Tư Đồ Đồ không cảm ứng được cảnh giới thật sự của Sở Mặc khôngcó nghĩa Gia Cát Lãng không cảm ứng được. Cảnh giới của gã là Đế Chủ đỉnh cao đó. Ba sinh linh yếu như thế, phân thân của gã thừa sức tóm.
Trong lúc Gia Cát Lãng đuổi theo ba người này, trong đầu đột nhiên nhớ đến một việc.
Lúc trước Gia Cát Xương Bình chết, nguyên trực tiếp là do Linh Đan Đường và Lưu Vân, nhưng cụ thể, là do tranh giành tình nhân.
Chuyện này xuất phát từ một thiếu niên tên là Lâm Bạch.Thời gian trước, nhân tầng bộc phát một chuyện liên quan tới Giới Linh. Tất cả mọi người ở nhân tầng đều biết chuyện Lâm Bạch và Sở Mặc là một người. Mặc dù không có chứng cứ xác thực, nhưng có những việc chẳng cần chứng cứ cũng được thừa nhận. Ai cũng tin vào suy luận của mình.
Mặc dù Sở Mặc không phải nguyên nhân chủ yếu dẫn đến cái chết của Gia Cát Xương Bình nhưng trước đó, trong Huyễn Thần giới, hắn từng thiêu sống Gia Cát Xương Bình một lần.
Vì thế, hắn cũng nằm trong danh sách những người Gia Cát gia phải giết.Nhìn vật nhỏ đang chạy rất nhanh phía trước, trong nháy mắt, Gia Cát Lãng gần như xác định, người thanh niên này chính là Sở Mặc ở Huyễn Thần giới.
Nếu không, một kẻ chỉ có cảnh giới Tiên Thiên, yếu như vậy, làm sao có khả năng xuất hiện ở thiên tầng của Huyễn Thần giới.
- Hừ, lại là Giới Linh à!
Gia Cát Lãng căm thù Giới Linh ở Huyễn Thần giới đến tận xương tủy, gã không nghĩ một người chưởng quản quy tắc của một thế giới huyền huyễn lại lấy việc công làm việc tư.- Sở Mặc!
Phân thân của Gia Cát Lãng quát lên, kèm theo một tiếng rống kinh thiên động địa:
- Ngươi không chạy thoát được đâu. Xương Bình, ngươi hãy nhìn mà xem, hôm nay ta sẽ giết kẻ này, báo thù cho ngươi.
Sở Mặc đang liều mạng xông về phía trước, trong lòng chấn động, không nghĩ đối phương lại đoán ra thân phận hắn nhanh như vậy.
Người kia gọi tên một người là Xương Bình, không lẽ là Gia Cát Xương Bình, chẳng lẽ người này đúng là người của Gia Cát gia hay sao?Suy nghĩ của Sở Mặc thay đổi rất nhanh. Thân phận của hắn nhìn qua có vẻ đã che dấu rất tốt, nhưng trên thực tế, trước mặt những kẻ tai to mặt lớn thì chẳng đáng gì.
Tuy nhiên lúc này, hắn sẽ không trả lời, càng sẽ không dừng bước, không ngừng vận dụng Ảo Ảnh Tật Phong Bộ, chớp mắt đã chạy được vài ngàn dặm.
Nhưng tên Sở Mặc rơi vào tai Tư Đồ Đồ lại khiến nàng khiếp sợ. Đầu óc nhanh chóng suy nghĩ, đưa ra một kết luận kinh người: tên thiếu niên Sở Mặc trước mắt lại chính là người có tên Sở Mặc trong truyền thuyết.
- Chết tiệt, không ngờ tên kia chỉ là một thiếu niên có cảnh giới Tiên Thiên!
Tư Đồ Đồ nhớ lúc trước ở thế giới ngũ hành chi kim đã nhiều lần kính sợ Sở Mặc, không khỏi thấy tức giận.
Nhưng dưới chân có chút trù trừ. Lấy cảnh giới của Sở Mặc, hắn gần như không có khả năng trốn thoát trong tay của Gia Cát Lãng. Nếu trong tiểu thế giới, nàng biết cảnh giới của Sở Mặc thì cũng sẽ không tính toán để hai người đối đầu với nhau.
Lúc ấy Tư Đồ Đồ chỉ muốn tự bảo vệ mình, tiên hạ thủ vi cường.Giờ nghĩ lại cũng thấy may là lúc trước không giết hắn, nếu không đến khi biết chân tướng chắc chắn sẽ hối hận.
Tên đằng sau vẫn không hề có ý buông tha. Nên làm gì bây giờ? Có nên trốn tiếp không?
Tư Đồ Đồ do dự, nhưng vẫn dùng hết sức chạy thật nhanh. Người khác chết cũng chẳng liên quan gì đến ta. Cứ lo mà chạy thôi!
Đối mặt với một tu sĩ hùng mạnh, dù chỉ là một phân thân, nàng cũng không có khả năng ngăn cản.- Thật xin lỗi…
Tư Đồ Đồ mặc niệm trong lòng, sau đó đẩy nhanh tốc độ.
Sở Mặc cũng không dám trông cậy vào Tư Đồ Đồ sẽ đến hỗ trợ hắn. Hiện tại hắn có hai lựa chọn, một là không quan tâm đến hoàng kim thỏ, trực tiếp niệm khẩu quyết, tiến vào tiểu thế giới ngũ hành chi thổ ở nhân tầng. Hai là quay lại đánh một trận với phân thân kia.
Tiểu Kim đã nói cho hắn, phân thân đằng sau cao nhất là ở Thiên Tiên cảnh.
- Nếu chúng ta giết hắn, bản tôn của hắn có thể biết hết quá trìnhkhông?
Sở Mặc hỏi tiểu Kim.
Tiểu Kim nghĩ một chút rồi nói:
- Lúc trước là bản tôn của gã phát hiện chúng ta. Gã chỉ có thân thể nguyên thần mà lại tạo được một phân thân có Thiên Tiên cảnh giới, chứng tỏ năng lực rất đáng ngạc nhiên. Nếu có thể hoàn toàn giết chết phân thân của gã, thì bản tôn của gã cũng không biết ai đã làm đâu.
Tiểu Kim nói xong, lại nhấn mạnh lại một lần:
- Ta nói là…giết chết hoàn toàn đấy nhé.- Ngươi có cách gì không?
Sở Mặc hỏi.
- Bản tôn… bản tôn chỉ là một tinh linh nguyên tố. Nếu ở thế giới ngũ hành chi kim của ta thì ta còn có biện pháp, chứ chỗ này thì…rất khó đó.
Tiểu Kim do dự, cuối cùng vẫn nói:
- Đối với tinh linh ngũ hành nguyên tố chúng ta, chỉ ở nơi có cực nhiều vật có cùng thuộc tính mới có thể phát huy uy lực. Hơn nữa, trên người những kẻ như tên này đa phần đều có vật khắc chế ngũ hành nguyên tố. Ta không dám dễ dàng ra tay, thậm chí không thể để gã phát hiện ta. Nếu không, chắc chắn sẽ dẫn đến một trận đuổi cùng giết tận.Nếu như đối phương không phải người của Gia Cát gia, Sở Mặc sẽ lựa chọn chạy trốn đến nhân tầng. Nhưng hiện tại hắn đã biết, trong lòng lập tức có tính toán.
Người Gia Cát gia hận hắn, hắn lại không hận họ sao? Hơn nữa trong tình huống này, không biết hắn là ai đã muốn giết hắn. Tác phong như vậy quá mức hống hách.
Dựa vào cái gì chứ? Không phải là cảnh giới cao, thực lực cường đại à?
- Nếu ta có thể trấn áp phân thân này, ngươi có biện pháp giết nómột cách triệt để không?
- Ngươi thật sự muốn giết gã sao. Ngươi đừng hy vọng vào con thỏ kia nhé. Mặc dù cùng cảnh giới, nhưng nó không phải là đối thủ của người kia đâu.
Tiểu Kim giật mình, nó không nghĩ ra. Sao một tên còn chưa vào Trúc Cơ đã muốn giết một phân thân ở cảnh giới Thiên Tiên cơ chứ.
Dù hắn đúng là người đó, ở Huyễn Thần giới được Giới Linh bảo vệ cũng sẽ không có bản lĩnh dám khiêu chiến với một người ở Thiên Tiên cảnh chứ nhỉ?Trừ phi…Giới Linh đích thân ra tay. Nhưng đây là chuyện không thể xảy ra.
Thân là người khống chế quy tắc của Huyễn Thần giới, âm thầm trợ giúp một nhân lại đã là làm trái với quy tắc rồi, sao có thể trực tiếp ra tay chứ. Như thế chẳng khác nào tự tay phá hỏng tất cả phép tắc ở đây.
Không có bất kỳ sinh linh nào có thể gánh vác được hậu quả này. Mà nếu như thế thật, thế giới này…sẽ bị sụp đổ.
- Ta muốn giết chết hắn
Sở Mặc khẳng định.- Ta có biện pháp trốn khỏi nơi này nhưng không kịp mang theo hoàng kim thỏ. Đối phương lại kiên quyết đuổi theo, sớm muộn gì cũng đuổi kịp thôi.