Bắc Đẩu lão tổ không hề phản kháng. Ông ta biết, đó là những cao thủ vô thượng của La Thiên vũ trụ, Cự Đầu thật sự này bị động tĩnh vừa rồi làm kinh sợ. Bọn họ muốn biết, nơi này xảy ra chuyện gì. Chẳng biết tại sao, Bắc Đẩu lão tổ lúc này đã không có bất kỳ phẫn nộ nào, ngược lại ông ta hy vọng mấy thần thức kia có thể hình thành sát niệm đến tấn công phòng ngự mà Thương Khung Thần Giám hình thành.
Lần đầu tiên trong đời ông ta vô cùng chờ đợi Cự Đầu chân chính có thể đến Bắc Đẩu Đại Vực làm khách một lần.
Đáng tiếc là những thần thức đó sau khi đảo qua ông ta, rồi lại đảo qua phòng ngự do Thương Khung Thân Giám phóng ra thì đồng loạt rời đi! Không hề dừng lại chút nào, dường như chỉ tùy ý liếc mắt nhìn, không hề phát hiện gì thú vị đã rời đi.
Cứ như vậy mà đi!
- Không, các ngươi không thể đi! Sở Mặc đang ở đây!
Bắc Đẩu lão tổ đột nhiên phát ra một câu mang theo âm thanh của Đại Đạo, ù ù chấn động cả Bắc Đẩu Đại Vực.
Cùng lúc đó, mặt trên của Thương Khung Thần Giám đột nhiên phát ra một tia sáng đánh nát luôn âm thanh Đại Đạo của Bắc Đẩu lão tổ. Bắc Đẩu lão tổ tại giờ phút này đột nhiên sinh ra cảm giác vô lực mãnh liệt, trong lòng dâng lên một suy nghĩ: Đây... đây là oai phong của thần vật vô thượng đến từ thông đạo sao?
Năm đó trên Cổ điển(điển tịch cổ) bị ông ta hủy diệt từng ghi lại một vài tin tức của Thương Khung Thần Giám, nhưng phía trên nói không rõ lắm, chỉ nói đó là một thần vật thật sự. Còn có cả Thí Thiên, phía trên nói đó là một thanh hung đao cái thế, là sát ý của Thiên Đạo hóa thành.
Đối với cách nói này, từ trước đến nay Bắc Đẩu lão tổ vẫn có nghi ngờ. Ông ta cũng không hoàn toàn tin tưởng toàn bộ những gì mà Cổ Điển kia ghi lại. Nhưng bây giờ xem ra cũng là ông ta sai rồi.
Đa phần những gì trên Cổ Điển kia ghi lại vậy mà lại là thật!
Nhưng vấn đề là thần vật đến từ thông đạo đó vì sao đều tập trung trên người Sở Mặc vậy? Số mệnh của hắn lớn đến mức nào? Có một không hai toàn bộ La Thiên Vũ trụ sao? Cho dù là Thái thượng ngày xưa... chỉ e cũng không có số mệnh lớn như vậy nhỉ?
Điều này làm sao có thể?
Bắc Đẩu lão tổ đột nhiên làm một hành động. Ông ta lấy trên người ra ba viên Tinh thần không bị ông ta luyện hóa.
Ông ta phải luyện hóa chúng!
Ngay bây giờ!
Bởi vì ông ta đã sinh ra một dự cảm xấu cực kỳ mãnh liệt, dường như, sau khi Sở Mặc vượt qua thiên kiếp Đại Thánh, ông ta sẽ hoàn toàn không phải là đối thủ của người này nữa!
Cho nên cho dù như thế nào, ông ta cũng không thể ngay lúc này rơivào thế hạ phong được.
Cho dù hành động này sẽ phải chịu sự dòm ngó của những cao thủ vô thượng, cho dù ông ta vì thế mà không thể thăng đến Tổ Cảnh... ông ta cũng không để ý.
Ba viên Tinh Thần sau khi được ông ta lấy ra thì đều phát ra tinh thần lực vô cùng mạnh, trong nháy mắt đã tràn ngập trong Bắc Đẩu Đại Vực. Sau đó, một chuyện Bắc Đẩu lão tổ không tưởng được đã xảy ra!
Ba viên Tinh Thần sau khi ra không ngờ lại bay thẳng đến phòng ngự mà Thương Khung Thần Giám phóng ra.
- Đứng lại cho ta!
Bắc Đẩu lão tổ giận không nhịn được mà rống to một tiếng, một thân đạo hạnh vô thượng bùng nổ, trấn áp về phía ba viên Tinh Thần.
Chuyện khiến ông ta không thể tin đã xảy ra.
Ba viên kia vốn nên bị ông ta thoải mái trấn áp, không ngờ lại không hề phản ứng, không hề dừng lại chút nào mà bay ra ngoài, không hề ảnh hưởng chút nào do đạo hạnh của ông ta chấn áp!
Trong nháy mắt đã xuyên qua phòng ngự, sau đó chui vào trong cơthể của Sở Mặc.
Bắc Đẩu Lão tổ trơ mắt nhìn, trên người của Sở Mặc cũng có hai viên Tinh Thần bay ra, sau khi dạo qua một vòng thì bay vào giữa cơ thể của Sở Mặc.
Ầm ầm!
Thiên kiếp phía trên bầu trời cao trở nên càng thêm kinh khủng!
Loại thiên kiếp này ngay cả Bắc Đẩu lão tổ cũng phải biến sắc. Bởi vì uy lực của Thiên kiếp đã đến gần với thiên kiếp mà ông ta suy diễntrong Tổ Cảnh rồi!
- Đây... đây rốt cuộc là tại sao chứ?
Khuôn mặt Bắc Đẩu lão tổ hoàn toàn biến sắc.
Điều không ngờ này cơ bản không nên, cũng sẽ không thể nào phát sinh được. Tinh thần có sinh mạng, ông ta đương nhiên biết. Mặt trên của viên Tinh Thần ẩn chứa năng lượng khó có thể tưởng, ông ta cũng biết. Nhưng ông ta càng biết rõ hơn, viên Tinh thần đó tuyệt đối không nên tự mình bay về phía Sở Mặc! Rốt cuộc là vì sao?
Đúng lúc này, trong thân thể của Bắc Đẩu lão tổ, viên Tinh Thần đã bị ông ta luyện hóa nhiều năm không ngờ cũng bắt đầu rục rịch, dường như muốn rời khỏi thân thể ông ta vậy.
- Ngay cả ngươi cũng dám phản bội ta?
Bắc Đẩu lão tổ hoàn toàn tức giận, cũng hoàn toàn điên cuồng. Ông ta rít lên một tiếng, vận dụng đạo hạnh vô thượng trấn áp viên Tinh Thần trong cơ thể của mình.
Nhưng Thất Tinh trận đồ trên người ông ta lại bay ra từ không giantrữ vật của ông ta, lấy tốc độ không thể tin nổi mà xuyên thẳng qua phòng ngự của Thương Khung Thần Giám, bay vào thân thể của Sở Mặc.
Bắc Đẩu lão tổ phun một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi lớn, râu tóc dựng ngược, giận muốn điên lên.
Năm đó ông ta được một viên Tinh Thần rồi mang ra luyện hóa lại nhận được Cổ Điển và Thất Tinh Trận đồ, từ đó về sau chính là đỉnh cao cuộc đời ông ta. Đại Thánh làm sao đủ được? Tổ cảnh cũng tầm thường! Mục tiêu thật sự của Bắc Đẩu lão tổ là luyện thành Bắc Đẩu Tinh Trận, sau đó nắm chắc cơ hội thành Thần! Cho dù là không thể vào được cảnh giới Thái Thượng nhưng một ngày kia, một khắc mà Phong Thần bảng tới đây, ít nhất ông ta có thể rời khỏi thế giới này, vào trong thông đạo.
Trở thành Thần linh thật sự!
Năm tháng vô tận, ông ta giấu diếm để lại vô số chuẩn bị, bày ra một bàn cờ kinh thiên. Ngay cả Cự đầu trong La Thiên Đại Vực này đều bị ông ta lừa gạt giấu diếm. Mắt thấy khoảng cách thành công cũng chỉ còn một bước ngắn, mọi thứ đều nằm trong bàn tay của ông ta.
Nhưng ngắn ngủi mấy năm gần đây thôi, tất cả vậy mà như hoatrong gương, trăng dưới nước, ảo ảnh trong mơ, tất cả đều thành vô ích.
Trước ngày hôm nay ông ta còn hoàn toàn không cho rằng một Thánh Nhân nho nhỏ có thể có ảnh hưởng gì đáng kể với mình. Thậm chí mới vừa rồi, ông ta mặc dù có dự ảm không rõ nhưng vẫn không quá lo lắng. Thương Khung Thần Giám có cường đại nhưng chỉ là một pháp khí phòng ngự mà thôi. Sở Mặc kia không thể mãi mãi phòng ngự được. Sau khi vượt qua Thiên kiếp, hắn dù sao cũng sẽ phải đối mặt với mình thôi!