Cơ nói xong thở dài một tiếng, sau đó trầm giọng nói:

- Thật ra về lời tiên đoán ta cũng đã hỏi qua mẹ của con, chính nàng nói lời tiên đoán kia đã xuất hiện rất nhiều năm rồi, cũng không có bao nhiêu người có thể nói rõ ràng lời tiên đoán kia rốt cuộc là như nào. Lời tiên đoán chỉ nói ở Viêm Hoàng Đại Vực sẽ xuất hiện một người có đạo hạnh cao nhất, hơn cả La Thiên Tiên Vực. Nếu không, một kỷ nguyêntrước, cũng sẽ không có nhiều quân viễn chinh tới từ La Thiên Tiên Vực như vậy. Nhưng cuối cùng là ai ở trong lời tiên tri kia, tin là cho dù cao thủ cấp cao nhất cũng chưa chắc có thể nói rõ ra được. Chuyện này liên quan đến chính bọn họ, loại lực nhân quả quấn thân ngay cả cao thủ Tổ cấp cũng thật sự rất khó nắm rõ được.

Sở Mặc lẳng lặng nghe.

Sở Thiên Cơ cười lạnh nói:

- Những cao thủ cao cao tại thượng đó sẽ không dễ dàng ra tay với con, bởi vì nhân quả quá lớn kia quấn thân, cho dù con có phải người trong lời tiên tri kia hay không cũng đều giống nhau cả. Lần trước, cóngười ra tay với con, chỉ e hắn ta đã bị cắn trả không nhẹ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.