Thích Khách

Chương 7



Căn cứ Mai Tả có hai bức tường thành, nội thành quan trọng bảo hộ, vào khó ra dễ, ngoai thành ngược lại, dễ vào khó ra.

Bảy giờ tối.

Nhóm quản lý viên đang chơi bài trong phòng quan sát bỗng nhiên nghe thấy từng trận tiếng bước chân dồn dập ngoài cửa, một người trạng thái rối loạn chạy vào thông báo: "Mau mau dẹp hết đi, thượng giáo tự mình đến tuần tra."

Một trận tay chân luống cuống, khói thuốc trong phòng còn chưa kịp tan hết, thượng giáo liền dẫn mấy vị quản lý cấp cao đi tới. Nghe rõ mùi thuốc lá còn trong không khí, thượng giáo nhíu mày bất mãn "Gần đây có chuyện gì bất thường không?"

"Báo cáo thượng giáo, mọi việc đều bình thuờng."

"Hừ, để cho một omega liên tục trốn hai lần, sau còn xém tự sát trong phòng ngủ, ta thật sự hoài nghi lời cam đoan của các ngươi."

"Cho nên, thượng giáo, chúng ta yêu cầu lắp camera trong phòng của omega, nhưng vẫn chưa được phê chuẩn." tổ trưởng vẻ mặt đau khổ mà nói.

"Bắt camera trong phòng của omega, muốn tạo nhược điểm cho mấy vị lão già phe đòi bình đắng bắt lấy sao? Mấy năm nay vấn đề nhân quyền của omega luôn là đề tài nhạy cảm, không muốn rước phiên toái thì im miệng đi."

Thượng giáo vẻ mặt bình tĩnh, ngẩng đầu theo dõi màn hình đầy tường. Trong căn cứ vừa mới xảy ra chuyện, bên quân đội thượng tầng không chút khách khí mà phát đến thông tin cảnh cáo răn dạy thượng giáo, ai cũng nhìn ra tâm tình hắn không tốt, bởi vậy cũng không dám lên tiếng nữa.

Ánh mắt thượng giáo đảo qua một loạt màn hình quan sát, vốn là có chút không để ý, nhưng cũng không biết hắn nhìn đến cái gì, ánh mắt đảo qua một chố nào đó, cả người cứng đờ, sau đó chậm rãi nheo mắt lại.

"Phóng lớn hình ảnh camera 45 47, 48 vách tường nội thành cho ta."

Vài nhân viên trong phòng quan sát không hiểu xảy ra chuyện gì, chỉ thấy thượng giáo sắc mặt khó coi, không dám sai ý, nhanh chóng mang hình ảnh trên 3 cái camera kia phóng lớn.

Thượng giáo nhìn chăm chú màn hình quan sát, càng nhìn sắc mặt càng tái nhợt.

"Các người ai có thể nói cho ta biết vì sao lá cây trong màn hình...đều đứng im."

Quan sát viên lúc này cũng đồng thời nhìn về ba cái màn hình lớn kia, lúc trước nằm lẫn trong cả trăm cái màn hình nhỏ liền không để ý, đến lúc này, bọn họ mới phát hiện vấn đề.

Theo hình ảnh trong những camera kia, lá cây hoa cỏ đều phải nhẹ nhàng đung đưa, chỉ trong đúng ba màn hình này, lá cây đều bất động. Tổ trưởng phòng quan sát đã nhận ra vấn đê, vội liên lạc với nhân viên trực đang ở gần đó đi kiểm tra ba cái camera này, Thực nhanh, nhân viên trực liền phục hồi ba camera 45, 47,48, cả ba đều bị người dùng kim loại đặc biệt nhiễu loạn sóng, hình ảnh đều dừng vào lúc 5h36 và 5h39. Tất cả mọi người đều không dám tin mà trừng mắt nhìn ba cái màn hình yên tĩnh. không gây chú ý, dưới sức quan sát 24/24 vẫn có thể động tay động chân vào 3 camera, chuyện này...Đến tột cùng là ai làm!

"Lập tức tập hợp tất cả omega đến quảng trường điểm danh, kiểm tra xem có sót ai không! Còn nữa, báo với nhân viên giám thị bên trong ngoại thành, khởi động hình thức an toàn khẩn cấp, phong tỏa căn cứ, không cho bất cứ ai rời khỏi ngoại thành, cho đến khi xác định mọi omega đều an toàn mới thôi."

Mưới lăm phút sau.

"Báo cáo thượng giáo, đã tập hợp mọi người đến quảng trường, chí có omega thuần huyết 99.99% kia là không...không thấy."

"Báo cáo thượng giáo, đã đồng thời phong tỏa nội thành cùng ngoại thành, cúng đã theo dõi toàn bộ ra đa nội ngoại thành cũng không phát hiện tung tích omega đã trốn."

"Báo cáo thượng giáo, phát hiện giáo sư lễ nghi bất tỉnh dưới gốc cây, bị người bịt miệng, trói chặt toàn thân, giấu trong bụi cây bên ngoài cổng tây của dãy phòng học."

"Báo cáo thượng giáo, tổ bảo an trong ngoại thành phát hiện bọn họ có hai nhân viên bị tập kích, vũ khí trên người bị cướp đi."

...

Tin tức xâu truyền đến liên tiếp không ngừng, thượng giáo sắc mặt đã vô cùng khó coi, chủ quản giáo sự đứng ở bên cạnh hắn nhắc nhở hắn: "thượng giáo, chúng ta có cần báo cho quân đoàn 25 không, nhờ bọn họ phụ giúp bắt về omega chạy trốn kia."

Thượng giáo thở một hơi, nữa ngày mới quyết đinh.

"Omega lần trước chạy trốn hai lần, chúng ta đều bắt được, trước tiên cũng không cần kinh động quân đội." Sóng trước vừa đi sóng sau đã tới, hắn cũng không muốn bị mắng đến cẩu huyết lâm đầu.

"Nhưng mà, thượng giáo, ta cảm thấy chuyện lần này thật không đơn giản như hai lần trước."

Chủ quản giáo sự khẽ nhíu mày, hắn lần trước lên lớp TTV, omega này rất đặc biệt, mỗi lần ánh mắt đen kịt kia nhìn đến hắn, trong lòng liền nhịn không được nổi lên một trận lãnh ý. Không ai biết kẻ kia suy nghĩ cái gì, hắn cũng không có bạn, vẫn một người đi về, nhưng trên người hắn lại tồn tại một lực hấp dẫn khó hiểu. Nhớ tới một lần kia, nhìn thấy hắn đi phía trước, phía sau một nhóm omega không biết vô tình hay cố ý mà theo sau hắn, vô thanh vô tức mà tạo thành một hình ảnh vô cùng ăn ý...Thật giống hình ảnh con sói đầu đàn cô độc, yên lặng mà thu hút bầy sói tụ lại một chỗ, làm người kinh sợ. Chân chính làm cho quản giáo sợ hãi, là một lần kia trong chương trình giáo dục sự chịu đựng, mọi omega đều phải dùng dược phẩm mô phỏng động dục kỳ, sau đó sẽ có nhân viên chuyên môn hướng dẫn cho bọn họ điều chỉnh thân thể về trạng thái tốt nhất, để có thể nghênh hợp alpha bằng cách thức tốt nhất.. Omega sau khi dùng dược phẩm đều giống nhau, thân thể đều hư nhuyễn, chân cũng đứng không được, hơn nữa vì không nhận được sự an ủi của alpha, mà trở nên khát khao khó nhịn, sẽ rên rỉ, sẽ cọ xát thân thể chính mình, thậm chí sẽ nhịn không được mà thủ dâm. Mà giáo viên sẽ ở bên cạnh nhìn hết bộ dáng bất kham của bọn họ, omega chỉ có thể không chút tôn nghiêm mà ở trước mặt người khác làm trò hề. Chỉ có người kia, chưa từng lộ ra tình huống như vậy. Sau mỗi lần dùng thuốc, sắc mặt của hắn tuy rằng ửng đỏ, ánh mắt ướt át, nhưng tuyệt đối không phát ra một âm thanh nào, vẫn như cũ có thể bình tĩnh kiềm chế mà đứng thẳng. Cặp mắt đen ngày thường lãnh tĩnh đạm mạc, lúc này càng lạnh đến kinh người, ngay cả giáo viên cũng cảm thấy uy hiếp, không dám đến chỗ hắn mà trò chuyện.

Omega càng tinh huyết, lúc động dục lại càng khó kiềm chế bản thân, quanh thân lan tỏa omega tin tức tố nồng đậm ngọt ngào, không chỉ sẽ làm alpha phát cuồng, đối với bản thân còn có công dụng thúc tình. Mà omega này tinh huyết 99.99%, lại dùng một sự chịu đựng đến khủng bố, đánh nát mọi lẽ thường cùng suy đoán.

Cho nên nếu thật sự để cho một người như vậy chạy mất, dựa vào năng lực tìm kiếm của căn cứ, thật có thể bắt hắn về sao? Quản giáo thật sự hoài nghi.

Đang lúc quản giáo suy nghĩ đến xuất thần, lại nghe thượng giáo nói: "Omega kia nhất định còn ở trong ngoại thành, chỉ cần chúng ta phát lệnh truy lùng, cộng thêm dùng ra đa dò tìm tin tức tố Omega, chắc sẽ nhanh chóng tìm ra hắn. Mà cho dù hắn có thực sự trốn ra khỏi ngoại thành, đây còn là lúc quản chế, bên trạm không gian cũng không có chuyến bay nào rời đi, omega này cũng không có cách nào thoát khỏi tinh cầu Mai tả. Ba ngày sau, nếu chúng ta vẫn không tìm thấy, lúc đó sẽ đi tìm quân đoàn 25."

Nghe thượng giáo nói như vậy, những người khác cũng không có ý kiến gì nữa, dù sao trước giờ đều chưa từng có omega nào chạy được ra khỏi ngoại thành. Cho dù là lợi hại như thế nào, binh đoàn 25 đóng bên ngoài cũng không phải là vô dụng.

"Phải rồi, quân đoàn 25 ngoài kia, ai là phân đội trưởng?" thượng giáo giống như nhớ tới điều gì, liền hỏi.

"Là đại tá Vide."

Nghe được tên này, thượng giáo thoáng trầm mặc.

Vide tướng quân, phân đội trưởng binh đoàn 25, tác phong rất rất không tốt, nghe đồn từng có vết nhơ ngược đãi omega phối ngẫu. Hắn chính là vị tướng quân chỉ nghe tên đã khiến Basso tự sát vì lo bị phân đến cho hắn, vốn là một thành viên đảng cấp tiến, từng đề nghị hợp phát buôn bán omega, căm hận tất cả omega quyền quý không có quy củ phiền toái. Nếu để hắn tới bắt omega bỏ trốn kia...Ánh mắt thượng giáo trầm xuống, không khỏi âm thầm cầu nguyện trong lòng, hy vọng có thể bằng thực lực tại căn cứ có thể nhanh chóng bắt omega kia về, không chỉ là vì bản thân hắn, còn là vì chính omega kia. Huống chi, chỉ là một omega, có thể trốn thoát thì sao, bọn họ từ nhỏ là người gây giống được bảo hộ, ở thế giới bên ngoài, làm sao có thể một mình sinh tồn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.