Thích Eo Nhỏ

Chương 81



Không thể nghi ngờ câu trả lời như vậy đã làm dậy sóng giới giải trí.

Nếu như nói còn một số ít người vẫn ôm hy vọng thì động thái lần này của nữ chính không khác nào một cú đánh mạnh vào trái tim.

Tối nay Tân Quỳ không còn mơ màng buồn ngủ như trước nữa.

Đáy lòng cô như có một sợi dây vô hình khẽ kéo cưa trong bóng tối, khiến người ta không yên.

Cô trằn trọc trở mình, tựa vào đầu giường, nhìn những bình luận bắt đầu xuất hiện ngập tràn.

“Rốt cuộc đã đến lúc tôi khóc, tôi khóc, tôi khóc, tôi đã khóc rất to đấy!”

“Hy vọng hai người có thể ở bên nhau lâu dài, mặc dù có người nói hai người vẫn còn nhỏ không khỏi có chút bộp chộp nhưng tôi vẫn muốn nói với hai người, hai người nhất định phải thật hạnh phúc, quý trọng nhau [trái tim.jpg]”

“Cô gái Tinh Vân tụ họp! Đến mấy chương trình yêu đương, chương trình kết hôn với cả đeo con đến chương trình giải trí nhé!”

“Hôm nay cô gái Tinh Vân được chạy đi khắp nơi gáy rồi, hơn Hà Nguyễn Dương rất nhiều đó!”

“A a a tôi điên rồi, bài đăng của hai người còn đối ứng nhau nữa, lại còn phát đường trên đây nữa ~ ”

“Người qua đường đang cảm thấy buồn cười. Lúc trước bị chụp thì không thống báo, thông báo thì không đáp lại, mãi về sau mới trả lời, ĐM, đừng ép tôi phải đánh cô!”

“Thích bình luận này của tôi để đẩy tôi lên đi, đây là Weibo của em gái, đừng để một số thứ làm bẩn! #Tinh Vân sẽ duy trì lâu dài, fans Tinh Vân sẽ luôn ở phía sau em#”

“Hu hu hu như vậy thật tốt, tôi còn đang nghĩ con của hai người sau này sẽ đẹp tới mức nào QAQ”

“Lầu trên ha ha ha ha, tuy rằng hiện tại hai người chưa có con, nhưng có lẽ đã làm chuyện tạo em bé vô số lần rồi:)”

“@Hạ Vân Nghi, anh, anh đâu rồi, hai người chắc đang ở bên nhau, anh làm gì mà em gái trả lời muộn tận một ngày vậy?”

“Tiêu điểm của bài đăng này là gì?”

“Mẹ nó, tôi cũng muốn!”

“Tới đây nói chuyện phiếm một chút, dù không chắc chắn lắm. Nghe nói Hạ Vân Nghi đang ở chỗ Tân Quỳ, hai người đã ba ngày ba đêm chưa ra ngoài rồi!”

Ba ngày ba đêm…

Tân Quỳ vốn dĩ đang xem những bình luận phía trên, ấn thích từng cái một, đến lượt bình luận này, cô ngập ngừng, làm bộ không thấy gì hết.

Làm sao có thể ba ngày ba đêm chứ, một ngày một đêm đã là nhiều rồi!

Tân Quỳ thẹn hơn, nhìn Hạ Vân Nghi vẫn đang nhắm chặt mắt bên cạnh.

Mới vừa nãy xong chuyện, anh chỉ mặc tạm bộ quần áo ngủ màu xám tro, ăn mặc thoải mái, cổ áo nửa mở.

Dáng dấp mặt người mình chó, việc của anh làm khiến cô…

Tân Quỳ không nhịn được, đầu ngón tay di chuyển tới vai anh, nhéo một cái, vặn vẹo một chút theo ý mình.

Về sau, cô vẫn cảm thấy chưa hết giận.

Tên đàn ông xấu xa thích bắt nạt cô này!

Tân Quỳ lại nhéo mấy cái rồi định cắn lên mặt Hạ Vân Nghi, có lẽ do gương mặt anh quá xuất sắc, cô lại thầm cảm thán sắc đẹp của người đàn ông này.

Ngay vào lúc cô định tiến thêm một bước, thừa dịp Hạ Vân Nghi đang ngủ để đánh lén, muốn rửa nhục thì Hạ Vân Nghi – người đang vốn nên ngủ yên lại chậm rãi mở mắt ra.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí đông cứng lại.

Anh đột nhiên như vậy rất bất ngờ, không để cho người ta một chút cơ hội phản ứng lại.

“…”

Tân Quỳ nháy nháy mắt, ngượng ngùng thu tay về.

Rồi sau đó, cô cực kỳ tự giác, lặng lẽ che mông nhỏ của mình.

- -- 

Đêm đó, cô gái bị “phản kích” đồng thời cũng có một bài đăng nổi lên.

“Tân Quỳ ấn thích tất cả bình luận nhưng tại sao đến cái này thì ngừng? Tới thảo luận chút, đừng nhắc tới những vấn đề không liên quan nhé.”

Bình luận trả lời ngay lập tức dâng lên.

- Mấy người kia bình luận gì?

- Để cho bọn họ tự nghĩ lại một chút ha ha.

- Em gái quá đáng yêu, có phải xấu hổ hay không ~ 

- Có thể để ý một chút hay không, cảm giác mấy người sau miệng toàn nói phét, gần như không dừng lại được.

- Mặc dù vậy nhưng vẫn khiến tôi lòng như lửa đốt, tối nay phải gọi điện cho bạn trai mới được ~  

- Con bà nó, thật hay giả, có nhầm không đấy, tôi muốn xem.

- Không có gì, còn cảm thấy thích hợp xem vào buổi tối, có điểm không tốt chính là càng nhìn càng thấy Tân Quỳ hạnh phúc, có chút chua ~ tân sinh thay mặt các tiểu hoa và các lưu lượng khác, đời này cô ấy không lo chuyện không có độ thảo luận rồi.

- Tính cách Tân Quỳ không giống với các tiểu hoa khác, diễn xuất không tệ, tôi chỉ cảm thấy chuyện giữa em ấy và Hạ Vân Nghi xem như là ngoài ý muốn. Tôi cũng muốn nói thêm là ánh mắt của Hạ Vân Nghi thật sự không tệ, rất giống với ba của anh ấy.

- Tôi trở lại rồi đây, nói đến chuyện này, tôi lại nhớ đến ACE ~ 

- Tôi muốn hỏi, có ai đó chỉ hộ tôi không, tôi muốn xem đồng nhân văn!

- Tôi cũng thế!

- a a a a tôi cũng muốn!

Chủ thớt: =.=

Chủ thớt: Bài này là để thảo luận cơ mà, sao đi lệch hướng rồi?

- -- 

Bài đăng này được đăng lên Weibo kèm ảnh chụp màn hình, sau đó được rất nhiều đại fan của CP Tinh Vân nổi tiếng chia sẻ lại, đề tài này bùng lên nhộn nhịp giống như đang chè chén dịp tết.

Hơn nữa, bài đăng này cũng đã ra vòng khiến cho Cố Nghênh Mạn cũng hỏi cô.

Tuy cô đã cố nói loanh quanh lòng vòng nhưng ý tứ vẫn không giấu được.

Bởi vì chuyện này, sau đó cho dù Tân Quỳ có ở cùng một chỗ với Hạ Vân Nghi hay là ở trong đoàn phim, cũng cố ý tránh nói về phương diện này, cũng cố không ở một mình với anh.

Mà Hạ Vân Nghi nói chung sau khi bị tân nghiệp nói đã không còn càn rỡ quá phận nữa.

Cuộc sống của hai người sau khi thông báo có thể nói là trời long đất lở. Tân Quỳ liên tiếp nhận được rất nhiều lời mời về chương trình cho cặp đôi, có lẽ đang muốn tận dụng cơ hội này để ké độ hot của hai người.

Lý nghiêm đã đi cùng Tân Quỳ lâu như vậy, đã sớm biết được phản ứng của cô sẽ thế nào, cũng không hỏi Tân Quỳ mà từ chối hết.

Hiện tại cô còn cần chuyên tâm quay phim, đợi đến sau này nếu hai người muốn, anh ấy sẽ liên hệ với phòng làm việc của Hạ Vân Nghi.

Hạ Vân Nghi tới đón cô, nói là đi ăn cơm cùng Hà Nguyễn Dương và Ninh Nhiên. Cô suy nghĩ một lát, cảm thấy không có vấn đề gì lớn liền đồng ý.

Hạ vân nói là tới đón, nhưng là tới đoàn phim “Ngày mai”, cũng giống như lần trước vậy, lặng yên không một tiếng động, cũng không chào hỏi trước.

Mà đối với người trong đoàn phim mà nói, hai người có độ hot gần đây nhất cùng xuất hiện, đương nhiên sẽ không buông tha.

Lần trước sau khi thông báo, Hạ Vân Nghi còn lấy danh nghĩa của mình, mời đoàn làm phim ăn suốt ba ngày ở Hoa An Đình Thành.

Anh chi mạnh tay như vậy khiến cho mọi người trong đoàn đều trêu cô, nói Hạ thần đang bày rượu mừng bằng hình thức mời cơm.

Lúc ấy Tân Quỳ bị mọi người ầm ĩ xung quanh, thiếu chút nữa hóa thành một con đà điểu, hận không thể vùi đầu vào cát ngay lập tức.

Hiện tại, quanh cô có rất nhiều tiếng nói tiếng cười, đốt cháy lòng người.

“Không phải em đã nói anh ngồi trong xe đợi em rồi sao?” tay Tân Quỳ bị anh nắm, cô đi ra khỏi phim trường, ngay lập tức đón nhận những cơn gió mùa hạ khiến mái tóc khẽ phất phơ trong gió.

“Không chờ được.” Hạ Vân Nghi đáp lại, kéo cô đến bên cửa.

Tân Quỳ bị anh đẩy, lảo đảo hai bước.

Khó khăn lắm cô mới đứng vững, cô ngước mắt nhìn anh.

Tân Quỳ cảm nhận được lực tay trên eo mình, vội vàng đẩy tay anh ra, nhẹ giọng nói, “Anh làm gì vậy, đang ở phim trường đó, xung quanh có rất nhiều paparazzi, anh đừng có làm chuyện xằng bậy.”

Hạ Vân Nghi làm như không nghe thấy, hơi cúi người, hơi thở phả bên gáy cô, “Em nghĩ gì vậy?”

Dứt lời, đầu ngón tay anh khẽ nhúc nhích, mở cửa xe, “Anh chỉ muốn mở cửa thôi mà.”

Mới mấy ngày không gặp, mặt của tên họ Hạ nào đó lại dày thêm một chút.

Tân Quỳ trừng anh một cái.

Mở cửa xe thì mở cửa xe, sao còn phải dựa vào gần vậy! Còn cần phải tạo dáng à!

Tân Quỳ bị anh trêu, gan cũng lớn hơn, sau khi lên xe không hề nói chuyện với anh. Chiếc xe chầm chậm tiến vào thành phố, cô mở cửa sổ nhìn quang cảnh đang lùi về đằng sau.

Hai tay Hạ Vân Nghi để trên tay lái, anh thấy cô hôm nay không nói lời nào, cũng không tiến sát lại gần liền liếc mắt sang nhìn.

Tân Quỳ không có phát hiện ra.

Hạ Vân Nghi chờ một hồi, nhẹ nhàng hắng giọng một cái.

Ánh mắt Tân Quỳ dần như khóa ở bên ngoài, vẫn không phát hiện ra.

Người đàn ông trẻ tuổi dừng một chút, ấn nút. Ngay lập tức, cửa sổ xe chậm rãi đẩy lên.

Tân Quỳ bị hành động này của Hạ Vân Nghi làm giật mình, cô buộc phải rời mắt, nhỏ giọng lầm bầm, “Sao anh…”

Hạ Vân Nghi cười khẽ, không đáp lại.

Sự thật chứng minh, chó sói đã nếm được đồ ngon sẽ không thể nào ăn chay được.

Sau đó không bao lâu… Khi hai người ở dưới nhà để xe, chuẩn bị đến nơi ăn.

Hạ Vân Nghi dừng động tác lại – rốt cuộc không nhịn nổi nữa.

Anh cúi người, một tay giữ gáy cô, mạnh mẽ tấn công. Tân Quỳ lắc đầu nhưng anh càng hôn sâu hơn.

“Muộn… muộn rồi…”

Đầu lưỡi bị cuốn lấy, lời nói cũng bị đẩy về, rồi sau đó sát lại gần, Tân Quỳ nghẹn ngào lùi về sau.

Động tác của hai người lớn hơn, cô bị ép vào thành xe.

Gần như ngay lập tức, tiếng còi báo động xe vang lên trong không gian yên ắng của gara.

Cuối cùng khi được thả ra, Tân Quỳ lấy túi đập vào người anh.

“Chắc chắn tới muộn, anh thật đáng ghét!”

Lần này Hạ Vân Nghi bật cười, “Tới trễ thì sao, cứ để cho bọn họ chờ đi.”

- -- 

Trước đây khi Hà Nguyễn Dương không biết chuyện của hai người nhưng cũng đã từng nghe nhân viên thảo luận qua về chuyện của Hạ Vân Nghi và Hà Nguyễn Dương.

Tuy nói câu chuyện đã được lan truyền thành mấy chục phiên bản nhưng cậu vẫn không để tâm chút nào, chỉ là nghi ngờ tại sao không ai nói gì cậu và Tân Quỳ.

Nhưng không bao lâu sau, Hà Nguyễn Dương bị hiện thực vả mặt, rốt cuộc không thể chịu nổi nữa.

“…”

Hai người giấu đủ sâu đó! Còn có tôi là anh em không! Còn coi là bạn không!

Hà Nguyễn Dương bị ép phải chấp nhận sự việc này, càng nghĩ càng thấy không đúng, trước đó Hạ Vân Nghi và Tân Quỳ có tương tác với nhau ngay trước mắt cậu, dường như đều trở thành bằng chứng chứng minh cho sự ngốc nghếch của cậu.

Thật là lợi hại!

Ngay lập tức ngày nào cậu cũng làm phiền Hạ Vân Nghi.

Nhìn xe, cuối cùng không phải có hiệu quả rồi sao.

Hạ Vân Nghi đích thân dẫn Tân Quỳ tới để nhận tội.

Hôm nay Ninh Nhiên cũng đến, nghe Hà Nguyễn Dương nói về thủ đoạn của mình liền nhìn cậu với ánh mắt nhìn kẻ ngốc.

“Sao lại nhìn tôi như vậy? Chẳng lẽ hôm nay tôi quá đẹp trai sao?” Hà Nguyễn Dương đang chán chết, sờ sờ gương mặt mình.

Ninh Nhiên cười nhạt, “Cậu đẹp trai cái rắm.”

“…”

Hà Nguyễn Dương khinh thường hừ một tiếng, “Có người nào sẽ nói như vậy sao? Cậu đó, có đôi khi điểm này cũng không tốt đâu.”

Ninh Nhiên chậm rãi uống trà, không đáp lại như muốn xem thử Hà Nguyễn Dương có thể nói gì thêm.

Hà Nguyễn Dương rất nhanh xuống tinh thần, “Tâm ghen ghét quá lớn, không thể nhìn thấy ai đẹp hơn, khí chất hơn, tốt hơn cậu…”

Ninh Nhiên không thể nhịn được nữa, “Cậu nói đủ chưa?”

“Chưa.” Hà Nguyễn Dương lại nói mấy câu nữa, mắt liếc nhìn đồng hồ treo tường trong phòng bao, “Sao hai người họ lâu vậy? Cũng quá giờ rồi, họ bận gì à?”

Ninh Nhiên cũng liếc nhìn thời gian, “Có thể bị tắc đường.”

“Thôi đi, mới vừa nãy Tiểu Tân Quỳ có nhắn tin WeChat với tôi, nói là đã tới gara, theo lý thuyết phải đến từ lâu rồi chứ.”

Hà Nguyễn Dương cầm điện thoại, định lần nữa quấy rầy hai người này.

Cửa phòng bao chậm rãi bị đẩy ra.

Nhân viên phục vụ làm tư thế mời, Hạ Vân Nghi dẫn Tân Quỳ bước vào.

Hà Nguyễn Dương lúc này mới hiểu được những cảnh tượng trước kia.

Có lẽ mình chưa bao giờ trải qua nên không thể nhận ra, ngay cả khi nhìn thấy cảnh tượng này, tự dưng cậu cũng muốn yêu đương.

Đại khái bởi vì bầu không khí trong phòng thay đổi, Hà Nguyễn Dương từ trước đến nay luôn ồn ào đột nhiên không lập tức lên tiếng.

Hạ Vân Nghi hơi nhíu mày, khom người, cúi đầu phối hợp với Tân Quỳ để nghe cô nói.

Hai người thì thầm một lát, lúc này dường như mới chú ý có hai người trong phòng, chậm rãi đi tới.

Cho dù họ đã tâm sự rất nhiều nhưng đến khi hai người chân chính thân mật ở cạnh nhau, lực sát thương có thể nói là cực kỳ lớn.

Hà Nguyễn Dương rời mắt, tự nhiên nhìn mặt Tân Quỳ.

Mới vừa rồi Hạ Vân Nghi chặn cô nên cậu không nhìn kỹ. Nhưng bây giờ cậu có thể thấy được mặt cô hiện giờ đang đỏ ửng giống như được ngâm qua nước trái cây.

Miệng hơi sưng, đôi mắt ngấn nước, ướt đẫm.

Dáng vẻ như vậy…

Cậu chợt liên tưởng tới hành động của hai người trong gara nên đến trễ…

Hà Nguyễn Dương lập tức đứng bật dậy khỏi ghế, mở miệng nói với Hạ Vân Nghi, giọng điệu căm thù đến tận xương tủy, “Hạ Vân Nghi, tên cầm thú này!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.