Đại hán biến sắc mặt cực nhanh, đáng thương nhìn Sở Mặc:
- Huynh đệ, ngươi hãy hiểu cho ta, ngươi nói đám huynh đệ của ngươi có mấy Chuẩn Chí Tôn dũng cảm tiến vào sân thí luyện? Ngươi nói lão ca ta đây kinh doanh một năm mới có thể mở hàng được mấy lần? Ngài có thể thương tình… cho ta mở hàng được không!
Sở Mặc rất muốn nói cho đại hán này, với cảnh giới của ngươi, cùng với nhiệt tình không biết xấu hổ này, nếu tiến vào đại vực Viêm Hoàng, ngươi chỉ cần một tháng liền có thể trở thành phú ông trị giá trăm tỷ.
Có thực lực, không biết xấu hổ, muốn tiến còn không dễ sao?
Đích thật là quá dễ dàng!
Sở Mặc nhìn đại hán, thản nhiên nói:
- Một trăm ngàn, được ta vào, không được ta đi!
- Thành giao!
Vẻ mặt đại hán hưng phấn, còn dùng sức vung nắm tay.
Sở Mặc lập tức bối rối, vẻ mặt mờ mịt nhìn đại hán này, trong lòng tự nhủ đại hán ngay thẳng vừa rồi nói giá hai trăm vạn kia đi đâu rồi?
Một trăm ngàn? Ta sao lại nói thế? Sao lại có cảm giác bị mắc mưu thế này?
- Huynh đệ, ngươi xác định ngươi không gạt ta đấy chứ?
Sở Mặc liếc mắt nhìn đại hán, nét mặt của đại hán vô cùng ngay thẳng, nhưng hiện tại Sở Mặc lại cảm thấy đại hán này là người đàn ông ngay thẳng là chuyện lạ.
- Nói đùa! Ta lừa ngươi làm gì?
Đại hán mang vẻ mặt bị vũ nhục:
- Ngươi đi hỏi thăm một chút thử, Cừu Nghĩa ta từ trước tới nay nghĩa khí ngất trời, loại chuyện nói dối này ta làm sao có thể làm? Không nói nữa, ngươi khẩn trương vào thành hỏi thăm một chút đi, ta ở cửa thành chờ ngươi! Có một câu lừa gạt ngươi, người cứ tới tìm ta, ta đền người tinh thạch gấp một ngàn làn, không gấp một vạn lần!
Nhìn vẻ mặt kích động tới đỏ lên của đại hán, khóe miệng Sở Mặc khẽ co quắp, trong lòng tự nhủ đại ca ta hiểu lầm ngươi rồi, ngươi thật đúng không phải dùng phân thành đạo, ngươi rõ ràng là dùng giảo hoạt thành đạo! Màn trình diễn này, quá mức…
- Đây chính là ngươi nói, gấp một vạn lần, ta tính toán gấp một vạn lần của một trăm ngàn là… là mười tỷ, nhớ kỹ lời ngươi nói đó.
Sở Mặc nói xong liền trực tiếp lướt qua đại hán đi vào tòa thành cổ.
Cừu Nghĩa gãi đầu nhìn bóng lưng của Sở Mặc, khóe miệng co quắp, thì thào nói:
- Ta sao lại cảm giác phía sau có chút kỳ lạ? Mười tỷ… tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, hắn ta còn độc hơn ta! Không được… mảnh đất này không thể ngây người!
Cừu Nghĩa lầu bầu, ngay cả thành cũng không tiến vào liền quay đầu rời đi, thân là một gã Chí Tôn nói đi là đi!
Trong chớp mắt bóng dáng của Cừu Nghĩa liền hoàn toàn biến mất.
Khi Sở Mặc vào thành, trong chốt lát cũng hoàn toàn hiểu rõ, Cừu Nghĩa kia thuần túy là một tên lừa gạt, chuyên môn lừa gạt những tân đinh Chuẩn Chí Tôn tiến vào sân thí luyện này, ngẫu nhiên cũng sẽ lừa Chí Tôn sơ cấp. Gần như người bị hắn chú ý đều bị lừa.
Bởi vì không ai nghĩ tới, đường đường là một thiên kiêu cao nhất, thành đạo trở thành Chí Tôn lại có thể biết sử dụng thủ đoạn để lừa người.
Về phần hắn vì sao vẫn đi lừa gạt mà không bị đánh, nguyên nhân căn bản chính là hắn có ba đệ đệ vô cùng hoành tráng.
Tứ huynh đệ Cừu gia, Cừu Nghĩa, Cừu Bạc, Cừu Vân, Cừu Thiên, bốn huynh đệ này nghĩa khí ngất trời, lão đại Cừu Nghĩ là người không có chính sự nhất, cũng không biết hắn rốt cục làm sao mà thành đạo, loại tính tình này không ngờ cũng trở thành Chí Tôn, cũng chỉ có thể nói thiên phú của hắn quá xuất sắc.
Về phần ba đệ đệ của hắn, Cừu Bạc, Cừu Vân và Cừu Thiên đích thật rất khó lường, bọn họ mặc dù không đi vào Thiên bảng nhưng vẫn lọt vào top 10 của Địa bảng.
Tại sân thí luyện này cũng được xem như là tồn tại có uy danh hiển hách, nếu không có ba đệ đệ này, Cừu Nghĩa lừa gạt như vậy thật sự đã sớm bị đánh chết không biết bao nhiêu lần.
Sau khi Sở Mặc biết những điều này liền lắc đầu cười khổ, cũng không để chuyện này ở trong lòng.
Lập tức tìm một khách điếm ở trong thành, bao trọn một sân, là loại có pháp trận phòng hộ mà ngay cả Chí Tôn cũng không thể tiến vào, đương nhiên giá cũng không rẻ. Tuy nhiên cực phẩm Thiên Tinh thạch trên người Sở Mặc đâu chỉ có vài tỷ? Mà là nhiều không kể xiết. Từ lúc hắn rời khỏi Huyễn Thần Giới, Linh Vũ Vi chẳng những đem tiền lời tích lũy rất nhiều năm đưa cho hắn, mặt khác cho hắn vô số cực phẩm Thiên Tinh thạch.
Sở Mặc kiểm tra pháp trận chỗ này một chút, không phát hiện ra vấn đề liền yên tâm tiến vào ở.
Sau đó bắt đầu chuyên chú tu luyện.
Lúc này bế quan trực tiếp chính là ba năm rưỡi!
Không thể không nói, sân thí luyện khủng bố như vậy mà vẫn dẫn tới vô số thiên kiêu cho dù có sứt đầu mẻ trán cũng muốn tiến vào cũng không hẳn là không có nguyên nhân.
Tinh khí thật sự là rất nhiều!
Trong ba năm rưỡi Sở Mặc gần như đều chứa đầy tinh khí khắp cơ thể, khắp đạo đài.
Mỗi một tòa đạo đầi đều giống một thế giới nhỏ, Sở Mặc từng bước từng bước luyện hóa, từng bước từng bước tích lũy. Đến cuối cùng hắn thậm chí còn cảm thấy sức lực trong cơ thể mình phảng phất như muốn bùng nổ!
Quá hùng mạnh!
Sở Mặc không biết trên đời này còn có… người như mình hay không, vào thời điểm thành đạo một tòa đạo đài hóa thân ngàn vạn lần, nhưng lại cảm giác này thật là quá thần kỳ.
Khoảng cách giữ Chuẩn Chí Tôn và Chí Tôn đều hoàn toàn không tồn tại ở chỗ Sở Mặc!
Không chút nào khoa trương mà nói, hiện giờ sức lực trong thân thể Sở Mặc hóa thành pháp lực sẽ không hề thua kém bất kỳ một tu sĩ gần tới Chí Tôn trung cấp nào!
Đây chính là đạo của hắn!
Đây là một đạo vô địch!
Tuy rằng tích lũy vô cùng khó khăn, chỉ khi nào tích lũy đầy cái loại lượng biến này mới dẫn phát chất biến, ngay cả chính Sở Mặc cũng có loại cảm giác bị dọa sợ.
- Dường như… là lúc này rồi!
Sở Mặc thì thào lẩm bẩm một câu, sau đó mở hai mắt ra.
Chí Tôn kiếp!
Đây là một trận đại kiếp nạn thật sự!
Đây cũng là con đường mà bất cứ Chuẩn Chí Tôn nào muốn bước vào cảnh giới Chí Tôn cũng phải đi qua.
Chỉ có trải qua Chí Tôn kiếp mới có thể thật sự thay da đổi thịt, bước vào cảnh giới Chí Tôn.
Mặc dù Sở Mặc đã có được đạo nhiều năm trước, nhưng chung quy vẫn chưa trải qua khảo nghiệm Chí Tôn kiếp. Với hắn mà nói, thiên kiếp Chí Tôn chẳng những là kiểm tra của trời cao đối với hắn, cũng là kiểm tra của hắn đối với chính mình.
Ma luyện này là không thể thiếu.
Hô!
Sở Mặc thở phà một tiếng, sau đó cất bước rời khỏi tòa thành này.
Muốn độ kiếp cũng không thể lựa chọn nơi này, nếu không có trời mới biết thiên kiếp này sẽ gây ra cái tình trạng hỗn loạn gì.