Sắc mặt Sở Mặc có chút cổ quái nhìn thiếu nữ, trong lòng tự nhủ ở cảnh giới bên ngoài, ta khẳng định không bằng ngươi! Thiếu nữ xuất thân từ tiên cảnh, thực lực ít nhất cũng phải là Nguyên Anh thậm chí là Luyện Thần chứ?
- Cái này còn phải nói sao? Chẳng lẽ ngươi giống như ta, theo vết nứt của kết giới kia tiến vào thiên tầng? Cũng giống như ta, vận may đến rất nhanh, cảm ứng được thế giới ngũ hành chi kim, đến nơi này?
Trong mắt thiếu nữ, lộ ra vài phần đùa cợt:
- Thế giới ngũ hành chi kim, với tiểu thế giới mà bảng tin nói qua, hoàn toàn không giống nhau. Nếu như ngươi không có thực lực mạnh mẽ, thể chất đạo cảnh của ngươi, ngay cả một cửa của thạch quan cũng không thông qua được!
Sở Mặc lại bị thiếu nữ này nói cho á khẩu không trả lời được, trong lòng tự nhủ hiểu lầm lớn rồi. Khóe miệng co giật vài cái, mới lên tiếng:
- Ngươi tên là gì? Hiện tại... đang ở cảnh giới gì?
Ánh mắt thiếu nữ sáng lên, vui mừng nói:
- Ngươi.. ngươi chịu giúp ta rồi hả?
Nói xong, trên mặt thiếu nữ lộ ra vẻ tươi cười, nói:
- Ta tên là Tư Đồ Đồ, bây giờ đang luyện thần hậu kỳ cảnh giới!
- Tử Thỏ Thỏ?
Khóe miệng Sở Mặc cong lên.
- Ngươi mới Tử Thỏ Thỏ! Ta họ Tư! Tên là Đồ Đồ! Không phải họ Tử, càng không phải tên là Thỏ Thỏ!
Tư Đồ Đồ vẻ mặt xấu hổ nhìn Sở Mặc:
- Ngươi sao đáng ghét giống những người đó vậy!
- Xin lỗi … nghe lầm rồi.
Trong câu nói của Sở Mặc không có bao nhiêu thành ý xin lỗi, trong lòng có chút kinh ngạc với cảnh giới của thiếu nữ này, luyện thần hậu kỳ... Đã là tu sĩ Nguyên Thần thứ hai. Nếu nàng biết rằng mình là một người luyện võ chưa đến Trúc Cơ, sợ là sẽ cười lệch cả mũi. Nếu gặp gỡ ở thế giới bên ngoài, phỏng chừng chuyện thứ nhất, chính là giết mình.
- Ngươi thì sao? Ngươi tên là gì?
Con mắt thuần khiết nhìn chẳm chằm vào Sở Mặc.
- Hì, ta tên là Sở Mặc.
Sở Mặc cười tủm tỉm nói.
- Con người ngươi… thật đáng ghét!
Thiếu nữ lập tức giận dữ nhìn Sở Mặc:
- Lừa người thú vị lắm sao? Ngươi có phải là cảm thấy từ trước giờ chưa xem bản tin, không biết Sở Mặc là ai?
- Ta không lừa ngươi, ta thực đúng là Sở Mặc.
Sở Mặc nhìn thiếu nữ này nói:
- Trên đời này nhiều người trùng tên như vậy, người rất may mắn, gặp phải được rồi.
- Thật sự là trùng tên?
Thiếu nữ vẻ mặt nghi hoặc nhìn Sở Mặc:
- Không phải ngươi gạt ta? Ngươi thật sự tên này?
- Đương nhiên.
Sở Mặc vẻ mặt thản nhiên nhún nhún vai.
Thiếu nữ cuối cùng cũng không thể nhìn ra trên mặt Sở Mặc có gì khác thường, thầm nghĩ trong lòng: Chẳng lẽ người kia không có gạt ta? Hắn thật sự cũng gọi là Sở Mặc? Xem vẻ mặt thản nhiên, cũng không giống như nói dối!
Đích xác không phải nói dối, không ai có thể nói dối thản nhiên hơn so với Sở Mặc! Bởi vì hắn nói đều là lời nói thật. Chỉ là Tư Đồ Đồ căn bản không ngờ tới, người trước mắt kỳ thật giống như nàng, từ bản chất mà nói, đều là người nhập cư trái phép của thiên tầng.
Hai người không thuộc về người của thiên tầng, ở trên tiểu thế giới của thiên tầng gặp nhau, nói ra, cũng đích thật là thật không thể tin nổi. Cho nên, cũng không thể trách Tư Đồ Đồ ngu. Đổi lại người khác, căn bản cũng không thể ngờ đến điều này.
- Vậy, sau này ta đi với ngươi được không?
Vẻ mặt ngây thơ của Tư Đồ Đồ nhìn Sở Mặc, đáng thương nói:
- Người ta không muốn biết nhân tầng rồi! Hay là ở đây tu luyện thì tốt hơn!
- Ta cảm thấy hay là ngươi trở về nhân tầng đi.
Sở Mặc thở dài một tiếng:
- Cảnh giới của ngươi, căn bản cũng không thích hợp ở lâu trên thiên tầng! Cho dù thiên tầng không ai có thể làm tổn thương ngươi, nhưng ngươi vẫn luôn không thể ở trên Huyễn Thần Thành ở Thiên tầng mà không đi đâu hết?
- Lần này ta không phải bình an vô sự tiến vào đến nơi đây rồi sao?
Tư Đồ Đồ ưỡn ngực nói:
- Ngươi đừng khinh thường ta!
- Thật sao?
Sở Mặc cười hỏi.
- Đương nhiên... rồi.
Tư Đồ Đồ đón ánh mắt tủm tỉm cười của Sở Mặc, lập tức cảm thấy có chút không tự tin. Trên thực tế, nàng lúc này có thể bình an tới đây, thật sự là vận khí cho phép. Bởi vì trên người nàng có ngũ hành chi kim, tương hợp ở đây. Cho nên rất nhiều sinh linh chiếm cứ ở bên ngoài, căn bản không để ý tới nàng.
Nhưng những tinh linh trên thân tản ra chút hơi thở, lại sợ tới mức dọa Tư Đồ Đồ. Bằng không cũng không có khả năng che chở cho Sở Mặc. Nàng rõ ràng hiểu được, nếu về sau nàng tiếp tục ra vào nơi khác ở thiên tầng, chắc chắn sẽ không có vận khí tốt như vậy.
- Không phải chỉ còn ngươi thôi sao...
Tư Đồ Đồ cẩn thận nhìn Sở Mặc, trong ánh mắt mang theo vài phần cầu xin.
- Ngươi không phải vừa rồi còn muốn giết ta sao!
Sở Mặc nói.
- Ngươi là nam nhân, đừng có nhỏ mọn vậy được không?
Tư Đồ Đồ làm nũng nói.
- Không được.
Sở Mặc lắc đầu giống như trống lắc vậy, sau khi tâm nói ra, Tiên Thiên tu vi của ta lập tức sẽ bộc lộ ra, đến lúc đó ngươi không chịu bắn một tiễn về phía ta thì đã cảm ơn trời đất rồi, ta nào dám dẫn theo người lăn lộn chứ?
- Ô ô … Ngươi ức hiếp người! Ngươi ức hiếp ta, không muốn nhận trách nhiệm!
Tư Đồ Đồ lập tức lấy hai tay che mặt khóc lên.
Chẳng qua tiếng khóc kia rất giả, chỉ cần người không quá ngốc, đều nghe ra tiếng khóc giả bộ này. Sở Mặc cũng không để ý nàng.
Khóc một hồi, Tư Đồ Đồ nhìn lén qua những khe hở của ngón tay thấy Sở Mặc thờ ơ, lập tức cả giận nói:
- Ngươi như vậy, đừng nghĩ ta giúp ngươi lấy được ngũ hành chi kim!
- Ta nói cần ngươi giúp đỡ sao?
Sở Mặc cười cười, sau đó khoát tay hướng về phía Tư Đồ Đồ:
- Đi nha. Tử thỏ thỏ, sau này còn gặp lại! Không... sau này sẽ không gặp lại!
Nói xong, Sở Mặc trực tiếp đứng dậy, không chút do dự bước đi.
- A … con người ngươi sao lại như vậy? Ngươi mới Tử Thỏ Thỏ! Ngươi còn Sở Tiểu Hắc! Sở Mặc... Không mang theo ngươi như vậy! Ngươi quá đáng lắm! Ngươi, ngươi trở lại cho ta!
Tư Đồ Đồ vừa nói, vừa đuổi đi theo Sở Mặc:
- Ngươi đi rồi, ta làm sao bây giờ à?
- Ngươi lợi hại như vậy, có thừa khả năng tự bảo vệ mình, có cái gì đáng sợ sao?
Sở Mặc dưới chân giẫm ảo ảnh Tật Phong Bộ, thân hình như nước chảy mây trôi. Muốn nhanh chóng thoát khỏi cô gái này.
- Không được, không ai bảo hộ … ta khó mà đi nửa bước trên thiên tầng!
- Vậy người trở về Nhân tầng đi!
- Ta không thể quay về!
- Ngươi đi Huyễn Thần Thành, tiến vào Huyễn Thần điện, tìm được Giới Linh, cứ nói là ta nói, kêu Giới Linh giúp ngươi trở về Nhân tầng!