Ở công việc luyện chế ngưng hình quyển trục, cần phải sử dụng một loại giấy đặc thù, loại giấy này được gọi là giấy ngưng hình. Trong đó, thành phần chủ yếu nhất là thiên hạch của Tông cấp thiên thú. Dĩ nhiên, một khỏa Thiên Hạch sau khi được nghiền nát thật bột phấn, có thể chế tạo ra được một vạn tờ giấy ngưng hình, chỉ có một số lượng rất nhỏ trong số này sử dụng được. Tiếp theo, phối hợp với Không Gian thuộc tính của bột phấn Miêu Nhãn bảo thạch, cùng với một số vật phẩm trân quý khác, mới có thể tạo ra được, ở các thanh phố lớn đều có bán loại này. Một bộ bao gồm mười vạn tờ giấy ngưng hình, giá tiền là năm vạn kim tệ. Đây là giá tiền khi dùng thiên hạch của tông cấp sơ giai thiên thú, nếu như dùng thiên hạch cao cấp hơn để luyện chế thì giá tiền còn cao hơn, tiền nào của đấy.
Có giấy ngưng hình, lại có cả thiết kế, lập tức có thể nghĩ đến việc chế tác một tờ ngưng hình quyển trục. Đầu tiên phải thiết kế hình thức vũ khí mong muốn ngưng hình quyển trục ra. Có thể nói, thiết kế là một bước cực kì quan trong, đồng thời cũng là một bước cực kì phức tạp.
Cuối cùng trình tự làm việc chính là luyện chế. Phương pháp luyện chế ngưng hình quyển trục tương đối phức tạp, trong đó phiền toái nhất chính là điều chế dịch ngưng hình. Mỗi loại ngưng hình quyển trục khác nhau thì cần loại dịch ngưng hình cũng khác nhau. Loại dịch ngưng hình này sử dụng huyết dịch của thiên thú, thiên hạch cùng với một chút bột phấn của bảo thạch trân quý và thêm một chút bột phấn thực vật… đem đi luyện chế mà tạo thành. Riêng với cách điều chế thì cơ hồ là vô cùng vô tận.
Hô Duyên Ngạo Bác đích thực là một gã hảo lão sư, lão không chút dấu giếm, đem phương pháp luyện chế ngưng hình quyển trục nói cho Chu Duy Thanh, lấy một số ngưng hình quyển trục do bản thân luyện chế làm ví dụ. Giải thích vô cùng cặn kẽ nguyên lý thiết kế, cách phối hợp dịch ngưng hình. Một tuần lễ trôi qua, cuối cùng cũng đủ cho Chu Duy Thanh đối với việc luyện chế ngưng hình quyển trục có chút kiến thức cơ bản.
Xem ra đối với Hô Duyên Ngạo Bác, việc phối hợp dịch ngưng hình lại là đơn giản nhất, chính hắn hiện tại đã nắm giữ hơn ngàn phương thức điều chế. Qua mấy năm, thậm chí là trải qua mười mấy năm, Chu Duy Thanh có thể nắm giữ chút ít phương pháp điều chế, ứng dụng thuần thục cũng đã rất tốt rồi. Thiết kế là tối trọng yếu nhất, khâu thiết kế rất dễ dàng xảy ra vấn đề, phải tổng hợp lại những suy tính cho thích ứng, nên đối với ngưng hình quyển trục, cần thiết nhất phải là Ngự Châu Sư.
Chu Duy Thanh mặc dù không phải loại ngu ngốc, nhưng mỗi ngày đều phải đắm chìm trong những thứ này, trong một thời gian dài, làm cho não bộ cũng lâm vào trạng thái choáng váng. Cũng may hắn không phải người hay chấp nhất, tận hết khả năng hấp thụ những nguyên tắc thiết kế Hô Duyên Ngạo Bác truyền thụ cho hắn. Hô Duyên Ngạo Bác nói rất hay, phối hợp dịch ngưng hình không cần phải vội vàng học, ngươi có thể nắm giữ ngàn loại phương pháp của ta là được. Nhưng với việc thiết kế thì đây là trọng điểm. Một chút kĩ xảo khi làm việc, có được một câu chỉ điểm của hảo danh sư so với bản thân suy nghĩ trong một năm, hiệu quả thực sự là tốt hơn nhiều.
“Tiểu Duy, những ngày qua, truyền thụ cho ngươi không ít kiến thức, muốn tiêu hóa hết chỗ đó cũng phải là chuyện ngày một ngày hai có thể làm được. Bắt đầu từ hôm này, chúng ta mỗi ngày gia tăng thêm hai canh giờ luyện tập thực tế. Chỉ có luyện chế thật nhiều, mới có thể tìm được cảm giác từ trong đó. Mà vấn đề quan trong nhất ảnh hưởng với ngưng hình sư chúng ta chính là việc luyện chế. Mấu chốt trong luyện chế quyển trục là tỷ lệ thành công. Lấy trình độ trước mắt của ta, đối với tỷ lệ thành công khi luyện chế ngưng hình quyển trục sơ cấp cũng chỉ đạt chừng ba thành. Ngươi hiểu được vấn đề của việc tỷ lệ thành công thấp chứ?” Hô Duyên Ngạo Bác ngước nhìn Chu Duy Thanh, vẻ mặt nghiêm túc, hoàn hảo thể hiện ra dáng vẻ nghiêm sư.
Chu Duy Thanh trả lời ngay: “Chí mạng chính là tiền. Một tờ giấy ngưng hình thật là lãng phí, mỗi cái kia tệ nhất cũng phải là năm kim tệ, hơn nữa dịch ngưng hình, cũng đã mất mười mấy kim tệ.
Hô Duyên Ngạo Bác gật đầu hài lòng, bản thân hắn cũng chính là vắt cổ chày ra nước. “Không sai. Mỗi một lần thất bại, cũng đồng nghĩa với việc lãng phí kim tệ và thời gian. Vì vậy, trong quá trình luyện chế ngưng hình quyển trục, ngươi nhất định phải hết sức chăm chú, cẩn thận, tỉ mỉ. Cần phải dồn toàn bộ sức lực và tinh thần trong quá trình luyện chế. Trong khoảng thời gian đó, ngưng hình quyển trục là tất cả của ngươi.
Trên chiếc bàn nhỏ, một tờ giấy được giữ bởi đinh, được trải rộng ra, phía trên dùng sợi dây nhỏ buộc quanh bản thiết kế. bản vẽ này là … cái hôm qua mình đang làm, một cái nhất diện thuẫn bài(tấm chắn che được một hướng), bắt chước bản thiết kế của Hô Duyên Ngạo Bác, Huyền Quy Thuẫn kia…làm chủ đạo. Sau khi hoàn thành phần thiết kế, tiếp theo của quá trình luyện chế chính là dùng dịch ngưng hình cùng với thiên lực không gian đem kết hợp lại, cùng với giấy ngưng hình hòa thành một thể. Cuối cùng tạo thành một tờ ngưng hình quyển trục.
Chu Duy Thanh cầm lấy cây bút Lang Hào đựng trong hộp ngọc, nhúng vào dịch ngưng hình do Hô Duyên Ngạo bác đã chuẩn bị xong cho hắn, hít sâu một cái, thả ra bản mạng châu của mình. Thuộc tính luân bàn xoay tròn đến khu vực ngân sắc, hoàn toàn tập trung tinh thần trên tờ giấy ngưng hình ở trước mắt, hắn chậm rãi hạ bút.
Ngưng hình dịch có màu vàng nhạt, thiên lực theo ống bút rót vào, cả đầu cây bút lông Lang Hào phát ra ngân sắc quang thải nhàn nhạt. Chu Duy Thanh dựa theo những gì Hô Duyên Ngạo Bác đã dạy, nhất bút chậm rãi hạ xuống, nét chữ cứng cáp, từ từ chuyển động theo một đường cong.
Hô Duyên Ngạo Bác đứng ngay sau lưng hắn, nhìn chăm chú, không hề chớp mắt. trong mắt lộ ra thần sắc cực kì hài lòng. Thể Châu của Chu Duy Thanh chính là thuộc tính lực lượng, lực tay rất ổn định, điểm này làm cho hắn hết sức hài lòng.
Đúng lúc ấy thì, bút của Chu Duy Thanh mới họa ra được một đoạn không tới một tấc, đột nhiên hắn cảm giác được, dường như phảng phất bị đồ vật gì đó cắt đứt, vốn trên tờ giấy ngưng hình, lóng lánh đường cong quang thải chói mắt, đột nhiên quang hoa lặng lẽ biến mất. “Ngừng”, Hô Duyên Ngạo Bác trầm giọng nói. Chu Duy Thanh ngẩng đầu nhìn về hướng hắn, trong mắt ánh lên vẻ thắc mắc, khó hiểu.
Hô Duyên Ngạo Bác nói: “Ngươi vừa mới bắt đầu luyện chế quyển trục, phải nhớ kỹ, nhất định phải chậm, nhất định phải để cho ngưng hình dịch có thiên lực không gian của ngươi phụ trợ hạ xuống, cùng với giấy ngưng hình hoàn toàn kết hợp, sau đó mới có thể tiếp tục họa. Nhưng lại không thể để tốc độ quá chậm, khiến cho dịch ngưng hình bị trầm tích(đọng lại). Đối với ngưng hình sư chúng ta mà nói, khó khăn nhất chính là ở chỗ này, nắm giữ việc phân chia thời gian hợp lí. Điều này cần có cảm thụ thiên chuy bách luyện(rèn luyện đến thành thục), tạo thành một loại cảm giác tay đặc thù. Dịch ngưng hình khác nhau dung hợp với giấy ngưng hình thì tốc độ cũng không giống nhau, cảm giác sau khi dung hợp cũng rất khác. Ngươi vừa mới bắt đầu, không cần phải gấp gáp, không có luyện tập hơn vạn tờ thì không thể nào luyện chế ra thành phẩm được. Nhất định phải có gắng tĩnh tậm, thực kiên nhẫn.
Chu Duy Thanh mang vẻ mặt đau lòng nói: “Tờ giấy ngưng hình này hiện tại là phế thải a? Năm kim tệ chứ đâu phải ít! Thật đốt tiền mà. Lão sư, ta cũng không còn chút oán trách việc ngươi bán cái ngưng hình quyển trục kia giá cắt cổ nữa.
Hô Duyên Ngạo Bác hừ một tiếng nói: “Ngươi cho rằng bồi dưỡng được một gã Ngưng Hình sư dễ dàng như vậy a! Toàn bộ là dùng tiền bồi nên a. Còn có hơn bốn tháng nữa thôi, ta thực sự cầu xin ngươi, trước khi đến học viện quân sự Phỉ Lệ hoàng gia, ngươi ít nhất phải hoàn thành được một lần luyện chế ngưng hình quyển trục sơ cấp. Sau đó mỗi ngày đều luyện tập đều đặn là được. Ta hi vọng ngươi có thể trong vòng từ ba đến năm năm, đạt tới được trình độ một gã sơ cấp ngưng hình sư. Trụ cột rất trọng yếu, về phần tài liệu cần thiết cho ngươi luyện tập, ngươi không cần lo lắng gì cả, ta sẽ chuẩn bị chu toàn cho ngươi.”
Chu Duy Thanh gật đầu, có chút không cầm lòng đem tờ giấy ngưng hình đã trở thành phế thải đặt qua một bên, từ một đống giấy ngưng hình ở bên cạnh rút ra một tờ. Hô Duyên Ngạo Bác cảm thán: “Ngươi từ từ luyện tập đi, lúc ăn cơm ta sẽ chỉ dạy thêm cho ngươi vài thứ nữa.”
“Luyện chế ngưng hình quyển trục mặc dù không thể giúp cho tu vi của ngươi tăng lên, nhưng đối với việc tu tâm dưỡng tính lại có vô số lợi ích, nhất là lực khống chế. Luyện tập luyện chế nhiều ngưng hình quyển trục, sau này ngươi đối với việc khống chế kỹ năng thác ấn của mình sẽ càng thêm thành thục, tinh diệu. Ta phải nghỉ ngơi một chút đây.” Tuổi của hắn dù sao cũng không còn nhỏ nữa, ở hai năm trước dốc hết toàn bộ tâm huyết, giờ cần phải hết sức điều dưỡng, tẩm bổ.
Hô Duyên Ngạo Bác rời đi, Chu Duy Thanh bắt đầu tiến hành lần thứ hai luyện chế quyển trục. Lần này vẫn như cũ, họa ra không được quá một tấc, luồng cảm giác kia bị cắt đứt. Lần này tốc độ đã chậm lại nhưng dịch ngưng hình vẫn bị đọng lại. Hắn có thể cảm nhận được một cách rõ ràng dịch ngưng hình cùng với giấy ngưng hình khi dung hợp cần phải có bao nhiêu thời gian, thậm chí ở vị trí bất đồng cũng không cùng thời gian như Hô Duyên Ngạo Bác đã giải thích qua cho hắn. Nhưng khi thao tác thực sự, khi thiên lực quán chú trong cây bút, không làm sao có thể khống chế tốt được. Đúng như lời Hô Duyên Ngạo Bác đã nói, giấy ngưng hình dung hợp với dịch ngưng hình cần một loại cảm giác vô cùng huyền diệu. Có thể nói, cùng với việc chế tạo ra phẩm chất giấy ngưng hình không hoàn toàn giống nhau, vẫn có một chút sự khác biệt trong đó. Mà với sự khác biệt rất nhỏ đó cũng có thể đưa đến sự thất bại trong việc luyện chế ngưng hình quyển trục.
Liên tiếp thử bảy cái sau đó, nhưng vẫn không thể hoàn thành. Sau ót Duy Thanh đã hiện ra đầy mồ hôi. Bởi vì tinh thần vô cùng tập trung, ánh mắt của hắn đã có chút mờ đi.
Để bút xuống, hắn lẩm bà lẩm bẩm: “Thời gian nắm ở trong tay, cảm giác, thời gian, thời gian, cảm giác. Như thế nào mới có thể dùng cảm giác đem thời gian chuyển động của ngòi bút nắm trong tay đây? Thực sự là quá khó khăn rồi mà, khó trách lão sư nói cần phải luyện tập ít nhất vạn tờ mới có thể thành công được. Không được, ta phải nghỉ ngơi một chút thôi, khôi phục lại tinh thần,nếu không thì chẳng thể nào thành công được.”
Vừa nghĩ, Chu Duy Thanh ngả người nắm ra trên mặt đất, vận chuyển thiên lực, trước mắt hắn, lục sắc thuộc tính luân bàn theo bản mạng châu thu hồi dần dần biến mất. Trong lúc đó bất chợt, một đạo linh quang mờ ảo tựa như tip chớp xẹt qua trong đầu hắn.
Bất giác, thời gian, Chu Duy Thanh quát, tung mình ngồi dậy, trong mắt lộ ra thần sắc mừng rỡ. “Đúng rồi! Luyện chế ngưng hình quyển trục này, chỗ mấu chốt nhất còn không phải là nắm thời gian trong tay hay sao? Cảm niệm của chính ta, không thể khống chế được, tại sao ta không thử khống chế tới thời gian a? Thuộc tính thứ sáu của ta không phải chính là thời gian sao?”
Nghĩ đến đây, trong nhất thời hắn trở nên thập phần hưng phấn. Sau khi có được khỏa Ý Châu thứ hai, khỏa Biến Thạch Miêu Nhãn đệ nhất của hắn thác ấn thuộc tính thứ sáu, Tuyệt Đối Trì Hoãn cũng theo đó biến hóa. Hiệu quả biến hóa so sánh với những kỹ năng khác thì có vẻ tương đối kém hơn, thi triển khoảng cách từ năm thước tăng lên sáu thước, sau đó hiệu quả khống chế chậm chạp. Chỗ tốt duy nhất khi sử dụng kỹ năng này chính là sau khi sử dụng một lần, muốn sử dụng tiếp lần sau cần khoảng thời gian rất ngắn, chỉ có ba giây. Nhưng khuyết điểm là thiên lực tiêu hao vô cùng khủng khiếp. Lấy tu vi hiện tại của Chu Duy Thanh, thập nhất trọng Thiên Tinh lực, nếu như mà nói để dùng cho kỹ năng này, nhiều nhất chỉ có thể tối đa được tám lần mà thôi, thiên lực sẽ hao hết. Tính cả khả năng tự vận hành khôi phục của mười một đại tử huyệt, tối đa cũng chỉ sử dụng được chín lần. Phải biết rằng, tác dụng của nó chỉ ở cự ly gần, thời gian trì hoãn một người lại ngắn chỉ có một giây. Ít nhất trước mắt Chu Duy Thanh bây giờ, vẫn chưa cảm thấy được, kỹ năng này có tác dụng quá lớn. Hắn thực sự cảm thấy rằng, trì hoãn chẳng qua được một giây, hiệu quả khống chế chậm chạp còn có ý nghĩa gì nữa đây?