Thí Thiên Đao

Chương 801: Hoàn mỹ Trúc Cơ gây chấn động



Kim Minh kéo miệng, nhìn Sở Mặc bằng ánh mắt quái dị, nói:

- Sở công tử có lẽ chưa biết sự lợi hại của tên Lục Thiên Kỳ này.

- Ồ…

Sở Mặc cười cười, nhìn Kim Minh.

Kim Minh nói:

- Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng không thể không nói, những người trẻ tuổi ở toàn bộ Cẩm Tú thành không ai là không sợ nàng. Dù cho là lão bối, bình thường thấy nàng cũng sẽ nhượng bộ lui binh. Nàng có một cấm kỵ, không muốn người khác coi nàng là con gái.

- Nàng rất lợi hại sao?

Sở Mặc nhìn Kim Minh một chút, lại cầm đũa gắp đồ ăn, bỏ vào miệng coi như chẳng có việc gì.Kim Đông Nam vẫn lưu ý Sở Mặc, nhìn vậy con ngươi lại lóe sáng, thầm nghĩ trong lòng: Chỉ sợ lần này giả tiểu tử của Lục gia coi trời bằng vung đã nhìn lầm rồi, không chừng còn phải chịu thiệt thòi lớn nha. Xem ra, ngày mai nên phái người đi nhắc nhở nàng một chút về ý tứ của Kim gia.

Kim Minh nhìn Sở Mặc, nghiêm túc nói:

- Lợi hại, phi thường lợi hại đó. Năm nay nàng mới hai mươi tuổi nhưng đã đạt Trúc Cơ đỉnh cao. Rất nhiều người đều nói trước ba mươi tuổi nàng có thể tiến vào Kim Đan kỳ. Ngươi nói người như vậy có lợi hại không?Sở Mặc thản nhiên cười, không trả lời mà lại gặp một đũa nói:

- Đồ ăn này chắc là đặc sản phải không? Hương vị không tồi.

Hai mươi tuổi ở Trúc Cơ đỉnh cao chẳng là cái gì, Sở Mặc còn gặp người hai mươi tuổi ở Phi Thăng kỳ đấy, mà không phải chỉ một người đâu. Nên muốn dùng một người hai mươi tuổi vào Trúc Cơ đỉnh cao để hù Sở Mặc thì đúng là chuyện cười.

Phụ tử Kim gia cũng không ngốc. Họ cũng có thể cảm nhận được Sở Mặc cơ bản chẳng thèm quan tâm. Khí tức này không thể giả vờ mà được.

Kim Minh kinh ngạc nhìn Sở Mặc, khóe miệng co giật nửa ngày mới cười khổ nói:

- Đây đúng là đặc sản của Cẩm Tú thành, không dễ mà có ở nơi khác. Nếu Sở công tử thích, cứ ăn nhiều một chút.

Mắt Kim Đông Nam lóe lên ánh sáng kỳ dị, sau đó lão cười nói:

- Cái tiểu nha đầu Lục gia kia suốt ngày mặc đồ nam tử, ra vẻ đàn ông, nhưng tầm nhìn vẫn hạn hẹp. Sở công tử vẫn nên cẩn thận một chút, thân thể quý giá mà.

Sở Mặc tùy ý nói:

- Kệ nàng thôi.

Kim Đông Nam lại cười:

- Như vậy đi, đêm nay Sở công tử cứ ở Kim gia. Với thân phận của công tử, ở nhà trọ hơi bất tiện. Lúc trước là ta sơ sót nên mới không làm việc chu toàn. Để ngày mai, ta phái người đi cảnh cáo nha đầu Lục gia một chút.

Kim Minh hơi chấn động. Phụ thân vừa nói cảnh cáo sao? Không ngờ phụ thân mình lại dùng hai chữ này.

Thế lực của Kim gia cũng là số một, số hai ở Cẩm Tú thành, đương nhiên chưa cần sợ ai.

Nhưng nghiêm khắc mà nói, Kim gia và Lục gia vẫn có chênh lệchkhông nhỏ. Mặc dù nếu đánh nhau thật, chắc chắn sẽ lưỡng bại câu thương nhưng kết cục của Kim gia tuyệt đối bi thảm hơn so với Lục gia.

Vì Lục gia có rất nhiều người là đệ tử trong đại môn phái, hơn nữa có người có thân phận cực cao.

Nếu là ngày thường, Kim gia và Lục gia đều nước giếng không phạm nước sông. Lần này vì Sở Mặc, phụ thân lại muốn đi cảnh cáo nha đầu kia. E rằng đây là đại sự với cả Cẩm Tú thành rồi.

Một khi lời này truyền đi, sẽ khiến toàn thành chấn động. Xem ra trong lòng phụ thân đã xác định thân phận của Sở Mặc.Lúc này, Sở Mặc lại cười lắc đầu:

- Trước khi ta đến đây, gia sư đã từng nói: rèn luyện trong thế gian thì không cần rêu rao quá mức. Hôm nay ta ngồi đây cũng chỉ vì có hứng thú với chỗ di tích mà Kim gia chủ nói thôi. Nếu không, ta cũng sẽ không xuất hiện hay có quan hệ với bất kỳ gia tộc nào. Đêm nay, ta vẫn sẽ về nhà trọ. Ta đi ra ngoài để rèn luyện chứ không phải để hưởng thụ. Chỉ có thể tạ ơn hảo ý của Kim gia chủ mà thôi.

Sở Mặc nói không quá khách khí, thậm chí tư thái nói cũng hơi cao nhưng Kim Đông Nam vẫn bình thường, lại còn cười ha ha gật đầu:

- Một khi đã như vậy thì tùy Sở công tử. Lát ngài đợi một chút, ta sai người đưa Sở công tử về. Hy vọng Sở công tử không cự tuyệt.Sở Mặc cười cười, gật đầu.

Sau đó, ba người không nhắc lại chuyện này nữa. Kim Đông Nam nói một ít thông tin về di tích cho Sở Mặc. Kim Minh cũng nói gần đây trong Cẩm Tú thành xuất hiện một số tu sĩ ngoại lai, Sở Mặc nên để tâm một chút.

Rượu quá ba tuần, Sở Mặc bỗng nhiên nhìn Kim Minh hỏi:

- Đúng rồi, chuyện của vị tiểu thư Phương gia kia…đến đâu rồi vậy?

- Ách…Kim Minh ngẩn ra, ngạc nhiên nhìn Sở Mặc. Kim Minh không nghĩ với thân phận của Sở Mặc, sẽ quan tâm đến loại chuyện nhỏ này. Nguyên nhân hắn chủ động hỏi, chỉ có một, đó là hắn có hứng thú với Phương Lan.

Kim Minh đột nhiên nhớ tới lúc trước Sở Mặc cũng theo đoàn xe tiến vào Cẩm Tú thành.

Sở Mặc nhìn Kim Minh, cũng đoán là đang hiểu lầm mình, vì thế cười cười:

- Lúc trước ấn tượng của ta với ngươi…không được tốt lắm. Nhưng hôm nay gặp mặt, thấy ngươi không tệ, nên mới nhiều miệng hỏimột câu. Ngươi không cần hiểu lầm.

Kim Minh bừng tỉnh, mặt hơi đỏ nói:

- Đích xác là ta đã làm sai, nhưng hiện tại đã giải quyết xong.

Kim Minh cũng không giấu diếm, kể lại đại khái cho Sở Mặc, đương nhiên, trừ đoạn nói chuyện giữa mình và phụ thân lúc trước, chuyện bị phụ thân mắng cho tỉnh ngộ.

- Hóa ra là vậy. Lúc ấy ấn tượng của ta về Vương Võ cũng rất kém, không nghĩ người này có thể vặn vẹo như thế. Đúng là được mở rộng tầm mắt.Sở Mặc lại cảm thán:

- Chỉ vì một phần tài liệu Trúc Cơ mà thậm chí có thể bán đứng người trong lòng mình.

- Chắc Sở công tử không biết, người như vậy cũng không ít đâu.

Kim Minh nói:

- Trong mắt của chúng ta, một phần tài liệu Trúc Cơ không đáng là gì nhưng với nhiều người, đó có khi là ước mơ cả đời bọn họ không có được.

Sở Mặc nghe xong gật đầu. Con ngươi lại hơi lóe. Hắn vừa nghĩ tới một cơ hội kinh doanh vô cùng tốt. Nếu dùng Hỗn Độn Hồng Lô đểluyện chế ra Trúc Cơ đan không phải sẽ nhanh chóng thành lập thế lực ở Linh giới hay sao? Chẳng những có thể tuyển được con cháu có thiên phú của các gia đình nghèo, mà còn có thể tích lũy của cải nhanh chóng.

Nhưng chuyện này không thể đích thân gióng trống khua chiêng đi làm. Tốt nhất nên chọn một người phát ngôn, là người có thực lực đủ mạnh nhưng cũng sẽ không cắn ngược lại mình.

Trước mắt Kim gia…có thể là một lựa chọn tốt. Tuy nhiên, vẫn nên xem xét lại một chút. Sở Mặc suy tư.

Kim Minh đột nhiên hỏi:

- Sở công tử, cho phép ta mạo muội hỏi một câu. Với thân phận của ngài, muốn lên Trúc Cơ không khó chút nào nhưng vì sao…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.