Thị Trấn Đầy Cám Dỗ

Chương 23: 23: Sợ Hãi 2





Ngay khi Trương Đông đang vô cùng hoảng sợ, cánh cửa đột nhiên “ cạch “ một tiếng và khẽ mở ra, đó là Lâm Linh, người đã lấy một thẻ cửa để mở cửa.
Lâm Linh đột nhiên sững sờ, sợ hãi nhìn vào cảnh tượng tục tĩu trên giường, cái bộ dáng kinh ngạc trông rất ngượng nghịu và rất đáng yêu.
Lúc này, Lâm Linh mặc một chiếc váy ngủ màu trắng, tóc cô xõa vương vãi trên vai và cơ thể cô tỏa một sự cám dỗ bất khả chiến bại bởi chiếc váy ngủ.
Trương Đông đột nhiên trở nên cứng đờ, ngừng di chuyển và nhìn về Lâm Linh với ánh mắt sững sờ.

Anh không biết phải giải thích thế nào.
Lâm Linh nhìn bộ dáng khiêu gợi của Lâm Yến lúc này thì khuôn mặt cô ấy ngay lập tức đỏ ửng lên, rồi nhìn vào cơ thể trần truồng của Trương Đông.

Cái miệng há to một lúc, rồi mới bước vào và đóng cửa lại.

Cô đẩy Trương Đông ra và mắng: “ anh là đồ cầm thú! anh đã làm gì chị gái tôi? “
“ Tôi ...!chị gái em chạy vào, em hãy hỏi cô ấy! “ Trương Đông nghẹn lời, nhìn Lâm Linh đang bực bội nhìn mình, hết đường chối cãi.
“ Chị! “
Lâm Linh liên tục đẩy Lâm Yến một vài lần.

Lâm Yến vẫn không có phản ứng gì cả, và tiếng thở dốc vẫn còn hỗn loạn như cũ.

Làn da màu phấn hồng đầy những dấu vết nụ hôn, cắn có vẻ hơi sốc.
“ A ...!“
Có lẽ sau cao trào, cơ thể cô vẫn còn chút nhạy cảm, lại bị Lâm Linh chạm vào, toàn thân Lâm Yến lập tức bị một cơn co giật, và một tiếng rên rỉ vang lên.
Lâm Linh nghe vậy, khuôn mặt lại càng thêm đỏ, khuôn mặt tuy đang giận dữ nhưng vẫn hồng hào xinh xắn, trông thật đặc biệt.
Khi Trương Đông nhìn thấy Lâm Linh, anh đã rất lo lắng, nhưng lúc này trong lòng anh lại nhảy lên một chút ham muốn.


Nhìn vào một đôi hoa tỷ muội xinh đẹp, côn thịt mới ổn định lại bắt đầu cứng lên.
“ đang suy nghĩ cái gì đó! “ rõ ràng nhận thấy hơi thở xung quanh hơi nặng nề.

Lâm Linh nhìn lại Trương Đông và đột nhiên hét lên, nói với vẻ khó chịu: “ còn chưa cút ra ngoài! Anh còn định làm gì ở đây? “
“ Tôi ...!tôi phải đi đâu? “
Lúc này Trương Đông có chút bối rối.

Anh nhìn xuống thắng em trai của mình và nhìn lên Lâm Linh một lần nữa.

Anh nghĩ: Có gì không ổn à? Mình không phải là một thằng đang ở tuổi thiếu niên.

Hỏa lực mạnh mẽ này ở đâu ra?
“ anh ...!“ Lâm Linh nhìn vào Lâm Yến đang ngủ, rồi lại nhìn Trương Đông.

Do dự một lúc, vẫn giả bộ hung tợn nói.

“ anh đi xuống cầu thang tìm chỗ ngủ đi! Tôi nói cho anh biết, đừng hòng chạy, chờ chị tôi thức dậy sẽ tính sổ với anh! Tôi đã có chứng minh thư đăng ký khách sạn của anh, anh không có nơi nào để trốn đâu.


“ hả, vậy à.


Trương Đông thở phào nhẹ nhõm, ít nhất là Lâm Linh không trực tiếp gọi cảnh sát, coi như cũng có chút linh động cho mình.
“ Nhặt những thứ rách rưới của anh lên và cút ra ngoài! “ Lâm Linh lấy quần áo và hành lý của Trương Đông lên rồi ném nó đi, đỏ mặt và nói: “ cút ra ngoài! anh là đồ cầm thú! “
Trương Đông không dám nói gì thêm.

Anh ta mặc đồ lót, và bị Lâm Linh đẩy ra ngoài.
Biểu cảm của Lâm Linh luôn luôn dữ dằn, nhưng cô ấy cũng hơi say, đôi mắt hơi mờ đi, cộng đi khuôn mặt đỏ bừng nên trông cô ấy vẫn dễ thương hơn một chút.
“ Đi xuống cầu thang! “ Lâm Linh đứng ở cửa, do dự một lúc, vẫn cắn răng và nói: “ Sau khi đi xuống, anh hãy nói với anh rể tôi rằng tôi và chị gái đã say, sau đó chiếm phòng của anh.

Không có gì khác.

Nói đi, anh có biết không? “
“ Biết, biết! “ Trương Đông gật đầu mỉm cười, rồi anh tự hỏi mình: Vì sao chị gái em đã kết hôn, nhưng thế nào mà vẫn còn trinh? em có biết bí mật này không?
“ Đi xuống! ngày mai sẽ tìm anh tính sổ! “
Lâm Linh hung hăng trừng mắt với Trương Đông một cái và đóng cửa lại.
“ Tôi ...!“
Trương Đông vẫn muốn nói điều gì đó, nhưng khi anh ta mím môi, anh ta không biết phải nói gì.

Rốt cuộc, anh ta đã làm một điều vô lý như vậy, nhưng thật tốt khi chỉ bị đuổi ra khỏi phòng.

Nhìn hành động của Lâm Linh thì hẳn là cô sẽ không báo cánh sát.


Chỉ không biết điều gì sẽ xảy ra khi Lâm Yến thức dậy.
Trong lòng Trương Đông cảm thấy bất an.

Nhìn vào cánh cửa đang đóng kín, trong phút chốc hắn không biết phải làm gì, rồi đi xuống cầu thang khi đang mặc quần áo.
Vào thời điểm này, đã là hơn ba giờ sáng, ngoại trừ một vài câu chuyện bất hảo ở tầng dưới, thì không có nhiều khách lưu trú.
Lúc này, Trần Đại Sơn cũng đang ngáp, và anh gần như ngủ thiếp đi trên quầy.

Chỉ có chiếc TV nhỏ đang phát ra một chút tiếng ồn và ánh sáng.
Mẹ ơi! Vừa chơi vợ của người ta xong, giờ lại phải đi gặp hắn, đây là chuyện gì? Nếu là tình yêu vụng trộm thì coi như xong, đằng này Lão Tử lại là làm bậy khi say rượu, và hắn ta phải kiểm tra lại kỹ năng diễn xuất của mình.

Trái tim Trương Đông hồi hộp và tăm tối, tình hình thực sự hơi đáng sợ.
“ Này, đại ca vẫn chưa ngủ sao? “
Những tiếng bước chân dường như làm phiền Trần Đại Sơn.

Anh ta lập tức đứng dậy và dụi mắt.

Khi thấy Trương Đông, anh ta lập tức mỉm cười và đưa hắn một điếu thuốc.
“ còn không phải là do vợ và em gái của anh sao?.

“ Trương Đông hít một hơi thật sâu và lau mồ hôi lạnh trên đầu.

Anh nói trong tâm trạng tồi tệ: “ Họ say rượu, và khi họ đi lên lầu thì đã chiếm phòng của tôi, gọi mãi cũng không ra.

Tôi đang không biết sẽ phải ngủ ở đâu nếu họ vẫn không mở cửa! “
“ À, thế này ...!“
Trần Đại Sơn dường như không ngạc nhiên chút nào.

Anh ta lập tức tỏ ra bối rối và xin lỗi hết lần này đến lần khác: “ Tôi xin lỗi, họ vừa uống rượu vào là sẽ thành như thế, ha ha.


Trước kia phòng trên tầng ba không có người ở và điều hòa không khí trong phòng họ thì không mát lắm.

Có thể là họ sợ nóng và đã chạy đến đó để ngủ.

Đại ca, tôi thực sự xin lỗi! “
“ Tôi phải ngủ ở đâu? “
Trương Đông làm bộ rất tức giận.

Anh ta khịt mũi rồi hừ một tiếng.

Màn trình diễn trên mặt quá tuyệt.

Nhưng nhịp tim lại tăng nhanh, anh ta nghĩ rằng mình vừa làm điều không hay với vợ hắn, bây giờ lại còn tức giận với nạn nhân, có phải hơi quá mức hay không?
Ổn định lại tinh thần, Trương Đông cũng hơi áy náy và nhìn về phía Trần Đại Sơn, người này vẫn chất phác như vậy.

Trương Đông không biết tại sao, hắn lại thấy một chiếc mũ màu xanh lá cây (*) trên đầu Trần Đại Sơn, hơn nữa còn là tự hắn đeo nó.
--------------
Mũ xanh: nghĩa đen là chỉ chiếc mũ màu xanh mà người ta vẫn thường đội.

Nhưng ngụ ý ở đây lại đang ám chỉ khi người đàn ông có vợ đi ngoại tình mà không biết.

Vì vậy, người đàn ông này bị gọi là "đội mũ xanh", hay còn gọi là "bị cắm sừng".
Đây chính là lý do mà chúng ta không nên chọn "mũ màu xanh" làm quà tặng cho người Trung Quốc, người ta sẽ rất dị ứng đó ....



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.