Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1007: Quy tắc thi đấu (1)



Dọc theo đám người chen chúc đi đến phía trước, trong cái sân rộng ở giữa, chẳng biết từ lúc nào đã bày ra một cái đài cao cực lớn. Bên trên tràn ngập sương mù bao phủ, không nhìn thấy rõ cảnh vật bên trong.

Có lẽ người ta đã cố ý bố trí một loại trận pháp nào đó, làm cho không người nào có thể thăm dò ra nội dung ở trong đó.

Vô số người mặc lên người trường bào Danh sư, ngồi ngay ngắn ở chung quanh.

Trương Huyền nhìn quanh.

Không hổ là thịnh hội của Danh sư, 27 thế lực, cộng thêm Vạn Quốc liên minh. Lúc này đã có trọn vẹn mấy ngàn vị tới, mỗi một vị đều mang huy chương đại biểu cho đẳng cấp, phản xạ lại ánh sáng, rực rỡ và chói mắt.

Mấy ngàn vị Danh sư hội tụ lại một nơi, đây chính là thịnh hội không biết bao nhiêu năm mới có thể nhìn thấy. Khó trách có thể khiến cho toàn bộ dân chúng Vạn Quốc thành điên cuồng, đã sớm vây quanh ở bên ngoài.

Vì đề phòng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, từ nửa tháng trước Minh phủ chủ đã bắt đầu chuẩn bị. Phái ra binh sĩ mạnh nhất canh giữ ở chung quanh, một khi xuất hiện biến cố sẽ lập tức bắt đầu ứng phó.

“Đây chính là thi đấu Danh sư sao? Thật nhiều Danh sư a!

“Bình thường Danh sư đều cao ngạo không thấy lấy một vị, mà ở trong đó, ước chừng có mấy ngàn...

“Có thể nhìn thấy nhiều Danh sư lợi hại như vậy tỷ thí, cho dù chết ta cũng không tiếc!

...

Chung quanh, tiếng nghị luận ầm ĩ, tất cả mọi người đều tràn ngập vẻ kích động.

Thi đấu Danh sư, mười năm một lần. Vốn đã rất thưa thớt, lại thêm mọi người mà chủ sự chọn đều được chọn một cách ngẫu nhiên... Thịnh hội như thế, rất nhiều người cả đời cũng không nhìn thấy được một lần. Lần này cử hành ở đây, tự nhiên mọi người phải đích thân xem xét rồi.

Bởi vì chính là như thế cho nên Danh sư đường mới cố ý tử đặt địa điểm ở nơi này. Như vậy vừa có thể biểu hiện ra sự mạnh mẽ của Danh sư với tất cả mọi người, cũng có thể làm cho càng nhiều người thích cái nghề nghiệp này, từ đó cung cấp dòng máu mới liên tục không ngừng cho Danh sư đường.

“Mau nhìn, là Nhược Hoan công tử!

“Thật đẹp trai ah, vị bên cạnh hắn hẳn là Trương Huyền Trương sư đi?

“Hẳn là vậy, chuyện của hắn ta đã nghe nói, ta là Fan hâm mộ trung thành của hắn...

“Ta cũng vậy, năm cửa khảo thí tuyển chọn, bỏ quyền một cửa ải mà vẫn còn có thể đứng thứ nhất, năng lực này, cũng không có người nào...

...

Nhìn thấy ba người đi tới, có người lập tức nhận ra được, từng đợt tiếng reo hò tức thì vang lên.

Chuyện Trương Huyền tham gia tuyển chọn, mặc dù là cử hành bên trong Danh sư đường. Thế nhưng hai tháng qua đi, trong toàn bộ Vạn Quốc thành hầu như người người đều biết.

Chưa tới hai mươi tuổi đã là Danh sư tứ tinh, lại chức nghiệp phụ trợ như Y sư, Trận Pháp sư, Thú đường các loại. Tất cả đều phá lệ được thông qua, thi đấu tuyển chọn chỉ khảo hạch bốn cửa ải đã đánh bại đám người Nhược Hoan công tử để đăng đỉnh... Mỗi một chuyện nói ra chính là truyền kỳ, khiến cho vô số thế hệ trẻ tuổi kính ngưỡng và sùng bái.

“Trương sư thật đẹp trai!

“Đẹp trai? Sao ta lại có cảm giác thoạt nhìn có chút hèn mọn a?

“Hèn mọn? Coi như hèn mọn thì ta cũng muốn gả cho hắn, sinh một đám hài tử cho hắn...

...

Một chút nữ tử tuổi trẻ, nghe được sự tích của Trương Huyền, lập tức bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo, không ít người lấy hết dũng khí, lên tiếng rống to.

“Hèn mọn? Sinh con sao?

Khuôn mặt Trương Huyền đen lại.

Đám người này cái gì cũng nói ra được a!

“Xem ra, danh khí của Trương sư đã vượt qua bộ xương già này của ta!Khang đường chủ mỉm cười, vuốt râu nói.

Hai tháng trước hắn cũng không biết Trương Huyền này là ai, mà bây giờ người ta đã nổi tiếng tới mức hầu như toàn bộ vương thành đều biết.

Thi đấu Danh sư quả thực có thể khiến cho danh khí của người ta trong nháy mắt tăng cao.

Thật vất vả mới chen qua đám người chen chúc. Vừa tới chỗ người của Danh sư đường Vạn Quốc liên minh thì đã thấy có một đạo thân ảnh thanh tú động lòng người tiến lên đón, tràn ngập vẻ kích động.

“Ngươi đã xuất quan...

Nhị công chúa Vạn Quốc liên minh, Triệu Phi Vũ.

Từ lúc từ Âm Dương đầm trở về, Trương Huyền đã trực tiếp bế quan. Cho nên nếu tính kỹ thì hai người đã gần hai tháng không gặp mặt.

Lúc này Triệu Phi Vũ đã triệt để đổi nữ trang, khí chất nhẹ nhàng, tay áo bồng bềnh, mang theo khí chất đặc hữu và ôn nhuận của các công chúa. Từ xa nhìn lại, tựa như tiên tử.

“Ừm!

Lên tiếng đáp, Trương Huyền nhìn về phía thiếu nữ trước mắt này.

Hai tháng không gặp, không nghĩ tới nàng cũng đã bắt đầu tu luyện, khí tức trong cơ thể mơ hồ, đã đạt tới võ giả lục trọng Ích Huyệt cảnh.

Mới tu luyện trong thời gian ngắn như vậy đã đạt tới loại thực lực này, coi như là Minh phủ chủ không thiếu tài nguyên thì thiên phú của nàng cũng đủ kinh người.

“Trương sư!Kim Tòng Hải có trách nhiệm bảo hộ cho nàng cũng đến trước mặt hắn chào hỏi một tiếng.

“Ngồi đi!

Tùy tiện hàn huyên vài câu, mấy người đi tới vị trí rồi ngồi xuống. Không lâu sau, chỉ thấy trên sân khấu có một lão giả sải bước đi lên.

“Đây chính là Hồng Thiển Hồng sư chủ trì thi đấu, Danh sư ngũ tinh!

Thanh âm của Khang đường chủ vang lên.

Trương Huyền nhìn lại.

Vị Hồng sư này thân thể cao lớn, tay chân rất dài, khí tức trên thân và không giây phút nào không dung hợp hoàn mỹ với hoàn cảnh chung quanh. Trong cơ thể tựa như có thứ làm cực lớn cầu nối, câu thông với bốn phía. Khiến cho linh khí không ngừng tu dưỡng thân thể và linh hồn của hắn.

Hóa Phàm lục trọng, Kiều Thiên cảnh!

Muốn trở thành Danh sư ngũ tinh, yêu cầu cơ sở nhất chính là đạt tới cấp bậc này.

Kiều Thiên cảnh, câu thông thiên địa chi kiều, con người và tự nhiên sinh ra sự ăn ý đặc thù nào đó. Coi như không cần tu luyện thì linh khí cũng sẽ theo cầu nối mà không ngừng tẩm bổ thân thể. Khiến cho thực lực của hắn, không ngừng tăng lên.

Loại cảnh giới này, bất kể chân khí hay là linh hồn đều sẽ nóng nảy và mãnh liệt. Đạt tới một loại trình độ làm cho người ta đáng sợ, chính thức có được năng lực dời núi lấp biển.

“Không nghĩ tới nhìn một mình hắn, vẫn rất lợi hại a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.