“Cậu đừng nói!” Tương Vân Hàng bịt miệng của y lại, xoay người đè người ta xuống dưới thân,chẳng qua là lại lập tức chống người dậy… Quá, quá mềm, sợ đè hỏng = =
“Cậu có cảm thấy … nam thích nam rất kì quái?” Tương Vân Hàng cẩn thận hỏi, hỏi xong lại cam chịu thở dài.
“Vẫn tốt nha…” Trang Liễu thành thật trả lời. Dù sao, nam và nam, đều là người mà, em của y coi Tương Vân Hàng là đối tượng mà y còn chưa nói gì đâu.
Ánh mắt Tương Vân Hàng sáng lên: “Vậy cậu thích nam … hay là nữ?”
Trang Liễu chìm sâu vào trầm tư, vấn đề này y còn chưa nghĩ tới. Nhưng sự trầm mặc này hiển nhiên là đả kích rất lớn với Tương Vân Hàng, thời gian càng dài, gương mặt vốn tràn ngập nắng ấm kia lại càng mây đen phủ kín. Chờ Trang đại học sĩ [=nam] rốt cục chiến thắng Trang Hoè [=nữ] trong lòng Trang Liễu, ngay tại thời điểm Trang Liễu quyết định nói ra mình ‘thích nam’, Tương Vân Hàng lại bịt kín cái miệng của y.
“Ai thôi đi thôi đi, quản cậu thích nam nữ a hah hah!” Trang Liễu thiệt tình cảm thấy Tương Vân Hàng cười rất khủng bố, nhưng Tương Vân Hàng vẫn nghiến răng nghiến lợi nói hết câu: “Không phải là loại thích này thì cũng có thể làm bạn bè mà. Hai chúng ta rất hợp nhau, bằng không sau này làm đôi anh em tốt, bạn tốt hahahah!!!”
Trang Liễu tỉnh tỉnh mê mê gật đầu, tuy rằng y còn chưa kịp nói với Tương Vân Hàng … y cũng rất thích cậu ta.
—
Một ngày cuối tuần, Trang Liễu theo lệ thường ngồi trên sô pha xem ‘Thần Điêu hiệp lữ’. Tuy rằng lúc y xem phim cổ trang thì rất an tĩnh, nhưng kì thật biểu tình trên mặt tương đương phong phú, vừa có lão đầu râu dài xuất hiện thì trên mặt sẽ xuất hiện biểu tình ngưỡng mộ hạnh phúc, nhìn thấy nhân vật boss phản diện tắc sẽ đen mặt. Thời điểm hai bên bay qua bay lại đánh nhau cũng là thời điểm y hưng phấn nhất, nhíu mày, trợn mắt, cắn môi… động tác nhỏ nào cũng có.
Tương Vân Hàng ở một bên càng nhìn càng muốn đi lên nhéo một cái, không tự chủ được liền làm thiệt. Nhưng Trang Liễu ngay cả liếc cũng chưa liếc cậu một cái, tỏ vẻ không thoải mái cọ cọ mặt vào tay cậu ta rồi tiếp tục chuyên tâm xem phim. Tương Vân Hàng vừa ngầm may mắn vừa mất mát, tâm tình này thật sự rất phức tạp.
Cho đến buổi tối, các anh em gọi Tương Vân Hàng đi quán bar, Trang Liễu vẫn coi cậu ta như không khí. Lúc này Tương Vân Hàng cảm thấy rất bất bình, trước đây lúc cậu đi quán bar Trang Liễu luôn bám theo rất chặt, khác biệt này không khỏi quá lớn đi! Cảm giác bị bỏ rơi mãnh liệt khiến Tương Vân Hàng nhất thời xúc động, tắt TV đi.
“Đi quán bar chơi với tớ đi, xem TV mãi không tốt cho mắt, mũi, miệng, tim gan phổi thân đâu!” Tương Vân Hàng nói được vang dội.
Trang Liễu uỷ khuất nhìn cậu, lại nhìn nhìn TV: “Nhưng mà, Chu Bá Thông sắp xuất hiện…”
Đúng vậy, Chu Bá Thông chính là người đàn ông phù hợp trăm phần trăm với mộng tưởng trai đẹp của Trang Liễu, quả thực nói là thần tượng của y cũng không quá.
Tương Vân Hàng khó thở, nhưng vẫn giả bộ đứng đắn nhíu mày: “Cậu như vậy không đúng a, chúng ta hiện tại không phải là bạn bè tốt sao?”
Trang Liễu thành thật nhẹ nhàng gật đầu: “Phải mà”
“Làm anh em có mấy yêu cầu cần phải tuân thủ, bằng không chính là đang đùa giỡn với tình cảm cửa người khác, cậu có biết không?” Tương Vân Hàng giờ khắc này được phật quang che phủ, cảm giác chính nghĩa trên toàn thân quả thực toả ra chói mắt, thấy Trang Liễu nhẹ nhàng lắc đầu, cậu ta vội vàng lấy ra một cuốn vở từ trong phòng ngủ, lật ra một trang cho Trang Liễu xem
“Đầu tiên, anh em tốt là phải ở cạnh nhau mỗi ngày – tốt nhất là 24h đều ở cùng một nơi, phát triển cảm tình của hai bên. Nếu có tình huống đặc thù muốn một mình rời đi, cũng phải báo trước cho đối phương”
Trang Liễu nhíu mày: “Nhưng mà cậu và củ khoai tây…”
“Ai là bạn với tên ngốc đó hả!” Tương Vân Hàng nói mà không hề bị áp lực, lập tức lại đọc điều thứ hai cho Trang Liễu nghe: “Thứ hai, cũng là quan trọng nhất, anh em tốt phải thoả mãn TOÀN BỘ nhu cầu của đối phương. TOÀN, BỘ, bao quát tinh thần và… và thân thể! Hiểu không!” (Bạn Tương lưu manh quá >_<)
Cường điệu xong hai chữ ‘Toàn bộ’ này, cũng không biết trong đầu Tương Vân Hàng đang suy nghĩ cái gì, mà sắc mặt đỏ bừng. Chẳng qua sau khi Trang Liễu ngây thơ gật đầu, cậu vẫn cố chống đỡ, lại đọc một lượt điều thứ ba thứ tư linh tinh như ‘Anh em tốt không thể tuỳ tiện bỏ nhà đi’, sau đó
Sau đó, trai nhà lành đặc biệt dễ lừa Trang Liễu liền thuận thuận lợi lợi bị cậu lừa gạt đến quán bar.