Thí Thiên Đao

Chương 567: Ngươi muốn cái gì



Tần Thi thản nhiên nói:

- Gia tộc tất nhiên muốn bồi dưỡng. Hiện chúng ta có thể chất của ngũ hành chi thủy đã đạt đến đạo cảnh rồi, khác hoàn toàn so với thân thể cửu âm. Gia tộc sẽ không ngại tiêu hao lượng lớn tài nguyên bồi dưỡng cho chúng ta. Nhưng vấn đề là, trong gia tộc cũng có ngườikhông muốn chúng ta sống. Chưa kể đến người ngoài, còn cả Lạc gia nữa. Bọn họ sao có thể bỏ qua cho chúng ta được. Một khi tin tức truyền đi, chỉ sợ chúng ta còn chưa về đến gia tộc, chưa ra khỏi Huyễn Thần giới đã bị người khác giết ở chỗ này luôn ý chứ.

Tần Thi lại nói tiếp:

- Hơn nữa, thân thể của chúng ta ít ngày nữa sẽ bị hạ táng, mất đi trí nhớ, cảnh giới bị hạ, chúng ta làm thế nào quay trở về Thiên giới được chứ?

Đổng Ngữ có chút há hốc mồm, những gì Tần Thi lúc trước chưa nói nàng không nhớ nổi. Nhưng vừa nói…. nàng liền có thể hiểu.

Sở Mặc cũng phát hiện mức độ bị tổn thương thần hồn của Tần Thi dường như nhẹ hơn không ít so với Đổng Ngữ. Điều này có lẽ có liên quan với việc trước khi Đổng Ngữ bị nhỏ tán hồn dịch cũng đã bị thương nặng.

Đổng Ngữ nhìn Tần Thi nói:

- Nếu như vậy, rõ ràng chúng ta về Linh giới cùng với Sở Mặc là tốt nhất! Coi như chúng ta đều chết hết, một ngày nào đó chúng ta sẽ khôi phục toàn bộ trí nhớ, lại quay lại giết Thiên giới cũng được! Hù chết tên súc sinh Lạc Ninh kia!

Tần Thi nhìn Đổng Ngữ trong lòng cười khổ. Trong lòng tự nhủ muội muội à nào có thể dễ dàng như vậy nha!

Tuy nhiên hiện nay dường như cũng chỉ còn lại con đường này là có thể đi mà thôi.

Nghĩ nghĩ, Tần Thi nhìn thoáng qua Sở Mặc nói:

- Sở công tử, vậy sau này…. cần phải nhờ vào ngài rồi.

Sở Mặc liếc mắt nhìn Tần Thi thật sâu một cái, cũng có nhìn nhận mới đối với nữ tử nhìn qua giống như dịu dàng nhưng lại cao ngạo từ trong xương tủy này.

Đây tuyệt đối là một nữ nhân có khả năng chịu đựng vô cùng mạnh mẽ. Đã bị loại đả kích như thế này, trừ việc ngay từ đầu có một chút điểm thất lễ ra, không ngờ rất nhanh lại có thể bình phục tâm tình của mình. Sau đó không nhanh không chậm suy tính chuyện tương lai.

Cho dù mất đi trí nhớ, nhưng vẫn là một thiên chi kiêu nữ (con gái cưng của trời) chân chính!

Mạnh mẽ đến đáng sợ! Cũng mạnh mẽ đến nổi làm cho người ta tôn kính.

- Sở Mặc, về sau hai tỷ muội chúng ta có thể sẽ là người của ngươi, nhưng không cho phép ngươi ức hiếp chúng ta!

Đổng Ngữ ở một bên bỗng nhiên thốt lên một câu nói kinh sợ.

Khụ khụ… khóe miệng Sở Mặc lập tức co giật lên.

Tần Thi trừng mắt nhìn Đổng Ngữ:

- Nói hươu nói vượn cái gì vậy?

Tần Thi nói xong sắc mặt cũng có chút bắt đầu hơi hồng hồng.

Đổng Ngữ vẻ mặt đương nhiên mà nói:

- Vốn dĩ chính là như vậy nha. Hai người chúng ta là thiên chi kiêu nữ của thiên giới đều chết cả rồi… thân thể cũng bị hạ táng, cảnh giới cũng biến thành Tiên Thiên. Hoàn toàn không thể quay trở về được nha…. chỉ có thể đi theo Sở Mặc mà thôi!

- Đi cùng với hắn không có nghĩa sẽ là người của hắn!

Trong mắt của Tần Thi cuối cùng cũng hiện lên một chút thống khổ.

Nàng biết rằng, tất cả những chuyện này thật ra thì không thể trách tội Sở Mặc được. Chỉ bằng Sở Mặc trong trí nhớ cùng với hình ảnh kia, có thể hiểu được tất cả những tiền căn hậu quả.

Có thể hoặc là trong lòng của nàng, quả thật là vô cùng buồn khổ. Cũng không biết phải giải tỏa như thế nào.

Về việc đi theo Sở Mặc rời khỏi nơi này, còn có một nguyên nhân vô cùng quan trọng mà Tần Thi căn bản là không nói ra ngoài.

Chính xác mà nói là hai nguyên nhân quan trọng!

Thứ nhất, hai người các nàng sau khi chết, thế giới nhỏ này không hiểu vì sao lại bắt đầu rung chuyển ngưng kết tạo ra năm giọt nước ngũ hành. Cho hai người bọn họ mỗi người một giọt, nhưng lại bay đến bên Sở Mặc ba giọt! Điều này đủ để chứng minh một vấn đề quan trọng, đó chính là thân phận của Sở Mặc tuyệt đối không đơn giản!

Ít nhất, số mệnh của hắn đủ để khiến người khiếp sợ!

Thứ hai, chính là Sở Mặc cho các nàng xem lại hình ảnh trí nhớ của mình!

Hình ảnh đó, đến tột cùng là như thế nào mà xuất hiện vậy?

Đó tuyệt đối không phải là trí nhớ của Sở Mặc!

Bởi vì góc nhìn đó căn bản cũng không đúng.

Ngay cả mất đi ký ức, nhưng sự thông tuệ của Tần Thi quả thật ít có người bằng, nàng vừa mới đang nhìn bảng tin. Không phải chỉ là điều tra thân thế của mình mà đồng thời còn có thể tìm ra được những việc khác!

Nàng vừa mới từ trên bảng tin cũng đã biết được, hình ảnh trí nhớ của tu sĩ cao cấp quả thực có thể lấy ra cho người khác xem, dùng để chứng minh một việc.

Cho nên bình thường tranh đấu giữa tu sĩ, một khi tới trình độ không chết thì không ngừng lại, lúc một phân thân sau khi chết còn một cái kia còn sống, nhất định sẽ lấy tay chặt đứt, tiêu diệt tất cả hình ảnh trí nhớ của đối phương!

Nhưng giống như trình độ này của Sở Mặc ngay cả Trúc Cơ cũng chưa đạt được, căn bản cũng không có được loại năng lực này!

Thời điểm Tần Thi xem đã có điểm nghi ngờ. Bởi vì đó căn bản là không phải hình ảnh trí nhở của bản thân Sở Mặc mà là đem những đoạn hình ảnh này đưa cho Sở Mặc…

Như vậy thì người kia là ai?

Có nhiều khả năng có thể trong lúc thần không biết quỷ không hay trực tiếp giữ lại một đoạn trí nhớ như vậy không?

Ở nơi này bị áp chế trong thế giới nhỏ này, cảnh giới như Tiên Thiên… Nhất định là không làm được rồi!

Nếu bắt đầu suy nghĩ cẩn thận, Tần Thi thậm chí còn cảm thấy sợ hãi!

Cho nên nàng mới có thể gọn gàng mà linh hoạt để đưa ra quyết định này. Mặc kệ như thể nào, trước tiên cứ đi theo Sở Mặc rời khỏi tiểu thế giới này, rời khỏi Huyễn Thần Giới này!

Mơ hồ quá. Tần Thi có một cảm giác thiếu niên có cảnh giới nhỏ yếu này dường như…. quả thật có thể đủ khả năng đến giúp các nàng.

- Được rồi, được rồi. Không phải là người của hắn mà là bằng hữu của hắn. Dù sao vẫn không thành vấn đề đúng không?

Đổng Ngữ nói xong còn lộ ra một ánh mắt giảo hoạt nhìn về phía Sở Mặc.

Trong nháy mắt này, Sở Mặc thậm chí có chút hoài nghi. Nha đầu Đổng Ngữ này đến cùng là có mất trí nhớ hay không!

Bởi vì từ khi vừa bắt đầu đến hiện tại, biểu hiện của Đổng Ngữ cũng thật sự là quá trấn định rồi!

Thậm chí so với Tần Thi còn bình tĩnh hơn rất nhiều!

Tuy nhiên nghĩ lại thì tán hồn dịch của Lạc Ninh kia cũng không phải đồ dỏm. Nếu không có nước ngũ hành thì hai nha đầu này đã sớm bị hồn phi phách tán rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.