Thí Thiên Đao

Chương 2545: Ngươi chỉ có hiện tại



- Ta ở trong dòng sông dài năm tháng...

Sở Mặc trực tiếp nói với Thần Toán lão nhân về chuyện này.

Thần Toán lão nhân nghe xong, trực tiếp lắc đầu:

- Không, người đó không phải là ngươi.

Hắn nói rất khẳng định, giọng điệu quả thực chắc chắn giống như hắn thật sự nhìn thấy thế giới tương lai hoàn chỉnh.

Sở Mặc nhìn hắn:

- Vậy theo ý tứ của ngươi, ta không có tương lai?

Thần Toán lão nhân lại lắc đầu, nói:

- Không phải là không có tương lai. Mà là ngươi lại sống ở đời này.

- Điều này là có ý gì?

Trên mặt Sở Mặc lộ ra vẻ nghi ngờ không hiểu.

Thần Toán lão nhân nhìn hắn:

- Trước đó, ngươi chắc hẳn đã trải qua rất nhiều lần luân hồi? Có phải mỗi lần luân hồi, ngươi đều sẽ trở nên càng cường đại hơn?

Sở Mặc suy nghĩ một chút, gật đầu. Hắn cũng không nói gì. Đó là do Bàn Cổ bố trí.

Thần Toán lão nhân nói tiếp:

- Lẽ nào ngươi không cảm thấy điều này rất đặc biệt sao? Vì sao chỉ có ngươi có thể làm như vậy? Chẳng lẽ thật sự chỉ bởi vì Bàn Cổ an bài sao? Ngươi suy nghĩ thật kỹ đi! Ngươi luân hồi, thậm chí có thể mang theo cơ duyên và số mệnh, trực tiếp ảnh hưởng đến từng người hoàn toàn không luân hồi ở bên cạnh ngươi!

Thân thể Sở Mặc khẽ rùng mình. Chân mày hắn nhíu chặt lại.

Thần Toán lão nhân lại nói tiếp:

- Sau đó, còn có một việc. Sau khi ngươi trở thành Đại Thiên Chủ thế giới Bàn Cổ, số mệnh của thế giới kia, tăng cao kịch liệt. tu sĩ nhân loại cảnh giới Đại Tổ không chỉ bắt đầu tăng nhanh! Nhưng ngươi có phát hiện ra hay không? chính ngươi lại giống như trở thành tồn tại không cần thiết. Đúng, ngươi là uy hiếp có thể đi chống đỡ được bốn đại thiên. Nhưng trên thực tế, nếu như không có ngươi, tu sĩ bốn đại thiên nàycũng chưa chắc sẽ đến đánh thế giới Bàn Cổ. Về phần bốn Đại Thiên Chủ, bọn họ thật sự để ý, thật ra căn bản không phải là thiên thứ năm sẽ xuất hiện hay không! Mà là theo thiên thứ năm xuất hiện, một vài chuyện về luân hồi, có thể sẽ khiến cho bọn họ hoàn toàn mất đi sự khống chế. Mà điều này, cái này liên quan đến chuyện ta đã nói với ngươi, bọn họ muốn có được... cơ duyên này.

Trong lời Thần Toán lão nhân nói ẩn giấu lượng tin tức đặc biệt lớn, Sở Mặc nghe cái hiểu được cái không.

Thần Toán lão nhân cũng hiểu được chính mình nói có chút bừa bãi, từ ngữ không diễn tả hết ý. Hắn nhìn về phía Sở Mặc khoát tay:

- Quá nhiều năm không trao đổi với người khác, đã thành thói quen khi làm một tiểu hài tử xấu xa oán độc. Đừng thấy làm lạ. Như vậy, ta nói lại từ đầu cho ngươi biết.

Nói xong, Thần Toán lão nhân bắt đầu nói với Sở Mặc về khởi nguồn của … thế giới này...

- Thế giới này, thật ra khởi nuồn từ rất nhiều kỷ nguyên trước, thời điểm ban đầu, sinh linh của thế giới này chỉ một.

Trên cơ bản, chính là lấy Nhân tộc làm chủ. Đương nhiên, cũng có các loại mãnh thú hồng hoang cường đại khác.

Thật ra Bàn Cổ chắc hẳn xem như là nhân loại ban đầu ucả thế giới này!

Thần Toán lão nhân nói, sau đó liếc mắt nhìn Sở Mặc một cái:

- Khi đó, còn không có phân chia ra làm bốn đại thiên giới, lại càng không phân ra Thiên Nhân tộc và Nhân tộc. Khi đó, sinh linh toàn thế giới đều đặc biệt rất thưa thớt. Mọi người đoàn kết lại cùng một chỗ. Quan hệ với nhau đều rất thân mật. Liên lạc, cũng rất chặt chẽ.

- Chỉ có điều tất cả những điều này, sau khi một loại sinh vật có suy nghĩ sao, đã phát sinh thay đổi.

- Một ít Nhân tộc sau khi tiếp nhận sinh vật suy nghĩ cao này dung hợp, sinh ra biến đổi khác thường. Bọn họ trở nên càng cường đại hơn. Hơn nữa, không cần thân thể, có thể lấy hình thái tinh thần đơn thuần sống sót ở trên thế gian.

- Bọn họ chính là Thiên Nhân!

Sở Mặc có chút giật mình, hỏi:

- Sinh vật suy nghĩ cao? Chẳng lẽ là phù văn tính mạng?

Thần Toán lão nhân gật đầu:

- Đúng. Chính là loại quái vật này. Bọn họ đi tới thế giới này của chúng ta, giống như chúng ta tiến vào thế giới trong bức tranh. Bọn họ không có cách nào rời khỏi. Vì vậy bọn họ liền nghĩ biện pháp dung nhập vào thế giới này. Đương nhiên, bọn họ rất có trí khôn, muốn hoàn toàn chiếm lĩnh thống trị thế giới này. Cho nên, cũng chỉ có thể cố gắng hết sức dung nhập cấp độ sâu hơn vào thế giới này.

- Lúc đó một nhóm phù văn tính mạng kia, lựa chọn một ít nhân loại cường đại nhất, tiến hành dung hợp. Sau khi dung hợp, hóa thân làm Thiên Nhân. Như vậy, bọn họ vừa có thể nắm giữ thân thể, nắm giữ huyết mạch, gân cốt, lại có thể vứt bỏ mấy thứ này bất cứ lúc nào. Bọn họ trở nên rất cường đại. Lúc này, lại có vài phù văn tính mạng, ngưng tụ ra Thiên Chủ Lệnh. Mấy thứ Giới Chủ Lệnh này... Thật ra có thể được gọi là thần cách.

Sở Mặc nghe được những điều này, ít nhiều hiểu rõ một chút về tồn tại thần cách. Xem ra những năm tháng qua, phù văn tính mạng đã ảnh hưởng tương đối sâu sắc đối với toàn thế giới. Ngay cả thế giới thân thể cổ thần cũng không thể tránh khỏi bị một ít ảnh hưởng.

Có chút tư duy, có khả năng trôi ở trong hư không, bị tu sĩ nhân loại bắt được, sau khi giác ngộ, lại sinh ra ý nghĩ này.

Đây chắc hẳn chính là tồn tại Phong Thần Bảng và thần cách trong thế giới thông đạo năm xưa. Chỉ có điều, đối lập với mấy thứ Thiên Chủ Lệnh, Giới Chủ Lệnh này, trình độ kém hơn rất nhiều.

- Sau lại, những Thiên Nhân cường đại mở ra bốn đại thiên giới. từ trên căn bản mà nói, Bọn họ là thể người và phù văn tính mạng dung hợp. Cho nên, bọn họ hiểu rất rõ sự cường đại của con người. Vì vậy, bọn họ bắt đầu muốn tìm kiếm tiêu diệt hết Nhân tộc. Chỉ có điều lực sinh mạng của Nhân tộc, là ngoan cường nhất thế gian này. Ý chí của bọn họ cũng ngoan cường nhất thế gian này. Không có người nào có thể chân chính tiêu diệt Nhân tộc.

Thần Toán lão nhân nói:

- Đặc biệt là khi Nhân tộc đến thời điểm nguy cơ thật sự, pháp tắc của thế giới này, trực tiếp bắt đầu can thiệp. Vì vậy, xuất hiện vị thần đầu tiên.

- Bàn Cổ?

Sở Mặc nhìn Thần Toán lão nhân.

Thần Toán lão nhân gật đầu:

- Cho nên, thật ra không có cái gọi là thần giới, càng không có cái gọi là chúng thần. Thế giới này, từ đầu đến cuối cũng chỉ có một vị thần. Đó chính là Bàn Cổ. ngươi... thật ra, cũng là Bàn Cổ! Nhưng ngươi lại không hoàn toàn chính là hắn. Cho nên, ngay cả ngươi thành thần, trong mắt của ta, tối đa... Cũng chỉ có thể xem như là, bán thần.

Sở Mặc trầm mặc, không có trả lời. Hắn cũng không cho rằng mình là Bàn Cổ. Cho dù trong thân thể hắn, chảy rất nhiều huyết mạch của Bàn Cổ, cho dù hắn nhận được truyền thừa và lực lượng tinh thần của Bàn Cổ. Hắn cũng không cho rằng mình là Bàn Cổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.