Thí Thiên Đao

Chương 2579: Thiên Chủ lựa chọn (2)



Tử Kim Thiên Thiên Chủ trầm mặc không nói. Ở trong bốn gã Đại Thiên Chủ, hắn hẳn phải là một kẻ có thành kiến đối với Nhân tộc sâu nhất. Điều này có thể liên quan tới một vài chuyện năm xưa hắn gặp phải. Chỉ có điều, lúc này bọn họ đều đã thấy rõ ràng một vài vấn đề. Không quan tâm bọn họ làm như thế nào, đến cuối cùng, bọn họ cũng không thể có cơ hội đi chia xẻ cơ duyên này.

Tuy rằng viện thế lực lớn bên kia vẫn luôn cực kỳ giấu mình. Nhưng mỗi một tôn giả thật ra đều là hạng người đặc biệt cường thế.

Vô Lượng Thiên Chủ nói:

- Vậy chỉ còn lại loại lựa chọn thứ hai. Loại lựa chọn này, chính là chúng ta dựa theo mệnh lệnh của viện thế lực lớn, đối với việc làm của thế giới Nhân tộc, không có hỏi thăm tới. Thậm chí... Còn phải phối hợp một chút. Nhưng ta cảm thấy, nếu như muốn lựa chọn con đường này, lại không bằng thẳng thắn một chút!

Hắn nhìn ba gã Đại Thiên Chủ khác, nghiêm túc nói:

- Nói với Sở Mặc, sau này hợp tác với hắn! Hợp tác với toàn bộ Nhân tộc!

- Không có khả năng!

Tử Kim Thiên Thiên Chủ trực tiếp kiên quyết từ chối:

- Dù hợp tác với ai, ta cũng sẽ không lựa chọn hợp tác với Nhân tộc! Bọn họ là một đám sinh linh rất không giữ chữ tín. Hợp tác với bọn họ, đến cuối cùng, thua thiệt nhất định là chúng ta!

Lúc này, Tiêu Diêu Thiên Thiên Chủ nhìn hắn, hỏi:

- Tử Kim Thiên chủ, ta rất hiếu kỳ, ngươi thuộc về phân nửa Nhân tộc này. Năm xưa... Ở thời điểm hoàn toàn là một Nhân tộc hoàn chỉnh, có phải ngươi đã từng gặp phải cản trở gì hay không? Nói ví dụ như... Bị nhân loại Nhân tộc khác khi dễ các loại?

Sắc mặt Tử Kim Thiên chủ tái xanh, cũng không trả lời vấn đề này. Nhưng từ trên mặt hắn có thể thấy được, vấn đề này của Tiêu Diêu Thiên chủ hình như đã hỏi tới điểm mấu chốt.

Nam Vô Thiên chủ nói:

- Chuyện này, ta cảm thấy là có thể được. Mấy năm nay, ta cũng thông qua một ít thủ đoạn, đối với Thiên Chủ thiên thứ năm Sở Mặc đã có hiểu biết nhất định. Hắn mặc dù là một nhân loại, nhưng có lòng bao dung rất mạnh. Thế giới của hắn có thể chứa được vạn giới sinh linh. Cho dù là Thiên Nhân tộc ở trong thế giới Bàn Cổ, cũng sinh hoạt rất tốt.”

Khóe miệng Vô Lượng Thiên Thiên Chủ khẽ co giật vài cái. Bởi vì những Thiên Nhân tộc trong thế giới Bàn Cổ đó, tất cả đều là từ trong Vô Lượng Thiên của hắn phản bội chạy đi. Nghĩ đến sự kiện này, hắn lại tức giận.

Lúc này, Tiêu Diêu Thiên Thiên Chủ bỗng nhiên nói:

- Đúng vậy, ta có một nữ nhi, lưu lạc ở thế giới Bàn Cổ nhiều năm. Khoảng thời gian trước ta đã điều tra rõ, nàng hiện tại... chính là con dâu của Sở Thiên Chủ.

- Cái gì?

- Có loại chuyện này sao?

- Thật sự sao?

Vẻ mặt ba gã Đại Thiên Chủ đều lộ ra biểu tình chấn động không hiểu nổi, nhìn Tiêu Diêu Thiên chủ.

Bọn họ nhìn không giống như ba Đại Thiên Chủ, ngược lại càng giống như là ba người có vẻ mặt tò mò.

- Có loại chuyện như vậy.

Tiêu Diêu Thiên chủ rất thản nhiên, trực tiếp nói:

- Năm xưa ta từng cùng một nữ tử Nhân tộc mến nhau, sau lại sinh ra nữ nhi...

Ba gã Đại Thiên Chủ đều sử dụng một loại ánh mắt quái dị nhìn hắn.

Thiên chủ Nam Vô Thiên nhỏ giọng nói:

- Thực sự lỗi... Nếu là cốt nhục của mình, lưu lại là được.

Tiêu Diêu Thiên Thiên Trúc cười khổ nói:

- Khi đó, chính là thời điểm các Thiên Nhân chúng ta căm hận nhất, nhìn Nhân tộc như nhìn kẻ thù...

- Ha hả.

Tử Kim Thiên Thiên Chủ cười lạnh một tiếng, giễu cợt nói:

- Đây là thói hư tật xấu và nguồn gốc tội lỗi lớn nhất của nhân loại. Ngoài miệng nói hay hơn bất kỳ ai khác, nhưng trên thực tế, chuyện làm ra lại là khiến cho người ta khinh thường!

Vô Lượng Thiên Thiên Chủ liếc mắt nhìn hắn một cái, nói:

- Đều là chuyện đã qua. Hơn nữa, chuyện như vậy ngươi dám nói ngươi chưa bao giờ có?

Lúc này Tử Kim Thiên Thiên Chủ ngậm miệng lại, hắn không chỉ đã từng có, hơn nữa còn không ít! Chỉ có điều, những Nghiệt chủng đó ở trong mắt hắn lại một kẻ cũng không có lưu lại ở trên thế gian này. Đến cuối cùng, con nối dõi của hắn đều là Thiên Nhân”Thuần khiết“.

Cái gọi là thuần khiết, thật ra bản thân Thiên Nhân... lại không phải thuần khiết!

Tiêu Diêu Thiên Thiên Chủ hàm dưỡng rất tốt, cũng không có để ý tới lời giễu cợt của Tử Kim Thiên Chủ, nói tiếp:

- Cho nên, ta cảm thấy, giữa chúng ta và Nhân tộc không phải hoàn toàn không có đường hòa hoãn. Hơn nữa Sở Thiên Chủ làm việc cũng rất có kết cấu.

- Là rất có kết cấu. Sắp khiến cho Vô Lượng Thiên của ta gặp phải tai họa sụp đổ.

Vô Lượng Thiên Chủ lộ ra vẻ mặt khổ sở nói.

Trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn cũng cuối cùng đã biết rõ một đạo lý. Đó chính là, luận về chiến lực, Sở Mặc Đại Thiên Chủ thế giới Bàn Cổ vừa quật khởi kia, tuyệt đối không thua kém hơn bọn họ quá nhiều. Luận về ý nghĩ, người ta cũng không kém hơn so với bọn họ!

Loại chuyện này, không phải ngươi mở miệng không thừa nhận, là không tồn tại.

- Nếu như không phải vì tôn giả Sở Tuệ lưu lại một nửa kia ở bên cạnh Sở Mặc, ta không tin hắn có thể phát triển tốt như vậy!

Tử Kim Thiên Chủ vẫn có chút không phục. Thành kiến trong xương cốt của hắn đối với Nhân tộc thật sự quá sâu. Rất khó có thể thay đổi được. Hắn cười lạnh nhìn ba tên Thiên Chủ khác, thản nhiên nói:

- Ta hiện tại thậm chí nghi ngờ, một nửa kia... chính là Sở Tuệ tôn giả năm đó... cố ý lưu lại ở bên kia giúp đỡ Sở Mặc! Nói thật ra, ta không tin Sở Tuệ tôn giả, cũng không tin... Thần Toán lão nhân! Bọn họ đều là phù văn tính mạng có dính dáng quá sâu với Nhân tộc. Có trời mới biết trong lòng của bọn họ rốt cuộc tồn tại ý nghĩ thế nào?

- Không quan tâm bọn họ tồn tại ý nghĩ thế nào, chúng ta đã bị bọn họ buông tha. Đây đã là một sự thực không cần tranh cãi.

Nam Vô Thiên Chủ nhìn Tử Kim Thiên Chủ:

- Cho nên, ngươi bây giờ rầu rĩ về mấy vấn đề này, trong mắt của ta là không có một chút ý nghĩa gì.

Tử Kim Thiên chủ thản nhiên nói:

- Cho dù phải trực tiếp khai chiến với viện thế lực lớn, ta cũng sẽ không lựa chọn hợp tác với Nhân tộc. Nếu như các ngươi nguyện ý, vậy các ngươi đi theo hợp tác với Nhân tộc là được. Ta... tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp...

Đang nói, Tử Kim Thiên chủ bỗng nhiên khẽ nhíu mày. Dường như có người đang

gửi cho hắn tin tức gì đó.

Tiếp đó, Tử Kim Thiên Chủ bất chợt giận tím mặt, cắn răng nói:

- Quả thực khinh người quá đáng!

Ba gã Đại Thiên Chủ khác đều lộ ra vẻ mặt mờ mịt nhìn hắn, không biết đã có chuyện gì xảy ra. Bọn họ không biết vì sao Tử Kim Thiên Chủ vừa rồi còn đang nói tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với Nhân tộc, đảo mắt liền trực tiếp phát ra lửa giận. Chẳng lẽ, hắn bị Nhân tộc đánh vào mặt?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.