Thiên Châu Biến

Chương 10-2: Thể châu ngưng hình, Ý châu thác ấn(2)




Long thạch phỉ thúy tiễn hình thái Vô Thanh Truy Tung Tiễn lại lần nữa hóa thành Thể châu xoay quanh cổ tay Thượng Quan Băng Nhi. Mà lúc này, Chu Duy Thanh, đứng ngây ngốc ở đó hít vào một ngụm khí lạnh. Hắn tuy rằng vẫn biết Ngự châu sư rất lợi hại, nhưng cũng không nghĩ tới lại có thể bá đạo đến mức đó. Hoàn hảo là ngày đó Thượng Quan Băng nhi vẫn còn kiềm chế được xúc động, nếu không thì …
Thi triển ra Vô Thanh Truy Tung Tiễn, Thượng Quan Băng Nhi cũng không có tỏ ra đắc ý, ngược lại còn có chút buồn bã than thở: “Bây giờ ngươi đã biết có tăng cường và không có tăng cường bản mạng châu khác biệt lớn đến thế nào rồi chứ. Muốn có được Thể châu ngưng hình gì, nhất định phải mua được ngưng hình quyển trục tương ứng. Mà giá của ngưng hình quyển trục lại lên đến con số thiên văn (rất đắt), hơn nữa tỷ lệ ngưng hình thành công rất thấp. Đối với một tiểu quốc gia giống như Thiên Cung đế quốc chúng ta, ngoại trừ hoàng thất, căn bản không có một ai có thể duy trì tiêu phí như vậy, cũng chính vì lẽ đó, cho nên Ngự châu sư của đế quốc chúng ta số lượng mới ít đến thảm thương, hơn nữa tuyệt đại đa số cũng không thể đem toàn bộ bản mạng châu của mình tăng cường. Ta sở dĩ lựa chọn cung tiễn thủ, cũng chính là bởi vì dưới tình huống không thể tiến hành Thể châu ngưng hình, Ý châu thác ấn, cung tiễn thủ là ngành có thể sử ra tối đa tác dụng của bản mạng châu. ”
Vừa nói xong, Thượng Quan Băng Nhi lại lấy ra Tử Thần cung, chẳng qua, lần này xuất hiện ở trên dây cung là một mũi tiễn bình thường, Tử Thần cung căng lên như trăng tròn, ở trên cổ tay trái hai khỏa đế vương Bích Tỉ Ý châu hào quang nở rộ, hồng quang nháy mắt dung nhập vào trong Tử Thần cung và mũi tiễn. Một âm thanh thanh thúy vang lên, mũi tiễn mang theo hồng quang phá không mà đi, một gốc cây tinh thần thụ ở bên ngoài năm mươi thước liền bị bắn thủng một lỗ.

“Hiệu quả của Thể châu tăng phúc có thể làm tốc độ lên cung bắn tên của ta nhanh hơn hẳn so với các cung tiễn thủ bình thường, Ý châu phong thuộc tính tăng phúc lại gia tăng tốc độ tên bay cùng với tính xuyên thấu, hai cái tăng phúc cùng tác dụng, uy lực không chỉ đơn giản là một cộng một bằng hai. Lựa chọn chức nghiệp cung tiễn thủ này cũng chính bởi vì nó có thể đồng thời tận dụng hết Ý châu, Thể châu năng lực của ta. ”
Chu Duy Thanh gật đầu, nói “Vậy còn Ý châu thác ấn là cái gì? ”
Thượng Quan Băng Nhi nói tiếp: “Nếu nói Thể châu ngưng hình mang đến cho chúng ta là vũ khí, thì Ý châu thác ấn mang đến cho chúng ta chính là kỹ năng. Ngươi xem. ”
Nâng tay trái lên, một khỏa Ý châu Bích Tỉ đế lặng lẽ dung nhập vào trong bàn tay nàng, nhất thời, thanh quang nồng đậm ở bên trong bàn tay trái Thượng Quan Băng Nhi toát ra, chỉ thấy đầu ngón tay nàng khẽ phất, ba đạo phong nhận hình lưỡi liềm đường kính gần một mã (DG :hình như = 0,914m) phiêu phù trước mặt, ngay sau đó, phong nhận đó bắt đầu quay chung quanh thân thể nàng và Chu Duy Thanh rồi từ từ bay lên. Tiếng rít chói tai tưởng như không khí bị cắt nát ra làm Chu Duy Thanh kinh tâm động phách.
“Đây là Ý châu thác ấn kỹ năng đầu tiên của ta, Phong Chi Nhận (DG :Lưỡi dao của gió – tên kĩ năng nên mình để nguyên). Dùng trong cận chiến, phạm vi công kích trong vòng ba mươi thước. Nói như vậy, Thể châu ngưng hình vũ khí cùng Ý châu thác ấn kỹ năng của ta, có thể phối hợp tốt với nhau, công thủ cân bằng, xa gần đều có. Như vậy có thể đem thực lực lớn nhất của Thiên châu sư mà sử ra hết. Ý châu sư và Thể châu sư bình thường tuy rằng cũng có thể thác ấn hoặc ngưng hình, nhưng cùng một kỹ năng hoặc ngưng hình, dưới tay Thiên châu sư chúng ta và trong tay bọn họ, uy lực hoàn toàn khác nhau. Ví dụ như Phong Chi Nhận này của ta, nếu xuất hiện ở trong tay một gã phong hệ Ý châu sư, nhiều nhất cũng chỉ có thể xuất ra một đạo phong nhận mà thôi. ”
“Thể châu ngưng hình, cần mua ngưng hình quyển trục của Thể ngưng sư, giá đã là phi thường khủng bố. Mà Ý châu thác ấn lại càng thêm phiền toái, phải cần phải tìm thiên thú phù hợp với Ý châu của mình mà thác ấn kỹ năng. Hơn nữa mỗi một khỏa Ý châu cơ hội thác ấn đều chỉ có một lần, mà thiên thú kỹ năng lại có nhiều mặt. Trước không nói thiên thú cường đại rất khó đối phó, riêng việc thác ấn nếu thác ấn nhầm một kĩ năng không phù hợp với năng lực chính mình, Ý châu đó coi như bị phế. Bởi vậy, khi thác ấn Ý châu, Ngự châu sư phải thập phần cẩn thận. Bình thường đều là dùng nhiều tiền đến Thác Ấn Cung để tiến hành thác ấn. Có thể bảo đảm thác ấn đúng kỹ năng. ”

Chu Duy Thanh lúc này mới hiểu được, thì ra làm một gã Thiên châu sư, tu luyện lại phiền toái như thế, cái gì gì mà Thể ngưng sư, Thác ấn cung, làm hắn nghe đến đầu váng mắt hoa. Bất quá, những gì Thượng Quan Băng Nhi nói ít nhất làm cho hắn hiểu được một điều, nếu không tiến hành Thể châu ngưng hình, Ý châu thác ấn thì Thiên châu sư, thực lực có thể nói là đại suy giảm.
Thượng Quan Băng Nhi nhìn Chu Duy Thanh đăm chiêu suy nghĩ, trong lòng không khỏi có vài phần hoan hỉ, tuy rằng trong lòng như thế nào cũng không thể chấp nhận chuyện ngày đó, nhưng nàng hiện tại mọi thứ có được đều là Thiên Cung đế quốc cấp cho, bởi vậy, nàng đối với đế quốc là tuyệt đối trung tâm, đương nhiên muốn nhìn thấy Thiên Cung đế quốc có nhiều thêm một vị cường giả. Nếu không, nàng làm sao có thể buông tha cho tội lỗi của Chu Duy Thanh. Lúc này không dễ dàng mới thấy hắn đứng đắn hơn một chút, lòng của nàng cũng nhẹ đi vài phần.
“Chu Tiểu Bàn, nếu cho ngươi tiến hành Thể châu ngưng hình, ngươi sẽ ngưng hình thành cái gì? ”Thượng Quan Băng Nhi thản nhiên hỏi.
Chu Duy Thanh gần như không chút do dự đáp :“Đương nhiên là áo giáp, tốt nhất là loại nguyên bộ đi kèm cả đầu khôi. Ta muốn đem chính mình trang bị đến tận răng, tốt nhất là không gì xuyên phá được, lì lợm vô bì. Oa ha ha. ”
Thượng Quan Băng Nhi sắc mặt nháy mắt trở nên xanh mét, hung hăng đá một cước vào mông Chu Duy Thanh: “Ngươi như vậy còn có chút tiền đồ gì chứ? Ngươi sao lại ham sống sợ chết đến như vậy hả? ”
Chu Duy Thanh ôm mông, vẻ mặt ủy khuất nói: “Người không sợ chết, trời tru đất diệt. Cả đời ngắn như vậy có vài thập niên, ta còn không có sống đủ đâu. ”

Thượng Quan Băng Nhi cười lạnh nói: “Sớm thu hồi cái ý niệm xấu xa trong đâu ngươi đi. Suy nghĩ của ngươi căn bản là không có khả năng. Thể châu ngưng hình thể tích có hạn, nhiều nhất chỉ có thể ngưng tụ thành cỡ như một thanh trường kiếm hoặc trường cung mà thôi, muốn ngưng kết thành toàn bộ áo giáp, căn bản là không có khả năng. ”
Chu Duy Thanh trợn mắt: “Cũng không thể nói như vậy được. Ta muốn chính là Thể châu ngưng hình viên thứ nhất là cái mũ giáp, viên thứ hai thành cái miếng hộ tâm, một ngày nào đó có thể hoàn thành nguyên một bộ a! ”
“Ngươi ……”Thượng Quan Băng Nhi giận run hết cả người, nhìn vẻ mặt vui cười của Chu Duy Thanh, nghẹn khuất phẫn uất trong lòng dồn nén đã mấy ngày, nay nhất thời trào ra, nước mắt như trăm sông về biển lớn, nương theo khuôn mặt bầu bĩnh mà chảy xuống. Chỉ là nàng cố cắn chặt đôi môi, như thế nào cũng không cho chính mình khóc lên thành tiếng.
“Ách ……”Vừa thấy Thượng Quan Băng nhi khóc, Chu Duy Thanh trong lòng tự nhiên co rút đau đớn đôi chút, thật cẩn thận tiến đến bên người nàng: “Đừng khóc nữa có được không? Khóc sẽ không đẹp đâu. ”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.