Giằng co mà thôi, giả vờ một chút cho người khác xem chúng ta không phải là không cố gắng, chúng ta cũng phái người ra chống cự. Nhưng lực lượng của chúng ta chỉ có thể ngăn cản bốn người mạnh nhất của đối phương. Còn lại, chúng ta cũng ngăn không được, chỉ có thể bảođảm nhà mình không bị cướp.
Đúng vậy, đây chính là một tấm màn che, ai cũng biết, nhưng cho dù tân thành chủ có hỏi khó, bọn họ cũng có câu trả lời tương ứng.
Tuyệt đối không nghĩ tới đã bố trí tốt như thế lại bị bốn tên không biết từ đâu xuất hiện khấy đến nhão nhoẹt. Toa Lan đạo tặc phái ra mấy tu sĩ cảnh giời Đại Thánh đỉnh tạo thành đội ngũ chừng hơn trăm người, một người cũng không thể còn sống trở về. Bốn tu sĩ Tổ Cảnh, một sinh sinh bị người ta đánh chết, ba người chạy trốn trở về. Tất cả đều thân chịu trọng thương.
Cái này ***... Quả thực là gặp quỷ rồi!
Bốn người Sở Mặc lăn lộn ở trong đám người, cùng nhau vào Thương Cổ Thành. Bọn hắn xem như một nhóm vào thành tương đối sớm, sau đó nhìn thấy trong thành không biết từ đâu xuất hiện đại đội nhân mã, bắt đầu thiết lập trạm chặn đường. ở chỗ cửa thành đã bị phá hỏng. Bị cản ở bên ngoài, bách tính của Thương Cổ Thành đều muốn điên rồi, tất cả mọi người đều phẫn nộ.
- Đối với lần này, thủ lĩnh đứng đầu thiết lập trạm giới nghiêm nói:Trong các ngươi có gian tế của Toa Lan đạo tặc, nhất định phải cẩn thận điều tra mới có thể thả các ngươi vào thành!
- Thối lắm! Chúng ta đều là người của Thương Cổ Thành, ở đâu ragian tế chứ?
- Thực là nói bậy nói bạ, trước đó lúc Toa Lan đạo tặc đột kích, tại sao ngay cả bóng dáng của các ngươi đều không thấy?
- Các ngươi là cái thá gì? Các ngươi là quân bảo vệ thành sao? Có tư cách gì chặn đường chúng ta?
- Quá đáng thật! Tân thành chủ... Ngài làm sao còn chưa tới vậy?
Bốn người Sở Mặc cùng Mông Nã, Tử Đạo, Âu Dương Phỉ đứng cách cửa thành không xa, nhìn đám tu sĩ đã thiết lập trạm. Nhìn nhau một cái đều đoán ra đám người này hẳn là muốn tìm ra bọn họ đây.
Xem ra, bốn người bọn hắn ngày hôm nay trong lúc vô ý, thực sự đã làm hỏng việc lớn của rất nhiều người. Đến mức đối phương sắp giận đến điên lên, vậy mà lại thiết lập trạm ở cửa thành, bắt đầu chặn đường kiểm tra người vào thành. Nhìn đám người bị ngăn trở bên ngoài thành, Sở Mặc mặt không thay đổi quay người lại, đi vào bên trong Thương Cổ Thành.
Ba người Mông Nã cùng Tử Đạo, Âu Dương Phỉ, cũng đi vào trong thành. Lúc này, đã không cần bọn họ ra mặt nữa.
Những người kia thiết lập trạm kiểm tra, nhiều nhất chỉ có thể gây nên sự phẫn nộ của dân chúng, cũng không gây ra nhiễu loạn lớn. Bọn họ hẳn là cũng không có can đảm điên cuồng giết người ở cửa thành. Nếu không, tân thành chủ tới chắc chắn sẽ không bỏ qua cho bọn họ. Sự thực là hiện tại cũng sẽ không bỏ qua.
Cổ Băng Băng nhận được tin tức bên Thương Cổ Thành truyền tới, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy sương lạnh, cắn răng nói:
- Một đám súc sinh, một người ta cũng sẽ không bỏ qua cho các ngươi!
Cổ Băng Băng lặng yên đến chỗ Thương Cổ Thành mà trước đó lão quản gia đi mở đường biết được từ đầu đến cuối chuyện đã diễn ra, cả người tức đến mức tý thì ói máu. Nàng đương nhiên có thể nghĩ đến mình lần này vào Thương Cổ Thành phải đối mặt với cái gì, cũng đã chuẩn bị tâm lý trường kỳ chiến đấu với đám người kia trường kỳ. Nhưng nàng còn đánh giá thấp trình độ vô sỉ của đám người đó. Vậy mà lại hợp tác với Toa Lan đạo tặc dẫn sói vào nhà, muốn phá hỏng toàn bộ Thương Cổ Thành.
Nếu không phải trong lúc đó đột nhiên xuất hiện bốn người, ThươngCổ Thành chỉ ephải luân hãm. Nếu là như thế, chờ Cổ Băng Băng đến Thương Cổ Thành, đối mặt chính là một cục diện cực kỳ rối rắm. Coi như nàng tới từ Cổ Thần gia tộc đi nữa, coi như trong tay nàng nắm giữ rất nhiều tài nguyên cùng nhiều mối quan hệ. Nhưng muốn cải tạo cục diện rối rắm này, không có ba năm hay năm năm thì khỏi nghĩ tới.
Trong lòng Cổ Băng Băng đã bắt đầu thống hận mấy gia tộc bên trong Thương Cổ Thành đến mức nhất định, đồng thời, nàng cũng cực kỳ cảm kích với bốn người thần bí đã giải cứu Thương Cổ Thành. Rất muốn tìm bốn người kia, ở trước mặt nói lời cảm tạ. Đồng thời, trong nội tâm nàng cũng nghĩ nếu như có thể, nàng muốn hợp tác cùng bốnngười kia!
Đương nhiên kết quả tốt nhất là có thể thu bốn người đó dưới trướng. Chỉ là khả năng này quá nhỏ, đổi lại là một trưởng lão trong Cổ Thần gia tộc ra mặt thì còn có cơ hội. Nhưng bằng vào Cổ Băng Băng, gần như không có khả năng thành công, chí ít nàng bây giờ còn không được.
- Tất cả mọi người, tăng tốc!
Cổ Băng Băng phân phó, sau đó gọi Hầu tử cùng Thiên Không lão tổ gọi vào, giải thích chuyện bên kia với họ. Hầu tử cùng Thiên Không lão tổ cũng không có bao nhiêu hứng thú với với sự khổ sở của những dân chúng vô tội trong Thương Cổ Thành. Dốc lòng lắng nghe, cũng chẳng qua là cho Cổ Băng Băng mặt mũi mà thôi. Hai người bọn họ đều vô cùng có hứng thú với bốn người thần bí kia.
Đặc biệt là khi họ nghe nói trong đó có một tu sĩ mạnh nhất, cánh tay trái có thể hóa thành màu vàng kim, đánh ra lực sấm sét kinh khủng vô song. Hầu tử cùng Thiên Không lão tổ thiếu chút nữa thì ngừng cả hô hấp! May mắn kinh nghiệm của hai người bọn họ đều vô cùng phong phú, cũng không có lộ ra sơ hở gì.
Nhưng ở sâu trong nội tâm, hầu tử cũng vậy mà Thiên Không lão tổ cũng thế, tất cả đều dâng lên sóng to gió lớn!
Cánh tay trái màu vàng kim!
Đạo sấm sét! Trên đời này, ngoại trừ người dám ở chiến trường Viễn Cổ tự chém thần cách, dám vung đao giết thần ra, bọn họ không nghĩ ra còn có người thứ hai tồn tại!
Mặc dù ngoại trừ Sở Mặc ra còn có ba người khác. Nhưng điều đó cũng không quan trọng! Chỉ cần Sở Mặc ở Thương Cổ Thành là đủ rồi!
Trong lòng Thiên Không lão tổ còn có rất nhiều nghi hoặc, ví dụ như Sở Mặc không phải đã bước vào Thanh Thạch Môn, tiến vào Hôi Địa rồi sao? Hắn là thế nào từ Hôi Địa trở về? Lại ví dụ như, Sở Mặc lần nàytrở về vì sao lại xuất hiện ở nơi như Thương Cổ Thành? Làm sao lại trùng hợp như vậy? Chẳng lẽ trước đó hắn đã biết Cổ Băng Băng muốn dẫn bọn Hầu tử đi Thương Cổ Thành tiền nhiệm hay sao?
Trong lòng Hầu tử căn bản không có những ý nghĩ đó, không hề có! Nó căn bản không quan tâm Sở Mặc là thế nào trở về từ Hôi Địa, cũng không quan tâm Sở Mặc là làm sao biết Thương Cổ Thành đồng thời đuổi tới đó. Nó chỉ tin tưởng một chuyện: Sở Mặc xuất hiện tại Thương Cổ Thành, chắc chắn là vì cứu bảy huynh đệ chúng nó!