Thí Thiên Đao

Chương 2454: Xấu xí (1)



Những nàng trạc tuổi với hắn, sau khi nghe hoàng thượng nói những lời nàyđều sợ hãi nhan sắc tàn phai, như là gặp ma. Một số nàng thông minh phản ứngnhanh, trong nháy mắt đã trốn đi.

Tất cả đều cúi đầu. Không cho sở mặc thấy mặt của bọnhọ, sợ sở mặc sẽ chọn họ.

Cũng không thể cãi lệnhvua, cho nên chỉ có thể dùng cách im lặng này của mình để từ chối.

Cáo già, tất cả bọn họ đều cười híp mắt vì nhìn thấy điều này.

Không biết họ đang nghĩgì, còn cho rằng họ đều ở đây để chúc phúc.

Xem ra các nàng, nếu có người sẵn lòng gả cho sở mặc, đó gọi là gặp ma rồi!

Ngay cả là xấu xí, cơ thể suy yếu cũng không sao cả, chỉcần có thể lôi kéo quan hệ với sở gia vậy là đủ rồi.

Con gái của bọn họ cũng không hi vọng có quan hệ gì với sở mặc.

Bọn họ không thể mở miệng từchối. Vì điều này rất tổn thương, chẳng những không nể mặt hoàng thượng, mà cònlàm tổn thương đến tự tôn của con trai.

Người không hối hận khi tìm vợ cho con trai của hảohuynh đệ, mà là hối hận không nên đề nghị trước nơi đông người như vậy.

Trong lòng hắn quárõ, chắc chắn không có người bằng lòng gả cho sở mặc, nhỡ ra sở mặc… chọn mộtcông chúa nào, lại bị từ chối tại trận, lúc đó chắc rắc rối lớn rồi.

Cho là ngài đang trêu hắn. Ngay cả trong lòng hắn, cũng sẽ cảm thấyáy náy.

Hầu như ánh mắt mọi người đều đổ dồnvề gương mặt của sở mặc.

Không dámnhìn thẳng vào mắt của sở mặc.

Đột nhiên sở mặc nở nụ cười, gương mặtxấu xí kia cười so với khóc còn khó coi hơn. Tất cả công chúa, trong lòng đềutrầm xuống, thầm nói: xong rồi! Tên xấu xí này nhất định không biết suy xét muốnchọn một người trong chúng ta rồi!

Khóe miệng của họcũng không nhịn được để lộ một nụ cười nhạt không dễ nhận ra.

Dù thế nào sở thiên cơ tuyệt đối sẽ tỏra bất mãn với hoàng thượng.

Tuyệt không chỉ là sởmặc, còn có vợ chồng sở thiên cơ đều sẽ không thoát ra được!

Đa số đều đang chờ xem trò cười.

Bầu không khí trong yến tiệc lập tức trở nên ngưng đọng, ngay cả các nhạc sư đang tấu nhạc đều ý thức ngừng nhạc khúc đang diễn tấu, nhìn về phía Sở Mặc.

Sở Mặc rất xấu, nụ cười của hắn nhìn càng xấu hơn, chỉ có mỗi một đôi mắt của hắn rất sáng và thuần khiết. Chỉ là phần thuần khiết này, hoàn toàn bị dung mạo xấu xí của hắn che lấp, ngoài phụ mẫu của hắn và một số ít người thân ra, không ai chú ý đến cả.

Hắn đi về phía trước một bước, hành lễ với hoàng thượng:

- Bệ hạ cất nhắc, vãn bối vô cùng sợ hãi.

Âm thanh của thiếu niên rất gọn, cũng rất trong trẻo. Mọi người không ai nghĩ là người sợ hãi rụt rè, bảo sao nghe vậy lại ngẩng đầu, to gan nhìn thẳng vào hoàng thượng đang say:

- Nhưng vãn bối không dám nhận.

Phù!

Ngay sau đó, trong lòng của Sở Thiên Cơ và Cơ Thanh Vũthở phào một cái. Cùng lúc, một cảm giác thê lương, thương xót và đau lòng lại tuôn ra.

Con đã chịu thiệt rồi!

Trước mặt nhiều người như vậy còn phải để ý đến thể diện của hoàng thượng, không có nói từ chối mà nói là không dám nhận, có thể nghĩ vào lúc này trong lòng con nhất định là chịu nhiều thiệt thòi.

Tại sao không dám nhận? Vì không thể nhận! Vì cho dù đồng ý, cũng chỉ là tự chuốc lấy nhục!

Sở Thiên Cơ là một danh tướng kiên cường bách chiến bách thắng, lúc này sắc mặt của hắn rất khó coi. Hắn hơi cúi đầu, trong đôi mắt hổ hiện lên óng ánh nhàn nhạt, tay nắm chặt ghế, nổi gân xanh.

Tay vịn của ghế là loại gỗ tốt nhất, đã bị hắn làm hỏng!

Trở thành bột mịn, rải rác xuống đất.

Gần như không có người thấy cảnh này, nhưng số ít người nhìn thấy trong lòng đều hơi hồi hộp. Bọn họ đều biết, trong lòng của đại tướng quân này vẫn cảm thấy không thoải mái!

Mí mắt của Cơ Thanh Vũ ửng đỏ, nhưng lại nhìn con trai của mình mà mỉm cười, trong lòng nàng tuy rất buồn, lại vì con trai hiểu chuyện mà cảm thấy tự hào! Các ngươi thấy đó, con trai ta có gương mặt không đẹp và thân thể yếu ớt, các ngươi lại không thấy được tấm lòng đầy kiêu ngạo của nó.

Lúc này trong lòng hoàng thượng cũng thở dài một cái, nhưng ngài liếc mắt về phía Sở Thiên Cơ một cái, trong lòng lại hơi hồi hộp, ngài biết trong lòng bạn già không thoải mái. Nhưng việc này không phải không có cách cứu vãn.

Nếu như lúc này có vị công chúa nào đứng ra chủ động nói sẵn lòng gả cho Sở Mặc, thực ra việc hôm nay cũng trôi qua tốt đẹp rồi.

Hoàng thượng tuy uống hơi quá chén, một lúc cao hứng mà đưa ra việc hôn sự này. Trên thực tế, ngài không phải đang làm liều, trước tiên không nói đến việc hôn sự trong chính trị có thể khiến đôi bên thêm chặt chẽ, khiến Sở Thiên Cơ một lòng. Đứa bé Sở Mặc này hoàng thượng không phải không hiểu gì về hắn.

Tuy nhìn đứa trẻ này rất cô độc, đến một người bạn cũng không có. Trên thực tế, thiếu niên này tuy thân thể yếu ớt không thể tu luyện lại có tướng mạo xấu xí, nhưng lại là một đứa trẻ có nét đẹp tâm hồn!

Hắn đọc thuộc kinh sử điển tịch, thông hiểu các loại tạp học, tuy tuổi tác còn nhỏ nhưng lại là một người rất có học vấn.

Thực ra nếu như hắn tướng mạo không xấu, cho dù là thân thể gầy yêu không thể tu luyện cũng là một đối tượng ưu tiên để kết hôn.

Ánh mắt của hoàng thượng hướng về những nàng công chúa nhỏ kia.

Những tiểu công chúa khoảng mười mấy tuổi đều cúi đầu, không ai nói lời nào!

Trước đó có một số đã trốn tránh, lúc này bắt đầu lặng lẽ chuồn ra bên ngoài!

- Đây thật là...

Trong lòng hoàng thượng cảm thấy bất đắc dĩ, ngài cũng không thể ép hôn. Tuy ngài có thể làm thế, nhưng như vậy sẽ mất đi dự tính ban đầu.

Đúng lúc này, có một thiếu nữ trong hoàng thân quốc thích bên kia đứng ra, khoảng chừng tầm mười sáu mười bảy tuổi, tóc dài xõa vai, trên người mặc váy trắng, eo nhỏ nhắn, mày ngài, mắt long lanh, da trắng như tuyết. Đây tuyệt đối là một người đẹp. Một cái nhăn mặt của nàng cũng khiến người khác chết mê chết mệt, nếu trưởng thành nhất định là một tuyệt thế giai nhân.

Nàng tên là Hạ Trăn Trăn, là cửu công chúa của đương kim hoàng thượng. Ở Đại Hạ này cũng có danh tiếng lừng lẫy, người muốn cưới nàng quả thật nhiều không kể xiết!

Bất luận là vương công đại thần hay là dân gian thế tục đều cực kỳ yêu mến vị Cửu công chúa này. Không khoa trương chút nào, danh vọng của công chúa ở dân gian không thua gì đương kim thái tử hiện nay!

Một tuyệt thế giai nhân ưu tú như vậy…Không chỉ là dung mạo, tài nghệ, cầm kỳ thi họa nàng đều tinh thông, tính nết dịu dàng, tài đức vẹn toàn. Tiếp đó, cách đối nhân xử thế của nàng ít người biết đến. Nàng chính là đệ tử cuối cùng của tiên nữ Thụy Liên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.