Thích Eo Nhỏ

Chương 94



Ngày hôm sau các tờ báo lá cải đã đăng hình chụp một cặp vợ chồng được cho là Hạ Vân Nghi và Tân Quỳ đang ôm hôn lãng mạn ngoài đường, khung cảnh rất gần cục dân chính, có phải đã có chuyện tốt xảy ra không?

Tin tức này được tung ra, không bao lâu sau cư dân mạng đã nhận ra dáng người hai bọn họ, bắt đầu hò hét, thảo luận sôi nổi.

Hạ Vân Nghi và Tân Quỳ bình thường không công khai nhưng cũng không ngại để người khác chụp và họ luôn bị bắt gặp trong những khoảnh khắc ngọt ngào.

Giống như lần trước, bạn tốt của Hạ Vân Nghi –hà nguyễn dương tiếp nhận phỏng vấn lại bị ký giả cố ý đặt câu hỏi liên quan đến vợ chồng Tinh Vân.

Hà nguyễn dương cũng chú ý đến tin tức này.

Vì vậy mọi người đều biết rằng Hạ Vân Nghi lại đến sống với đoàn phim mới của Tân Quỳ và thực sự không cho cô cơ hội tách ra.

Mặc dù có vài tin bị lộ ra nhưng hiện nay phòng làm việc vẫn cố gắng đè ép các tin tức riêng tư thường ngày của anh xuống.

Hà nguyễn dương có thể coi là chứng nhân sống của cặp vợ chồng Tinh Vân này, khiến cho cư dân mạng khen ngợi nói hà nguyễn dương đúng là bạn tốt!

Sau đó bởi vì cái miệng của bản thân mà ở trước mặt Hạ Vân Nghi, hà nguyễn dương đã chịu khổ thế nào, chỉ có cậu mới biết.

Bây giờ được nhìn thấy hai vợ chồng Tinh Vân đi cùng nhau, cư dân mạng còn không cảm thấy bất ngờ, dường như biết rằng chuyện này sẽ sớm xảy ra. Hơn nữa, dù sao chính chủ cũng chưa thừa nhận, paparazzi có thần thông quảng đại đến mức nào đi chăng nữa cũng không thể xác nhận được hai người có thực sự đăng ký kết hôn không. Có vài tờ báo muốn đạt chỉ tiêu nên cố ý hỏi nhân viên ở cục dân chính, nhưng một ngày người ta tiếp hàng trăm người, trời còn đang lạnh, vợ chồng đi đến đeo khẩu trang nhiều nên họ không nhớ hết được.

Rồi sau đó, cư dân mạng cũng mạnh mẽ lục soát dấu vết, chuyện này có thể coi là khá hot.

Dù sao dựa vào biểu hiện tình cảm như thế này, bọn họ chỉ cần ngồi im chờ đường là được.

- -- 

Chuyện Tân Quỳ và Hạ Vân Nghi đi lĩnh giấy chứng nhận kết hôn không khiến ba mẹ Hạ sợ hãi mà khiến ba Tân kinh ngạc.

Từ sau khi biết tin này, sắc mặt tân nghiệp tối đi mấy ngày, đi lĩnh giấy chứng nhận còn cần sổ hộ khẩu, Tân Quỳ đã liên lạc với cố nghênh mạn, đây không phải cố ý bỏ qua ông thì là gì!

Tiểu tử thối, chỉ cho chút ánh mặt trời mà đã thấy sáng rồi à!

Anh cũng không hề nói với ông một tiếng đã ôm con gái bảo bối của ông chạy mất! Âm mưu đã lâu! 

Nhưng tức thì tức, đến khi vợ chồng son đến Tân trạch một lần nữa, tân nghiệp nhân tiện nói ra chuyện kết hôn của hai người.

Trước kia thật ra ông không muốn để cô tìm người trong giới giải trí chính là sợ cô gặp phải người lạ. Giới giải trí giống như thùng nhuộm lớn, cám dỗ nhiều, dù là quần áo sạch đi chăng nữa, sau khi bị nhuộm qua thì liệu còn duy trì được dáng vẻ lúc trước hay không, còn giữ vững được sơ tâm không?

Mà cái nghề này xác định chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, bất tri bất giác đội nón xanh cho nhau cũng có, tính cách Tân Quỳ đơn thuần, đến lúc đó sao mà chịu được.

Nhưng nói nghiêm túc, Hạ Vân Nghi rõ ràng còn rất trẻ nhưng vẫn lấy lòng được bọn họ, vô tình khiến phụ huynh an tâm hơn.

Thành thật mà nói, lần đầu tiên tân nghiệp nhìn thấy mặt Hạ Vân Nghi, ông chỉ cảm thấy anh sẽ thu hút nhiều ong bướm nhưng đây mới chỉ là đánh giá vẻ bề ngoài. Về khí chất và tính cách có thể nhìn ra được từ hành động. Hạ Vân Nghi còn trẻ mà đã đứng trên đỉnh cao, ngoài vẻ kiêu ngạo còn có chút khí phách, ngang bướng.

Nhưng điều này chỉ cho thấy anh không dựa vào bất cứ thế lực nào để đi lên mà chỉ dựa vào bản thân, trong giới giải trí khắc nghiệt có thể tự vẽ ra con đường cho mình.

Người đàn ông như vậy là người chính trực, cương nghị, có chính kiến của mình.

Người ưu tú trẻ tuổi cho dù là dấn thân vào nghề gì, dù kề cận với đỉnh cao thế nào cũng sẽ khôn khéo bảo vệ mình và đứng vững.

Hạ Vân Nghi chính là người như vậy.

Cho dù Hạ Vân Nghi bị chụp cùng Tân Quỳ, Hạ Vân Nghi vẫn công khai, ba mẹ Tân rất hài lòng với biểu hiện của Hạ Vân Nghi.

Anh là người mà họ có thể phó thác được.

Dựa theo ý của tân nghiệp và cố nghênh mạn, họ đã cầu hôn ở sự kiện trang trọng rồi thì khi kết hôn nên làm riêng tư, chỉ mời người thân.

Mà sau khi cưới, hai người họ thích làm gì thì làm.

Đề xuất này thật sự trùng với suy nghĩ của Hạ Vân Nghi và Tân Quỳ.

Kế hoạch đã được lên ổn nhưng vì Tân Quỳ vào đoàn phim nên lịch trình đã bị chệch so với những người khác. Tân Quỳ dè dặt hỏi Hạ Vân Nghi, rốt cuộc nghe thấy anh nhẹ nhàng đáp lời, “Em quay phim đi, mọi việc cứ để anh lo.”

Tân Quỳ rất cảm động, chủ động dâng mình cho anh.

Đầu ngón tay Hạ Vân Nghi làm loạn trên người cô, sau đó từ từ đâm vào, “Nhưng việc này ra việc đó, phải bồi thường ở phương diện này tóm lại là không thể thiếu.”

“…”

Còn việc nào ra việc đó!

Tên đàn ông xấu xa này còn thiếu bồi thường sao!

- -- 

Đầu mùa hè năm sau, sự nghiệp của hai vợ chồng son đã lên cao, Tân Quỳ có thời gian tiếp đón người thân thiết, tổ chức hôn lễ trong khu vườn trên cao do Hạ Vân Nghi chuẩn bị.

Địa điểm tuần trăng mật của hai người họ được công khai, nó cũng được coi là lần đính ước đầu tiên của hai người – Vienna.

Theo ý định của cô, ngày cưới phải là ngày diễn ra nhẹ nhàng, vui vẻ, cả đời không bao giờ quên.

Lúc ấy Hạ Vân Nghi nghe yêu cầu của cô, chỉ im lặng nhìn cô, “Thế thôi sao?”

“Sao nào ~ ” Cô nhào lên, cọ má anh, “Em rất dễ thỏa mãn!”

Tân Quỳ cảm thấy đời này chỉ là một sự khởi đầu nhưng những gì Hạ Vân Nghi cho cô lại cực kỳ đáng giá.

Yêu cầu đám cưới nhìn như đơn giản nhưng vô tình cũng khiến người tổ chức sự kiện cảm thấy áp lực.

Mà nói cách khác, cô thỏa mãn ở chỗ…

Có thể sánh đôi cùng Hạ Vân Nghi trong nửa đời sau, cùng nhau bước hết quãng đường còn lại đã khiến cô vô cùng xúc động rồi.

Tại Hoa An Đình Thành, nơi có vườn hoa trên sân thượng rộng mấy trăm mét được thiết kế theo phong cách cổ điển và có rất nhiều hoa đa dạng.

Bình thường nó sẽ không mở cho người bình thường vào, thậm chí vài năm liền cũng không có ai đặt chân vào.

Ngày thường Hạ Vân Nghi không để ý đến địa điểm này, nhưng bởi vì hôn lễ với Tân Quỳ, nên đã nhờ vào quan hệ của nhà họ Hạ, chọn nơi này.

Được mở cửa một ngày, giá cả thật sự khiến người ta chặc lưỡi hít hà, nhưng vì để có trải nghiệm và cách sắp xếp tốt hơn, để thể hiện sự hoàn hảo trong ngày cưới, Hạ Vân Nghi thậm chí còn không chút suy nghĩ, bắt đầu vào mùa xuân, dứt khoát chuẩn bị chỉ trong ba tháng.

Nơi rộng rãi như vậy đã khiến Hà Nguyễn Dương và Ninh Nhiên chuẩn bị cùng anh chậc lưỡi hít hà.

Hàng năm thu nhập của Hạ Vân Nghi cũng coi như đứng đầu trong giới giải trí, nhưng chỉ trong ba tháng, có thể ước tính anh đã tiêu hết tiền trong một năm.

Nhưng nhà họ Hạ cũng không thiếu tiền từ ngày xa xưa cho tới bây giờ.

Nhưng tất cả đều không quan trọng, anh đã thật sự tiêu rất nhiều tiền cho Tân Quỳ.

Lúc trước Hạ Vân Nghi cảm thấy Tân Quỳ sẽ đi đóng phim ở nước ngoài, anh sẽ không dùng máy bay của nhà họ Hạ mà lấy danh nghĩa vợ chồng Tinh Vân, trực tiếp yêu cầu phi cơ riêng, còn cố ý dặn dò phun sơn hai bên chữ Nebula&Forever thỉnh thoảng sẽ bay đến chỗ Tân Quỳ.

Vườn hoa trên không trung có người chăm sóc định kỳ vì vậy vẫn duy trì được vẻ đẹp của nó.

Lúc trước hai người đã đi mua hạt giống của cửa tiệm ở Vienna và cũng đã trồng ở vườn hoa bên kia.

Hạ Vân Nghi cố ý liên hệ với chủ tiệm, trong khi hạt đang nảy mầm, anh xin bên kia sấy khô những bông hoa hướng dương nở rộ và gửi chúng cùng nhau.

- -- 

Tân Quỳ vốn muốn nhẹ nhàng, chỉ cần vui vẻ, nhưng Cố Nghênh Mạn kiên trì nói vẫn phải theo tập tục còn lại thì tùy.

Theo truyền thống, hai bên không được gặp nhau vào buổi tối trước hôn lễ nên Tân Quỳ không nhìn thấy bóng dáng anh đâu.

Kể từ đó, cô phải dậy sớm trang điểm, thay trang phục.

Hạ Vân Nghi chuyển cho cô mười mấy bộ lễ phục, toàn bộ đều là đồ được thiết kế công phu do anh tự tay chọn.

Chiếc váy cưới chính của Tân Quỳ được thiết kế theo kiểu bồng bềnh nhẹ nhàng. Mặt trước phủ một lớp có lớp vải ren mềm, phía sau để lộ bờ vai trắng nõn. Sự sang trọng và tràn đầy sức sống được làm nổi bật lên.

Khi được dẫn tới lâu đài, bước đầu tiên Tân Quỳ được đặt chân lên thảm cỏ mềm mại.

Cuối cùng cô đã đến nơi, dọc đường đi, cô nhìn thấy những gương mặt quen thuộc đang hạnh phúc vì cô dưới ánh mặt trời rạng rỡ.

Tân Quỳ nín thở, hơi cúi đầu, không dám nhìn thẳng về phía bóng người đằng trước.

Dọc lối đi đều là hoa hướng dương, xanh có, vàng có đua nhau nở rộ, lúc này khu vườn trông  giống như chốn bồng lai tiên cảnh.

Cô đi được mấy bước, cúi đầu nhìn chằm chằm váy cưới bồng bềnh của mình.

Mọi người xung quanh bắt đầu lên tiếng trêu ghẹo cùng chúc phúc khiến Tân Quỳ càng run hơn.

Mới vừa rồi trưởng bối đã dặn dò cô nhưng vào thời khắc này cô đã quên sạch, bay theo gió hè.

Tân Nghiệp buông tay cô ra, nhẹ nhàng vỗ về con gái, “Bảo bối, con đi về phía trước đi.”

Cô nghe xong, ngước mắt nhìn ba Tân.

Hốc mắt đột nhiên cay xè, cô nhào vào lồng ngực ông.

Đến khi buông ra, Tân Quỳ ngẩng đầu lên nhìn người phía trước.

Sự lạnh lùng thường ngày đã không còn, khuôn mặt anh được ánh sáng chiếu vào thật rạng rỡ.

Anh hơi nhếch miệng, trong mắt hiện lên vẻ dịu dàng không dễ phát hiện.

Lần này Tân Quỳ không do dự nữa, cô giống như ngày được cầu hôn, không thể chịu được bất cứ hạt mầm ấm áp hay cơn gió dịu dàng nào, cô còn chưa kịp đến bên anh đã bật khóc.

Lúc này Hạ Vân Nghi bỏ qua nguyên tắc phải đứng tại chỗ, đi về phía trước hai bước, vươn tay ôm cô gái đang khóc vào ngực.

“Khóc cái gì chứ?”

Tân Quỳ vẫn nhỏ giọng khóc sụt sùi, ngước mắt nhìn anh.

Ánh mặt trời chiếu lên hai người, có chút nóng.

Hốc mắt cô lại ấm áp, nhớ tới những quan tâm mà anh dành cho cô.

Tân Quỳ cảm thấy đôi khi mình là người phóng khoáng, vô tâm còn hay quên nhưng cô sẽ vĩnh viễn không quên được khoảnh khắc hiện tại.

Cô hiểu rõ hơn ai hết, người đàn ông trước mặt đã cho cô biết bao trải nghiệm, kiếp sau cô vẫn muốn như vậy.

Hạ Vân Nghi dìu cô đi lên bậc thềm.

Sau đó anh nhẹ nhàng vén khăn voan, dùng ngón tay lau nước mắt trên gò má cô.

Nhưng anh làm như vậy giống như còn đang cổ vũ trái tim Tân Quỳ, nước mắt càng lau càng nhiều thêm.

Hạ Vân Nghi dứt khoát cúi đầu, lấy môi thay tay kiên nhẫn làm khô nó.

Anh chậm rãi di chuyển xuống, vừa đỡ cổ cô vừa hôn.

“Cảm ơn anh…”

Vào lúc môi hai người chạm nhau, Tân Quỳ cuối cùng cũng nói ra câu đầu tiên.

Dưới ánh mắt trầm tĩnh của Hạ Vân Nghi, cô trở tay ôm lấy anh, chủ động hôn lại.

Đúng vậy, cảm ơn anh.

Cảm ơn anh đã cho em một tình yêu độc nhất, duy nhất trên thế gian này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.