Nương theo bọn họ lên đài, Hồng sư lại tuyên bố tuyển thủ trên ba lôi đài còn lại.
Danh sư rút được Ất nhất, Bính nhất, Đinh nhất, cũng phân biệt đến chỗ vị trí của mình.
Hai bên tỷ thí đã đến đông đủ, hai bên bắt đầu thương định nội dung tỷ thí.
Những chuyện này không cần Hồng sư phải quyết định.
Rất nhanh, tuyển đã chọn xong.
Bốn lôi đài, hai lựa chọn dạy đọc sách làm người, một lựa chọn tâm cảnh khắc độ, chỉ có một lựa chọn luận võ.
Danh sư, liên quan tới chức nghiệp phụ trợ, tâm cảnh khắc độ, Sư Ngôn thiên bẩm, dạy đọc sách làm người. Có rất nhiều bản lĩnh, đương nhiên sẽ không giống như võ giả, lấy võ lực đơn thuần để quyết định cao thấp. Nếu đơn giản như vậy thì cũng là không cần tổ chức thịnh hội tỷ thí như thế.
Bởi vậy, mặc dù bên trên là lôi đài, thế nhưng trên thực tế người chân chính chọn dùng nắm đấm để phán định thắng bại, số lượng cũng không nhiều.
- Đây mới thật sự là thi đấu Danh sư a!
Trương Huyền cảm khái một câu.
Trước đó những vòng mà hắn trải qua đều là tuyển chọn, mà đây mới là đọ sức và tỷ thí giữa các Danh sư.
Xem như là thi đấu Danh sư chân chính.
Giương mắt nhìn qua, bốn lôi đài không ngờ lại có một người quen cũ xuất hiện.
Tống Siêu!
Trước đó trong thi đấu tuyển chọn, mặc dù hung hiểm, nhưng thành tích của hắn dường như cũng không tệ lắm, quá quan trảm tướng, một đường đi tới.
Người giao đấu với hắn cũng là đệ tử tông môn, thực lực không kém nhiều. Chỉ là thành tích khi thi đấu tuyển chọn lại kém xa tít tắp, biết mình so hạng mục khác thì tỷ lệ chiến thắng sẽ càng nhỏ hơn, cho nên mới đưa ra yêu cầu luận võ.
- Bắt đầu đi!
Nương theo tiếng chiêng đồng tranh tài vang lên, vị đệ tử này cắn răng một cái, lao thẳng về phía Tống Siêu.
Thực lực của hai người không kém nhau bao nhiêu, vừa mới giao thủ một đã có tiếng gió rít gào, toàn bộ lôi đài đều bay phất phới.
Mặc dù những lôi đài này không lớn, phía trên lại bố trí có trận pháp. Bằng vào thực lực của hai người cũng không có cách nào phá hỏng được, có thể thỏa thích chiến đấu, không cần lo lắng tới những chuyện khác.
- Nhìn xem... Tống Siêu còn có thể tiến vào vòng trong hay không!
Nhìn một hồi, Trương Huyền đã biết, Tống Siêu muốn thắng đối phương hẳn sẽ không có vấn đề gì quá lớn.
Mặc dù thực lực của hai người không kém bao nhiêu, thế nhưng rõ ràng thân pháp của hắn càng thêm linh hoạt, dùng nhàn đối với mệt, tìm kiếm thời cơ.
Chỉ cần đối phương xuất hiện cảm xúc lo lắng thì sẽ rất dễ dàng bị phản kích thành công, từ đó quyết định thắng bại.
Đã niết kết quả, Trương Huyền cũng không có tiếp tục xem tiếp mà nhìn về phía một lôi đài khác đang tiến hành tỷ thí dạy đọc sách làm người.
So với tình cảnh chân khí gào thét, quyền ra liên tục, bên này thoạt nhìn nho nhã hơn nhiều.
Hai người tranh tài này tùy tiện từ trong quảng trường tìm ra hai mươi hộ vệ tu vi không giống nhau. Mỗi người đều lựa chọn mười người, chia làm hai tổ.
Sau khi chọn xong, lại dùng phương thức truyền âm giảng bài, không làm ảnh hưởng lẫn nhau.
Sau một nén nhang thì ngưng, nhìn hiệu quả và tình huống sau khi giảng bài. Nếu hiệu quả tốt, chiến thắng, nếu như tăng lên không rõ ràng thì coi như thất bại.
Tỷ thí như vậy so với luận võ còn nho nhã hơn nhiều, cũng càng phù hợp với khí chất của lão sư hơn.
Thấy bên này muốn phân ra thắng bại cũng cần không ngắn thời gian. Hắn lại nhìn về phía một lôi đài khác đang tỷ thí tâm cảnh khắc độ.
Hai người đều dùng trung phẩm Văn Lý Thạch, rất nhanh đã hiện lên con số bên trên. Một người là 14. 7, một người là 14.9, người sau chiến thắng.
Đây là thứ đơn giản nhất, tốc độ nhanh nhất, cũng không cần cân nhắc quá nhiều.
Chỉ là, tâm cảnh khắc độ là chỗ dựa dẫm và vốn liếng của Danh sư. Rất nhiều người đều không nguyện ý công bố ra, người trực tiếp tiến hành so sánh giống như vậy chỉ sợ có thể nhìn thấy một lần, coi như rất là may mắn.
Rất nhanh, tỷ thí vòng thứ nhất đã kết thúc, đúng như Trương Huyền đoán, Tống Siêu đã chiến thắng.
Hai lôi đài chọn dạy đọc sách làm người cũng đã chia ra kết quả. Người tốt nhất, dùng thời gian một nén nhang giảng giải cho một người tu luyện đột phá tại chỗ, đạt được thắng lợi. Mà một người khác cũng dựa vào bình xét tổng hợp để thành công tấn cấp.
- Vòng thứ hai, mời hai tuyển thủ rút được Giáp tam, Ất tam, Bính tam, Đinh tam, mời lên đài tỷ thí...
Vòng thứ nhất đã kết thúc, mấy nhà vui vẻ mấy nhà sầu, Hồng sư không để ý chút nào mà tiếp tục tuyên bố tỷ thí vòng thứ hai.
Trong đó, Ất nhị, Bính nhị đều là người luân không.
Nghe thấy vòng sau mình sẽ lên sân khấu, Trương Huyền cũng không trì hoãn mà đi thẳng về phía đài tỷ thí có ghi chú chữ Đinh.
- Trương sư... Rút được Đinh nhị sao? Sao ta lại xui xẻo như vậy chứ?
Nhìn thấy hắn từ trong đám người đi ra, một thanh niên biến sắc, xém chút nữa đã khóc.
Rất rõ ràng, hắn cũng rút trúng con số này, sẽ cùng vị phá hoại cuồng ma này tiến hành tỷ thí vòng thứ nhất.
- Vòng thứ nhất đã tỷ thí với hắn, quả thực quá không may mắn... Khóe miệng một vị đồng bạn bên cạnh hắn cũng giật một cái.
Trương sư này, lúc thi đấu tuyển chọn một đường nghiền ép, làm hỏng tất cả bảo vật, các loại thủ đoạn không thể tưởng tượng ra được. Nếu nói tất cả mọi người ở đây, người mà mọi người không muốn so tài nhất. Như vậy nhất định tên này sẽ xếp ở vị trí thứ nhất.
Hiện tại danh khí rất lớn, so với La Tuyền cũng cao hơn một bậc.
Vừa ra trận đã gặp mặt, quả thực là xui xẻo.
- Làm sao bây giờ, ngươi nói có nên bỏ quyền hay không? Nếu không, ta sợ... Vừa mới đi lên tỷ thí, hắn sẽ hủy ta đi... Vẻ mặt thanh niên này có chút cầu xin.
Dùng tính tình thấy gì hủy đó của tên kia, một khi hắn đi lên, liệu có thể cũng bị tháo thành tám khối hay không? Chỉ tham gia thi đấu mà thôi, hắn còn không muốn chết không toàn thây a...
- Khụ khụ, hẳn là sẽ không phá hủy người ta a! Đồng bạn an ủi hắn một câu.
- Vừa rồi ta cũng cho rằng như vậy, sẽ không phá hủy Thiên Tinh cờ... Thanh niên kia nói.
- Cái này... Đồng bạn hắn lập tức câm miệng, cũng không biết trả lời như thế nào.
Tên này thực sự quá dọa người, nếu như nói để cho bọn họ đối mặt một lần lần nữa. Chỉ sợ bọn hắn sẽ tình nguyện chọn Dị Linh tộc mà sẽ không chọn Trương Huyền.
Cũng đồng nghĩa với việc, áp lực khi tỷ thí với hắn đã vượt qua đối mặt với tộc nhân Dị Linh tộc.
- Đã đi đến bước này rồi, bỏ quyền nhất định là không được, đừng có gấp, coi như vị Trương sư này rất lợi hại tì cũng chưa chắc đã không có kẽ hở để vọt qua!